Mật Nghị


Người đăng: mocchauhuyn

Hai ngày sau Elina đã trở về Thăng Long lại gặp được Pavong tại trụ sở của Hoa
Hồng Đen thương hội. Nhìn thấy cha mình Elina như một chú chim hoạt bát liền
nhảy đến ôm lấy cổ hắn cười nói.

- Cha, sao cha lại đến đây?

Pavong khẽ véo cái mũi nhỏ nhắn của nàng một cái trêu chọc.

- Ta không đến chắc phải mất luôn con gái tại Đại Việt đây.

Elina nghe Pavong trêu chọc liền chu môi.

- Mới không đây, ta rõ ràng là đi làm ăn được không.

Nói rồi nàng liền ngồi tại bên cạnh Pavong uống một ngụm nước nói.

- Cha, thực ra ta có chuyện này muốn nói với ngươi.

- Thành lập công ty liên doanh đa quốc gia?

Nghe Elina kể hết mọi việc Pavong khẽ rơi vào trầm tư. Đúng như Lý Anh Tú nói,
hình thức này sẽ mang lại lợi nhuận cực lớn cho thương hội. Thế nhưng tên
thiếu úy chết tiệt kia lấy gì để bảo đảm rằng thương hội đầu tư vào sẽ không
bị lỗ đây?

- Ta cũng không muốn thương hội đầu tư vào, đây là ta và chàng cùng sáng lập
ra công ty. Ta muốn nó chỉ là của riêng ta mà thôi.

Elina nói ra ý định của mình, sống trong thương hội bấy lâu tài sản của nàng
cũng không phải là ít. Nàng bây giờ chính là đang tuổi chạy theo tình yêu của
mình, nàng muốn trợ giúp người mình thương yêu. Pavong là người từng trải,
đương nhiên biết được ý định của nàng. Đúng là nữ sinh ngoại tộc mà, lớn lên
rồi cũng theo về nhà người ta. Pavong thực ra đối với con rể tương lại không
có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần nàng yêu thích và tên kia biết đối xử tốt với
nàng liền có thể. Tiền, quyền, địa vị Pavong không thiếu, Nilolai gia tộc càng
không thiếu, nhưng Elina lại thiếu tình yêu của mẹ từ nhỏ, hắn cũng không muốn
hôn nhân của nàng bị lấy ra làm vật hi sinh.

- Đầu tư máy móc ta có thể thuyết phục quốc vương cho phép, nhưng ta muốn gặp
mặt hắn một lần.

Pavong nói. Hắn muốn gặp mặt người đã cướp đi trái tim của con gái hắn là ai,
nếu không gặp được hắn thực sự không an tâm. Elina cũng hiểu được trước sau gì
con rể và cha vợ cũng phải gặp mặt nên cũng đồng ý nói.

- Tốt, ta sẽ đi hẹn chàng ấy gặp mặt.

Trong khi đó tại quán rượu Bạch Vân lúc này trong phòng thượng hạng đang ngồi
mấy người ăn mặc cẩm bào quý giá, ngồi chủ vị là một người trung niên, có một
đôi mắt vô cùng sắc xảo, một người khác diện mạo vô cùng thần tuấn, hiên ngang
chính trực. Đây là một cuộc họp gia tộc, à không, là một cuộc gặp mặt của
những người họ Trần với nhau. Vì vậy người ngồi chủ vị đương nhiên là Thái sư
tiền triều Trần Thủ Độ, mà người thứ hai là Trần Quốc Tuấn, ngồi đối diện lại
là ba người Trần Quốc Toản, Dã Tượng và Trần Khánh Dư. Trần Khánh Dư vốn đã
mất ký ức kiếp trước nhưng không hiểu sao lại sau mấy lần nói chuyện với Trần
Thủ Độ lại bị lôi kéo vào Trần gia gia phả, đấy mới là sự lợi hại của siêu cấp
boss họ Trần đây. Mặt khác Dã Tượng chính là một mục tiêu mà Trần Thủ Độ muốn
lôi kéo, kiếp trước Dã Tượng bất quá là một gia tướng dưới trướng Trần Quốc
Tuấn có chút tài năng, so với thế hệ dũng tướng họ Trần khi đó Dã Tượng thực
sự không quá nổi bậc. Thế nhưng tại lúc này Dã Tượng được Lý Anh Tú vô cùng
tin tưởng phong tước Tượng Lâm hầu, quản lý hầu hết tượng binh trong quân đội
đây, nên được Trần Thủ Độ vô cùng trọng vọng.

