Chiến Đấu Kịch Liệt


Người đăng: ๖ۣۜPhi ๖ۣۜTiên

" ... "

Đường Long bên cạnh năm cái thân ảnh này xuất hiện lúc, toàn trường một mảnh
vắng lặng quỷ dị.

Thậm chí lúc này châm rơi cũng có thể nghe được động tĩnh.

Năm người này đúng là Thập Nhị Thiên Kiêu trong đó người.

Thần Dạ lúc này biểu tình cũng không khỏi trầm xuống, không còn nghi ngờ gì
nữa, năm người này ngoài Thập Nhị Thiên Kiêu không còn ai khác.

Tuy hắn chưa từng gặp qua mấy người trong đây nhưng dựa vào trận thế có thể
đoán được, năm người này đều là cùng một cấp bậc với Đường Long.

Vì chỉ có cùng một cấp bậc người, khi xuất hiện mới có thể đứng ngang hàng.
Từng hành động hay cử chỉ vô hình đều có thể nói lên.

Hơn nữa Thần Dạ có thể cảm giác được năm người này, cực kỳ nguy hiểm, thực lực
không có chút nào thua Ngũ Tuyệt thậm chí có thể còn...vượt qua hắn !

Lãnh Tuyết Sương thấy năm thân ảnh này xuất hiện cùng một lúc song mâu không
khỏi hơi nhíu lại, bất quá chiến ý càng là thiêu đốt hừng hực lên. Nàng chăm
chú nhìn cái kia có chút ôn nhược nữ tử, cảm nhận được một cổ kiếm ý không
khỏi chiến ý hừng hực đốt cháy.

Ngược lại Nam Cung Thánh cơ mặt không khỏi co rúm lại, trong lòng không khỏi
cười khổ.

Hắn mặc dù là cũng có ý định với Thập Nhị Thiên Kiêu, nhưng không phải như
Thần Dạ loại này không từ bỏ mọi thủ đoạn để lợi dụng. Hắn là một cái người
tương tối bình ổn, không làm việc bản thân mình không nắm chắc chính là châm
ngôn của hắn.

Vậy nên từ đầu hắn cũng không cho thấy rõ lập trường của mình là đối đầu với
ai. Bây giờ thì tốt, không muốn đánh cũng phải đánh, người ta đã lấy sáu cái
chấp ngươi ba cái...

Hả ?!

Khoan !

Nam Cung Thánh trợn mắt nhìn sáu người trước mặt.

Xung quanh hơn ba nghìn người cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Bọn hắn
bây giờ trong lòng không khỏi sinh ra một tia chùn bước.

Dù sao sáu cái Ngũ Tuyệt cấp bậc đối địch thực sự áp lực quá lớn.

Cho dù có Thần Dạ, Lãnh Tuyết Sương, Nam Cung Thánh đỉnh được ba cái Thập Nhị
Thiên Kiêu, nhưng còn ba cái đâu.

Phải biết lúc trước Đường Long một ngược đã làm cho bọn hắn không nhỏ áp lực.
Lúc này thêm hai cái, hoàn toàn có thể dùng hình ảnh tàn sát một chiều để hình
dung.

Hơn nữa không nhất thiết Thập Nhị Thiên Kiêu phải ra tay với bọn hắn, sáu cái
đánh ba cái. Ngũ Tuyệt chắc chắn chống đỡ không được bao lâu, hơn nữa dư kình
chiến đấu chín người đủ để không ai có thể can thiệp.

Dù sao, nếu thực lực ngươi không có thể gây ảnh hưởng đến đối thủ bao nhiêu,
số lượng nhiều chỉ làm thêm rối loạn. Hơn ba nghìn người chắc chắn nắm chặc
hoàn toàn chuẩn xác đánh chúng sáu người kia, ba không phải ba cái Ngũ Tuyệt
sao ?

Nên lúc này có thể nói, bọn hắn ngoài tác dụng làm tiêu hao linh lực của đám
người Đường Long, hoàn toàn không có tác dụng lớn.

