Người đăng: ๖ۣۜPhi ๖ۣۜTiên
Ù ù ù ù —
Kinh khủng hắc ám cương phong thanh âm rít gào, ở đây là một cái vô tận đại
cương bao la bát ngát cùng không thấy cuối hắc ám đại địa.
Cái thế giới này nó cũng không phải là đen như mực, ngược lại là ngươi có thể
nhìn thấy được cảnh vật xung quanh, bất quá như thế nào xem đi chăng nữa cũng
để người ta cảm thấy nó hắc ám rùng mình.
Ở trên vô tận tinh không treo một khoả hắc ám thái dương toả ra khủng bố âm
sát chi khí, mờ mờ ảo ảo dị lượng cuồng loạn kéo theo cái lạnh buốt của hắc ám
lượn lờ chậm rãi khắp nơi.
Thế giới này quỷ dị đến cực điểm, khó mà diễn tả nổi, tựa hồ nơi đây chính là
chung cực hắc ám, nó chính là hắc ám khởi nguyên. Ở nơi này bất kể là thời
gian, không gian, ngũ hành pháp tắc đều không tồn tại, hết thảy bị hắc ám thôn
phệ, không có dùng.
Quản chi ngươi là Chân Thần nhưng nếu sa đoạ vào cái này một dạng thế giới thì
đều sẽ bị hắc ám thôn phệ đánh mất chính mình.
Rợn tóc ráy và lạnh người nhất phải nói đến những thứ đồ vật đầy rẩy trải dài
trên đại địa. Nhìn kỹ lại chỉ thấy từng tôn thạch tượng xám xịt hình nhân đủ
thứ hình thù cổ quái, khí tức vô cùng cổ lão, cổ lão đến không thể truy ngược
dòng thời gian. Chúng nó có một đặc điểm chung là đều có chút vỡ vụn, phủ đầy
bụi, một số thì một nữa hạ thân đều chôn chặt xuống dưới đại địa.
Cứ thể trải dài từng tôn quỷ dị thạch nhân, thạch nhân diện đều quy về nhất
hướng duy nhất, tựa như đang triều bái lấy thứ gì đó.
" Lộp bộp — " Bỗng dưng lộp bộp tiếng động vang lên, tựa như lôi âm, tựa như
thạch vẫn mơ hồ, đại địa từng trận run rẩy nhè nhẹ khó nhận ra.
" Đông — " Bỗng dưng giữa vô tận hắc ám thế giới giữa không trung một tiếng
động vang lên, một tia kim sắc quang hiện lên, dần dần nó lớn dần sau đó chấn
động nổ ầm, trùng thiên hoàng kim thần thánh hào quang lập tức như hồng thuỷ
vỡ đê càn quét khắp thế giới.
Lúc này ẩn sâu trong vô tận hắc ám từng đôi mắt hiện lên, âm u quỷ dị khí tức
làm cho người khác sợ hãi quan sát về phía quang trụ.
Một cổ vô thượng đế uy từ quang trụ bộc phát, đây không phải là hữu ý cố tình
thả ra khí thế, mà nó là một loại đế uy tự nhiên của thượng vị giả. Cổ đế uy
này trấn áp cổ kim, vạn cổ trường thanh đều là một dạng nằm dưới nó, cực kỳ bá
đạo trực tiếp hoành đẩy ra.
Cổ Huyền Thiên chân trần ngự không, xung quanh phủ vô tận kim quang cùng đế uy
hạo hãn một dạng bá đạo như muốn lật tung Hắc Ám Tổ Địa.
Cổ Huyền Thiên kể từ lúc thức tỉnh, lấy Hỗn Độn Thiên Thể cùng các loại tư
chất kinh hãi thế tục, độc nhất cổ kim đến này mỗi một khắc đều là thực lực
lấy tốc độ kinh hãi thế tục mà tăng lên, thậm chí chính bản thân hắn cũng
không biết rốt cuộc mình là thứ gì.
