Người đăng: mocchauhuyn
Cũng giống như bình thường Elina chỉ có thể ở bên cạnh hắn bầu bạn một chút
vào buổi sáng sau đó liền trở về bận rộn với thương hội đi. Nàng nói rằng hôm
sau sẽ đi đến xứ Giác Long, sẽ không thể nào gặp hắn một thời gian. Lý Anh Tú
trong lòng tiếc nuối nhưng biết nàng có không gian riêng nên cũng an ủi một
chút mà thôi.
Sau khi Elina trở về Lý Anh Tú lại từ điện Long Thụy đi sang điện Long An.
Không biết có phải vì hệ thống ảnh hưởng hay không mà thể trạng của Lý Anh Tú
cực kỳ tốt, theo Phạm thái y chuẩn đoán phải đến mười ngày nửa tháng mới có
thể hồi phục nhưng chỉ cần qua mấy ngày Lý Anh Tú đã cảm thấy mình khỏe trở
lại, chỉ là nếu vận động quá mạnh vết thương sẽ trở nên đau nhứt mà thôi.
Đến điện Long An tại Ngự thư phòng Binh bộ thượng thư Phạm Tu, Binh bộ thị
lang Lê Phụng Hiểu còn có cả Công bộ thượng thư Cao Lỗ và Lễ bộ thượng thư Lê
Văn Hưu đã chờ sẵn tại đó. Thấy Lý Anh Tú đi vào cả bốn người liền khom người
hành lễ.
- Bái kiến bệ hạ.
- Miễn lễ.
Lý Anh Tú ngồi vào chỗ liền hỏi.
- Lần này Trẫm gọi ba khanh đến là muốn thảo luận về buổi lễ tốt nghiệp cho
các học viên Diễn Võ trường ngày mai.
Phạm Tu kỳ lạ hỏi.
- Bẩm bệ hạ, thần đã gửi kế hoạch lễ tốt nghiệp sang Lễ bộ rồi.
Lý Anh Tú nói.
- Đúng vậy, Trẫm đã đọc được nhưng chưa được hài lòng lắm nên muốn sửa chữa
một chút.
Phạm Tu cùng Lê Phụng Hiểu nghiêm sắc mặt. Mọi sự vụ của Diễn Võ trường đều do
hai người bọn họ giải quyết, bệ hạ nói không hài lòng ắt hẳn có vấn đề. Lý Anh
Tú nói.
- Đầu tiên chính là trang phục đi. Trẫm không hài lòng với trang phục này nên
muốn thay đổi một chút.
Lý Anh Tú ra hiệu viên bách hộ liền đem xuống cho Lê Văn Hưu một tờ giấy bên
trong vẽ một bộ y phục màu đen làm chủ đạo, bên trong là áo giao lĩnh màu
trắng, thân dưới nhu quần màu đỏ, bên ngoài trường sam màu đen cổ chéo xẻ
thành tám vạt, hai bên vai thêu chỉ bạc hình một con rồng vắt ngang đuôi từ
phía ngực phải vòng qua cổ đến tận ngực trái là đầu rồng, đại lưng khổ lớn làm
bằng da có khóa hình tiêu đồ, mũ thay vì là mũ đinh tự thì sửa lại làm mũ phốc
đầu cũng cùng màu đen, giày cổ cao cũng đen nốt, tại cổ tay và hai vai đều có
giáp vai và ống bảo vệ bằng da. Ngoài ra bên cạnh còn có vẽ hình một thanh
kiếm kỳ lạ chính là kiếm Spadroon. Nhìn bộ y phục mới này bốn vị đại thần đồng
loạt hít một hơi, trong đầu chỉ hiện lên hai chữ: Quá ngầu.
Ban đầu Lễ bộ dự định để cho học viên tốt nghiệp vẫn mặc y phục học viên, sau
đó Lý Anh Tú mới ban cho bọn họ Quyên giáp nhưng Lý Anh Tú nghĩ đối với bọn
học viên thời khắc tốt nghiệp là thời khắc quan trọng, nhìn những học viên đàn
anh được khoác lên mình bộ quần áo đẹp trai, ngầu như vậy chính là động lực
cho chúng ra sức học tập.
