Âm Mưu


Người đăng: ๖ۣۜPhi ๖ۣۜTiên

" Hừ — "

Đang đúng lúc im lặng, bỗng dưng một tiếng hừ lạnh vang lên.

Mọi người ngay lúc này bỗng dưng giật mình, không biệt khi nào đứng gần với
Nam Cung Thánh một cái thanh niên toàn thân xích bào, hai mắt âm trầm băng
lãnh.

Thanh niên xích bào này xuất hiện, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt hạ
xuống, bọn người xung quanh có cảm giác ánh sáng không hiểu sao trở nên hơi
tối đi.

Nếu như Nam Cung Thánh một thân hoàng khí hạo nhiên, ôn nhã mà lại lễ độ thì
thanh niên xích bào này cho người ta cảm giác âm lạnh, thâm sâu mạt trắc, có
chút sợ hãi.

Đường Long sắc mặt vẫn như cũ bình thản, chỉ là chân mày hơi nhíu nhìn xích
bào thanh niên này.

Nam Cung Thánh thấy xích bào thanh niên ánh mắt cũng lộ ra vẻ biến hoá, hai
tay chắp sau lưng lãnh đạm nói ra.

" Thần Dạ huynh không biết giá lâm Thái Tử Minh là có chuyện gì "

Đường Long có thể hắn ôn hoà nho nhã, cho sắc mặt tốt. Có thể thanh niên trước
mắt này hắn không cần thiết. Dù sao bọn hắn là quan hệ đối đầu với nhau.

" Thần Dạ ? Cái nào Thần Dạ ? "

" Ngu ngốc, còn cái nào. Có thể xưng huynh gọi đệ với Nam Cung Thánh ngoài cái
kia Thần Dạ Minh Chủ của Minh Phủ Hội thì còn cái nào khác "

" Ta thiên, hôm nay làm sao. Hết một cái Thập Nhị Thiên Kiêu, bây giờ đến hai
cái Ngũ Tuyệt cũng xuất hiện "

Thần Dạ nghe Nam Cung Thánh lãnh đạm, cũng không tỏ thái độ, chỉ cười nhẹ sau
đó nói ra.

" Ta cũng không muốn xen vào chuyện Thái Tử Minh. Dù sao Thái Tử Minh cùng
Minh Phủ Hội đối đầu là không phải chuyện ngày một ngày hai. Nhưng ... "

Thần Dạ nói đến đây ánh mắt dư quang quét qua Đường Long.

" Nhưng từ khi nào Thập Nhị Thiên Kiêu người cũng quản chuyện của Ngũ Cường.
Nói như vậy chẳng phải có một ngày Thập Nhị Thiên Kiêu người cũng đến Minh Phủ
ta ban xuống cái gì lệnh sao "

Nghe Thần Dạ nói vậy, Nam Cung Thánh hai mắt thâm ý nhìn hắn sau đó nhắm lại.

Hắn lại làm sao không biết Thần Dạ ý nghĩ. Thực chất, chỉ cần là Ngũ Cường,
thậm chí Ngũ Tuyệt, bọn hắn mặc dù đối đầu nhau, nhưng đây cũng là một loại
kiềm chế cân đối lẫn nhau.

Nhưng nếu Thập Nhị Thiên Kiêu cũng chen chân vào cái kia vòng xoáy, vậy thì
bất kể ai trong bọn họ cũng không đồng ý. Vì như vậy là đồng nghĩa phải phân
bố lại thế thực một lần nữa, lợi ích của bọn hắn sẽ bị cắt giảm.

Từ trước đến nay Thập Nhị Thiên Kiêu không xuất hiện tranh thủ địa bàn, bí
cảnh, bọn hắn chỉ đơn thuần hành động một người thôi. Vì vậy Ngũ Cường cũng
không có chú ý bọn lắm hay đặt vào mắt.

Nhưng nếu như nói Thập Nhị Thiên Kiêu trong đó có phân chia nhóm đồng minh mà
nói, vậy thì khủng bố.

Trước giờ ai cũng nghĩ mười hai người là hoàn toàn độc lập. Thậm chí đến bây
giờ cũng chỉ nghĩ có thể quan hệ quen biết một chút, hai ba người đi chung
thôi.

