Đi Tới Knm, Thuyết Phục!


1h32 trưa, máy bay cuối cùng cũng tới sân bay quốc tế Nội Bài 2 người xuống
máy bay và tìm một quán nào đó và ăn, khoản 2h thì họ bắt taxi đi tới Quảng
Ninh.

Nếu tính thì 2 người sẽ mất khoản 3 tiếng là tới Quảng Ninh, hơn 3 tiếng sau 2
người xuống xe và tính tiền.

Xong, Dương tìm đến địa chỉ của khách sạn cậu đặt trước đó, nói chuyện với
tiếp tân một lúc thì họ đưa cho 2 người chìa khoá và dẫn họ lên tầng 3.

Cả 2 ở phòng 301, tuy khách sạn này chỉ có 2 sao nhưng view và phòng khá đẹp,
sau khi vô phòng thì 2 người bỏ balo xuống và soạn lại đồ.

Trong lúc Minh đang soạn thì Dương lấy một bộ áo trắng cùng với quần đen khá
đơn giản

...

6 giờ chiều, 2 người đi xuống phố và tìm một chỗ bán đồ ăn, một lúc sau thì 2
người tìm ra một nơi khá sạch, ngồi vào bàn Dương và Minh kêu 2 món là chả mực
và gà đồi Tiên Yên.

Đồ ăn ở đây cũng có thể gọi là ngon, 2 người ăn rất nhanh chỉ 30 phút sau thì
đã hết 2 món, ăn xong thì cả 2 cũng đi quanh đó một lúc thì về khách sạn và
ngủ...

...

5 giờ sáng, Dương thức dậy gương mặt ngu ngơ của cậu khá buồn cười, ngồi một
lúc để tỉnh ngủ thì cậu soạn ra một cái áo sơ-mi trắng cùng với quần đen, sau
khi tắm xong thì cậu đi ra và kêu Minh dậy để đi tắm.

1 tiếng sau 2 người chuẩn bị xong thì cũng đi xuống dưới phố và tìm đồ ăn
sáng, Dương và Minh thì ăn sáng cũng khá đơn giản là một tô bún và mì.

Ăn xong thì cả 2 kêu taxi đi đến tổng bộ của KNM là toà nhà The Wind of the
Sea, tới nơi thì 2 người tròn con mắt, toà nhà rất đẹp cùng với thiết kế độc
đáo, Dương dù đã sống 2 kiếp nhưng cậu hiếm khi thấy toà nhà nào đẹp như vậy.

Cả 2 cùng nhau bước tới cửa toà nhà thì bảo an bỗng chặn lại và nói.

- Này 2 em học sinh, ở đây không phải nơi dành cho trẻ em đâu!

- Ơ! Nhưng em tới vì muốn tham gia quỹ đầu tư mạo hiểm ạ!

Dương đáp.

- Gì? Haha, cậu nghe gì không? Tham gia quỹ đầu tư mạo hiểm đó.

- Haha! Cậu bé này thú vị quá, nhưng nhớ này chuyện này không phải dành cho
các em học sinh đâu!

Người bảo vệ kia cười nói

- Nhưn..

- Này 2 anh kia!

Một giọng nói vang lên, không phải của nam là nữ nghe thấy giọng nói đó Dương
liền nhìn lại thì thấy một cô gái đang bước tới.

- Ah! Chào cô!

2 người bảo vệ nhìn thấy cô gái cũng nhanh chóng chào.

- Ở đây có chuyện gì thế?

Cô gái hỏi.

- Ah, thật ra em trai này nói muốn tham gia quỹ đầu tư gì đó của tập đoạn ạ.

- Hử...

Cô gái nghe liền hử lên một cái rồi nhìn cậu và Minh, nhìn một lúc cô đi tới
chỗ của Dương và nói.

- Chào em trai! Cho chị hỏi năm nay em học lớp mấy?

- Dạ? À, em lớp 10 chị!

Dương đáp.

- Lớp 10? Vậy em biết gì về quỹ đầu tư này?

- Em không biết gì hết nhưng em muốn tham gia để start up em phát triển hơn!

Dương nghiêm túc đáp

- Start Up? Vậy startup của em sẽ làm gì?

Cô gái hỏi.

- Em sẽ cho startup của mình làm game!

- Game?.... Các em đi theo chị, chúng ta nói chuyện một lúc!

