Chiến Tranh Gemanic - Bravia (1)


Người đăng: mocchauhuyn

Nghe Phạm Công Bân nói vết thương của Trần Thư không đáng ngại Lý Anh Tú thở
dài một hơi. Thế nhưng sau đó hắn lại kỳ quái hỏi.

- Trần Thư, ngươi ít gì cũng là nhất lưu võ tướng đi, làm sao lại bị đánh
thành ra thế này?

Vấn đề này Lý Anh Tú một mực kỳ quái, chỉ là vừa rồi quan tâm Trần Thư nên bỏ
qua mà thôi. Trần Thư mặt mũi quần bách vô cùng, không biết trả lời ra sao.
Phạm Công Bân bên cạnh lại cười nói.

- Bệ hạ không biết đó thôi, Trần Đô chỉ huy sứ chính là bị nữ nhân đánh nha.

Nghe Phạm Công Bân cười trên nỗi đau của người khác Trần Thư liền phản ứng.

- Chỉ là ta nhường nàng thôi. Nếu là đánh thật chưa chắc nàng đã thắng được
ta.

- Nữ nhân nào lại có thể đánh khanh đến như vậy?

Lý Anh Tú kinh ngạc, có thể đánh được Trần Thư hẳn không phải hạng vô danh.
Trần Thư cuối cùng mặt mùi buồn bực nói.

- Nàng là một học sinh của Diễn Võ trường.

Hóa ra buổi chiều Trần Thư xin phép nghỉ chính là để đi Diễn Võ trường truy
cầu cô gái kia, nào ngờ tán gái không được ngược lại còn bị người ta đánh một
trận. Tuy Trần Thư luôn miệng không chịu thừa nhận bản thân thua, nhưng nhìn
vết thương trên người hắn Lý Anh Tú liền có thể tưởng tượng ra được tràn diện
thảm thiết đến mức nào. Phạm Công Bân đứng bên cạnh lại đổ thêm dầu vào lửa
nói.

- Nếu không phải Điện tiền quân quanh đó thấy được lao vào ngăn cản chắc
thương tổn của Trần Đô chỉ huy không dừng lại ở mức này đâu.

Nghe Phạm Công Bân nói vậy Lý Anh Tú vui vẻ bật cười. Tên Trần Thư này bình
thường vô cùng lạnh lùng, ít nói, gặp chuyện gì cũng bình tĩnh, không ngờ cũng
có ngày chật vật đến vậy. Thế nhưng dù gì Trần Thư cũng là tâm phúc của mình
Lý Anh Tú nói.

- Nàng là ai đây? Nếu khanh thực sự ưa thích nàng như vậy Trẫm sẽ tứ hôn cho
khanh.

Tại Đại Việt tuy Nho giáo không còn được thịnh hành như kiếp trước, nhưng Lý
Anh Tú vẫn giữ lại một số điều về giáo dục con người, về lễ giáo. Tuy Nho giáo
càng về thời đại phát triển nó liền có những điểm không phù hợp nhưng những
điểm về giáo dục con người của nó chưa bao giờ bị lỗi thời. Lý Anh Tú cũng
không muốn đất nước mình cai trị suy đồi về đạo đức như kiếp trước, cha không
ra cha, con không ra con, vợ không ra vợ, chồng không ra chồng. Tại đây Lý Anh
Tú có quyền lực độc tôn, hắn tứ hôn được xem là một vinh hạnh đây. Thế nhưng
Trần Thư lại từ chối.

- Bẩm bệ hạ, nàng tính tình cương liệt, chắc chắn sẽ thà chết chứ không chấp
thuận. Thần sẽ từ từ cố gắng, dù có thất bại cũng không hối tiếc.

Lý Anh Tú nghe vậy liền vui vẻ vỗ vai hắn làm Trần Thư đau đến nhe răng.

- Tốt lắm, làm đàn ông phải có cốt khí như vậy, mặt dày tán mỹ nhân. Trẫm phê
chuẩn cho ngươi được nghỉ ngơi hai tháng. Trong hai tháng này tùy ý ngươi đi
tán gái…à không, là dưỡng thương. Có gì khó khăn cứ nói với Trẫm.

