Chương 1484: Huyết Tẩy!


Thân ảnh vừa xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, toàn thân được bao phủ ở trong sương mù, hai đạo quang mang âm trầm ánh lên trong đôi mắt làm người khác sợ hãi. Người thần bí này chính là người mà lúc trước Thiên Phủ liên minh đang gây dựng thì muốn ra tay cản trở, Phó điện chủ Hồn Điện.

“Tiêu Viêm, ngươi đang ép Hồn điện bọn ta cho ngươi nhặt xác Tiêu Chiến đấy.”

Khói đen từ từ dao động, để lộ ra một khuôn mặt tái nhợt. Gương mặt đó nhìn qua thì cũng không già lắm, ngược lại còn giống như thiếu niên, nhưng ngữ khí nói chuyện lại âm trầm dị thường, làm cho người nghe biết được số tuổi thật sự không như biểu hiện bên ngoài.

“Ta cũng đã nói, đưa phụ thân ta ra làm bình phong chính là sai lầm của các ngươi mà. Ta sẽ giao Đà Xá Cổ Đế Ngọc cho Cổ tộc!” Tiêu Viêm cười nhạt, không chút e ngại.

Đối với đám người Hồn điện này, chỉ cần ngươi thoáng lộ ra một chút nhược điểm của bản thân thì lập tức bọn chúng sẽ nắm lấy, từ nay về sau sẽ bị khống chế. Mặc dù trong lòng hắn vẫn lo lắng cho an nguy của Tiêu Chiến, nhưng hắn làm mọi chuyện như vậy thì cũng không để ý nghĩ đó biểu lộ ra bên ngoài, nếu không người chịu thiệt cuối cùng sẽ chính là hắn và phụ thân mà thôi.

“Không cần, có lẽ ngươi không có cơ hội đó đâu. Hiện tại, ta sẽ đích thân mang ngươi về Hồn Tộc để cha con ngươi đoàn tụ.” Phó điện chủ Hồn điện cười lạnh: “Vốn trong tộc còn muốn để ngươi sống thêm một thời gian nữa, nhưng xem ra ngươi không biết quý trọng cơ hội đó!”

Tiêu Viêm từ chối cho ý kiến, cũng lười tiếp tục nói nhảm với tên Phó điện chủ này, tay áo vung lên, một đoàn lửa bắn về phía cái hố sâu kia. Hiển nhiên là hắn tính giải quyết Đại thiên tôn ở bên dưới trước.

Khi thấy Tiêu Viêm dám hạ sát thủ trước mặt mình, Ánh mắt Phó điện chủ Hồn Điện liền trở lên lạnh lẽo, cong ngón tay bắn ra một luồng hắc khí cuồn cuộn, hóa thành một con hắc long cắn nuốt đoàn lửa kia, đồng thời cánh tay kia liền chộp tới Tiêu Viêm. Hắc vụ từ năm ngón tay ùn ùn bạo phát, hóa thành năm sợi xích khổng lồ, dữ dội lao về phía Tiêu Viêm.

“Đừng tưởng rằng đột phá tới Nhị tinh Đấu Thánh là có thể kiêu ngạo. Trong mắt bổn tọa, ngươi không đáng một xu!”

Khuôn mặt Phó điện chủ lộ ra vẻ dữ tợn. Thực lực của hắn đã đạt tới tam tinh đấu thánh hậu kỳ, so sánh với Long Vương của tam đại Long đảo thì cũng chỉ yếu hơn so với Bắc Long Vương một chút mà thôi. Với cấp bậc đó, đủ để hắn hoàn toàn đè chết Tiêu Viêm.

Nhưng, đối diện với thế công sắc bén của Phó điện chủ, Tiêu Viêm vẫn bình tĩnh như cũ. Hắn cũng không có ý đón đỡ, mà thay vào đó lại tiếp tục xuất ra một trảo đánh về phía hố sâu ở bên dưới. Một ngọn hỏa diễm hóa thành một bàn tay khổng lồ, nhanh chóng lao xuống cái hố.

“Muốn chết!”

Nhìn thấy Tiêu Viêm không thèm đếm xỉa đến đòn công kích của mình, ánh mắt Phó điện chủ càng thêm âm trầm, lành lạnh cười. Xiềng xích màu đen liền vờn xung quanh Tiêu Viêm, rồi đột nhiên co rút lại rất nhanh.

“Đang đang!”

Khi đám xích sắp quấn chặt lấy thân hình Tiêu Viêm thì không gian đột nhiên chấn động kịch liệt, một cơn bão cực kỳ cuồng bạo bùng nổ, lực xé rách đáng sợ trực tiếp đánh gãy hết tất cả xiềng xích.

“Là ai?”

Quá trình xảy ra bất ngờ đã làm cho Phó điện chủ cả kinh, hắn liếc mắt nhìn xung quanh rồi quát lớn.

“Trong mắt bổn hoàng, ngươi cũng không đáng nhắc tới!”