Nói rồi cô gái bước vô toà nhà Dương và Minh cũng đi theo sau, 3 người đi tới
một bàn trống rồi cô gái kêu 2 người đợi một lúc.

Trong lúc đợi cô gái Dương và Minh cũng ngắm nhìn toà nhà, đây có thể nói là
cực đẹp bên ngoài đã đẹp rồi mà bên trong còn đẹp hơn, ngồi ngắm một lúc thì
cô gái trở về cùng với một chàng trai khác.

- Chào em, để chị giới thiệu với em, đây là anh XXXX (Không biết tên =))

người phụ trách của quỹ đầu tư mạo hiểm, còn chị là Vũ Nhung, trợ lý của chủ
tịch hội đồng quản trị công ty!

Vũ Nhung đưa tay về phía XXXX rồi giới thiệu về mình.

- Ah, chào chị Vũ Nhung, chào anh X em là Dương học sinh lớp 10 trường THPT
Lê Quý Đôn, còn đây là Minh lớp 11 và cùng trường của em, bọn em bay từ Tp HCM
đến đây!

Dương nói.

- Tp HCM, xa nhỉ?

X nói.

- Vâng ạ!

- Ok, anh nghe chị Nhung nói rồi, em muốn tham gia vào quỹ đầu tư mạo hiểm
phải không? Vậy em hãy nêu một ít về startup và lý do em muốn tham gia đi nào!

- Vâng ạ! Thì startup của em tên là CSA tức là sáng tạo, phong cách và quảng
bá, startup của em sẽ tập chung vào nghành công nghiệp game, thì nói về game
thì chắc anh chị cũng biết chút ít nhỉ? Thì....

...

Và lý do em muốn tham gia quỹ đầu tư mạo hiểm này là muốn giúp cho game của
bọn em được quảng bá nhưng với một startup không tên tuổi thì đây thật sự là
bất khả thi, trong lúc đó thì em nghe được tin KNM làm quỹ đầu tư hỗ trợ các
startup thì em đã nghĩ, nếu bọn tham gia quỹ đầu tư này thì chắc chắc game của
bọn em sẽ được quảng bá và được mọi người đón nhận!

Nói xong cậu cầm ly nước lên và uống.

- Hmm, ý tưởng của em rất hay nhưng nghành game ở Việt Nam chưa được phát
triển nên anh nghĩ điều này khá khó để thực.

X lo ngại nói.

- Ah, anh đừng lo theo tính toán của em thì khoản vài năm nữa thôi thị trường
game Việt sẽ phát triển rất mạnh!

- Hmmm, em về trước đi để anh suy nghĩ nếu được thì anh sẽ gọi cho em!

- Vâng!

Dương vui vẻ chấp nhận.

- Ok, vậy đi tạm biệt em!

- Vâng chào anh!

Nói xong X đi khỏi đó, Dương và Minh thì cũng thu dọn tài liệu lại rồi đeo
balo lên.

- Ý tưởng của các em chị thấy hay đó, chị mong nó sẽ thành hiện thực thôi chị
đi luôn đây!

Nhung đứng dậy khen 2 người.

- Vâng! Chào chị!

....

10 giờ sáng, vì đã hoàn thành xong công việc, thời gian cả 2 còn là 3 ngày nữa
nên 2 người cũng cùng nhau đi chơi.

Kêu taxi rồi 2 người đi tới Thành phố Hạ Long, từ Quảng Ninh đến Hạ Long khoản
40 phút nên gần 11 giờ 2 người mới đến được Vịnh Hạ Long, cả 2 cùng xuống chụp
ảnh và tham quan Vịnh Hạ Long.

Sau đó họ tiếp tục đi xe đến Đảo Tuần Châu rồi bắt thuyền đến Động Thiên Cung,
ở đó họ chụp hình và ăn uống.

...

7 giờ sáng, cả 2 cùng nhau đi lên xe về Hà Nội, 10h56 thì tới nơi.

Họ còn 8 tiếng để chơi nên cũng không tham quan được nhiều, chỉ đi được Hồ
Hoàn Kiếm, Lăng Chủ Tịch...v.v.

Sau khi tham quan xong Hà Đô thì cũng đã 17h nên 2 người cũng kêu taxi tới sân
bay Nội Bài, chuyến bay sẽ bắt đầu vào 18h30 nên họ còn 1 tiếng 30 phút, vì
thấy đói nên 2 người đi tìm vài món ở sân bay ăn....


Đế Chế Lập Trình Game - Chương #24