Không ai nghĩ đến mười hai người là một cái tổ chức. Vì nếu như vậy, cũng
không cần đánh nữa. Mười hai cái nhân vật cấp bậc ngang với Ngũ Tuyệt, quét
ngang Phù Vân Cảnh hoàn toàn dễ dàng, thậm chí đem ra bên ngoài cũng không có
mấy cái Thiên Kiêu có thể so sánh.

Dù sao, nếu như đều là Tuyệt Thế Thiên Kiêu, bọn hắn là cao ngạo cực kỳ, không
có khả năng cùng một nhóm.

Tựa như Ngũ Tuyệt, đều là độc lập tự lãnh đạo thế lực riêng của mình.

" Ra vậy "

Nam Cung Thánh hai mắt nhắm lại, bỗng dưng lúc này mở ra, hai mắt như hai
thanh thần kiếm trực chỉ.

Bất quá đối tượng không phải Đường Long, mà là Thần Dạ.

Sát Lang cùng Ma Lang thấy vậy sắc mặt khẽ biến, có chút khó hiểu.

" Chẳng lẽ... " Ma Lang sắc mặt khẽ biến, có chút âm trầm.

Tình cảnh bây giờ đáng ra Ngũ Tuyệt phải đối đầu với Đường Long mới đúng. Làm
sao Nam Cung Thánh lại mang theo địch ý hướng về phía Thần Dạ.

" Không hổ Nam Cung Thánh, Ngũ Tuyệt một trong. Người thông minh chính là dễ
nói chuyện "

Thần Dạ thấy ánh mắt của Nam Cung Thánh cũng không né tránh.

" Cũng vậy. Không hổ Minh Phủ Thần Dạ huynh, tác phong vẫn là vô sĩ không chê
vào đâu được " Nam Cung Thánh mỉm cười nói.

Thần Dạ sắc mặt bình tĩnh, cũng không đáp lại.

" Xem ra kế hoạch ngươi thành công a, hơn nữa là thành công có chút ngoài mong
đợi "

" Giật giây người Thái Tử Minh cùng Thanh Phong Hội, sau đó đợi một bên suy
yếu rồi chèn ép. Không nghĩ đến giữa chừng lại bị cái kia thanh niên thần bí
phá hoại, nhưng cũng vì vậy hoàn toàn có lợi cho ngươi, dẫn ra cái gọi là Thập
Nhị Thiên Kiêu "

" Lần trước Ngũ Tuyệt gặp mặt, ngươi cũng ý đồ thăm dò cùng chèn ép Thập Nhị
Thiên Kiêu đám người bằng cách Ngũ Tuyệt liên minh. Bất quá ngươi không có cơ
hội "

" Thập Nhị Thiên Kiêu hành tung thần bí, cái khác Ngũ Tuyệt càng không cách
nào liên thủ ngươi mạo hiểm. Bây giờ xem ra ngươi là thành công a " Nam Cung
Thánh ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

" Ha hả, xem ra Nam Cung huynh cũng đoán được tám chín phần mười. Ta ban đầu
chỉ muốn Thanh Phong Hội cùng Thái Tử Minh có cái tiểu ma sát, sau đó tiến
hành chèn ép chút. Không nghĩ đến câu ra cái này Thập Nhị Thiên Kiêu con cá
lớn "

" Nhưng thế thì thế nào. Chẳng lẽ Thái Tử Minh còn có thể cúi đầu nhận mệnh.
Một khi Thái Tử Minh suy yếu, nói không chừng vì một số nguyên nhân chỉ còn Tứ
Cường đây "

Thần Dạ ánh mắt bình tĩnh, thấp giọng cười lạnh nói ra.

Dương mưu.

Trần trụi uy hiếp !

Mọi người nghe thế không khỏi sợ hãi hít một hơi lãnh khí. Đây là dương mưu,
uy hiếp, hơn nữa còn là cột Minh Chủ bọn hắn lên cùng một cái chiến thuyền đối
đầu với Thập Nhị Thiên Kiêu.