================Lại là phân cách chạy ngang qua============

Chiến trường tại C nước đầy khói lửa. Ba ngày trước tại pháo đài Latxan, pháo
đài lớn nhất của C nước, năm ngàn binh sĩ Bravia đã tiến vào trú đóng. Pháo
đài Latxan nằm giữa hai tòa pháo đài khác, tạo thành một phòng tuyến ba điểm
vắt ngang qua giao lộ đi qua phần phía Tây của C nước. Muốn đi qua đây bắt
buộc phải đánh hạ được Latxan. Quân Gemanic và liên quân hai nước A và B đông
một mặt dùng ba vạn binh sĩ kéo chân Bravia tại D nước, mặt khác lại đặc phải
hai vạn người tấn công pháo đài Latxan. C nước là một nước nhỏ, sức mạnh quân
sự yếu kém, chỉ một trận đã đại bại hoàng toàn, quốc tộ C nước sụp đổ, dân
chúng như những con chim con bị vỡ tổ chạy tứ tán, làng mạc bốc cháy, xác
người khắp nơi, dân chúng lầm than. Thế nhưng hai nước lớn là Bravia và
Gemanic nào có quan tâm, đối với bọn hắn lợi ích của cả hai nước lớn mới là
quan trọng đây, bốn nước phụ thuộc có ra sao không liên quan gì đến bọn họ.
Nên cả hai nước lớn cũng không để ý rằng bắt đầu từ tuần thứ hai kể từ khi
cuộc chiến xảy ra đã có những chiếc thuyền lén lút cập các bến cảng bỏ hoang
của C nước đón các dân chúng lang thang lên tàu chở đi nơi khác.

Rầm. Rầm. Rầm.

Máy bắn đá của Gemanic liên tục phóng những viên đá nặng đến gần hai mươi ký
va đập vào pháo đài. Tấn cống pháo đài Latxan binh lực đông đến hai vạn do
Philp chỉ huy. Hắn là một trong mười hai vị đại công của Gemanic xếp hàng thứ
năm. Dưới trướng của Philp có hàng trăm phong thần, binh lực lại càng đông
đảo. Quân Gemanic đứng bên dưới pháo đài xếp thành hàng trăm phương trận, với
đủ mọi cờ xí gia tộc khác nhau.

Trái ngược với sự lộn xộn về quân dung của Gemanic, trên pháo đài quân Bravia
lại một màu thống nhất bên trong là giáp lưới bên ngoài mặc áo gái màu xanh, ở
giữa có hình một con sư tử màu trắng biểu hiện cho Nikolai gia tộc.

- Cẩn thận.

Một tiếng hét to vang lên, một viên đá lớn lao đến phá toan lỗ châu mai trên
đầu thành, ba binh sĩ không may đứng đó bị đá tảng đè thành thịt vụn. Máy bắn
đá chính là vậy, độ chính xác không ra sao nhưng uy hiếp tinh thần cực lớn,
quân Bravia chỉ biết co rúc trên tường thành mà không thể làm được gì. Bọn hắn
tiến quân nhanh, những vũ khí hạng nặng đều không kịp đem theo.

Chỉ huy năm ngàn quân tại pháo đài Latxan là Pulisic thượng tướng quân, năm
ngàn quân này cũng là thuộc Trấn Đông quân của hắn. Bởi đại bộ đội đều bị kéo
lại tại D nước nên chỉ có năm ngàn binh sĩ của Trấn Đông quân theo Pulisic đến
đây. Chiến trận đã kéo đến tuần thứ tư của tháng hai, nghe đâu Gemanic đang
dần tăng quân đầu nhập vào trận chiến, trước mắt đã lên đến hơn sáu vạn, ngược
lại Bravia lại chưa có phản ứng gì, làm Pulisic không khỏi lo lắng. Ba ngày
trước hắn đã hướng hậu phương cầu viện nhưng vẫn chưa có tin tức gì cả.

