- Giao dịch?
Lý Dật vuốt vuốt mũi, cúi đầu cười, thì thào lẩm bẩm:
- Quả thực là mọi chuyện đảo lộn, vừa rồi ta còn muốn cùng Nhược Lâm kia làm một cái sinh ý, không ngờ bây giờ lại... Lão nhân gia, ngươi không ngại thì nói một chút xem, rốt cuộc giao dịch cái gì?.
- Là Tôn giả, không phải lão nhân gia.
Xà Tôn Giả hừ một tiếng, thân thể bán trong suốt tựa hồ hơi lay động một chút:
- Tiểu tử ngươi đã nhìn ra Bản Tôn là linh hồn thể, như vậy chắc ngươi cũng biết, tình huống quỷ dị của Bản Tôn lúc này. Bất quá tại sao lại biến thành như vậy, tiểu tử ngươi không cần phải biết. Ngươi chỉ cần biết một điều, đó chính là. Thiên Ma Cửu Biến mà ngươi tu luyện cùng Bản Tôn có quan hệ rất lớn. Đấu khí mà Thiên Ma Cửu Biến tu luyện thành đối với Bản Tôn mà nói rất có lợi, cho nên nếu nguyện ý dùng đấu khí mà ngươi tu luyện bồi bổ cho Bản tôn. Bản Tôn sẽ dạy dỗ ngươi thành cường giả. Bằng không với niên kỷ này mới bắt đầu nguyên khí tẩy tủy, như vậy sợ rằng thành tựu sau này cùng rất có hạn!
Lý Dật chần chờ trong chốc lát, mới lắc đầu nói:
- Không cần!
- Ngươi nói cái gì!
Theo tiếng quát trầm thấp, một cổ khí tức cường liệt bộc phát ra, toàn thân Lý Dật bị cổ khí tức ép tới. “Bộp” một tiếng liền phi thân lên, từ mặt ao phóng lên vách núi trơn tuột hơi nghiêng.
Thân hình quỷ dị của Xà Tôn Giả chậm rãi bay đến trước mặt Lý Dật, bàn tay bán trong suốt bóp chặt vết hầu Lý Dật, nói gằn từng chữ:
- Ngươi muốn đồng ý thì đồng ý, không đồng ý cùng phải đồng ý. Yêu cầu của Bản Tôn, đến lúc nào mới đến lượt ngươi quyết định?
Sắc mặt Lý Dật trong nháy mắt trở thành tái nhợt, khí lực hắn hao cạn gần hết mới dùng thanh âm khàn khàn nói:
- Nếu như ta đoán không sai, vừa rồi không phải ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến bị ngươi cảm ứng được, ngày hôm nay ngươi căn bản là không thể ra ngoài được! Cái gì mà dạy dỗ ta thành cường giả chứ? Sau đó muốn ta dùng đấu khí bồi bổ ngươi ư? Đều là lời rắm chó... Con đường trở thành cường giả có vô số, ta hà tất cùng ngươi làm loại chuyện giao dịch này? Nếu nhu không có ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến rồi sau đó bồi bổ ngươi, sẽ xảy hậu quả gì trong lòng ngươi rõ ràng nhất... Cho nên, ngươi muốn cùng ta giao dịch không bằng trước hết cầu xin ta!
Sắc mặt Xà Tôn Giả trong nháy mắt biến đổi liên tục, ánh mắt âm lạnh nhìn kỹ Lý Dật, thế nhưng Lý Dật cùng không lùi bước chút nào mà vẫn cùng hắn đối mặt.
Cuối cùng, Xà Tôn Giả rốt cuộc cùng thả Lý Dật ra, ngửa đẩu cười ha ha nói:
- Được! Tốt! Tiểu tử ngươi quả nhiên có chút thông minh, cũng có vài phần khí phách! Nếu như vừa rồi ngươi khuất phục ta như vậy ta liền một chưởng đánh chết ngươi! Bản Tôn không muốn truyền thụ bản lĩnh cho người chỉ biết khom lưng uốn gối!
Lý Dật ở trên vách núi ho khan vài tiếng, lại bóp bóp vết hầu đau nhức, nói với giọng khàn khàn:
- Lão già này, muốn giết cứ giết, không cần nhiều lời vô ích! Xà Tôn Giả cười một tiếng âm hiểm nói:
- Ai nói ta muốn giết ngươi chứ? Ta thương ngươi còn không kịp nữa a!
Cái chữ 'thương' này do một lào đầu tùy ý phát ra thật khiến người ta rét run, trong lòng Lý Dật thầm nổi lên một tia sợ hãi hiếm có... Loại lão già biến thái như vậy, không phải là loại có ham muốn đặc biệt chứ...