- Trần Thủ Độ, hôm nay gọi chúng ta đến đây có việc gì thì nói đi.

Trần Quốc Tuấn hừ lạnh nói. Thực sự mà nói Trần Thủ Độ và Trần Quốc Tuấn không
quá ưa nhau, hai người còn có cả gia thù kìa. Bất quá khi đó quân Nguyên quốc
mạnh mẽ xâm lược, hai người không khỏi phải gạt bỏ thù nhà mà đồng tâm chống
giặc. Đó cũng là điểm đáng kinh của hai vị đại Boss nhà Trần này.

- Hôm nay ta gọi mọi người đến đây là muốn bàn về sự tồn vong của họ Trần.

Trần Thủ Độ chậm rãi nói. Quả thực hắn còn muốn gọi Trần Bình Trọng, Trần Nhật
Duật, Yết Kiêu nữa nhưng không thể vì bọn họ ở quá xa. Trần Quốc Tuấn vẫn mặt
lạnh như tiền nói.

- Bệ hạ đối với họ Trần rất tốt, cơ hồ không có sự phân biệt, ta cảm thấy họ
Trần không việc gì phải lo lắng.

Quả thực trong triều đình hiện tại họ Trần nắm lấy quân quyền cực lớn, Thánh
Dực, Chương Thánh, Ngự Lâm ba quân đều do người họ Trần nắm giữ đây. Trần Thủ
Độ nói.

- Đấy chính là vấn đề, bệ hạ hiện tại rất sủng ái họ Trần, nhưng sau này đây?
Nếu họ Trần chúng ta không có được long tử thì sau này sẽ như thế nào? Phải
biết Thái hậu hiện tại trong cung chính là họ Lý. Ân oán hai họ Lý - Trần các
ngươi cũng không thể nào không biết.

Trần Quốc Tuấn tức giận vỗ bàn nói.

- Ân oán hai nhà Lý - Trần không phải lại là do ngươi. Huệ Tông liền không
phải do ngươi bức tử, chôn sống tôn thất nhà Lý tại Thái Đường lại không phải
là ngươi? Để họ Trần mang danh vong ân phụ nghĩa lại không phải là ngươi?

Nghe Trần Quốc Tuấn kể tội Trần Thủ Độ chỉ thản nhiên nói.

- Không phải là ta.

Không đợi Trần Quốc Tuấn phản ứng Trần Thủ Độ liền nói tiếp.

- Nhưng cho dù là ta đi nữa tất cả những gì ta làm cũng là vì Đại Việt, vì họ
Trần. Như thế thì đã sao?

- Ngươi…

Trần Quốc Tuấn cạn lời, không thể không thừa nhận Trần Thủ Độ nói đúng. Khi đó
Đại Việt suy vong, họ Lý đế mệnh đã tận, họ Trần lên thay là điều tất yếu,
Trần Thủ Độ diệt hết họ Lý để bảo vệ họ Trần khi đó lại có gì là sai? Sai
chính là sai ở đạo lý làm người, nhưng người khác có quyền nói vậy, nhưng Trần
Quốc Tuấn thân là một phần tử họ Trần liền không có quyền nói, bởi vì Trần Thủ
Độ làm chính là những điều tốt nhất cho họ Trần.

- Trần thiêm sự bình tĩnh. Chúng ta là người cũng tông tộc, có việc gì từ từ
nói chuyện.

Trần Khánh Dư nhìn thấy hai người căng thẳng liền đứng ra hòa giải, Trần Quốc
Tuấn cũng có bậc thang mà đi xuống. Dù sao luận miệng lưỡi Trần Quốc Tuấn
tuyệt đối không bằng Trần Thủ Độ.

- Mời Trần bộ trưởng nói. Tuy chúng ta là người cùng tông tộc nhưng hiện tại
thời thế đã khác, thiên hạ không phải của họ Trần, làm việc bất lợi cho bệ hạ,
xin thứ Quốc Toản không phụng bồi.