Trái ngược với sự lo lắng của Pulisic, phía bên kia chiến tuyến Phil lại khá
thoải mái. Ba ngày qua tấn công đám người Bravia vẫn chỉ cố thủ ở bên trong
pháo đài, binh lực dần bị tiêu hao. Nhưng Philp biết cứ tấn công bằng máy bắn
đá như thế này không phải là cách bởi pháo đài Latxan xây sau lưng chính là
dựa vào núi, không dễ gì bắn sập được tường thành của pháo đài này, sớm muộn
gì cũng phải đổ quân vào chiến trường.

- Thê đội thứ nhất, tấn công.

Theo lệnh của Phil năm ngàn quân đầu tiên của Gemanic đã bắt đầu tham chiến,
hàng chục chiếc xe thang được đẩy lên, bên dưới bộ binh cầm theo thuẫn bài xếp
thành phương trận hộ tống xe thang chậm rãi tiếng về phía trước, phía sau cung
tiễn đội cũng xếp thành hàng chậm rãi đi lên bắn yểm hộ.

- Chết tiệc, bọn chúng lại có xe thang.

Pulisic ló đầu qua lỗ châu mai liền thấy những xe thang cao đến hàng chục mét
cập rãi tiếp cận tường thành, thì ra ba ngày qua quân Gemanic chờ đợi chính là
thứ này đến. Bravia không có vũ khí hạng nặng rất khó có thể phá hủy thứ này.

- Cung thủ, cung thủ đi lên đầu thành.

Theo tiếng quát lớn của thượng tướng quân hàng ngàn cung tiễn thủ đã chạy lên
đầu thành vào vị trí.

- Dầu lỏng chuẩn bị. Cung tiễn thủ lắm tên, châm lửa.

Từng thùng dầu được nấu lên pha lỏng, đen sệnh được nấu trực tiếp trên đầu
pháo đài, cung thủ lại dùng đầu tên quân vải tẩm nhựa thông đốt lên đầu mũi
tên. Pulisic chờ đợi quân Gemanic bước vào khoảng cách lập tức ra lệnh.

- Cung tiễn thủ, bắn.

Vút vút vút.

Hàng loạt mũi tên lửa phá không trút xuống đầu đội hình Gemanic đang tiếng
lên. Thế nhưng người Gemanic quanh năm đánh trận, đối với chiêu bài được sử
dụng hàng trăm năm này cũng vô cùng quen thuộc, những tấm thuẫn được giương
lên che chắn chống lại cơn mưa tên như nước đổ trút xuống, mặc dù cũng có
những mũi tên lọt qua được lớp phòng ngự nhưng chung quy lại kết quả vẫn là
rất hạn chế.

Vào đến tầm một trăm mét, cung thủ Gemanic bắt đầu phản công, khoảng cánh này
chính là khoảng cách thảm liệt nhất khi hai bên cùng nhau đối xạ, trong khoảng
cánh gần và độ nghiên lớn như thế này thuẫn bài lại bị hạn chế tác dụng, hàng
thuẫn không thể che chắn được cho cung tiễn thủ, hai bên cung tiễn thủ đối xạ
với nhau không ngừng có người bị bắn gục, con số thương vong hai bên bắt đầu
tăng lên nhanh chóng. Đặc biệt là khi xe thang đến gần, cung thủ từ trên xe
thang có ưu thế độ cao dùng nỏ bắn giết xống đầu thành, trong khoảng cách năm
mươi mét nỏ thủ trên xe thang hoàn toàn làm chủ chiến trường, binh sĩ Bravia
bị bắn ngã như rạ, không thể áp chế được quân Gemanic. Mũi tên lửa phóng ra
thì bị lớp da bên ngoài của xe thang cản lại, Bravia có vẽ như vô lực.

- Nấp vào tường thành, nấp vào tường thành. Dầu lỏng vào bình.

Pulisic vừa ra lệnh, bản thân cũng nép sát vào lỗ châu mai, hắn cũng không ngu
mà cho rằng bản thân mình có thể chống được cung nỏ. Phía bên kia Philp cũng
nở ra nụ cười lạnh lùng. Không có vũ khí hạng nặng làm sao có thể phá hủy được
xe thang của hắn đây.

========================++

Xong nhá, ta đi xem phim đây. he he


Đế Chế Đại Việt - Chương #165