" Ầm — "

Nam Cung Thánh hai mắt tinh quang bùng nổ, cả người khí thế như bạo long, tử
khí hoá long dị tượng vọt lên thẳng thương khung.

Hắn kiềm nén hít sâu một hơi sau đó khí thế thu lại.

" Vậy sau cùng mục đích của ngươi đây. Tin tưởng ngươi không phải rãnh rỗi mạo
hiểm đi đối đầu với Thập Nhị Thiên Kiêu đi. Nếu như nói hắn cùng một số người
trong Thập Nhị Thiên Kiêu có giao hảo, vậy ngươi trộm gà không được còn mất
nắm gạo "

Nam Cung Thánh híp mắt nhìn Thần Dạ nghi vấn. Hắn không biết vì sao Thần Dạ
lại có quyết định như vậy, phải có thứ đồ vật gì làm cho hắn sẵn sàng mạo hiểm
đánh cuộc.

Nghe Nam Cung Thánh Hỏi, Thần Dạ cười gằn, sau đó hắn ai mắt hung quang nở rộ
gắt gao nhìn Đường Long, hắn không trả lời mà lại hỏi ngược Nam Cung Thánh.

" Vậy ngươi có từng nghi vấn vì sao Thập Nhị Thiên Kiêu ít xuất hiện ? "

" Ngươi có biết vì sao rất ít Bí Cảnh có tên bọn hắn, nói đúng hơn có rất
nhiều, còn rất nhiều Bí Cảnh bọn hắn không tham gia thường xuyên. Nhưng bọn
hắn tu vi một dạng tăng trưởng cực kỳ nhanh "

" Công pháp, bí thuật, mọi thứ của bọn hắn đều từ đâu mà ra ? Theo ta điều tra
được, Thập Nhị Thiên Kiêu ở ngoại giới cũng không có cái gì động tĩnh, hay
cũng không có cái gì thế lực "

" Nếu như có điểm đáng nói, vậy bọn hắn là nhóm người đầu tiên xuất hiện ở Phù
Vân Cảnh "

" Nhưng nếu Bí Cảnh không thường xuyên tham gia, ngoại giới cũng không xuất
hiện, thế lực hậu thuẫn sau lưng cũng không có. Vậy ở Phù Vân Cảnh, bọn hắn tu
luyện, bọn hắn bí thuật lại dựa vào đâu "

Thần Dạ âm thanh cũng không thấp, mọi người ở đây nghe được mới tỉnh ngộ.

Đúng vậy !?

Tại sao ?

Thập Nhị Thiên Kiêu thần bí bởi vì bọn hắn để lại thành tích cực cao trong
nhiều bí cảnh, nhưng hầu như chỉ xuất hiện thay đổi một vài lần. Cũng không
phải thường xuyên ma luyện như những người khác.

Nên không mấy ai bắt gặp bọn họ, nhưng nếu vậy bọn họ lại dựa vào đâu tu luyện
?

Nam Cung Thánh ánh mắt cũng hơi đổi. Hắn nhớ đến Đường Long cái kia Thánh Đạo
Cấm, lại Đế Thuật, Thiên Kiếm, đều là những bí thuật cực kỳ mạnh mẽ nghịch
thiên, Nam Cung Thánh cũng không khỏi có chút tham lam.

Bất quá.

Đường Long lại kiếm ở đâu ra ?

Trừ khi...

" Đúng vậy " Thần Dạ cười gằn nhìn sắc mặt bình tĩnh Đường Long.

" Nếu ta đoán không lầm. Thập Nhị Thiên Kiêu bởi vì là đám người đặt chân đến
địa phương này sớm, nên có một số đặc quyền, hơn nữa còn có một số địa phương
tu luyện riêng. Ta nói không sai đi "

Thần Dạ híp mắt nhìn Đường Long, quang mang nguy hiểm như độc xà chăm chú nhìn
hắn.

Đám người xung quanh nghe vậy cũng không khỏi lửa nóng, cuồng nhiệt, tham lam
không hề che dấu.

Phải biết, Phù Vân Cảnh cho dù tài nguyên khắp nơi, bí cảnh vô số, nhưng bọn
hắn đều phải ma luyện cực khổ.