" Ha hả, ta xem Đường Long huynh cũng phải có ngày cầu cạnh bọn ta " Ngô Phàm
khoanh tay trước ngực, âm thanh như lôi động ha hả cười đạo, chế giễu nhìn xem
Đường Long.

" Làm sao, chẳng phải trước khi ngươi đi nói có thể tiện tay thu thập. Làm sao
lúc này lại sáu cái đánh ba cái, này hoàn toàn chơi không vui "

Long Nhất âm thanh mỉa mai Đường Long. Cái hàng này ngày thường không ít âm
hắn, bây giờ có cơ hội thọc Đường Long cái này tiện nhân chính là không bỏ
qua.

Ba người còn lại chính là Hoàng Minh, Hà Tiểu Y, cùng một cái người nữa tên là
Lâm Phong.

Bọn hắn cũng chỉ cười nhạt từ chối cho ý kiến. Dù sao bọn hắn biết Đường Long
cái này miệng tiện có bao nhiêu lợi hại, chính là Cổ Huyền Thiên cũng phải đau
đầu, kém mấy lần nữa đập chết hắn.

Đường Long nghe hai tên kia chế giễu bản thân lập tức cười lạnh nheo hai mắt
nhìn hắn.

" Đừng tưởng lão tử không biết lần trước cái kia Phượng Ma đánh bay lão tử,
hai người các ngươi ở một bên trợ uy nàng bôi đen ta. Lần này không phải ta
cầu cạnh hai ngươi, mà là hai ngươi bồi thường a "

Long Nhất cùng Ngô Phàm nghe vậy không khỏi chột dạ. Nhớ lại ngày đó ở Phượng
Vô Song hắc Đường Long.

" Hơn nữa, đều là đồng minh với nhau, các ngươi không nỡ nhìn thể xác cùng tâm
linh mỏng manh của ta bị tổn thương đi " Đường Long có chút tội nghiệp nhìn
hai người.

" Ta đi, thảo mẹ mày, còn mỏng manh "

" Ngươi cái này thể chất bị cái kia Phượng Vô Song chặt một ngày tám chín lần
cũng không thấy làm sao "

Hai người khinh bỉ nhìn hắn.

Thần Dạ, Lãnh Tuyết Sương cùng Nam Cung Thánh thấy bọn hắn một bộ dáng không
để mình vào trong mắt, trong lòng không khỏi có chút hoả.

" Không nghĩ đến, Thập Nhị Thiên Kiêu quan hệ với nhau tốt như vậy "

Thần Dạ cười lạnh nói ra, giọng mang theo chút mỉa mai.

Thực ra chính hắn cũng không nghĩ tới, Thập Nhị Thiên Kiêu lại có quan hệ như
vậy. Tuy không biết cụ thể là như thế nào, nhưng Đường Long có thể gọi năm cái
khác ra, vậy ai nói chính xác có thể sáu người kia cũng có thể xuất hiện lúc
nào ?

" Cũng không tốt như ngươi nghĩ, chính là buồn chán mỉm cười rút kiếm đâm
ngươi vài nhát chí mạng "

" Hưng phấn rút đao hướng đầu lâu của ngươi gọt xuống "

Đường Long nghe Thần Dạ mỉa mai, không khỏi nghĩ đến đám người kia, đặc biệt
là Phượng Vô Song sau đó nói ra.

Đám người xung quanh nghe không khỏi bạo hãn sau lưng, thầm hô yêu nghiệt.

Mẹ nó, đây rốt cuộc là thế nào quan hệ ?

Nếu không phải hắn Tiên Thiên Thánh Đạo Thể trâu bò nói không chừng hắn là cái
họ Đường đầu tiên chết trẻ ở Phù Vân Cảnh.

" A nói cũng đã nói. Vậy các ngươi chính là muốn không tiếp thu mệnh lệnh a "
Đường Long có chút hăng hái nhìn bọn người, cố gắng nhấn mạnh hai từ mệnh
lệnh, một bộ dáng không đánh nhau lão tử không cam lòng.