Xà Tôn Giả tất nhiên không nhìn thấu suy nghĩ của Lý Dật lúc này. Hắn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên. Lý Dật liền rơi xuống trên bãi đá, còn hắn vẫn lơ lửng giữa không trung thấp giọng nói:
- Tiểu tử, ta bây giờ cho ngươi một cơ hội, quỳ xuồng bái ta làm sư phụ, như vậy một thân bản lĩnh của ta sẽ truyền cho người, thế nào?
Con mắt Lý Dật nheo lại thành một đường thẳng, tuy rằng trong lòng hắn biết vị Xà Tôn Giả này một thân bản lĩnh khẳng định không tầm thường, bản thân hắn cũng khó lòng gặp được cơ duyên như vậy. Thế nhưng thân là một nam nhân, trong lòng Lý Dật ít nhiều cũng có một vài phần ngạo khí, hắn lạnh lùng cười, thản nhiên nói:
- Không bái, ngươi đi tìm người khác đi.
Xà Tôn Giả sửng sốt, một lát sau mới âm trầm nói:
- Tiểu tử, ngươi có tin rằng bây giờ ta sẽ giết ngươi hay không?
Lý Dật hừ một tiếng nói:
- Ngươi dám giết sao? Ngươi có chắc sau khi giết ta sẽ tìm ra người khác có luyện Thiên Ma Cửu Biến ư?
Đến lúc này, Xà Tôn Giả nhắt thời cùng không có biện pháp gì với Lý Dật. Với người từng trải như hắn sao có thể không nhìn ra tên tiểu hỗn đản trước mặt này đang muốn bày trò bắt chẹt.
- Như vậy ngươi nói thử xem, ngươi muốn thế nào?
Con mắt Lý Dật hơi khép lại, nhìn chằm chằm Xà Tôn Giả giữa không trung, một lát sau mới thản nhiên nói:
- Giao dịch, vẫn là giao dịch như cũ. Ngươi đã nói Thiên Ma Cửu Biến và ngươi có quan hệ rất lớn, như vậy ngươi ắt có biện pháp khiến ta tu luyện nhanh hơn. Hơn nữa, ta còn muốn Đấu kỹ nữa, nhung không phải là loại Đấu kỹ cấp thấp, ít nhất cũng phải như Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp của Nhược Lâm kia. Cuối cùng, việc sử dụng đấu khí để tẩm bổ ngươi, là lúc ta đã tu luyện thành đấu khí. Chỉ khi nào ta đồng ý thì ta mới dùng đấu khí tẩm bổ ngươi, nếu như ta không muốn, ngươi cũng đừng mống sử dụng. Những điều kiện này, ngươi hãy cân nhắc cẩn thận xem đáp ứng hay không đáp ứng. Đương nhiên, nếu muốn hoàn thành cái giao dịch này thì ngươi phải làm một việc, đó là giúp ta trong vòng hai tháng trở thành một Đấu Giả! Bằng không, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện giao dịch!
- Được... Hảo tiểu tử... Ngươi được lắm...
Xà Tôn Giả nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhớ năm xưa Xà Tôn Giả ta tung hoành Đại Lục Đấu Thần, loại tiểu tử như ngươi muốn bái ta làm sư phụ nhiều không đếm xuể, ta ngay cả liếc mắt cũng không thèm! Không ngờ rằng hỏm nay nảy lòng muốn thu đồ đệ, ngươi lại còn dám yêu cầu nhiều như vậy...
- Nghe rõ rồi chứ, ta nói là giao dịch, không phải là bái sư. Lý Dật ngắt lời Xà Tôn Giả, thản nhiên nói:
Xà Tôn Giả lại chăm chú nhìn Lý Dật trong chốc lát, đột nhiên ha hả cười:
- Được! Tiểu tử, ta đáp ứng với yêu cầu của ngươi. Bất quá ta tin rằng một ngày nào đó, ngươi sẽ phải khóc lóc cầu xin ta thu nhận ngươi làm đồ đệ!
Lý Dật bĩu môi nói:
- Đợi đến lúc đó, chúng ta hãy bàn cũng không muộn... Còn hiện tại, trước hết làm chính sự quan trọng hơn, ngươi đã đáp ứng vêu cầu của tạ như vậy tính chuyện thứ nhất đi. Trong hai tháng khiến ta trờ thành một Đấu Giả, nếu như ngươi lợi hại như vậy, ắt hẳn việc này cùng không khó.
Xà Tôn Giả cười nhạt một tiếng nói:
- Tiểu tử ngươi quả là một người thực tế, xem ra ta nếu không xuất ra chút bản lĩnh, ngươi còn không tin... Như vậy đi, ta hỏi ngươi... ngươi có biết “Ma” là cái gì không?