Ngũ Tuyệt cái này thân phận, Minh Chủ của Ngũ Cường, bọn hắn có gia tộc hậu
thuẫn, vô số thủ hạ tranh thủ tài nguyên, cái gì tốt nhất hầu như đều là bọn
hắn độc hưởng.

Bởi vì tốc độ tu luyện của bọn hắn rất nhanh. Nhưng đây là vô số nhân lực
trồng chất lên để đổi lại.

Thập Nhị Thiên Kiêu một người hầu như bằng lợi ích của một cái Ngũ Tuyệt được
hưởng, điều này cũng làm cho Thần Dạ nghi ngờ.

Phải biết, Thập Nhị Thiên Kiêu mỗi người chỉ là độc lập, ít nhất là bọn hắn
nghĩ vậy.

Vậy làm sao tài nguyên bọn hắn, tiến độ tu vi bọn hắn không hề thua Ngũ Tuyệt
?

" Ài, đúng thật là trong miệng các ngươi Thập Nhị Thiên Kiêu, cũng là bọn ta,
mỗi người đều có một cái Bí Cảnh cho riêng bản thân. Có vô tận tài nguyên phù
hợp, bí tịch, truyền thừa, hơn nữa điều kiện lấy được cũng dễ hơn so với ở
ngoài "

Đường Long thở dài đạo, Thần Dạ có chút đoán đúng. Hắn cùng với đám người kia
được Đế Hoành cho mỗi người một cái bí cảnh để hỗ trợ cho tu luyện.

Cái gì đan dược, bảo vật, truyền thừa, bí tịch đều có. Hơn nữa đều là hoàn
chỉnh, chứ không phải đa phần là tàn thứ như ở ngoài này.

Ở ngoài này một cái bí cảnh chính là không biết bao nhiêu người giành giật,
thậm chí phải có cống hiến mới được đi vào. Nhưng Đường Long đám người có
riêng bí cảnh địa phương, tựa như là nhà bọn hắn một dạng.

Bất quá...

Cách đây không lâu Cổ Huyền Thiệ bất mãn, muốn vài tháng sau thu hồi lợi ích
của bọn hắn. Cổ Huyền Thiên muốn bọn hắn phải ma luyện hơn nữa, không thể dễ
dàng thả lỏng.

Đây cũng là lý do vì sao Đường Long thở dài.

Nghe Đường Long chính mình thừa nhận, Thần Dạ, thậm chí Nam Cung Thánh đám
người hai mắt không khỏi quang mang mãnh liệt.

Một người độc hưởng một cái bí cảnh đó là kinh khủng bực nào ?

Phải biết Phù Vân Cảnh mười vạn, có gần trăm bí cảnh, Ngũ Tuyệt cùng Ngũ Cường
chiếm hết năm thành, nhưng đều là chia ra mà sử dụng.

Nhưng Thập Nhị Thiên Kiêu một người lại một cái, hơn nữa có khả năng là cao
cấp hơn Bí Cảnh, bọn hắn làm sao có thể cam lòng.

Bất quá Nam Cung Thánh cũng không có vội vàng. Hắn vẫn là cẩn thận, không có
thừa nhận mình đứng ở lập trường nào.

" Ai, quả thực đáng tiếc a. Các ngươi cũng không cần ganh với ta, không bao
lâu nữa bọn ta cũng như các ngươi một dạng. Bí cảnh gì chó má đều bị thu hồi "

Đường Long lười biếng dang hai tay ưỡn lưng, có chút u oán nhìn về một phía.

Thần Dạ cười gằn, cũng không tin lời ma quỷ hắn nói. Hắn cho rằng Đường Long
đây là bị bại lộ, muốn bịa chuyện ra để không bị đánh hơi.

" Đường huynh, mọi người đều là Phù Vân Cảnh người, ngươi không nghĩ một mình
độc chiếm một cái bí cảnh có chút quá đáng sao. Chia sẻ cho chúng ta lại thế
nào ? "

Thần Dạ một mặt đạm nhiên nói ra, hắn quan sát thái độ của Đường Long, muốn
xem hắn phản ứng như thế nào.