Tiếng quát của Phó điện chủ vừa dứt thì một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng cũng chậm rãi vang ra. Bất chợt, Phó điện chủ liền phát hiện ra một bóng hình xinh đẹp, có chút nghịch ngợm, lặng lẽ xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm tự lúc nào. Hắn có thể cảm nhận được một loại uy áp bàng bạc đang tỏa ra từ bóng hình đó.

“Ngươi là ai? Đây là việc của Hồn Điện, người ngoài không nên nhúng tay vào, kẻo lại dẫn lửa thiêu thân!” Phó điện chủ ngưng trọng nhìn vị thiếu nữ có mái tóc màu tím đang đứng trước mặt này, rồi trầm giọng nói.

“Hồn Điện giỏi lắm sao?”

Nghe vậy, Tử Nghiên bĩu môi, chẳng thèm để ý tới. Lúc toàn thịnh, dù là Hồn Tộc thì Thái Hư Cổ Long tộc còn chả sợ, huống chi chỉ là một cái thế lực cấp dưới như Hồn điện.

“Tiêu Viêm nói hôm nay sẽ huyết tẩy nơi này!” Ánh mắt xinh đẹp của Tử Nghiên dạo qua dạo lại trên người Phó điện chủ, rồi khẽ mỉm cười, nói: “Ngươi cứ trốn ở trong đó không phải tốt hơn sao? Tự nhiên ra ngoài này tìm lấy cái chết làm gì?”

“Cuồng vọng! Muốn giết bổn tọa thì cũng phải xem ngươi có bổn sự đó không!” Sắc mặt Phó điện chủ cực kì khó coi. Những năm gần đây, lần đầu tiên hắn nghe những lời uy hiếp trắng trợn, chứa đầy sự khinh nhờn như thế. Mặc dù hắn có thể cảm giác được Tử Nghiên là một cường giả Tứ tinh Đấu Thánh, nhưng nếu thực sự phải giao thủ thì hắn cũng không tin rằng mình không có đường sống.

Tiêu Viêm liếc nhìn Phó điện chủ một cái rồi cũng không để ý đến hắn, tay khẽ co lại. Đại thiên tôn đang nằm ở dưới hố sâu lập tức bị nhấc ra. Giờ phút này, lão đã mất đi một cánh tay, thương tích đầy mình, ngay cả linh hồn cũng bị Hoàng Tuyền Thiên Nộ đả thương nặng nề, ánh mắt có chút rệu rã. Cả linh hồn và thân thể đều phải nhận những vết thương trí mạng.

Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn Đại thiên tôn không còn lực phản kháng, bị ngọn hỏa diễm hình bàn tay kéo ra khỏi hố. Nhưng, khi khoảng cách giữa hắn và Đại thiên tôn chỉ còn khoảng mười trượng, thì bất chợt, khuôn mặt già nua của Đại thiên tôn hiện lên vẻ dữ tợn, thân thể bành trướng ra trong nháy mắt.

“Phanh!”

Chỉ có điều, thân thể của lão vừa mới bành trướng được một nửa thì Tiêu Viêm đã nắm chặt tay lại, hỏa diễm hình bàn tay cũng theo đó mà khép lại với một lực đạo đáng sợ, trực tiếp bóp vỡ Đại thiên tôn.

“Vụt!”

Thân thể của Đại thiên tôn vừa mới nổ tung thì một đạo hắc mang đột nhiên bạo xuất, bay về phía Phó điện chủ.

“Còn muốn chạy?” Nhìn thấy linh hồn Đại thiên tôn muốn chạy trốn, Tiêu Viêm hừ lạnh một tiếng. Loại cường giả như thế này chỉ cần linh hồn bất diệt thì có thể trọng sinh, đến lúc đó sẽ là tai họa lớn. Tất nhiên Tiêu Viêm không thể để chuyện đó xảy ra, lập tức búng ngón tay, hỏa diễm hình bàn tay nhanh chóng biến hóa thành một tấm lưới lửa, nhốt linh hồn Đại thiên tôn lại.

“Ngươi dám!” nhìn thấy Tiêu Viêm ngăn trở, sắc mặt Phó điện chủ liền trầm xuống, bàn tay vừa nhấc, hắc khí từ trong tay áo ùn ùn kéo ra, che khuất cả bầy trời, tràn ngập cả thiên địa, rồi nhanh chóng kéo về phía Tiêu Viêm.

“Trước mặt bổn hoàng cũng không có chỗ để ngươi ra oai!”

Thời điểm Phó điện chủ vừa ra tay thì Tử Nghiên cũng cười lạnh một tiếng, bàn tay nhanh như chớp kết thành một đạo ấn quyết, trong cơ thể bạo phát ra quang mang màu ám kim, hóa thành một con hoàng kim cự long khổng lồ. Miệng rồng hơi mở giống như một cái máy hút nước, chỉ trong mấy lần hô hấp liền nuốt sạch hắc vụ vừa phóng tới.

“Thái Hư Cổ Long Hoàng?” Nhìn thấy Tử Nghiên xuất ra hoàng kim cự long, Phó điện chủ kinh hãi, la lên thất thanh.

“Trở lại cho ta!”