Lý Dật chậm rãi lắc đấu nói:
- Ta nếu biết, còn phải hỏi ngươi sao?
Xà Tôn Giả nhìn hắn một cái rồi nói:
Cái gọi là Ma đơn giản chính là hại người lợi ta. Cũng là điều then chốt của tu luyện Thiên Ma Cửu Biến. Phương phép tu luyện Thiên Ma Cửu Biến lúc đầu chia làm hai đường. Cách thứ nhất là theo trinh tự từng bước chậm rãi tu luyện. Đương nhiên, ngươi cũng có thể dùng loại biện pháp hấp thụ một chút khí Huyết sát, như vậy sẽ nhanh hon một chút... Thế nhưng biện phép này có nhanh như thế nào thì cùng chẳng nhanh được bao nhiêu, về phần biện pháp thứ hai, chính là pháp môn tu hành Thiên Ma Cửu Biến nhanh nhất, cùng chính là pháp môn an toàn nhất... Chỉ có điều...
- Chỉ có điều gì?
Xà Tôn Giả cười hắc hắc, đột nhiên nói sang chuyện khác:
- Tiểu tử, ngươi thấy việc giết người như thế nào?
Lý Dật trọn mắt nói:
- Còn phải xem đó là ai. Nếu như là người uy hiếp đổi với ta thì phải giết, còn nếu không quan hệ gì với ta, ta giết hắn để làm gì chứ? Chẳng lẽ sợ rảnh rỗi quá sao?
- Ngươi quả nhiên rất thú vị. Xà Tôn Giả thản nhiên nói:
- Ngươi nếu đã không ngại việc giết người, thì bây giờ ta sẽ chỉ dẫn ngươi cách để khiến thực lực tăng nhanh... Ngươi hãy qua bên kia giết tiểu cô nương kia đi.
Lý Dật nhíu chặt hai hàng lông mày nói:
- Giết nàng? Giết nàng thì có chỗ tốt gì? Xà Tôn Giả cười lạnh lùng:
- Giết nàng, sau đó dùng Thiên Ma Cửu Biến thôn phê linh hồn của nàng, như vậy là ngươi sẽ nhận được một phần mầm mống đấu khí tu luyện cả đời của nàng ta. Chỉ cần ngươi có thể luyện hóa được mầm mống đấu khí trong cơ thể, như vậy việc muốn ngưng kết thành Đấu Khí Toàn, bất quá cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. sao nào? Có muốn thử hay không?
- Luyện hóa linh hồn người khác ư? Ngươi cho rằng ta bị biên thái à!
Lý Dật hừ một tiếng nói tiếp:
- Huống hồ, không phải vừa rồi ngươi muốn bảo vệ nàng sao? Như thế nào chỉ trong chớp mắt đã vong ân phụ nghĩa rồi?
Xà Tôn Giả cười lạnh lùng, nói một cách thâm độc:
- Bản Tôn nếu đã đáp ứng giao dịch với ngươi, tất nhiên phải sớm hoàn thành một chút, về phần người khác xảy ra chuyện, thì liên quan gì đến Bản Tôn chứ?
Lý Dật nhướng mày, thản nhiên nói:
- Ta mặc kệ, ngươi hãy đổi biện pháp khác đi... Huống hồ trên người nữ nhân kia có Đấu kỹ ta muốn đoạt lấy, giết nàng không phải đáng tiếc quá hay sao?
Xà Tôn Giả cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử, ngươi quả nhiên có vài phần phong phạm của Bản Tôn năm đó, tham hoa háo sắc không kém gì Bản Tôn, ngươi đã không muốn, như vậy chúng ta sẽ đổi cách khác... vẫn như cũ là dựa vào khí Huyết sát để nâng cao tốc độ tu luyện của ngươi vậy.
Nói xong, chỉ thấy tay của Xà Tôn Giả hơi rung động, những binh khí trong ao liền phóng lên, dừng lại giữa khoảng không.
Ánh mắt Xà Tôn Giả liếc qua một cái, liền bặt cười, tùy ý ném binh khí lại vào trong ao, mới thản nhiên nói:
- Tiểu tử, mấy thứ ngươi kiếm được mặc dù có vài phần khí Huyết sát, thế nhưng quá yếu ót, ngươi muốn dùng mấy thứ đó để nâng cao tốc độ tu luyện sao? Đừng chọc cười chết Bản Tôn chứ... Với cấp bậc vũ khí thấp như vậy cùng đem ra, không phải là quá mất mặt hay sao? Một đống đồ này, so ra còn kém hơn so với thanh loan đao cấp bốn trong tay tiểu nha đầu kia!
Lý Dật nhíu mày nói:
- Nghĩa là sao?
Xà Tôn Giả nhìn Lý Dật khinh thường, cúi đầu cười: