Gặp Mặt


Người đăng: mocchauhuyn

- Quận chúa? Phó hội trưởng?

Ỷ Lan ngẫm nghĩ một chút liền nói.

- Có phải là con gái của thân vương Bravia đã từng sang đi sứ Đại Việt ta?

Lần trước Ỷ Lan đã từng gặp qua các sứ thần, Bravia là một vương quốc lớn,
trọng điểm quan tâm của Đại Việt nên Ỷ Lan cũng có lưu ý một chút. Đối với con
gái của thân vương Bravia nàng cũng có nhớ một chút, hình như nàng còn rất
xinh đẹp đây.

Trần Thư gật đầu nói.

- Bẩm Thái hậu, chính là nàng ấy.

- Tốt lắm, ai gia muốn mời nàng ta vào cung gặp mặt bệ hạ một chuyến, khanh
có thể đi thông báo chứ?

Trần Thư nghe vậy tỏ vẻ khó khăn nói.

- Bẩm Thái hậu, bệ hạ đã rất cố gắng để giấu diếm thân phận của mình, nếu như
chuyện này lộ ra có bất trắc gì với tình cảm hai người thần quả thực không
gánh nổi trách nhiệm.

Ỷ Lan một mực lo lắng gấp gáp nói.

- Nhưng không thể để bệ hạ cứ một mực nằm như vậy được.

Ỷ Lan lo lắng chính là sự an nguy của Lý Anh Tú, những điều khác nàng cũng
không cân nhắc vào, dù sao đối với Đại Việt bệ hạ mới là quan trọng nhất. An
Tư lúc này bỗng nhiên lên tiếng nói.

- Bẩm Thái hậu, Elina nàng hẳn không thông thuộc trong cung, chúng ta chỉ cần
thay đổi một chút, dặn dò người bên cạnh không tiết lộ ra thì nàng có lẽ cũng
không nhận ra được thân phận của bệ hạ.

Ỷ Lan ngẫm nghĩ lại lời nói của An Tư cũng rất có lý. Dù rằng hoàng cung dưới
sự trị vì của Lý Anh Tú đã cắt giảm rất nhiều thủ tục cũng như các công trình
kiến trúc nhưng không phải một người ngoại quốc như Elina có thể một sớm một
chiều hiểu được, chỉ cần lừa dối nàng qua một lần này liền tốt, còn việc bệ hạ
tán gái như thế nào liền giao cho bệ hạ rồi. Ỷ Lan gật đầu nói.

- Được rồi, việc này cứ theo ý của con sắp xếp đi.

Thăng Long, trụ sở của Hoa Hồng Đen thương hội. Elina đến đây đã được hai
ngày, nhưng người nàng muốn gặp vẫn biệt vô âm tín. Dù đã gửi đi thư nhưng một
mực không có phản hồi.

- Chẳng lẽ hắn đã đi ra khỏi kinh thành.

Đứng trên lầu các nhìn xuống đường phố Thăng Long sầm uất Elina không khỏi
nghĩ ngợi. Một thời gian dài không gặp mặt nhau nàng quả thực rất nhớ hắn, dù
bị nhiều người truy cầu qua nhưng không ai đem đến cho nàng cảm giác ấm áp, an
toàn đến vậy, hắn lại rất thông minh, có nhiều kiến giải độc đáo, đối với nàng
hắn như một quyển sách bách khoa toàn thư không gì không biết vậy. Sự ấm áp,
thông thái đó từ từ cuốn hút nàng cho đến khi nàng rơi vào lưới tình lúc nào
không hay, cho đến khi trên đỉnh núi của Khai Quốc tự, nàng trao cho hắn nụ
hôn đầu tiên xác nhận quan hệ giữa hai người. Nghĩ đến đây nàng không tự chủ
đỏ mặt lên.

- Quận chúa.

Chợt có tiếng gõ cửa phía bên ngoài, Kovalov một bộ quần áo hộ vệ của Hoa Hồng
Đen thương hội bước vào. Bởi lúc này đến dựa trên danh nghĩa của thương hội
nên hắn cũng thay đi quân phục của Hải quân đen theo binh lính cũng một mực
đóng giả hộ vệ thương hội tiến vào Đại Việt. Không biết có phải mối quan hệ
của Bravia với Đại Việt rất tốt hay không mà bọn hắn vào Đại Việt lại rất dễ
dàng, cũng không bị kiểm tra quá nhiều như những thương hội khác.

