Người đăng: thanhnc43
Ba ngày sau, Nguyễn Toản cùng Shole đến Thăng Long, một khung cảnh vừa cổ
kính, vừa đẹp đẽ lại vô cùng ngăn nắp hiện lên.
...........
Tường thành vẫn là những khối đá rêu phong, sừng sững giữa đất trời. Phía trên
là những lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới trong gió. Những lính canh lạnh lùng
đi lại, mắt chăm chú tứ phương.
Phía dưới, cửa thành đã mở, nhiều người đang ngay ngắn xếp hàng mà đi vào. Một
bầu không khí hài hoà, mọi người trong lúc đợi chờ cùng nhau bàn tán vui vẻ,
không hề có sự sốt ruột, bực tức.
Nhưng bầu không khí cũng thỉnh thoảng bị cắt ngang, khi có nhiều vị khách từ
nơi xa đến, chưa quen thuộc, dắt cả ngựa xếp hàng, đang đôi co với quan binh.
........
Một người lính sắc phục nghiêm chỉnh, bên người là hoả hổ cùng kiếm dắt ngang,
tay nghiêm chỉnh giơ ngang trán, một tư thế chào:
" Các hạ có thể lâu rồi không đến Thăng Long, giờ đây không cho phép mang ngựa
vào thành
Người đàn ông cau mày:
" Tại sao, nếu không dắt theo ngựa thì đống hàng hoá của ta sẽ ra sao, cùng
với vào thành di chuyển như thế nào, các ngươi không phải làm màu. Bao nhiêu
tiền thì nói."
Nghe lời này, đoàn người đang xếp hàng cười rộ, có vài người quay đầu nhìn
khinh thường kẻ nhà quê.
Người lính nghe vậy, chậm rãi kể, giảng giải:
" Nếu cho ngụa cùng thả rông động vật ra ngoài, ị đái sẽ gây mất mĩ quan đô
thị, ảnh hưởng tới hình ảnh quốc gia. Chính vì vậy bệ hạ ra sắc lệnh bắt đầu
từ Thăng Long thực hiện cấm. Ai vi phạm sẽ phạt 10 quan, nếu tái diễn quá ba
lần là bị câu lưu 7 ngày.
Còn vấn đề đi lại, chuyên chở hàng hoá thì các hạ khỏi lo, bên trong thành bệ
hạ đã có dụng cụ chuyên dụnh để trở mà lại thân thiện môi trường, sẽ miễn phí
vẫn chuyển cho các hạ từ đây đến phòng trọ. Các hạ cần phải đi đến phía bên
kia giao ngựa và đăng kí. Nếu trong thành các hạ muốn vận chuyển đi chỗ khác
thì thuê thêm, giá cả vô cùng hạt rẻ là 1 tiền/1 lần.
Còn nếu di chuyển. Thứ nhất, các hạ có thể di chuyển trên hệ thống xe bus trải
rộng khắp thành phố nếu đi lẻ là 1 đồng/ 1 lượt. Còn vé tháng là 1 tiền/ 1 vé
với lượt đi thoải mái.
Thứ hai, các hạ có thể thuê xe người trở riêng, 2 tiền / 1 ngày.
Đây chỉ là giới thiệu ngắn ngọn, các hạ muốn tìm hiểu có thể vào bên trong, sẽ
có chuyên môn người giải thích kĩ càng.
Các hạ có gì không hiểu, cần nói lại không ạ."
Người đàn ông nghe xong tuy chưa nắm hết những thấy ánh mắt mọi người cũng cảm
thấy ngượng ngùng, cáo từ, dắt ngựa sang bên cạnh để gửi rồi ra xếp hàng, cũng
hỏi thăm người phía trước.
Cũng không phải ai cũng như người đàn ông trên, binh lính nhanh chóng tiến
hành bắt lại và câu lưu.
...........
Đứng bên quan sát, đoàn người gật đầu, Humboldt:
" Mọi người thật văn minh. Trình độ dân trí có khi cao hơn cả nhiều nơi quê
tôi."
Shole, Wellington gật đầu.
Nguyễn Toản chỉ cười, bởi hắn biết những điều mình làm đang dần có hiệu quả,
và Thăng Long cũng sắp trở thành địa bàn của hắn.
Đoàn người lần lượt xếp hàng đi vào.
.............
Bên trong càng thêm ngăn nắp, ngọn ngàng, những con đường trải ngạch đỏ uốn
lượn toả đi khắp nơi thành phố, hai bên là những hàng cây, hoa được trồng ngay
ngắn, đang được người cắt tỉa, chăm sóc.
Ngay sát đường đi là những ngôi nhà màu vàng ve thẳng tắp, được xây bằng gạch
sử dụng chất kết dính là hồ vôi(*) chạy dọc.
Còn bên trong vẫn là những ngôi nhà gỗ được sửa sang lại với hàng rào là những
cây ruối.....
Nhìn trông khác lạ mà vô cùng hài hoà.
..........
Ban đầu, Nguyễn Toản muốn xây dựng lại hết bằng nhà xây gạch nhưng do việc chê
biến hồ vôi khá là lâu, vẫn là những biện pháp thủ công, việc thay đổi toàn bộ
sẽ là rất tốn kém, ngoài ra việc xây dựng hồ vôi là trước mắt, sau này chê tạo
được xi măng thì sẽ thuận tiện hơn. Mặt khác là bên trong, còn rất nhiều ngôi
nhà gỗ còn tốt, mang giá trị lịch sử, văn hoá, nên khi nghe Nguyễn Huệ kể,
nêu ra phương án xây như bây giờ, Nguyễn Toản gật đầu chấp thuận.