Hỗn Độn Thiên Thể cố nhiên thiên địa vô song, nhưng Cổ Huyền Thiên cũng không
phải hoàn toàn không biết, chỉ là bây giờ hắn có chút hoài nghi bản thân có
phải thực sự đoạt được Hỗn Độn Thiên Thể không. Thể chất, đạo pháp, hết thảy
bản thân hắn đang bí ẩn không xác định được chuyển biến theo một hướng không
ai biết, chỉ bất quá đây là có lợi, thậm chí là kinh khủng.
Có lẻ do Đại Nhật Đại Đạo Chí Tôn Luân, hay cũng có lẻ do Cấm Kỵ Chi Môn, cũng
có thể tất cả những thứ đó đều có quan hệ với nhau, còn tụ tập chung một thân
hắn nên sinh ra biến hoá khác thường nào đó.
Dù sao Đại Nhật Chí Tôn Luân chính là từ trước Thái Sơ đã tồn tại, không ai
biết khởi nguyên của nó, nó chính là tồn tại trường kỳ từ cái kỷ nguyên này
đến cái kỷ nguyên khác, mọi thứ về nó chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Sở hữu Đại Nhật Chí Tôn Luân công dụng không biết, nhưng Cổ Huyền Thiên biết
một cái tác dụng của nó đó chính là...
Vạn Đạo hết thảy từ ngươi mà ra !
Đây cũng có nghĩa là bản thân ngươi trong tay nắm giữ một loại thủ đoạn có thể
tuỳ ý diễn hoá, khai sáng ra vô số con đường mới, vô hạn khả năng, vượt lên
hết thảy.
Người tu hành chính là tu đạo, quy nguyên về đại đạo, hay chính là tìm ra con
đường cho bản thân, nhưng dù khai sáng đến mức nào, có quán thông cổ kim, kinh
thiên tuyệt diễm đi chăng nữa thì cũng khó mà nhảy ra khỏi 3000 Đại Đạo.
Nhưng Cổ Huyền Thiên lại chính là một cái trường hợp đặc biệt đó, hắn có thế
siêu thoát 3000 Đại Đạo, ngự trị trên tất cả, siêu thoát sinh tử thiên địa.
Còn Cấm Kỵ hay Chung Kết Chi Môn hết thảy về nó đều là một cái mê, nhưng tin
tưởng nó kinh khủng hơn bất cứ một thứ gì khác tồn tại trên đời này, ít nhất
là Cổ Huyền Thiên gặp được.
Hắn ngay cả Thiên Đạo cũng xem thường, nhưng tuyệt nhiên không dám lơ là vật
kia.
Dù sao nói đến Thiên Đạo cũng chỉ là quy tắc tồn tại trong vô số vũ trụ liên
kết với nhau tạo thành một chỉnh thể thống nhất. Mỗi một thế giới mỗi một
Thiên Đạo. Bọn nó cũng tồn tại, cũng phân chia mạnh yếu khác nhau, có có ý
thức, có không ý thức.
Thiên Đạo nếu nói không có ý thức, chính là thế nhân trong khẩu Thái Thượng Vô
Tình, Thiên Đạo ở dưới thế nhân đều bình đẳng. Nhưng nếu nó có ý thức vật thì
chơi vui rồi, kinh khủng đến cực điểm, thử nghĩ toàn bộ thế giới đều trong tay
nó, tuy không thể huỷ diệt thế giới, nhưng trong thế giới đó đây ? Ngươi số
phận chẳng phải bị nó đùa bỡn.
Thiên Đạo ở thế giới kia của Cổ Huyền Thiên chính là một cái có ý thức Thiên
Đạo. Nó nhất niệm ra chính là vạn giới sinh diệt, bất quá nó bị kìm kẹp bởi
mấy cái cổ lão tồn tại mà thôi. Nó tuyệt đối là một trong những Thiên Đạo mạnh
nhất.