Chờ các vị đại thần xem qua Lý Anh Tú mới nói.
- Ngày mai tốt nghiệp có bảy mươi hai vị học viên, Lễ bộ có thể hoàn thành
hay không?
Việc lo quần áo, y phục lễ nghi của triều đình chính là do Lễ bộ phụ trách
đấy. Lê Văn Hưu nói.
- Bẩm bệ hạ, nếu triệu tập toàn bộ nhân lực lại tin tưởng sẽ hoàn thành được.
Chỉ là phần thanh kiếm cần phải hỏi Công bộ rồi.
Thấy Lê Văn Hưu đá quả bóng sang cho mình Cao Lỗ cũng cam đoan nói.
- Bẩm bệ hạ thần sẽ hoàn thành trước sáng mai. Chỉ là thưa bệ hạ, kiếm này
thân kiếm quá nhỏ, nếu dùng sắt của Đại Việt sẽ dễ bị gãy, thần kiến nghị sử
dụng thép Bravia.
Riêng đối với hiệu suất của lò rèn thì Lý Anh Tú vấn rất yên tâm. Lý Anh Tú
nói.
- Chuẩn tấu, tất cả phải dùng vật liệu tốt cho Trẫm. Hơn nữa dặn dò công
tượng cố gắng nắm giữ kỹ thuật rèn loại kiếm này, tương lai sẽ còn phải làm
nhiều.
Spadroon là thanh kiếm tượng trưng cho sự quý phái, thiết kế không những đẹp
đẽ, nó còn là một món lợi khí, Lý Anh Tú muốn phổ biến nó trong giới quý tộc
nữa đây. Lấy được sự cam đoan của hai vị đại thần Lý Anh Tú nói tiếp.
- Thứ hai chính là phần lễ. Đối với lễ nghi nhiều như vậy Trẫm rất không hài
lòng.
Làm theo quy củ lại có rất nhiều phần lễ, Lý Anh Tú cảm thấy những lễ nghi như
vậy vô cùng vô bổ, lại phiền phức. Phạm Tu cùng Lê Văn Hưu cười khổ, biết vị
hoàng đế này không theo lễ giáo đành phải chờ đợi Lý Anh Tú nói tiếp.
- Trẫm ước lượng phần lễ chỉ cần vài phần thế này. Đầu tiên là chào cờ, hát
quốc ca, thứ hai là tuyên thệ, thứ ba là trao kiếm, thứ tư là Trẫm phát biểu,
thứ sáu là diễu binh và kết thúc. Cứ như vậy. Trong đây có bản kế hoạch chi
tiết các khanh về tự triển khai.
Nói rồi liền giao xuống một cuốn sổ con cho các vị đại thần tự xử đi. Ban đầu
Lý Anh Tú còn muốn thiết kế loại quân phục kiểu hiện đại, tổ chức một buổi lễ
long trọng nhưng bởi vì nguyên vật liệu không chon phép và thời gian gấp gáp
nên Lý Anh Tú cũng đành thôi, đơn giản hóa lại mọi thứ.
Bốn vị đại thần nhìn vào bản kế hoạch trong lòng cười khổ không thôi, bởi vì
bệ hạ tùy hứng đêm nay đám học viên tội nghiệp chắc chắn sẽ không ngủ ngon
rồi. Nhưng thôi kệ, ai bảo người ta là hoàng đế đây.
Đến chiều tối Lý Anh Tú đang định đi nghỉ ngơi một chút liền có thư hỏa tốc
cấp báo. Viên kỵ sĩ cầm theo cờ vàng bước vào điện nói.
- Bẩm bệ hạ Giác Long tuyên phủ xứ nói đã đóng thành công một loại chiến hạm
mới, mong bệ hạ có thể đến ngự lãm.
Lý Anh Tú trong lòng kinh hỉ, lâu nay hắn chính là để các ụ tàu ở Giác Long
nghiên cứu loại thuyền long cốt, suốt gần một năm cuối cùng cũng đã chế tạo
hoàn tất rồi sao. Lý Anh Tú nói.
