Thần Giáo


Người đăng: mocchauhuyn

Là người ở thời kỳ trung đại nhưng Tinh Thiều và Đinh Lễ đều hiểu được tầm
quan trọng của tôn giáo. Không phải tự nhiên mà các bậc quân vương đều cố gắng
nắm lấy thần quyền. Những người cuồng tín sẽ trở nên vô cùng mù quán. Tinh
Thiều quay sang Đinh Lễ nói.

- Chuyện này hệ trọng, chúng ta không thể tự quyết định được. Chi bằng chờ
đợi bệ hạ đến xem sao.

Đinh Lễ cũng gật đầu nói.

- Tuyên phủ sứ nói đúng. Hay cứ tạm thời giam hắn lại, cơ bản thẩm vấn trước.
Hai ngày sau bệ hạ đến liền bẩm báo cho bệ hạ.

Mario là một Thần sư của Thần giáo. Thần giáo là một tôn giáo đã có lịch sử
hàng ngàn năm của phương Tây. Bọn hắn tôn thờ một vị thần gọi là Sáng chế thần
– là đấng tối cao của tất cả các thần kể cả Chiến thần của người du mục, Hải
thần của người phương Bắc cùng rất nhiều thần của các dân tộc khác, bọn hắn
đều cho rằng đều do Sáng chế thần tạo ra tất cả. Cấp bậc của Thần giáo cũng
chia làm bốn bậc, đứng đầu là Giáo hoàng, thứ hai là các Hồng y giáo chủ giúp
việc bên cạnh Giáo hoàng, thứ ba là các Bạch y giáo chủ ở các Thần điện, cuối
cùng là các Thần sư đi lang bạc khắp nơi truyền giáo.

Kể từ sau trận chiến Đông – Tây Thần giáo dần dần trở nên lụi bại, không những
không duy trì được sức ảnh hưởng tại phía Nam mà ở phía Bắc sự ảnh hưởng của
Thần điện của bọn hắn cũng không còn mấy, chỉ còn duy trì được ở vài quốc gia
ở tận cùng phương Tây, là nơi khởi nguyên, cũng là trung tâm của Thần giáo.
Giáo hoàng thường nói: “Lũ người Bắc hải là một lũ con buôn, bọn hắn trong mắt
chỉ có tiền mà không hề có thần thánh. Người phương Đông lại là một lũ mọi rợ,
hạ đẳng, dã man nhân cần phải được giáo hóa”. Tuy Thần giáo vẫn cố gắng phái
lượng lớn Thần sư lên đến Bắc hải tăng cường sự hiện diện và truyền giáo thế
nhưng không được kết quả tốt là mấy. Các nước lớn như Bravia, Gemanic, Franzt
đế quốc không để Thần giáo vào mắt, chỉ các tiểu quốc phải kiên dè, phải nhân
nhượng với Thần giáo không ít, nhưng cũng không phải giống các quốc gia phía
Tây, dù sao những nước nhỏ này đằng sau vẫn có hậu trường đây.

Đại Việt nổi lên nhưng một ngôi sao tân tinh, Thần giáo đương nhiên biết được
quốc gia mới này, cũng bắt đầu lên kế hoạch đưa sự ảnh hưởng của mình đến,
Mario tuy chỉ là một Thần sư nhưng là người có kinh nghiệm đi truyền giáo ở
rất nhiều nơi, được nhận lệnh trực tiếp từ thần điện, đi theo các thuyền
thương nhân đến An Bang này.

Mario vừa đặt chân lên đất Đại Việt liền cảm thấy được sự khác biệt của nó so
với các quốc gia khác, từ dân chúng, cho đến cách sinh hoạt, mọi thứ đều khác
biệt hoàn toàn với các nước phương Tây.