Cũng chính vì Cổ Huyền Thiên nghịch thiên đến cực điểm, lại trấn áp cổ kim, ai
cũng không muốn thấy, mấy cái cổ lão kia buôn tay trấn áp xuống, một số người
liên thủ bỏ đá xuống giếng. Cổ Huyền Thiên tuy nhất thủ trấn muôn đời nhưng
trong đó không gồm Thiên Đạo. Lại nói chuyện không chỉ đơn giản như vậy, nó
chính là hệ luỵ rất nhiều thứ.
Nói đến, Cổ Huyền Thiên nội thân thể, xảy ra biến hoá không biết. Nói rõ ràng
hơn là tất cả đều quy hợp, hoà tan xu thế đang diễn ra. Có thể nó sẽ phát
triển đến khi không còn phân chia thứ gì nữa, bất kể là gì, mấy thứ đó nếu quy
hợp lại một nơi, ai cũng không biết Cổ Huyền Thiên một thân tu vi kinh khủng
như thế nào.
Tuyên Cổ Vô Song, thủ đoạn có thể một tay trấn áp vạn giới, ngũ chỉ có thể đứt
đoạn vũ trụ, hô hấp có thể rút cạn kiệt tinh hà. Vượt qua thời đại, đại chiến
cổ kim thời gian quá khứ, tương lai không nói chơi. Bọn hắn cấp độ đó chính là
đỉnh phong sinh mệnh, nhất niệm cải thiên hoán địa, nhất niệm có thể đồ sát ức
nghìn vạn tỷ muôn dân. Một tay có thể bao trùm vũ trụ thương khung, chân chính
nghĩa đen mà không phải hoa lệ.
Nếu như một ngày nào đó, Cổ Huyền Thiên một chân bước đi lên lĩnh vực siêu
việt Tuyên Cổ vậy thì Thiên Đạo cũng nằm dưới chân hắn.
Thiên Giới chính là rộng ức ức tỷ tỷ triệu dặm, có một lần bị một vị Tuyên Cổ
nổi giận, một chân dậm xuống chính là kịch liệt run rẩy, không gian nứt ra mãi
đến bây giời không khép lại. Nếu không phải Thiên Giới chỗ dựa vững chắc, cũng
có một cái Tuyên Cổ nhân vật thì hậu quả khó nói.
Đế Hoàng Táng Địa cường đại năm xưa cũng vì có Cổ Huyền Thiên loại tồn tại này
cùng với người kia, cũng không thể thiếu chư Đế cùng chư Hoàng.
Vậy nên nói bọn hắn cấp bậc đó chính là siêu thoát mọi thế lực, nếu quả thực
có thế lực mà chiến đấu bất cứ ai cũng không chịu nổi, thiên địa này chứa
không được.
Cổ Huyền Thiên đạp không, hai tay chắp sau lưng, lúc này hắn tư thái siêu
nhiên, ngự trị thiên địa, toàn bộ Hắc Ám Tổ Địa bị đế uy như điên cuồng không
gian phong bạo quét ngang một dạng, trấn áp hết thảy hắc ám lực lượng.
Ánh mắt hắn lúc này lẫm liệt, Cốt Kiếm thật ra chỉ là lý do hắn đưa ra để có
cớ vào Hắc Ám Tổ Địa mà thôi, đến hắn cấp độ này Cốt Kiếm còn không phải đỉnh
phong đối với hắn. Dù sao mạnh mẽ binh khí nhất đối với hắn là thân thể.
" Hả ? — " Cổ Huyền Thiên ánh mắt có chút rung động như cảm nhận được thứ gì,
xoay người lại kinh khủng quang mâu trực chỉ xuyên toa qua vô hạn thế giới một
dạng.
