Người đăng: bestazir123
“ Mau ah! Đuổi theo bọn họ. Ta muốn biết Thánh Vật của Phong Thần là gì?” Hai
người vừa rời khỏi lớp, một đám nữ sinh bắt đầu nhao nhao lên. Trong đó có một
cô nàng còn trực tiếp nêu ra ý kiến đuổi theo hai người bọn họ
Ý kiến này vừa ra, không ít người đồng ý. Đối với Thánh Vật mà Nguyễn Tuấn
Long triệu hồi ra, mọi người quả thật hiếu kì vô cùng
Liệu một người mạnh như Nguyễn Tuấn Long, Thánh Vật của hắn sẽ như thế nào
đây? Thật sự là quá tò mò ah
“ Ngươi có điên không vậy. Nghi thức “ Triệu Hồi Thánh Vật” cực kì bảo mật,
chỉ có giáo viên hướng dẫn cùng người thức hiện nghi thức được biệt mà thôi.
Nếu ngươi không muốn bị đuổi ra khỏi trường thì cứ việc”
Có người đồng ý thì có người bác bỏ, mà người phản đối kịch liệt nhất chính là
Hakuro. Chỉ thấy nàng đi tới, lông mày nhíu lại, ánh mắt mười phần trách cứ
nhìn cô gái kia
“ Triệu Hồi Thánh Vật” là nghi thức thiêng liêng nhất, thần bí nhất mà chỉ có
người hướng dẫn và người triệu hồi được biết. Đây là quy định mà nhà trường đã
đặt ra. Thân là hội phó hội học sinh, đội trưởng đội kỉ luật, nàng quyết không
cho ai vi phạm quy tắc của trường
Biết tính cách Haruko vô cùng nghiêm khắc. Nàng vừa nói xong, một đám nữ sinh
co đầu rút cổ, chẳng một ai dám đả động tới chuyện này nữa
Hành lang tầng một, Nguyễn Tuấn Long cước bộ nhẹ nhàng đi theo Mẫn Thanh Thảo.
Ánh mắt sáng rực ở trên người nàng đảo quanh
Không thể không nói, Mẫn Thanh Thảo quả thật là một vưu vật mà bất kì người
đàn ông nào muốn. Từ khuôn mặt trẻ con búng ra sữa tràn đầy một cỗ ngốc manh
cho tới cơ thể nở nang, ngực tấn công, mông phòng thủ. Một cô gái dù chỉ nhìn
thôi thì phía dưới đã dựng đứng rồi
“ Nguyễn Tuấn Long, sao em nhìn cô hoài vậy?” Như là cảm nhận ánh mắt soi mói
của Nguyễn Tuấn Long, Mẫn Thanh Thảo quay đầu, một đôi mắt đẹp mở ra, tràn
đầy hiếu kì nhìn đối phương
Nếu đổi thành người khác chắc có lẽ sẽ khó sử, thế nhưng Nguyễn Tuấn Long thì
không. Chỉ thấy cười tà nói
“ Cũng không có gì! Chẳng qua là cô Thảo rất xinh đẹp ah, khiến em không nhịn
được nhìn mấy lần”
“ Thật sao? Cảm ơn em” Được một nam nhân khen ngợi, Mẫn Thanh Thảo không chút
nào ngượng ngùng, trái lại còn rất hưng phấn. Một người tính cách đơn giản như
nàng hoàn toàn không hiểu thế nào là xấu hổ với thẹn thùng ah
Thấy thế, Nguyễn Tuấn Long càng chắc chắn suy nghĩ của mình. Ánh mắt ở xung
quanh đảo một lượt, phát hiện không có ai, nội tâm hắn không khỏi một hồi cao
hứng
Hắn đi tới, trong ánh mắt sững sờ của Mẫn Thanh Thảo. Một tay cầm lấy tay cô,
âm thanh thâm tình nói ra
“ Cô Thảo. Em thích cô, làm bạn gái em nhé”
Mẫn Thanh Thảo hoàn toàn bị hành động của Nguyễn Tuấn Long làm cho bất ngờ
không kịp phản ứng. Nàng chỉ biết ngơ ngác đứng đó, mặc cho đối phương nắm lấy
tay mình
Rất lâu sau, Mẫn Thanh Thảo mới bình tĩnh lại. Nếu đổi thành người khác, nghe
Nguyễn Tuấn Long nói vậy đã tức giận trực tiếp cho hắn mấy cái tát. Nhưng với
Mẫn Thanh Thảo thì không
Chỉ thấy nàng nghẹo đầu, một bộ khó hiểu nói
“ Bạn trai là gì vậy?”