Khi Tử Nghiên ngăn cản Phó điện chủ thì lưới lửa của Tiêu Viêm cũng đã bắt được linh hồn của Đại thiên tôn. Lưới lửa tạo thành một cái lồng, tỏa ra sức nóng khủng bố làm cho linh hồn ở bên trong kêu la thảm thiết, rồi nhanh chóng bay ngược lại, rơi vào trong tay Tiêu Viêm.

Đoàn hắc vụ bị bao phủ bởi lồng lửa hội tụ thành khuôn mặt của Đại thiên tôn, lộ ra vẻ oán độc và dữ tợn vô cùng.

Tiêu Viêm cũng không thèm để ý đến sự thù hằn của Đại thiên tôn, huy động lồng lửa co rút lại, hóa thành một bình ngọc lửa, sau đó bố trí một đạo linh hồn phong ấn lên miệng bình, rồi trực tiếp ném vào trong nạp giới. Lão gia hỏa này vốn là Đại thiên tôn của Hồn điện, chắc chắn những điều bí mật lão sẽ biết không ít, nói không chừng có thể khai thác được một ít thông tin về chuyện thu thập linh hồn của Hồn điện.

“Không ngờ nay cả Thái Hư Cổ Long mà ngươi cũng có thể mời được!” Trơ mắt nhìn Đại thiên tôn bị Tiêu Viêm phong ấn, Phó điện chủ giận quá hóa cười. Cường giả Tứ tinh Đấu Thánh cho dù là ở trong Hồn tộc thì cũng là nhân vật nổi trội, hắn chưa từng dự đoán được, Tiêu Viêm lại có thể mời được cường giả mạnh như thế đến viện trợ.

“Chỉ có điều, Hồn điện bọn ta không phải là nơi mà bọn tiểu bối các ngươi nói huyết tẩy là huyết tẩy được!”

Phó Điện chủ Hồn điện chợt thối lui mạnh mẽ, cùng lúc đó một cái ngọc giản màu bạc xuất hiện trong tay. Hắn bóp mạnh ngọc giản, lập tức tạo thành những gợn sóng không gian dao động rồi khuếch tán ra. Thế nhưng, điều khiến hắn kinh ngạc chính là sau khi ngọc giản bị bóp nát, thông đạo không gian cũng không xuất hiện. Thay vào đó, mấy luồng năng lượng không gian sau khi ra khỏi ngọc giản liền từ từ tiêu tán.

“Khu vực này đã bị ta sử dụng bí pháp để che lấp, bất kỳ dao động không gian nào cũng không thể truyền ra. Bởi vậy, cho dù ngươi có sử dụng ngọc giản không gian thì cũng không có cách nào gọi được viện quân đến đây đâu!” Tử Nghiên cười híp cả mắt khi nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Phó điện chủ.

Khuôn mặt của Phó điện chủ hơi run lên, nội tâm triệt để chấn động. Đám người Tiêu Viêm đến đây quả nhiên là đã có chuẩn bị kỹ càng.

“Hồn điện truy sát hai sư đồ bọn ta nhiều năm như vậy, hiện tại cũng đến lúc trả lại rồi. Ngươi yên tâm, Thiên Địa Nhân tam điện, ta sẽ tiêu diệt từng cái một!” Tiêu Viêm lạnh lùng nhìn Phó điện chủ, nói.

“Tiêu Viêm! Mấy năm nay, Hồn điện bọn ta chỉ có sai lầm duy nhất chính là không sớm bóp chết ngươi, khiến cho ngươi mọc đủ lông đủ cánh. Chỉ có điều, ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm! Tuy rằng Hồn tộc bọn ta e ngại quy định giữa các chủng tộc viễn cổ, không thể tùy tiện ra tay…Nhưng ngươi cứ chờ đi, chỉ trong một thời gian ngắn nữa thôi thì những quy định đó không thể làm khó bọn ta được nữa đâu. Sức mạnh của Hồn tộc đã vượt xa khỏi tưởng tượng của các ngươi rồi!”

Phó điện chủ hít sâu một hơi, nhìn khoảng không gian bị phong bế ở trước mặt. Toàn bộ tòa cung điện màu đen thậm chí đã bị sụp đổ hơn phân nửa, đám cường giả Nhân Điện sau khi chiến đấu chỉ còn lại một nửa. Lúc này đây, Nhân điện đã phải hứng chịu thiệt hại vô cùng nặng nề.

“Mà khi đó chính là thời điểm hoàn toàn diệt vong của Tiêu gia và Thiên Phủ liên minh các ngươi đấy!”

Phó điện chủ lành lạnh cười, đồng thời thân thể đột nhiên nổ mạnh, tỏa ra hắc vụ tràn ngập phá vỡ cấm chế, tạo thành một thông đạo không gian. Sau đó, hắn liền di động thân hình, nhanh chóng bay vào trong thông đạo, rồi biến mất không thấy gì nữa. Người này lại có thể vứt bỏ tất cả cường giả của Nhân điện

Đấu Phá Thương Khung - Chương #1484