" Xem ra có chút ngoài dự liệu của ta, bên kia Đế Hoành xem ra cần sớm một
chút trở về, Bất Tử Thiên Kinh nếu như lấy được vậy thì thú vị. Còn về phần
thế giới này lạc ấn ký sau đó trở lại cũng không muộn " Hắn lầm bầm, sau đó
xoay lại ánh mắt bình tĩnh như giếng cổ.
" Vậy...cũng sớm một chút kết thúc đi, vật kia để lại lần sau lấy " Cổ Huyền
Thiên bỗng dưng cười gằn, lúc này ánh mắt hắn không còn hắc sắc như vũ trụ
thâm uyên nữa, mà là vô cùng vô tận đại nhật bùng nỗ một dạng, tựa như vũ trụ
khai sinh, dưới ánh mắt của hắn Hắc Ám Tổ Địa bỗng dưng trong chớp mắt hắc ám
rút đi, vô cùng vô tận kim quang phủ xuống, từng sợi quỷ dị trọc khí hắc ám bị
lột ra khỏi đại địa, thương khung.
" Cái gì ?! " Cảm nhận được dị dạng xảy ra, mấy cái Hắc Ám Cự Đầu ẩn trong
bóng tối ánh mắt co rụt lại thành lỗ kim, thất thanh kêu lên.
" Không thể, mau cản hắn lại, Chí Tôn đang ... " Nói đến đây một cái Cự Đầu im
bặt đi, mồ hôi lạnh chảy dài xuống, không dám nhắc đến nữa, hắn lỡ mồm nhắc
đến một cái tồn tại nào đó.
" Chí Tôn, là cái kia sao, ta có thể cảm nhận được nó, rất cường, ít nhất
trong thế giới này là không có ai có thể áp chế được nó, hay đúng hơn là bây
giờ, nhưng nó cũng không thể thoát ra địa phương này được đi " Cổ Huyền Thiên
ánh mắt bùng nỗ kim quang, pháp tướng vạn đạo hiện lên, trùng thiên dị tượng,
vạn đế triều bái cùng ức vạn tinh không dị kiếp phủ xuống, vô cùng vô tận dị
kinh khủng phủ xuống, mỗi một thứ đều là cấm kị vậy mà thời điểm này đều hiện
ra.
Kinh khủng lực lượng như muốn thổi tung toàn bộ Hắc Ám Tổ Địa, mấy cái Cự Đầu
cũng phải toàn lực để đứng vững, có thể nghĩ lực lượng Cổ Huyền Thiên lúc này
là kinh khủng bực nào.
Lực lượng hắn đã xảy ra một loại biến dị bí ẩn, có thể vài ngày, thậm chí vài
năm không tăng trưởng một tia, nhưng có thể trong nháy mắt tăng trưởng gấp vài
lần, thậm chí vài chục lần.
" Ngươi...ngươi...làm sao có thể " Tựa hồ nghe ra vấn đề gì, đám Cự Đầu có
người gầm lên hoảng sợ, cả người hắc khí bị kim quang ảnh hưởng một dạng bắt
đầu " Xì...xì — " âm thanh, tựa hồ bị thanh tẩy.
" Chó má hắc ám khởi nguyên, nếu như có lực lượng năm xưa, bản đế sẽ cho các
ngươi chứng kiến cái gì mới gọi là đại hắc ám, đại khủng bố, đại tuyệt diệt
cùng vô cùng vô tận sợ hãi " Cổ Huyền Thiên nở nụ cười xem thường, Hắc Ám ? so
với Cấm Kỵ Chi Môn thì hắc ám chân chính giống như đom đóm so với hạo nguyệt,
phù du lay cổ thụ mà thôi.
" Còn bây giờ, để tiễn các ngươi đi một đoạn a, dù sao cũng phí thời gian đi
đến đây, lại không tìm được vật như ý muốn, Cốt Kiếm ta cũng không cần nữa "
Hắn nhàn nhạt mở miệng, bỗng dưng tất cả dị tượng trong lúc này biến mất,
khủng bố trấn áp cũng biến mất.