Vừa đặt chân đến vốn Mario muốn dựa vào thân phận Thần sư của mình để kiếm
được chút ưu đãi. Thế nhưng Đại Việt là đâu? Thần giáo đối với đa số dân chúng
mà nói chẳng qua là dị giáo, ngoại trừ những người dân bản địa còn biết một
chút. Thế là Mario không những không nhận được sự ưu đãi, ngược lại dân Đại
Việt cũng nhìn kẻ dị giáo này không vừa mắt. May mắn vẫn còn các thương nhân
ngoại quốc nể mặt Thần giáo cho Mario tá túc ở lại. Ở lại An Bang nửa tháng
Mario cũng không vội vã công việc của mình mà cố gắng tìm hiểu dân phong ở
đây. Cuối cùng hắn phát hiện những người dân ở đây lại tôn thờ một loại tà
giáo, những tên “Thần sứ” này đầu cạo trọc lóc, thỉnh thoảng lại có vài tên
cầm bát đến nhà dân xin ăn, vậy mà những người dân này lại tiếp đãi đám “Thần
sứ” này rất hậu, hơn nữa người dân ở đây hay đến “Thần điện” cầu nguyện, quyên
góp làm Mario đỏ mắt không thôi. Thần giáo cũng được cung phụng có thể còn
nhiều hơn cả như vậy nhưng thực chất không phải là do dân chúng tự nguyện, mỗi
thành thị, mỗi quốc gia nhân dân ở đó hầu như hằng tháng phải đóng tiền như
một thứ thuế để nuôi Thần điện.

Mãi đến tuần trước một cơn bão lớn đổ bộ vào An Bang dẫn đến thiệt hại rất
nặng nề. An Bang tuy không phải là mùa giáp hạt, nhưng vốn An Bang cũng không
có nhiều lương thực như Giác Long, lần này bão lớn không những nhà cửa, hoa
màu mà đến lương thực cũng bị mất sạch. Mario cảm thấy thời cơ của mình đã đến
liền bắt đầu đi truyền giáo, tố cao Phật giáo là tà đạo mang đến sự bất lành,
chỉ có đi theo Thần giáo, nhận được sự che chở của Sáng chế thần thì mới có
thể có cuộc sống ấm no. Đối với việc này Mario rất có kinh nghiệm, hắn biết
đến lúc con người tuyệt vọng nhất thường sẽ tin vào những thứ thế lực siêu
nhiên, là thời cơ tốt nhất để lôi kéo bọn hắn.

Ban đầu kết quả cũng có chút tiến triển, một bộ phận dân chúng chủ yếu là
người bản địa, vốn trước kia từng theo Thần giáo cũng có hướng đến, có nổi
loạn vài nơi. Nhưng rất nhanh bão qua chưa đến một tuần Cẩm Y vệ đã đến được
An Bang, một mẻ bắt gọn toàn bộ những kẻ nổi loạn, đặc biệt là bọn hắn bắt rất
chuẩn xác những kẻ mà Mario thu mua để gây rối loạn, tuyên truyền Thần giáo.
Trong khi đó chính sách cứu trợ của triều đình cũng phát tán ra, tin tức Thừa
Mệnh hoàng đế đích thân đến thăm An Bang làm dân chúng An Bang cực kỳ phấn
khích, dù sao uy tín của Lý Anh Tú vẫn còn đó, tình hình bạo loạn lập tức bị
dập tắt.

Đến ngày thứ mười thì liền xảy ra chuyện, lúc Mario đang cố gắng thuyết giảng
tại một thôn làng bỗng nhiên có một thiếu niên cầm một viên đá đi ra quát.

- Đồ tà đạo đáng chết. Khi xưa các ngươi ở đây bóc lột chúng ta đến bần cùng,
các ngươi liền rút đi, khi chúng ta khó khăn như vậy Sáng chế thần ở đâu? Là
bệ hạ cho chúng ta cơm ăn, là bệ hạ cho chúng ta áo mặc, tà giáo các ngươi lấy
tư cách gì đòi đi giáo hóa dân chúng, đòi chúng ta nổi loạn.

Dứt lời hắn liền ném cục đá đi. Viên đá bay góc độ rất hiểm độc vừa vặn trúng
đầu của Mario lập tức làm hắn ngã gục xuống, một người khác trong đám dân
chúng lại hô lên.

- Đánh chết tên tà đạo này. Đánh chết hắn.

Rất nhanh có hàng chục người dân lao vào quyền đấm cước đá, Mario chỉ biết ôm
đầu kêu thảm chịu trận, không biết đến bao lâu Cẩm y vệ mới đến giải thoát cho
Mario, đem bắt hắn đem giam vào đại lao của An Bang.

Bên trong một căn mật thất tài thành An Bang một thiếu niên đi vào hành lễ với
một người trong bóng tối nói.

- Bẩm đồng tri đại nhân, nhiệm vụ đã thành công. Mục tiêu đã bị tống giam phủ
nha, nơi hắn cư ngụ cũng đã được giám sát chặt chẽ.

Viên đồng tri gật đầu khen ngợi nói.

- Tốt lắm. Việc này ta sẽ báo với bộ trưởng đại nhân. Sẽ sớm có ban thưởng
cho ngươi.

Viên thiếu niên lập tức quỳ xuống nói.

- Làm việc cho Ám bộ thuộc hạ luôn tận hết sức, không dám mong ban thưởng.

- Ta biết ngươi trung thành, thế nhưng có khích lệ làm việc mới có hiệu quả.
Như bệ hạ nói muốn con ngựa chạy thì phải cho nó ăn cỏ. Ngươi làm việc tốt vì
Ám bộ, đây là điều ngươi xứng đáng nhận được.

Không thể nghi ngờ vụ ẩu đả Mario chính là do Ám bộ một tay xây dựng. Đứng đầu
Ám bộ là bộ trưởng, hay còn gọi là Chỉ huy sứ do Trần Thủ Độ nắm quyền, bên
dươi các xứ, phủ thì lại có Đồng tri, dưới nữa lại có các tổng kỳ, tiểu kỳ
hoàn thành một cơ cấu tình báo. Bình thường những việc lớn sẽ được chuyển về
Thăng Long trung tâm của Ám bộ xin chỉ thị, việc nhỏ Đồng tri có quyền tự đánh
giá, sau đó tự động giải quyết mới báo lại cho tổng bộ tại Thăng Long.

Viên đồng tri nói tiếp.

- Bệ hạ còn hai ngày nữa sẽ đến An Bang, bằng mọi giá phải tìm ra các tai họa
ngầm để báo lại cho Cẩm y vệ xử lý, tuyệt đối không được để xảy ra sơ xót.

- Tuân lệnh Đồng tri đại nhân.

Ám bộ tuy có một bộ máy tình báo trải rộng khắp Đại Việt, thế nhưng lực lượng
vũ trang lại quá hạn chế. Lý Anh Tú tuy giao quyền cho Trần Thủ Độ, thế nhưng
cũng dùng lấy Thiên Long vệ để giám sát. Bình thường Thiên Long vệ tập trung
phần lớn ở Thăng Long, thế nhưng tại các địa phương vẫn có ít nhất một tiểu
đội. Khi cần thực hiện loại bỏ mục tiêu Ám bộ phải nhờ đến Thiên Long vệ xử
lý. Nếu có thể xử lý công khai thì trực tiếp dùng đến lực lượng quan phủ tại
địa phương.

Qua hai ngày, cùng với sự chờ đợi của dân chúng An Bang cuối cùng Lý Anh Tú và
Ỷ Lan cũng đã đến. So với những lần trước đoàn ngự giá này rất lớn. Chỉ tính
riêng đội binh lính đi theo bảo vệ đã có đến hai ngàn Kim Ngô vệ, kể cả các
loại người hầu, tùy tùng, dân phu thì con số này lên đến gần năm ngàn người.
Kèm theo đó là rất nhiều hàng hóa, lương thực cứu trợ được đưa đến An Bang.

Dân chúng được nhận trước tin tức từ sớm đã chờ trước cổng thành An Bang, đoàn
ngự giá đi qua lập tức quỳ xuống hô lớn.

- Bệ hạ vạn tuế!

===========================++

Hai ngày nay thi xong nên xõa, nhậu nhẹt các kiểu đà điều. Không có thời gian
ra chương. Cáo lỗi, cáo lỗi.


Đế Chế Đại Việt - Chương #260