Nguyễn Tuấn Long: ….
Được rồi! Nguyễn Tuấn Long đã hoàn toàn cạn cmn lời với Mẫn Thanh Thảo rồi.
Mặc dù đã đoán ra cô nàng này khá ngốc nhưng hắn không thể ngờ được nàng lại
ngốc đến vậy. Đến cả bạn trai cũng không biết là gì ah!
Thật khó tưởng tưởng, một người như vậy lại có thể tốt nghiệp Thánh Nữ Cung –
một trong thập đại phái nổi tiếng của đế quốc. Còn trở thành giáo viên đi dạy
nữa chứ
“ Bạn trai chính là người yêu của cô đó.” Nguyễn Tuấn Long mãi mới nói được
câu
Để Nguyễn Tuấn Long cảm thấy may mắn là Mẫn Thanh Thảo không hỏi hắn “ người
yêu” là gì. Cơ mà thái độ của nàng cũng khiến hắn có cảm xúc đâm đầu vào đậu
hũ mà tự sát
Chỉ thấy Mẫn Thanh Thảo một bộ hiểu ra, nàng nói
“ Ồ! Hóa ra là người yêu. Nhưng mà cô không thích em ah! Làm sao em có thể làm
người yêu của cô được” Mẫn Thanh Thảo ánh mắt khó hiểu nhìn Nguyễn Tuấn Long.
Nàng biết người yêu nghĩa là gì? Cơ mà người yêu không phải là người nàng
thích sao? Nàng không thích Nguyễn Tuấn Long thì làm sao hắn có thể trở thành
người yêu của mình được
“ Cô không thích em nhưng không có nghĩa là em không thể thích cô ah! Cô Thảo,
xin hãy làm bạn gái em đi” Nguyễn Tuấn Long cố gắng giải thích, ánh mắt tràn
đầy thâm tình nhìn Mẫn Thanh Thảo. Ánh mắt đó, đủ để khiến bất kì cô gái nào
dù trái tim sắt đá tới đâu cũng phải hòa tan
Được một soái ca đẹp trai như Nguyễn Tuấn Long, thực lực mạnh mẽ tỏ tình. Tin
tưởng, khắp cái học viện này, không có mấy cô gái có thể từ chối
“ Không được ah! Cô không thích em ah” Mẫn Thanh Thảo một bộ ngơ ngác nói ra
một câu, trực tiếp đả kích Nguyễn Tuấn Long
Thật đáng tiếc, ánh mắt có thể khiến bất kì người con gái nào cũng ngã ngục
hoàn toàn không có tác dụng một gái ngốc như Mẫn Thanh Thảo
“ Vậy em làm thế nào mới có thể trở thành bạn trai của cô được?” Nguyễn Tuấn
Long tâm lý hoàn toàn thất bại. Hắn có thể dùng n cách để tán tỉnh một cô gái,
thế nhưng đối với một gái ngốc như Mẫn Thanh Thảo, hắn lại có cảm cảm giác
thất bại
Mẫn Thanh Thảo để tay lên cằm, hình ảnh cực kì khiêu gợi. Mãi lúc sau nàng mới
vỗ tay, cười híp mắt nói:
“ Chờ cô thích em nha”
Nguyễn Tuấn Long: =.=
Nguyễn Tuấn Long biết Mẫn Thanh Thảo ngốc manh, nhưng lại không ngờ tới nàng
ngốc tới nỗi cái gì cũng không biết. Hắn cứ tưởng trực tiếp thổ lộ sẽ khiến
Mẫn Thanh Thảo dù không đồng ý nhưng cũng sẽ một bộ lưỡng lự. Ai ngờ kết quả
lại khiến hắn có xúc động muốn nhảy từ lầu bốn xuống tự sát
Mang theo tâm trạng buồn bực, Nguyễn Tuấn Long cũng không cùng Mẫn Thanh Thảo
nói chuyện. Mà Mẫn Thanh Thảo vẫn một bộ điềm nhiên như không ,giống như hoàn
toàn quên chuyện vừa rồi
Mà quả thật đúng như vậy. Mẫn Thanh Thảo đã không còn nhớ việc Nguyễn Tuấn