...........
Ở ngay sát cửa thành cũng có một bảng gỗ, phia trên dán những thông cáo giới
thiệu về những dịch vụ bên trong thành cùng với sơ đồ các địa điểm dịch vụ: xe
bus, nơi vệ sinh, quán ăn, công viên.....; những điều cấm như: khạc nhổ, ỉa
bậy, tè bậy..... được viết bằng chữ Quốc ngữ và chữ nôm cùng với cả tiếng Anh.
Đứng bên là những cảnh vệ sẵn sàng giải thích cùng hướng dẫn, giải thích cùng
đọc cho mọi người. Ai nấy đều vô cùng kiên trì. Bởi công việc này là đáng mơ
ước, ngoài tiền lương 10 quan/1 tháng, tất cả dịch vụ trong thành đều được
giảm giá, nên được trở thành cảnh vệ là niềm tự hào của người nhà.
........
Những dụng cụ giao thông công cộng trong thành lúc này là những chiếc xe ngựa
nệm êm, được điều khiển bởi một người, chạy từ chặng bus này đến chặng tiếp
theo, khoảng 5 chặng là đổi ngựa một lần( tránh ngựa ị bậy cùng đảm bảo tốc
độ) và cũng đi lại ở làn đường riêng, phía ngoài cùng. Những điểm dừng được bố
trí cách nhau 2km, có những hàng nghế gỗ, mái che bên cạnh là quán nước.
...........
Nhà vệ sinh được xây dựng ở những góc khuất, xây dựng vô cùng rộng lớn, phân
biệt là hai khu riêng biệt dành cho nam và nữ. Bên ngoài là những xô nước và
nước hương đung để rửa tay cùng giấy. Được trông coi bởi một người phụ nữ. Một
là để nhắc nhở, hai là trông coi đồ đạc tránh mất trộm.
..........
Những nơi buôn bán cũng được tập trung thành các khu chợ. Được nhà nước xây
dựng và cho thuê( miễn phí 1 năm đầu, sau đó là 10 quan / 1 tháng, cam kết
thuê 5 năm.), xung quanh là cảnh vệ đi tuần giữ gìn trật tự cùng an ninh. Nơi
buôn bán vẫn chủ yếu là khu vực phố cổ ngày nay, những hành động bán dong bị
dẹp gọn. Những gia đình khó khăn thì được Nguyễn Huệ giảm giá thuê.
Những mặt hàng giống nhau được quy hoạch bầy bán trong cùng một khu, giúp
người dân dễ chọn lựa, thuận tiện giá cả.
Tiếng cười nói, trả giá vô cùng náo nhiệt.
Khu chợ gồm 2 phiên: chợ sáng và chợ chiều. Sau mỗi phiên đều có nhân viên vệ
sinh thu gọn rác thải,.....
.........
Những lớp bình dân học vụ, phổ biến cũng được phổ cập, giảng dậy chữ quốc ngữ.
Hoàn toàn miễn phí, bất kì ai cũng có thể theo học. Ai học tốt được triều đình
trợ cấp mỗi tháng 1 quan. Cùng cử đi làmg Đại, học thêm kiến thức nâng cao.
Nếu ai kém hơn thì được phân bổ đến hệ thống làm việc của triều đình: lao
công, chăm sóc, cảnh vệ.....Nên bất kì nhà nào đều ao ước cho con mình đi học.
..........
Thuê xe, mọi người dạo quanh quan sát một vòng, Shole, Humboldt cùng
Wellington càng cảm thấy đây mới là văn minh, cố gắng nghi nhớ, hỏi thăm, để
âp dụng về nơi ở của mình. Cả chặng đường đi, Nguyễn Toàn nghe được một câu: "
Đây mới là văn minh, đây mới là phát triển."
Cùng nhìn Nguyễn Toản, mong muốn Nguyễn Toản giúp đỡ gặp bệ hạ để học tập cùng
hợp tâc. Tuy giờ họ là những quý tộc ăn chơi, nhưng tầm mắt rất cao, họ hiểu
cái gì cần thiết và đáng giá.
Nguyễn Toản gật đầu, đoàn người dạo xong là trời đã tối, tìm nhà trọ và nghỉ
ngơi.
P/s : Hồ vôi được dùng khá phổ biến trước thời kỉ đổi mới và mở cửa ở nước ta
khi nguồn cung xi măng còn hiếm.
Nung vôi từ đá vôi( CaCO3) để được vôi tôi ( CaO) sau đó trộn mật mía( mía
được nấu, ép lấy mật mía, gọi là saccarose C12H22O11) cùng phụ gia là chất
nhớt dẻo( từ dây tơ hồng... được giã nhỏ nhuyễn ra ) tạo thành hồ vôi, khi
trét mạch trong gạch hay ñá, nó khô cứng lại và dính kết rất chặt chẽ với
gạch. Kiến trúc tiêu biểu dùng hồ vôi là Kinh Thành Huế...:
Màu ve vàng được tạo thành khi trộn màu vàng của hạt dành dành(ngâm, dã
bột.) trộn với nước vôi tôi, để quét.
1 quan = 10 tiền = 600 đồng