" Đại Nhật Như Lai — Thiên Phật Giáng Thế ! ! ! " Một tiếng Phạn âm như phật
chung vang vọng vạn cổ thanh thiên, chảy khắp vạn thế phun ra từ khẩu Cổ Huyền
Thiên, phật quang thần thánh như trường hà lan rộng cắm rễ sâu trên phiến địa
phương này.
Đây chính là một thức Thiên Phật Giáng Thế của các đời Phật Chủ do Đại Nhật
Như Lai, Già Ma Mâu Ni Phật sáng tạo. Tuy không so được với thời điểm toàn
thịnh nhưng trong tay Cổ Huyền Thiên lúc này cũng là vô cùng kinh khủng, mang
theo một loại ý vị trái ngược hoàn toàn với ý cảnh của Phật Môn.
Nếu như nói một thức này trong tay Phật Gia đánh ra chính là mang theo tịnh
hoá cùng ôn hoà thanh lọc hết thảy thì trong tay Cổ Huyền Thiên đánh ra mang
theo vô tận lực lượng cùng bạo ngược trấn sát, thẩm phát chư thần, không chừa
lại một tia sinh cơ.
Ngũ chỉ xoè ra, trên bầu trời hắc ám lúc này một cái chữ " Vạn " to lớn kéo
dài đến thiên nhai vô cùng vô tận, phảng phất che lại thiên địa, lúc này " Vạn
" tự kinh khủng kim quang bộc phát, nhè nhẹ xoay tròn, thiên hà như muốn
chuyển động theo nó.
Dưới một chữ " Vạn " này thiên địa đều là nhỏ bé như hạt bụi, đại đạo đều
không thoát được một chữ " Vạn ". Nó xoay chuyển kéo theo ức vạn tinh không,
càng lúc càng nhanh, Hắc Ám Tổ Địa dưới chữ " Vạn " càng bốc lên điên cuồng
hắc ám tựa như muốn chống lại, bất quá rơi vào hạ phong liên tục không ngừng
bị rút ra hắc ám.
" Ooo...m — "
Lúc này từ trung tâm " Vạn " tự bỗng dưng một toà ức vạn dặm kim thân đại phật
hàng lâm chậm rãi trên phiến thế giới này. Cự Phật Kim Thân vô cùng to lớn,
tựa hồ hắn chính là trấn thủ thế giới hết thảy trung tâm, tịnh hoá hết thảy
yêu ma, hắc ám.
Thấy Kim Thân Cự Phật, mấy cái Hắc Ám Cự Đầu không nhịn được một trận sợ hãi,
bọn hắn phát hiện lực lượng cơ hồ dưới chữ " Vạn " toàn bộ đã bị trấn áp,
không nhấc lên nổi sóng gió.
Kim Thân Cự Phật không mang vẻ mặt từ bi, mà nó ảnh hưởng dưới ý chí của Cổ
Huyền Thiên mang theo một cổ hung thần ác sát, một cổ ngạo nghễ bát hoang lục
hợp, khí thôn sơn hà, đập nát vạn cổ trường thanh. Lúc này Kim Thân Cự Phật
theo Cổ Huyền Thiên lấy hắn mà động, thời điểm Cổ Huyền Thiên chắp tay lại thì
nó cũng thi hành theo.
" Già Lâu Ma Ni Ca Án— trở về cát bụi... " Cổ Huyền Thiên cả người nhàn nhạt
kim quang Phật Môn, khẩu phun Phạn chú cổ ngữ, tựa như một vị Thánh Hiền Cổ
Phật độ hoá vạn giới chúng sinh. Kim Thân Cự Phật thời điểm chắp hay tay lại
thiên địa cũng theo đó tịch diệt, hết thảy hết thảy dưới một thức này trong
phạm vị ức dặm đều bị quét sạch, không để lại một dấu vết nào, tựa hồ như chưa
từng tồn lại.