" Mệnh lệnh ? Các ngươi rất cường, nhưng bọn ta cũng không yếu. Muốn mệnh lệnh
Ngũ Tuyệt các ngươi còn chưa đủ tư cách " Lãnh Tuyết Sương băng lãnh nói ra,
ánh mắt không nhìn Đường Long mà trái lại một mực từ đầu đến cuối quan sát Hà
Tiểu Y.

Thấy Lãnh Tuyết Sương nhìn mình, Hà Tiểu Y không khỏi nở nụ cười. Nàng cũng
biết nguyên nhân vì sao Lãnh Tuyết Sương nhìn mình tràn đầy chiến ý, cũng bởi
vì mình là một cái kiếm tu.

Tuy không phải thuần tuý như Lãnh Tuyết Sương, Phượng Vô Song cái này một lòng
theo đuổi kiếm, nàng còn chuyên tu phụ trợ hệ. Chính là Trì Dũ, Trận Pháp cái
này loại hình.

Đừng tưởng phụ trợ hệ chính là không có bao nhiêu chiến lực, nếu như nói về
chiến lực có thể là Phượng Vô Song kinh khủng nhất, nhưng khoảng quấn lấy đối
thủ, khó chơi thì chắc chắn là nàng.

Lấy kiếm chủ công kích, trận pháp quấy nhiễu đối thủ, trì dũ thuật một mực trị
liệu, chúc phúc bản thân. Ngươi nói có hay không khó chơi.

Nghe Lãnh Tuyết Sương, không đợi Đường Long trả lời thì Ngô Phàm cắt ngang.

" Vậy thì đánh đi. Đánh khi nào các ngươi phục "

Ngô Phàm cười gằn, hai mắt lôi quang chớp động. Lấy hắn thân thể làm trung tâm
bỗng dưng lúc này vô số Tử Sắc Thần Lôi điên cuồng dũng mạnh trào phún ra.

" Xẹt — "

" Lộp độp — "

Ngô Phàm lúc này như Lôi Thần lâm thiên hạ, xung quanh hắn lôi điện dày đặc
đến mức như tạo thành một mảnh lôi hải. Đám người Đường Long lập tức tránh ra

" Ngươi cái này công pháp không khỏi quá không thân thiện, làm sao đến minh
hữu cũng nằm trong phạm vi tấn công " Long Nhất bất mãn đạo.

Không phản ứng đến Long Nhất, chỉ thấy xung quanh như lôi hải một dạng Ngô
Phàm như kinh thiên cự lãng phóng lên cửu tiêu.

" Ầm — Đùng — Đùng — " Đinh tai nhức óc lôi bạo thanh âm vang lên.

Lôi hải phóng lên cửu tiêu làm cho mấy dặm thanh vân cũng vì đó bị bạt ra, làm
cho người ta một cảm giác bát vân khai vụ kiến thanh thiên !

Bất quá, lôi điện bạt thanh vân cũng không thấy rõ bầu trời trong xanh, thấy
chỉ là dày đặc Tử Sắc Thần Lôi như mạng lưới bao phủ thương khung, lôi xà,
điện xà chạy ngang chạy dọc kết thành võng lưới.

Hình ảnh làm cho tất cả mọi người không khỏi tê rần da đầu.

" Mẹ nó, thật không cam tâm a. Lôi hệ chính là ngưu bức, đi đánh nhau chính là
thanh thế ngưu phát nổ " Đường Long một mặt hâm mộ nhìn Ngô Phàm.

Bất quá, hắn cũng biết Tiên Thiên Thánh Đạo Thể của mình bá đạo, chỉ là thuận
miệng cảm thán mà thôi.

Nếu như chỉ tính bảo thể, trong Thập Nhị Thiên Kiêu thì Đường Long chính là
đứng đầu.

Không nói đến Tiên Thiên Thánh Đạo Thể mạnh mẽ, hắn còn nhận được Bạch Hy
Thánh Tôn truyền thừa. Điều đó làm cho hắn ưu thế không phải người khác có thể
so sánh.