Đến với Đại Việt Kovalov đối với sự phồn vinh của quốc gia này hoàn toàn không
thể ngờ tới. Đại Việt hiện tại so với Đại Việt khi Elina trở về khác nhau một
trời một vực, vị thế được nâng cao, dân số ngày càng trở nên đông đúc, kinh tế
cũng phát triển, trải khắp quốc nội lấy tập đoàn thương mại Đại Việt làm đầu
khai phá ra hàng loạt các ngành kinh tế mới thu hút không chỉ thương nhân
trong nước mà còn cả các thương nhân ngoại quốc. Hạn chế lớn nhất chính là căn
cơ Đại Việt còn quá mỏng, thành trì đối ngoại mở ra thương mại cũng chỉ ở An
Bang và Thăng Long, mật độ dân số bên trong thành thị cũng còn chưa phải là
quá cao, tuy nhiên ngược lại cơ sở vật chất lại tốt vô cùng, nhìn con đường
gạch xây từ An Bang đến Thăng Long Kovalov thực sự đỏ mắt, đến Bravia vương
quốc quốc lộ con đường cũng không được sạch sẽ, khang trang đến như vậy.

- Kovalov tướng quân tìm ta có việc?

Elina cũng không xoay người lại nói. Kovalov liền nói.

- Bẩm quận chúa, bên dưới có một người tên là Trần Thư xin gặp.

Elina nhận biết Trần Thư chính là người hay đi bên cạnh Lý Anh Tú, trong đôi
mắt liền tràn lên sự vui vẻ nói.

- Gọi hắn vào.

Kovalov kì quái, một người nam nhân lại có thể để quận chúa vui vẻ đến như
vậy. Thế nhưng hắn cũng không hỏi nhiều liền đi xuống đích thân dẫn Trần Thư
lên phòng. Trần Thư nhìn Kovalov mắt to trừng mắt nhỏ, hắn không hiểu vì sao
tên cận vệ của Hoa Hồng Đen thương hội lại tỏ vẻ địch ý đối với mình đến vậy.
Ngược lại Kovalov cũng đánh giá Trần Thư, một người tầm thường, ngoại trừ nhìn
vẻ vũ lực rất mạnh ra liền không có gì khác lại có thể được quận chúa yêu
thích?

Hai người bước vào phòng, Elina vừa thấy Trần Thư cũng không ngại Kovalov ở
đây liền hỏi.

- Trần Thư, Lý công tử bảo ngươi đến gặp ta sao? Hắn hiện đang ở nơi nào?

Kovalov đối với quận chúa nói tiếng Việt cũng không ngạc nhiên chút nào, dù
sao Elina nổi danh thông minh đấy, học được tiến bản ngữ cũng là điều tất
nhiên, chỉ là hắn vô cùng hối hận tại sao trong khoảng thời gian qua không
trau dồi tiếng Việt một chút liền có thể nghe hiểu được hai người nói gì rồi.

Trần Thư nhìn Elina dáng vẻ liền có chút lo lắng nói.

- Bẩm tiểu thư, thực ra cũng không phải công tử phái ta đến. Thực sự công tử
của ta bị đâm đã hôn mê mấy ngày.

- Cái gì? Hắn hiện tại như thế nào?

Sắc mặt Elina bổng tái nhợt đi, con tim nàng như thắt lại một cái. Hắn xảy ra
chuyện. Hắn thực sự xảy ra chuyện, dự cảm của nàng đã chính xác.

- Quận chúa, quận chúa, ngài không sao chứ?

Thấy sắc mặt Elina tái nhợt Kovalov vội vã hỏi. Nhưng Elina không trả lời, một
mực nhìn Trần Thư. Trần Thư lúc này nói.

- Tuy đã qua cơn nguy hiểm nhưng một mực chưa tỉnh lại. Lần này ta đến mời
tiểu thư đi gặp công tử nhà ta một chuyến.

Elina liền gật đầu nói.

- Tốt, dẫn đường, ta lập tức đi cùng với ngươi.