Mấy cái Hắc Ám Cự Đầu ngay cả kêu thảm thiết cũng không phát ra lập tức bị
quét ngang không để lại tro bụi.
Hắc Ám Tổ Địa nguyên bản đã im lặng đến đáng sợ, chỉ có cương phong rít gào,
giờ khắc này càng âm u tĩnh mịch đến đáng sợ cực kỳ, không khí như đang bị dồn
nén một dạng, không có một chút cương phong thổi ngang.
Vô tận hắc ám đại thổ, chỉ có Cổ Huyền Thiên một thân bạch y bay phấp phới như
bạch hoả trong cửu u. Mặc dù diệt xong mấy cái Hắc Ám Cự Đầu, nhưng hắn biết
chỉ là mấy cái bình thường Cự Đầu mà thôi, tên Hắc Ám Cự Đầu sử dụng Vạn Thế
Chân Cốt từ lâu đã không thấy.
Tên kia giống như bốc hơi một dạng, hoặc có tồn tại nào đã che dấu hắn...Có
thể là cái kia ' Chí tôn ' trong cái kia Cự Đầu nói đến.
Thực ra hắn cũng không phải nhắm vào Vạn Thế Chân Cốt, hắn chân chính nhắm vào
là một sợi khí tức trên người tên kia.
Đúng vậy !
Cổ khí tức quen thuộc, điều đáng nói là đây là một cái thế giới hắn chưa bao
giờ đặt chân tới, vậy tia khí tức quen thuộc đó ở đâu ra đây ? Chuyện này chỉ
suy nghĩ một chút cũng làm cho người ta sởn cả tóc gáy.
Phải biết mỗi một cái thế giới đó là vạn vật đều có pháp tắc, đạo vận, khí tức
khác nhau, cho dù là 2 giọt nước bản chất đều giống nhau, nhưng đạo vận hay
khí tức của nó hoàn toàn khác biệt, chỉ là ngươi đủ hay không đủ cường đại
nhìn thẳng vào khác biệt bổn nguyên của chúng nó không mà thôi.
Đây cũng không phải chỉ là một cái tầng vị diện, hay vũ trụ khác, thời không
song song khác đơn giản như vậy. Mà thế giới Lý Thất Dạ hay Cổ Huyền Thiên đều
là thiên xoa địa viễn, hoàn toàn không dính dáng đến một tia một sợi, cách xa
nghìn tỷ thời không, thậm chí không nằm cùng một tồn tại nên cũng không nói nó
cách xa bao nhiêu, mà là căn bản không thể đến hay tính toán xa bao nhiêu.
Vậy...tia khí tức quen thuộc, đạo vận quen thuộc đó làm sao xuất hiện ở đây.
Chẳng lẻ có một cái nghịch thiên tồn tại không kém Cổ Huyền Thiên đã từng đi
qua thế giới này, nếu vậy thì không khỏi quá đáng sợ một chút.
Tuy nói Cổ Huyền Thiên đi từ cái thời đại này qua đến thời đại khác, thậm chí
chiếu soi lên vạn cổ trường hà thì hắn cũng tuyệt đối là kinh diễm nhất một
trong những người. Nhưng Vạn Cổ thâm uyên sâu không lường được, thậm chí có
mấy cái thời đại hoàn toàn không lý do biến mất thần bí không để lại dấu vết,
đến bây giờ vẫn còn là một cái mê...Vậy hãy tự hỏi, những thời đại mê bí kia
bỗng dưng tiêu thất rốt cuộc xảy ra chuyện đi, những đỉnh phong bá chủ kia vì
sao biến mất ?
Lực lượng của một cái thời đại là vô cùng kinh khủng, tỷ như Thiên Đạo cũng
không dám làm càn, mấy cái cổ lão tồn tại cùng Cổ Huyền Thiên hay Tuyên Cổ cấp
bậc chính là một ngọn lại một ngọn đại sơn trấn thủ, không ai có thể lung lay
đại thế.