Dù sao có được tuyệt thế bảo thể ngươi còn phải tự thân mày mò, trong quá
trình đó lầm đường lạc lối khẳng định có, hao tổn không ít thời gian cùng căn
cơ.

Nhưng có kinh nghiệm của Bạch Hy Thánh Tôn rồi Đường Long hoàn toàn không cần
sợ, hắn chỉ việc dựa vào đó tu luyện, đến sau này thậm chí có thể cải biến cho
phù hợp hơn với bản thân.

Dù sao mỗi một người đều có một con đường khác.

Nhưng trước mắt Bạch Hy Thánh Tôn truyền thừa đủ để hắn hưởng lợi trong một
thời gian cực kỳ dài.

" Không tốt, hắn đây là muốn chiếm trước tiên cơ bố ra lôi võng. Nếu không
nhanh chóng xuất thủ lấy lại cân đối thì lúc sau chính là do hắn tả hữu chiến
trận " Thần Dạ trong lòng thầm hô không tốt, lập tức một bước bước ra phi lên
thương khung.

" Cửu Minh Phá Lãng Quyết — "

Lập tức, xung quanh Thần Dạ trong nháy mắt xuất chín cái ấn ký.

Cái ấn ký này không biết làm từ vật liệu gì, toàn thân đen kịt, thập chí lôi
quang lập loè cũng không chiếu sáng đến nó, nói đúng hơn là bị hút vào.

Cửu Ấn này theo chín phương vị mà bày ra, nó cũng không phải linh lực hoá
hình, mà chính là một bộ pháp bảo của Thần Dạ.

" Bình ! "

Thần Dạ quát lên, chỉ thấy Cửu Ấn bày ra cửu phương vị không gian như gợn sóng
một dạng, càng lúc càng kịch liệt. Không gian bị vặn vẹo nhìn như từng đợt
sóng, nó càng lúc càng lớn.

" Phá — " Thần Dạ song chỉ hướng thiên, vô số không gian cự lãng chập trùng
bắt đầu lên hướng đi khắp nơi.

Những nơi đi qua Tử Sắc Thần Lôi cũng một phần nhỏ đi rồi mờ nhạt, thậm chí
biến mất.

Lôi Hải như bị một lực lượng vô hình ổn định lại, cho dù không hoàn toàn biến
mất nhưng cũng đã yếu đi rất nhiều.

Thấy cảnh này Ngô Phàm không khỏi cười lạnh, thủ ấn nhanh chóng biến.

Xung quanh Lôi Hải nhanh chóng co rút lại, nói đúng hơn là tụ thập ở bàn tay
phải của hắn.

" Cửu Tiêu Thần Lôi Quyết — Đệ Nhất Thức ! "

" Lôi — Bạo — !! "

Ngô Phàm gầm lên, đồng dạng hữu chưởng lăng không đánh ra về phía Thần Dạ.

" PHANH ! ! — — "

Chỉ thấy phạm vi Thần Dạ đứng, bỗng dưng một cái kinh thiên động địa vụ nổ
chói mắt, kèm theo là âm thanh muốn xé nát màng nhĩ.

Mọi người hoảng sợ nhìn lại không thấy thân ảnh Thần Dạ, chỉ thấy địa phương
đó tử sắc chói mắt quang mang dần dần ảm đạm, như hình cây nấm trụ khói khổng
lồ bốc lên.

" Ực ... "

Vô số người hoảng sợ không khỏi nuốt nước miếng.

" A, a, Ngô Phàm, chỉ là giáo huấn một chút hắn thôi, làm sao đến Cửu Tiêu
Thần Lôi Quyết ngươi cũng lôi ra, sẽ không chơi chết hắn đi. Chơi chết người
nhưng là bị trừng phạt a " Đường Long sợ hãi hô lên.

Hắn cũng không phải lo cho Thần Dạ, hắn chỉ sợ không cẩn thận Đế Hoành ném bọn
hắn đi đến mấy cái địa phương ma quỷ rèn luyện chơi vài năm, thế nhưng là bù
không được mất.