" Ách ?! " Đường Long có chút trợn mắt.

" Làm sao lại là ta, mười một tên kia cũng có bí cảnh riêng nha, nếu không các
ngươi đòi bọn hắn chia sẻ. Ta chính là nghèo nhất một cái " Hắn thở dài đau
khổ nói ra, thấy người khác đòi bí cảnh mình lập tức không do dự đẩy mười một
tên kia ra bán.

Không biết Phượng Vô Song đám người nghe thấy có xé xác hắn ra không.

" Vậy ý Đường huynh là không chia sẻ với bọn ta rồi ? " Thần Dạ hai mắt híp
lại, âm thanh có chút lạnh. Hơn nữa ' bọn ta ' hai chữ đặc biệt nhấn mạnh, hắn
đây là cột tất cả vào chung một mặt trận đối đầu với Đường Long.

" A ?! Đây là uy hiếp ? Đây có phải là uy hiếp " Đường Long làm một bộ mặt
thất thố, sau đó chuyển thành ngạc nhiên, rồi lại mừng rỡ.

" Ha hả, hảo hảo. Không nghĩ đến Đường gia cũng có một ngày bị người uy hiếp
muốn đồ vật " Hắn cười to vỗ tay nói ra.

" Uy hiếp, uy hiếp ngươi lại làm sao " Đúng lúc này bỗng dưng một cái âm thanh
mỉa mai vang lên.

Trong nháy mắt âm thanh vang lên, một cái thân ảnh một bước lại một bước thuấn
di mà đến.

Là một cái nữ tử, cả người thanh sam, bên ngoài khoác thêm một tầng lụa mỏng.

Làn da như bạch ngọc tịnh, ngũ quan tuyệt luân. Nhan sắc của nàng đủ để được
gọi tuyệt thế mỹ nữ.

Chỉ bất quá mọi người ở đây không có tâm tư đi đánh giá cùng chiêm ngưỡng nhan
sắc của nàng. Bởi vì trên người nàng cái kia cổ kiếm khí làm cho người ta có
cảm giác nhức nhói.

Nữ tử này đạp không đến ở đó không khỏi làm cho người ta có cảm giác nàng là
một thanh tuyệt thế thần kiếm, lúc nào cũng có thể đoạt mạng người.

Nam Cung Thánh thấy nữ tử này ánh mắt không khỏi hiện lên một tia kiêng kỵ.

" Lãnh Tuyết Sương, ngươi cũng có hứng tham gia sao " Thần Dạ thấy nữ tử này,
trong mắt loé lên một tia lửa nóng, kèm theo đó là một tia kiêng kỵ, bất quá
đều được hắn che dấu rất kỹ.

" Lãnh Tuyết Sương. Cái kia Kiếm Minh Minh Chủ Lãnh Tuyết Sương ! ! "

" Không nghĩ đến lại là nàng "

" Kiếm thế thật đáng sợ. Nghe nói Thần Dạ có lần trong tay nàng ăn phải thiệt
thòi "

Lãnh Tuyết Sương cũng không đáp lại Thần Dạ, ánh mắt như lợi kiếm một dạng
nhìn Đường Long, tràn đầy chiến ý cùng một cổ kiêu ngạo.

Nàng chính là muốn cùng Thập Nhị Thiên Kiêu giao thủ. Hơn nữa nhìn từ xa một
chiêu kiếm kia để lại ấn tượng sâu sắc cho nàng.

Đường Long trong đầu một vạn chữ ' Thảo ' nắm tay nhau chạy qua.

" Mẹ nó, đây là có chuyện gì. Chẳng lẽ kiếm tu đặc biệt là nữ đều là phong bà
tử. Làm sao gặp ta một dạng muốn chém muốn giết " Thấy trước mắt nữ tử này,
lại nghĩ đến Phượng Vô Song hắn không khỏi ngửa mặt lên trời bi ai.

" Nữ kiếm tu nào cũng muốn giết ta a "

" Không được, một ngày nào đó Đường gia sẽ dùng thanh kia tuyệt thế thần kiếm
đâm các ngươi "

Nghĩ đến đây hắn trừng mắt lại, có chút nghiến răng nghiến lợi. Nghĩ đến
Phượng Vô Song cái kia một ngày ba bận, một bận ba bữa đánh đập mình.