Thấy Elina định theo Trần Thư Kovalov liền cản lại nói.

- Phó hội trưởng, ngài định đi nơi nào?

Elina nói.

- Đi thăm một người, ngươi cứ ở lại thương hội chờ đợi.

Thế nhưng Kovalov làm sao có thể đồng ý.

- Không được, nơi này đất lạ, thần phải bảo vệ phó hội trưởng

Elina lúc này cũng vội vàng không để ý đến hắn liền nói.

- Tùy người vậy.

Một chiếc xe ngựa lập tức rời khỏi Hoa Hồng Đen thương hội chạy thẳng đến
hoàng cung. Đến trước Tử Cấm thành Trần Thư liền đưa ra lệnh bài, Cấm quân rất
dễ dàng thả ba người vào bên trong.

Elina đã từng vào hoàng cung, cũng biết nơi đây chính là “nhà” của Thừa Mệnh
hoàng đế liền hỏi.

- Trần Thư, Lý công tử làm sao có thể ở bên trong hoàng cung?

Trần Thư mặt không biết sắc liền nói.

- Bẩm tiểu thư công tử nhà ta là Thiếu úy, thống lĩnh Cấm quân bảo vệ bệ hạ
nên được đặc cách ở bên trong cung.

Elina a một tiếng không biết là hiểu hay không nhưng cũng không hỏi nữa, trong
lòng chợt nhớ đến lúc Lý Anh Tú nói Cấm quân trong này đều là đàn em của hắn
đây.

Trần Thư dẫn theo hai người đi một đường vòng đến điện Long Thụy đến nơi liền
bị Cấm quân cản lại. Trần Thư tỏ vẻ khó khăn nói.

- Bẩm tiểu thư, ta chỉ được lệnh mời tiểu thư, viên cận vệ này xin chờ ở
ngoài.

Lần này Trần Thư dùng chính là tiếng bản địa Kovalov liền nghe hiểu, hắn lập
tức phẫn nộ nói.

- Ta là cận vệ của Phó hội trưởng, làm sao có thể để Phó hội trưởng đi vào đó
một mình.

- Kovalov.

Elina gắt lên một tiếng liền làm Kovalov im miệng, khí thế nữ vương bàn bạc
phóng ra làm hắn lạnh cả sống lưng. Trần Thư thấy vậy cũng âm thầm nuốt nước
miếng. Nữ nhân bệ hạ nhìn trùng làm sao có thể bình thường đây. Elina nói.

- Ta tự đi vào, ngươi chờ tại đây.

Dứt lời liền đi vào phía trong, Trần Thư cũng không đi vào mà đứng bên ngoài
cùng với Kovalov, việc bên trong không đến lượt hắn xen vào.

Elina bước vào bên trong phòng liền thấy được Lý Anh Tú nằm trên giường, bên
cạnh giường lại là một cô gái dung mạo thước tha, dáng người yểu điệu dù sắc
mặt có chút mỏi mệt, nhưng lại càng làm cho người ta thương tiếc. An Tư cũng
phát hiện Elina đến, nàng cũng đánh giá cô gái mà bệ hạ thương mền này, dung
mạo xinh đẹp, bừng bừng anh khí. Hai nàng nhìn nhau một người là công chúa
kiếp trước, một người là quận chúa một nước lớn, không khí bỗng nhiên cô đọng
lại, khí thế của hai người không khỏi ngày một dâng lên không thua kém chút
nào.

======================++

Năm mới đầu tiên cảm ơn tình cảm của mọi người đã dành cho ta và tác phẩm Đế
Chế Đại Việt, đồng thời cũng xin lỗi vì đã thất hứa với các độc giả về những
chương truyện chậm trễ vì nhiều lý do khác nhau, chủ yếu là cảm hứng khi viết
truyện mong các độc giả thông cảm. Cuối cùng xin chúc mọi người có một cái tết
vui vẻ, an lành, mạnh khỏe, phát lộc, phát tài. Năm mới ta sẽ càng thêm cố
gắng để những chương truyện có thể được hay hơn, ra nhanh hơn, mong mọi người
tiếp tục ủng hộ ta và bộ truyện cho đến chương cuối cùng. Cảm ơn.


Đế Chế Đại Việt - Chương #133