" Yên tâm, hắn không chết, ngươi cũng quá coi thường hắn " Ngô Phàm cũng không
nhìn Đường Long, một mặt chăm chú nhìn vào cột khói dày đặc kia trả lời hắn.

Quả đúng như hắn dự đoán.

Thần Dạ cũng không có trọng thương, nói gì đến tính mạng.

Vụ khai đi chỉ thấy Thần Dạ một thân chật vật đứng đó, sắc mặt trắng bệch, cả
thân có chút máu me.

Tuy nhìn dáng vẻ chật vật nhưng đúng thật là hắn không trọng thương.

Trong lúc vừa rồi hắn lập tức dùng Cửu Ấn cưỡng chế thu về, toàn lực phòng
ngự, cho dù tự thu thương nhưng ít ra vẫn tốt.

Nếu hắn không kịp thời quyết đoán e sợ không chết cũng trọng thương, mất đi
sức chiến đấu.

Trong lòng không khỏi thầm than Thập Nhị Thiên Kiêu yêu nghiệt.

Trái ngược với Ngô Phàm, Thần Dạ hai người thanh thế lớn giao thủ. Lãnh Tuyết
Sương cùng Hà Tiểu Y chỉ đợ thuần là kiếm chiêu giao thủ.

Thậm chí hai cái nữ đánh không có cái gì thanh thế, chỉ đơn thuần là phổ thông
kiếm chiêu. Bất quá chỉ cần có ánh mắt nhìn vào là thấy trình độ hung hiểm
không một chút nào dưới cái khác Ngũ Tuyệt chiến đấu.

" Kiếm không sai, bất quá như vậy hoàn toàn chưa đủ để đánh bại ta. Phải biết
ta thân phận không phải chỉ có riêng kiếm tu " Hà Tiểu Y nhẹ nhàng mỉm cười,
cũng không có cái kia băng lãnh như Lãnh Tuyết Sương.

Lãnh Tuyết Sương nghe Hà Tiểu Y nói hơi cau mày, có chút phát hiện không đúng.

" Keng — "

Hà Tiểu Y bỗng dưng một kiếm quét ngang, Lãnh Tuyết Sương trong nháy mắt cùng
nàng kéo xa khoảng cách.

Thấy Lãnh Tuyết Sương lui lại, Hà Tiểu Y mỉm cười một kiếm chỉ về Lãnh Tuyết
Sương, một tay kết ấn thầm hô.

" Thiên Huyễn Kiếm Trận — "

" Leng Keng — "

Chỉ thấy xung quanh Lãnh Tuyết Sương lúc này bỗng dưng xuất hiện thêm bốn cái
Hà Tiểu Y tạo thành một cái kiếm trận.

" Là huyễn tượng sao " Nàng hai mắt nhìn bốn cái kia thân ảnh không bỏ qua một
chi tiết nào, bất quá cũng không nhìn ra được cái gì địa phương không ổn.

Trong chớp bắt Lãnh Tuyết Sương cùng bốn cái Hà Tiểu Y giao thủ không dưới năm
trăm đường kiếm, trên tay nàng xuất hiện một đường kiếm không sâu, nhưng máu
lại theo đó chảy ra đặc biệt rõ ràng.

" Không phải, là thực, cũng là ảo "

" Dựa vào huyễn tưởng quấy rối, chân thân ý xuất bất kì, di động đến thay thế
ngẫu nhiên một cái ảo ảnh sao "

" Bất quá ảo ảnh cũng có sát thương thực, chẳng qua không lớn, phần lớn chỉ là
quấy rối, tạo kẻ hở cho chân thân đột kích một nhát chí mạng "

Lãnh Tuyết Sương không hổ là một trong Ngũ Tuyệt, lại nhanh chóng nhìn ra mấu
chốt.