Hồng trần vạn trượng, thế gian vạn bí, vạn cổ thâm uyên, sâu không thấy đáy...
Cổ Huyền Thiên lẳng lặng đứng đó, trong đầu hắn vận chuyển nghìn vạn ý niệm
cùng phát huy, nhưng tính mãi cũng không ra một đường đạo vận quen thuộc kia
hà cớ lý do lại ở đây. Nếu quả thật muốn tím được tên kia mà nói, vậy chính là
cày bình Hắc Ám Tổ Địa.
Nếu có thực lực năm xưa, đừng nói Hắc Ám Tổ Địa, cho dù là Thuơng Thiên thế
giới này, hắn cũng dám hoành kích, một đường giết lên cửu trọng thiên. Nhưng
bây giờ thực lực không lắm chắc, hắn không nhất thiết chỉ vì một chút đồ vật
bí ẩn mà làm không nắm chắc sự tình đi đối đầu với Hắc Ám Tổ Địa.
Huống chi...
Cổ Huyền Thiên cũng cảm giác được, Huyền Hoàng Đại Thế Giới bên kia có đại thế
lực xen vào Bất Tử Thiên Kinh. Thiên địa phong cấm, cổ lão cự đầu cấp bậc bế
quan, thế giới bên kia một khi có người sử dụng lực lượng quá kinh khủng đó
chính là gây nên thiên địa pháp tắc phủ xuống trấn sát.
Thiên địa pháp tắc phủ xuống thiên kiếp cũng không nhất thiết phải là lão tặc
thiên phủ xuống, mà chỉ cần ngươi đủ cường đại hoặc ngươi đại diện cho một đại
đạo thì ngươi có thể lập nên quy tắc nhất định, ai xúc phạm tất thiên kiếp phủ
xuống.
Bất Tử Thiên Kinh mê người đến cực điểm, nhưng cũng không có mấy cái dám đánh
chủ ý đến nó, vì vị trí nó xuất hiện là vô cùng đặc biệt, tất nhiên cũng không
phải Thiên Nguyên hay Nhật Nguyệt Đại Lục, địa phương kia chính là không chịu
nổi nó.
Chiếu như xưa, nếu Thiên Kinh xuất hiện chính là mấy cái Tiên Tổ hay Thuỷ Tổ,
Đại Đạo Chi Chủ nhất định sẽ tham gia, nhưng lần này chỉ dám lấy pháp thân
hoặc hậu bối xuất hiện, thậm chí có mấy cái không biết sống chết đồ vậy đi ra.
" Ngu xuẩn, dốt nát ! — " Cổ Huyền Thiên nhắm mắt như cảm ứng được " đại thế
lực " cho chân vào trong vũng nước đục kia là ai, trên người hắn từng đợt lạnh
lẽo tịch diệt đáng sợ huyền không, không gian cũng bị vặn vẹo lên.
" Ta thiên tính vạn tính cũng không nghĩ đến đoạt kinh lại có các ngươi, đợi
bản đế trở về chính là phế truất, thanh lọc đám ngu xuẩn" Ánh mắt hắn như thâm
uyên vũ trụ, bình tĩnh quá mức, có chút làm cho người ta sợ hãi.
Nếu Đế Hoành ở đây nhìn thấy Cổ Huyền Thiên thì sẽ biết phụ thân hắn...động
nộ.
" Hừ — " Hắn ánh mắt chiếu thẳng vào sâu nhất địa phương Hắc Ám Tổ Địa, vượt
qua nghìn tỷ tầng cấm chế đến thẳng một địa phương, nói chính xác hơn là một
cái hồ.