Trần Quốc Toản tuổi trẻ nhưng một bộ chính khí hiên ngang nói. Mỗi danh nhân
triệu hoán ra tuy có ý thức riêng, nhưng dấu ấn của Lý Anh Tú trong tâm thức
của bọn họ không hề nhỏ, cùng với những động thái thu mua lòng người của Lý
Anh Tú càng làm lòng trung thành của bọn họ thêm kiên cố, nhất là những người
tuổi trẻ như Trần Quốc Toản vậy.

Trần Thủ Độ đương nhiên cũng hiểu được điều đó, hắn biết Trần gia hiện tại
không giống như Trần gia khi trước, không có đoàn kết như vậy, bọn họ vẫn lấy
bệ hạ là trung tâm. Trần Quốc Tuấn sở dĩ vừa nãy phản ứng lớn như vậy chính là
vì lo sợ Trần Thủ Độ lại mưu toan đoạt vị giống như đã làm với triều Lý. Vừa
hay Đại Việt hiện tại cũng đang là triều Lý đây. Trần Thủ Độ nói.

- Ta không muốn gây bất lợi gì cho bệ hạ hay Đại Việt, ta chỉ muốn cầu đường
sinh lâu dài cho Trần gia.

Dừng một chút Trần Thủ Độ nói.

- Bệ hạ hiện đang là độ tuổi phải tuyển hậu để nối dõi hoàng tộc, như vụ bệ
hạ bị hành thích, nếu bệ hạ có mệnh hệ gì, Đại Việt thực không biết phải làm
sao. Vừa hay An Tư vừa được Thái hậu yêu thích, cũng nhận được sự thương yêu
của bệ hạ. Ta muốn mọi người ở đây dùng toàn lực ủng hộ An Tư lên làm vương
hậu. Chỉ cần như vậy Trần gia ta ít nhất được đảm bảo gần trăm năm.

Trần Quốc Tuấn hừ lạnh nói.

- Ngươi muốn chính là để An Tư làm vương hậu, sau đó sinh long tử, lại phò tá
long tử lên ngôi đúng không? Người khác không biết tâm can của ngươi chẳng lẽ
Quốc Tuấn ta lại không hiểu rõ.

Trần Thủ Độ vẫn bình thản nói.

- Đấy không phải là chuyện đương nhiên sao? Như vậy không có hại gì cho bệ
hạ, không có hại cho Đại Việt, càng không có hại đến Trần gia.

Trần Quốc Tuấn vỗ bàn đứng lên nói.

- Chuyện này ta sẽ không tham gia. Ngươi tính toán như thế nào tùy ý ngươi,
nhưng đừng đem âm mưu nhỏ mọn đó đặt lên người bệ hạ, nếu ta phát hiện ra
ngươi lại có mưu đồ gì, ta, Trần Quốc Tuấn sẽ là người đầu tiên cắt đầu của
ngươi.

Nói rồi liền đi thẳng ra khỏi phòng. Dã Tượng thấy vậy cũng liền khom người
một cái cũng liền lui ra. Trần Thủ Độ cũng không ngăn cản, dù sao Dã Tượng
trước kia vẫn là gia tướng của Trần Quốc Tuấn, đương nhiên chủ ý cũng sẽ nghe
theo Trần Quốc Tuấn, phản ứng của Trần Quốc Tuấn như vậy cũng là trong dự liệu
của hắn đây.

==================================++

Ở đây về việc Trần Thủ Độ bức tử Huệ Tông và giết tôn thất nhà Lý tuy Đại Việt
sử ký toàn thư có ghi lại nhưng dù sao cũng không có bằng chứng rõ ràng, ta
cũng không muốn mang tội vu cáo cho danh nhân lịch sử. Ở đây ta để Trần Thủ Độ
không chối cãi, cũng không thừa nhận cũng là để xây dựng nên một hình tượng
nhân vật riêng cho Trần Thủ Độ. Nên đừng anh em nào nói ta phỉ báng nhá :))

Hôm nay vẫn còn chương nha.


Đế Chế Đại Việt - Chương #156