Đúng vậy, Thiên Huyễn Kiếm Trận đáng sợ nhất không phải ở ' Huyễn ', mà là ở '
Thiên '. Thiên Biến Vạn Hoá, trong nháy mắt chân thân có thể như thuấn di,
không để lại dấu vết thay thế chổ của huyễn ảnh.

Hà Tiểu Y cũng chỉ mới mang Thiên Huyễn Kiếm Trận luyện đến nhập môn. Chỉ phân
thân ra được bốn cái huyễn ảnh. Một khi luyện đến đăng phong tạo cực chính là
dựa vào linh lực mà tạo ra huyễn ảnh. Thậm chí nếu ngươi linh lực đủ nhiều có
thể tạo ra vài nghìn huyễn ảnh.

Lúc đó, một người có thế địch nghìn người không áp lực.

Một vết thương trên tay Lãnh Tuyết Sương cũng không phải nàng không thể phòng
thủ, chỉ bất quá là nàng thăm dò thôi.

" Đã vậy... " Lãnh Tuyết Sương khoé miệng có chút cười. Bỗng dưng thế kiếm
kịch liệt của nàng đang giao thủ biến đổi.

Kiếm bỗng dưng dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi vòng ra sau, đúng lúc đó
trước mặt Lãnh Tuyết Sương hoàn toàn không hề phòng thủ.

Hà Tiểu Y lập tức chân thân thay thế cái kia huyễn ảnh đang tấn công phía
trước Lãnh Tuyết Sương.

Nhìn như Lãnh Tuyết Sương bị đẩy vào tuyệt cảnh nhưng lúc này Hà Tiểu Y thấy
nàng cười lập tức hô không ổn.

" Xẹt — "

" Keng — ! "

Trong thạch hoả điện quang, Lãnh Tuyết Sương bỗng dưng một tay còn lại cũng
xuất hiện một thanh kiếm, lập tức thuận thế xoay vòng trảm về phía Hà Tiểu Y.

Không kịp đề phòng Hà Tiểu Y trên bụng lập tức xuất hiện một vết cắt, máu theo
đó chảy ròng ra.

Không dừng lại đó, Lãnh Tuyết Sương một kiếm kia ban đầu theo tay kia vòng ra
sau lưng cũng theo thế xoay vòng liên tục tấn công đối thủ. Nhưng nàng cũng
chỉ biết thở dài than tiếc, nàng chỉ đắc thủ được một kiếm. Những kiếm sau đều
bị Hà Tiểu Y chặn lại.

" Bây giờ chúng ta hoà nhau " Nhìn trên tay mình đạo kia chói mắt vết thương,
lại nhìn trên bụng Hà Tiểu Y, Lãnh Tuyết Sương mỉm cười.

Hà Tiểu Y lui về sau nghe vậy nghiêng đầu nhìn nàng, một lát sau nàng mỉm
cười.

" Không hẳn vậy " Chỉ thấy xung quanh nàng lúc này bỗng dưng bạch quang chậm
rãi dựng đứng lên.

Cả người nàng phát ra tinh khiết ánh sáng càng lúc càng mạnh, tựa hồ thiên sứ
một dạng.

Vết thương trên bụng nàng bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bỗng dưng khép
lại. Thậm chí, vừa rốt chiến đấu thể lực tiêu hao của nàng cũng theo đó hồi
phục lại, một bộ dáng hoàn toàn khoẻ mạnh.

Lãnh Tuyết Sương rung động nhìn Hà Tiểu Y, hai mắt có chút co rụt lại quan sát
bạch quang trên người nàng.

Theo thương thế, thể lục của nàng khôi phục, bạch quang cũng không theo đó
dừng lại mà vẫn một lúc một nhiều.

" Quang Minh Trì Dũ Thuật — " Hà Tiểu Y một tay niệm ấn, trên người nàng quang
minh trong nháy mắt đại thịnh, phóng lên trời sau đó chia ra làm năm đạo quang
minh sắc trụ khác hướg về bọn người Đường Long.