- Tốt lắm, trở về thông báo với tuyên phủ xứ ba ngày sau Trẫm sẽ trực tiếp
đến xứ Giác Long xem xét.
- Tuân lệnh bệ hạ.
===============Phân cách chạy ngang qua==================
Diễn võ trường. Hôm nay ngày năm tháng chín Thừa Mệnh năm thứ hai đối với đám
học viên Diễn Võ trường là một ngày rất trọng đại. Hôm nay khóa thứ nhất của
trường gồm bảy mươi hai người chính thức tốt nghiệp, cá chép vượt long môn,
chính thức đi vào quan lộ của cuộc đời mình. Phải biết con cái quý tộc vào
trường lăng lộn một cái cũng có thể ra một cái chức quan Phó vệ úy, trước mắt
hậu duệ quý tộc vẫn chưa có, nhưng khóa đầu tiên của trường đều là những binh
sĩ có quân công trong người, chức quan tuyệt đối sẽ không nằm ở chánh bát
phẩm.
Mới bảy giờ sáng, ở quảng trường của diễn võ trường đã tập hợp đầy đủ mấy trăm
học viên, giáo quan của Diễn Võ trường. Bọn hắn được xếp thành các khối vuông
vứt chỉnh tề trước sân đối diện với cột cờ. Đứng đầu các đội hình phương khối
là một khối khác tách biệt, khác biệt với quần áo học viên là màu đen và đỏ,
đội mũ đinh tự, đam người này mặc toàn thân màu đen, đội mũ phốc đầu, chân đi
hia vô cùng oai vệ.
- Quá đẹp trai.
- Quá ngầu.
- Ta cũng muốn tốt nghiệp.
- Cút, ngươi vào trường mới được một tuần mà đòi tốt nghiệp.
- Không ai đánh thuế giấc mơ được không.
…
Trái ngược với sự xôn xao, ổn ào của các học viên khác, bảy mươi hai học viên
tốt nghiệp vẫn một mực im lặng, như những cây phi lao đứng thẳng tắp, khí thế
bàn bạc, tĩnh lặng như rừng, vững chãi như núi.
- Bệ hạ giá lâm.
Theo tiếng hô vang lên, trên điểm tướng đài dưới sự hộ vệ của Ngự tiền quân và
các quan đại thần, hiệu trưởng và hiệu phó Diễn Võ trường Lý Anh Tú thân mặc
hoàng bảo, đội mũ thông thiên đi lên điểm tướng đài.
- Kính chào đồng chí tổng tư lệnh.
Hàng trăm học viên, giáo quan phía dưới đồng thanh hô lên như sấm dậy. Dù
không phải là lần đầu tiên nhưng đứng trước hàng trăm người được đồng loạt cúi
chào như vậy lòng Lý Anh Tú lúc nào cũng tràn đầy cảm xúc. Còn các quan đại
thần thì cười khổ. Bệ hạ quả nhiên không giống người thường lúc nào cũng gây
ra sự bất ngờ. Chu Văn An quay sang Lê Văn Hưu hỏi nhỏ.
- Lê đại nhân, đồng chí bệ hạ đã giải thích, còn Tổng tư lệnh là gì?
Lê Văn Hưu quay lại nói nhỏ.
- Ngày hôm qua bệ hạ nói Tổng tư lệnh là chức vụ chỉ huy toàn bộ quân đội,
lực lượng vũ trang toàn quốc. Bệ hạ chính là nói từ hôm nay bệ hạ chính là
Tổng tư lệnh của toàn quân đây.
Chu Văn An nghe vậy a một tiếng nói.
- Bệ hạ là chân mệnh thiên tử đương nhiên nắm giữ quyền chỉ huy toàn bộ quân
đội, danh xưng này cũng không sai, chỉ là Tổng tư lệnh không hiểu sao nghe cứ
lạ lạ.
===================++
Ban đầu định để mặc lễ phục hiện đại nhưng chất liệu vải thời đó làm không hợp
với không hợp với lễ giáo nên đành thôi chọn phi ngư phục vậy.