Long tỏ tình. Thật không biết nếu để Nguyễn Tuấn Long biết, hắn có lại một lần
nữa muốn nhảy lầu tử tự không
" Được rồi. Chúng ta đến nơi rồi"
Nghe thế, Nguyễn Tuấn Long không khỏi ngẩng đầu nhìn lên dòng biển tên căn
phòng
“ Phòng Y Tế sao?” Trong lòng khẽ kêu một tiếng. Bên ngoài thì vẫn đi theo Mẫn
Thanh Thảo tiến vào bên trong
“ Ồ! Là cô Thảo phải không? Còn em này chắc là Phong Thần Nguyễn Tuấn Long
đang rất nổi tiếng của trường ah” Một âm thanh ngọt ngào vang lên khiến Nguyễn
Tuấn Long chú ý nhìn sang. Lập tức, hắn hai mắt sáng rực lên, trong lòng một
cỗ dục hỏa không ngừng nhen nhói
Chỉ thấy đối diện với hai người là một phụ nữ trẻ khá cao với mái tóc sáng màu
xanh và đôi mắt nâu nhạt. Dung nhan xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành mang
đậm chất anime của Thái Dương Tộc, một vẻ đẹp không thua kém gì nét người con
gái Việt của Mẫn Thanh Thảo
Thân hình thanh mảnh, hình cong rõ ràng. Đặc biệt là bộ ngực vô cùng hùng vĩ,
không chút nào kém cạnh với bộ ngực khủng bố của Mẫn Thanh Thảo. Quả thật là
kẻ tám lạng, người nửa cân
Điểm khiến nàng nổi bật nhất chính là cách ăn mặc của nàng.
Nếu Mẫn Thanh Thảo ăn mặc sơ mi kín đáo thì người phụ nữ này mặc một chiếc áo
màu hồng phần hở phần trên khiến người khác có thể nhìn thấy phần cổ cùng một
phần ngực trắng mịn màng. Một hình ảnh cực kì sexy mà bất kì thằng đàn ông nào
cũng phải phun máu mũi
Thành thục, gợi cảm, xinh đẹp,. Đó chính là đánh giá mà Nguyễn Tuấn Long dành
cho người phụ nữ này
“ Mẹ nó! Mình thật may mắn khi tới đây học tập mà! Trong trường quả thật là
đều là cực phẩm mỹ nữ ah” Nguyễn Tuấn Long trong lòng hạnh phúc trào dâng.
Hắn cảm thấy quyết định đúng đắn nhất của mình trong suốt năm qua chính là tới
học viện Hà Bắc học tập. Nếu không ,hắn cũng sẽ không gặp được hai vị cực phẩm
mỹ nữ này
“ Ồ! Hóa ra em chính là Phong Thần sao?” Mẫn Thanh Thảo xoay người, dùng ánh
mắt tò mò nhìn Nguyễn Tuấn Long.
Phong Thần, cái tên này đang trở thành hiện tượng của cái trường này, dù nàng
không quan tâm thì cái tên đó cũng như sấm đánh bên tai khiến nàng muốn quên
cũng không được
Không đợi Nguyễn Thanh Thảo trả lời thì người phụ nữ đã lên tiếng, âm thanh
mười phần nghi hoặc hỏi
“ Thanh Thảo, sao ngươi lại không biết hắn là Phong Thần?. Danh tính của Phong
Thần không phải là điều bí mật ah. Mới cả hắn còn là học sinh của ngươi nữa.
Theo lý ngươi phải biết rõ hắn chứ”
“ Hửm... hình như ta quên mất” Nghe thế, Mẫn Thanh Thảo một ngón tay đặt lên
cằm giống như đang suy nghĩ điều gì. Cuối cùng nàng vỗ đầu, một bộ hiểu ra nói
Nguyễn Tuấn Long:....
“ Ta biết ngươi sẽ nói vậy mà” người phụ nữ một tay ôm mặt, bất lực
“ Được rồi ngươi về đi! Việc còn lại để ta lo”
“ Vậy nhờ ngươi đó. Aki chan”