Trong nháy mắt bọn người Đường Long, Hoàng Minh thể lực cùng tiểu thương thế
cũng khôi phục trở nên toàn thịnh.

" Ha hả, vẫn là Hà Tiểu Y ngươi ôn nhu cùng xinh đẹp "

Đường Long một bên chiến đấu với Nam Cung Thánh kịch liệt, sảng khoái cười
lớn.

Thần Dạ, Nam Cung Thánh thấy tình cảnh này lập tức trong lòng rung động, răng
cắn chặt lại sau đó tiếp tục chống đỡ.

" Mẹ nó, cái này còn làm sao đánh "

" Nữ tử kia cũng quá khủng bố "

Đám người kia trái lại không quấn lấy mấy cái đang đối đầu với Tam Tuyệt, mà
điên cuồng không ngừng xông lên thay thế nhau hao mòn thể lực cùng linh lực
Hoàng Minh, Lâm Phong hai người rảnh rỗi.

" Ha hả, Hà Tiểu Y không hổ là bảo vật a, chiến thuật biển người chỉ cần có
nàng áp trận gần như là áp đảo đối phương lợi khí " Lâm Phong cũng thoải mái
cười. Đối đầu với mấy người này không hề áp lực, nhưng mệt mỏi cùng tiêu hao
thể lực cùng linh lực là rất lớn.

Hoàng Minh ngay cả Địa Vương Tịch Diệt Thể cũng không sử dụng. Nói đúng hơn,
không chỉ Hoàng Minh, ngay cả Đường Long cho dù đối đầu với Nam Cung Thánh
cũng không hoàn toàn vận dụng Tiên Thiên Thánh Đạo Thể.

Tất nhiên, Ngũ Tuyệt cũng phải có giữ lại lá bài tẩy. Nhưng đồng dạng Thập Nhị
Thiên Kiêu từ đầu đến cuối cũng chưa dùng đến bảo thể, càng không phải nói đến
như Đế Thuật, Thập Nhị Tiên Thể.

" Nam Cung Thánh, mau nhận mệnh a. Ngươi đây là phản kháng vô ích, bây giờ thu
tay ta còn suy nghĩ lại a " Đường Long một bộ dáng bất đắc dĩ, bất quá ra tay
lại không có chút nào 'bất-đắc-dĩ'. Thậm chí, càng đánh càng hăng, trong lòng
cầu mong cho đối phương đừng thu tay lại.

Nam Cung Thánh có chút buồn nôn người trước mắt. Ngoài miệng thì kêu hắn thu
tay nhưng đối phương lại càng lấn tới. Bây giờ hắn thu tay không bị đối phương
tháo xuống vài khối cốt mới là lạ.

Đường Long nhìn Nam Cung Thánh cười đê tiện, bỗng dưng lúc này hắn vô ý thức
nhìn về sau lưng Nam Cung Thánh phía xa xa, trong nháy mắt nụ cười biến mất,
khuôn mặt trắng bệch.

Ở nơi đó có một cái thân ảnh kiều tiểu, một thân trang phục xinh xắn, ngăn nắp
lại sạch sẽ ngũ sắc tiểu y. Đó là một cái bé cái ngũ quan vô cùng xinh xắn,
thậm chí xưng hoàn mỹ tuyệt luân, da nàng như bạch ngọc huỳnh quang một dạng.

Tóc của nàng được búi lên hai bên gọn gàng.

" Đường Long ca ca, ngươi ở đâu a. Mau dẫn ta đi mua kẹo hồ lô "

Cái tiểu nữ hài này không ai khác chính là Tiểu Mộc Hi.

Bất quá bây giờ đang đánh nhau loạn lên, không có ai để ý đến thân ảnh thấp bé
của nàng. Nàng hô thế nào cũng không có ai chú ý đến.

" Mẹ nó, không đánh, không đánh nữa — " Đường Long thất thố hoảng sợ kêu, lập
tức thu tay lại.

" Phanh — " Trong nháy không kịp phản ứng bị Nam Cung Thánh một chưởng đánh
phi ra mấy chục trượng.