Cái hồ này lớn đến cực điểm, thậm chí xưng nó là hải dương cũng không quá
đáng, nhưng chính xác nhất vẫn miêu tả nó là một cái hắc thuỷ hồ. Nước ở trong
hồ hoàn toàn không có một thứ gì hết ngoài hắc sắc tĩnh mịch, càng làm người
khó hiểu là rộng lớn cái hồ như thế lại đang chầm chậm xoay vòng...
Đúng vậy ! Chính xác là xoay vòng, vì nó lớn cực điểm nên xoay vòng rất chậm
rãi, thậm chí ngươi chỉ thấy nó chảy theo một hướng, nhưng nếu nhìn toàn cảnh
từ trên cao xuống sẽ thấy nó đang quỷ dị uống vòng tròn tạo ra một cái khủng
bố hắc trì trung tâm.
Hắc trì trung tâm hắc ám lực lượng bản nguyên càng sôi trào kinh khủng, càng
dày đặc lạnh lẽo cùng u ám, chỉ thấy hắc thuỷ xoáy quanh tạo nên một cái hắc
trì trung tâm nối thẳng xuống dưới tối đen như mực, không nhìn rõ, nó tựa như
hấp thụ hết thảy quang minh, chính là ngươi có cầm thái dương đẩy xuống cũng
hoàn toàn không có một chút ánh sáng.
Lấy Cổ Huyền Thiên pháp nhãn cũng chỉ nhìn được mờ mịt dấu vết đồ vật ở dưới,
sắc mặt hắn có chút nghiêm nghị, đồ vậy ở dưới kia quả thật có chút ngoài ý
định của hắn, nếu không sai mà nói, nó chính là cái kia..."Chí Tôn" ! ! !
Giờ khắc này nó chỉ là một cái quan tài, hay nó nằm ở trong quan tài, hắc quan
tài này không biết làm bằng vật liệu gì, nhìn như ngọc lại như cốt người xây
dựng mà thành, bất quá cho dù là bạch cốt hay hắc cốt đi chăng nữa thì bao
nhiêu mới đủ xây dựng lên một chiếc quan tài như thế. Nó to lớn chính là muốn
bao phủ cả Hắc Ám Tổ Địa...
Hắc Ám Tổ Địa chính là rộng lớn bao nhiêu ?
Không biết !
Nhưng tưởng tượng người nằm trong đó, nếu như thực sự thức tỉnh chỉ dựa vào
bản thể của nó một tát chụp xuống e sợ Thập Giới cũng phải huỷ diệt đi.
12 Thiên Mệnh Đại Đế Tiên Vương, Cổ Huyền Thiên cũng đã thấy, nhưng nếu đánh
lên mà nói, hắn sẽ không ngần ngại mà cho rằng như cũ bị một tát chụp
chết...À, không nói đến sống chết, một tát nó đập xuống chính là Thập Giới
biến mất khỏi lịch sử trường hà, còn sinh hay tử, không phải là vấn đề.
May mắn cho thế giới này là, nó đang ngủ say mà thôi, nhưng dựa vào tình hình
xem cũng chẳng bao lâu nữa, có thể là chục vạn năm, trăm vạn năm, một cái thời
đại, mười cái thời đại...cũng có lẻ, trăm năm...
Cổ Huyền Thiên dĩ nhiên có thủ đoạn làm cho nó ngủ say lâu hơn, thậm chí bỏ ra
đại giới diệt đi nó, nhưng như vậy thì quá thiệt thòi, đại giới hắn cũng không
chịu nổi, dù sao hắn bây giờ cũng không phải Đế Chủ tu vi năm xưa, hơn nữa
cũng không quen biết.
" Không nghĩ đến, thế giới này không đơn giản...Đợi có thời gian lại đi làm rõ
một số chuyện " Cổ Huyền Thiên thở dài lắc đầu, lại nghĩ đến một đường đạo vận
khí tức quen thuộc kia.
Bất quá nhanh chóng nghĩ đến bên kia hắn phải buộc trở về.
————