Tốt, tên kia đánh không lại. Chẳng lẽ còn đánh không lại các ngươi.

" Vậy mà Tam Tuyệt đều xuất hiện " Có người không khỏi lầm bầm.

" Đây là muốn đại chiến a "

" Phi, cái gì đại chiến. Một mình hắn có thể đánh được Tam Tuyệt sao ? "

Nghe người nói đến ' Tam Tuyệt ' Đường Long mới giật mình nhìn lại.

Phải a !

Ba người, hắn còn làm sao đánh, cho dù không đến mức quá thảm, nhưng ăn quả
đắng là chắc chắn.

Thần Dạ cùng Lãnh Tuyết Sương chắc chắn sẽ ra tay.

Nam Cung Thánh tuy không thái độ nhưng lập trường là Ngũ Tuyệt, một khi hai
người kia bất lợi hắn cũng sẽ lập tức xuất thủ.

Dường như nhìn ra được suy nghĩ của Đường Long, Thần Dạ băng lãnh nói.

" Ta cũng muốn cùng ngươi giao thủ đơn độc, nhưng nếu ngươi ngông cuồng tự cho
mình có quyền lực định đoạt một trong Ngũ Cường. Vậy cũng chuẩn bị bị chúng ta
quần ẩu đi "

Nói đến đây hắn cười lạnh.

" Quần ẩu ? "

Đường Long sờ đầu ngạc nhiên.

" Vậy các ngươi chuẩn bị chưa a " Hắn lại hỏi tiếp.

Thần Dạ cùng Lãnh Tuyết Sương cau mày, thậm chí Nam Cung Thánh cũng hơi nhíu
lại, không biết Đường Long lời này có ý gì.

Tuy bọn hắn khinh thường việc liên thủ lại đối phó một người, bọn hắn tin
tưởng bất cứ một cái nào Ngũ Tuyệt cũng không thua kém Thập Nhị Thiên Kiêu bao
nhiêu.

Nhưng vì lợi ích của cả tập thể, bọn hắn không thể không âm thầm liên thủ.

Vì nếu để cho Thập Nhị Thiên Kiêu tuỳ tiện định đoạt Ngũ Cường, vậy há chẳng
phải bọn hắn cúi đầu.

Hơn nữa cái kia Bí Cảnh Thập Nhị Thiên Kiêu độc chiếm, bọn hắn cũng muốn rồi !

" Chuẩn bị ? Cái gì chuẩn bị ? Là Chuẩn bị quần ẩu ngươi sao " Thần Dạ cười
lạnh, không biết lúc nào sau lưng hắn xuất hiện bốn thân ảnh.

" Tứ Dạ — "

" Nghe đồn bọn hắn đạt được ám sát bí thuật, có thể liên kết với nhau hình
thành ám sát trận đạo "

Có người nhận ra thân phận của người này, không khỏi hô lên.

Cùng lúc đó sau lưng Lãnh Tuyết Sương cũng xuất hiện ba bóng người.

" Ta đi, là Tam Tài Kiếm Tử ! ! "

" Trụ cột Kiếm Minh "

Đường Long thấy mấy người này xuất hiện, hai mắt cũng có chút tròn.

Lúc nãy linh lực hắn hao tổn không sai biệt lắm, bây giờ cũng mới hồi phục lại
bảy thành. Đối đầu với Tam Tuyệt cộng thêm mấy cái thiên tài cao cấp, hơn ba
nghìn người, hắn, chết chắc !

Bất quá Đường Long bỗng dưng cười nhẹ nhìn Tam Tuyệt, rồi lại nhìn qua đám
người.

" Không sai, là chuẩn bị muốn quần ẩu "

Nói xong, Đường Long bên cạnh xuất hiện thêm năm cái thân ảnh.

" Các ngươi ba người chấp sáu bọn ta a. Hai cái chơi một cái, không tin các
ngươi không có thai ! ! ! "


Đế Đạo Vô Song - Chương #67