Nam Cung Thánh, thậm chí Thần Dạ, Lãnh Tuyết Sương, Thập Nhị Thiên Kiêu đám
người cũng nhanh chóng chú ý đến tình cảnh này.

Đường Long bị oanh phi ra cũng không để ý cái gì đến thương thế. Lập tức lổm
ngổm bò dậy gầm lên

" Dừng, cho ta dừng "

" Con mẹ nó, ai đánh nữa lão tử xé xác hắn "

Tiên Thiên Thánh Đạo Thể, hoàn toàn bạo phát !

" Ầ M — "

Khủng bố đến mức không thể hình dung kim sắc quang trụ linh lực, phóng thẳng
lên tời. Ngô Phàm lôi hải so với tình cảnh lúc này bất quá tiểu vu gặp đại vu.

Kim sắc linh lực như điên cuồng một dạng quất bay Nam Cung Thánh cùng mấy trăm
cái thiên tài gần đó.

Thậm chí đám người có một cổ cảm giác bị áp chế hít thở không thông.

Linh lực của bọn hắn, pháp thuật, đạo thuật, đạo kỹ cái gì lúc này trong phạm
vi gần Đường Long đều bị vô tình đánh nát gạt bỏ.

Nam Cung Thánh bị quất bay ra sắc mặt trắng bệch, phanh phanh lui lại mười mấy
bước, hai mắt hoảng sợ nhìn Đường Long.

" Bà nội gấu, Đường tiện nhân, ngươi đây là cắn trúng Trí Huyễn Đan của Bạch
Tiểu Thuần a " Ngô Phàm đồng dạng hai chân trụ vẫn hô lên, nheo mắt nhìn lại .
( =)))))Tác cũng Fan Nhĩ Căn nha =))))) )

Hoàng Minh cùng Hà Tiểu Y thấy một dạng này cũng không hiểu sao, lập tức nhíu
mày.

Theo lý Đường Long chính là có thể chiến thắng Nam Cung Thánh, cho dù hơi chật
vật nhưng cũng không đến mức bạo phát Tiên Thiên Thánh Đạo Thể đi.

Đường Long cũng không quan tâm bọn hắn, hai mắt hơi có chút xích hồng tìm kiếm
cái kia nhỏ thân ảnh.

Hắn sợ !

Đúng vậy.

Nếu như trước đó Tiểu Mộc Hi hắn hoàn toàn là yên tâm. Nhưng không lâu trước
đây Đế Hoành có nói với hắn là nàng bây giờ không khác mấy một cái phàm nhân.

Nguyên do cũng là Cổ Huyền Thiên tách Bất Tử Thiên Kinh ra khỏi nàng, đưa cho
nàng một cái cá thể hoàn toàn độc lập.

Như vậy, nàng cũng không phải là cái gì Bất Tử Chân Linh nữa, chỉ là một cái
tiểu hài tử bình thường.

Không nói hắn thời gian này cũng rất thích nha đầu này, đặc biệt chịu theo
nàng chơi.

Nhưng như thế cũng thôi.

Từ Thập Nhị Thiên Kiêu cho đến Đế Hoành, ai cũng biết, Cổ Huyền Thiên cực kỳ
sủng nàng.

Nếu như nàng có cái gì không hay xảy ra...

Thần Dạ lúc này quan sát ánh mắt Đường Long, có chút phát hiện không đúng. Nói
không chừng hắn có thể tìm ra các chuyển cơ, thậm chí...

Hắn không biết Đường Long đang tìm gì, nhưng hắn cũng theo đó tìm một dạng.

" A, thú vị "

" Xem ra có vẻ quan trọng với ngươi a, chỉ là không biết, so với bí cảnh như
thế nào "

Bỗng dưng Thần Dạ hai mắt hơi nhướng lên, cười gằn một tiếng. Hắn phát hiện
một cái thân ảnh nhỏ bé đi loạn trong đám người, hai mắt lãnh quang ẩn hiện.


Đế Đạo Vô Song - Chương #68