Chương 1404: Vây Giết Thiên Ma Mãng


Một dãy núi khổng lồ cực kỳ hiểm trở trông giống như một con Thông Thiên cự mãng đứng sừng sững cạnh đường đi chính. Từ bên trong dãy núi không ngừng bốc lên từng luồng khí đen, bao phủ cả bầu trời trong vòng hơn trăm mét quanh đó. Ở trong phạm vi này, không có bất kỳ mãnh thú nào dám đặt chân tới. Bởi vì nơi đây là lãnh địa của viễn cổ Thiên Ma mãng.

Viễn cổ Thiên Ma mãng là một loại mãnh thú biến dị cực kỳ hiếm thấy. Nếu bàn về bối phận thì huyết mạch của nó khá gần với một số lão tổ từ thời viễn cổ của Xà tộc. Nhưng bởi vì sát tính quá nhiều mà trí tuệ của chúng kém xa so với bộ tộc Cửu U Địa Minh mãng. Cũng vì thế mà bộ tộc Cửu U Địa Minh mãng luôn có chút coi thường chúng. Dù sao, thực lực có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa mà bản thân không có trí tuệ thì cũng chỉ là một loại máy móc giết chóc hơi mạnh mẽ hơn một chút mà thôi.

Máu của Viễn cổ Thiên Ma mãng có công hiệu tẩy rửa cùng rèn luyện thân thể cực kỳ thần kỳ. Đương nhiên, thân thể hiện giờ của Tiêu Viêm đã được đủ các loại thiên tài địa bảo rèn luyện, trở nên cực kỳ mạnh mẽ, rất khó có thể tăng lên được nữa. Những bảo vật bình thường cũng không còn có tác dụng quá lớn với thân thể Tiêu Viêm nữa. Cho dù là máu của Thiên Ma mãng cũng không có khả năng giúp thân thể của hắn tăng lên quá nhiều. Trong lòng Tiêu Viêm cũng hiểu rõ điều này. Nhưng mà thứ Tiêu Viêm nhìn trúng cũng không phải máu của Viễn cổ Thiên Ma mãng mà là Thiên Ma Huyết trì, thứ mà Thiên Ma mãng tốn hao mấy trăm năm mới tích lũy được.

Trải qua mấy trăm năm, thậm chí là thời gian lâu dài hơn nữa, viễn cổ Thiên Ma mãng sẽ dùng trăm phương nghìn kế tìm kiếm đủ loại thiên tài địa bảo có năng lượng tinh thuần để thả vào trong Thiên Ma huyết trì. Lâu dần, năng lượng ngưng tụ ở trong huyết trì sẽ đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ. Người bình thường nếu tiến vào trong đó e rằng sẽ bị loại năng lượng khủng bố này trực tiếp phá nát thân thể. Mà loại năng lượng nồng đậm đó cũng chỉ có đời sau của viễn cổ Thiên Ma mãng mới có thể tiếp nhận được

Đương nhiên, không bao giờ có chuyện gì là tuyệt đối cả. Người khác không thừa nhận được nhưng không có nghĩa là Tiêu Viêm không thừa nhận được. Thân thể của hắn trải qua muôn vàn rèn luyện cùng cường hóa, độ mạnh mẽ cũng không kém hơn nhiều loại ma thú. Bởi vậy, đối với hắn, Thiên Ma huyết trì sẽ là thuốc bổ cực kỳ hoàn mỹ. Nói không chừng, nhờ vào đó mà hắn có thể tu luyện Kim Cương Lưu Ly thân tới bậc cao nhất, đồng thời cũng có thể dựa vào đó mà đột phá tới Chín tinh Đấu tôn. Đến lúc đó, thực lực của Tiêu Viêm sẽ tăng vọt, có nhiều chỗ tốt hơn trong việc đi lại ở nơi nguy cơ trùng điệp như Mãng Hoang cổ vực này.

“Viễn cổ Thiên Ma mãng ở tại nơi này…”

Tại một chỗ cách dãy khổng lồ toàn khói đen bao bọc kia không xa, Vân Vận đang nhẹ giọng nói.

Ánh mắt Tiêu Viêm nóng rực, gật đầu, cũng không nhiều lời mà chỉ trầm giọng nói: “Chúng ta đi! Chuẩn bị ra tay!”

Vừa nói hết câu, thân hình Tiêu Viêm lập tức hóa thành bóng đen, nhanh chóng lướt về phía dãy núi màu đen kia. Ở phía sau, nhóm người Thải Lân, Thanh Lân, Tiểu Y Tiên cũng tăng tốc đuổi kịp. Nhóm người của Hoa tông chần chờ một lát rồi cũng theo chân Vân Vận đuổi theo.

Đoàn người Tiêu Viêm áp chế khí tức đến mức thấp nhất, nhanh chóng tiến vào dãy núi được bao phủ bởi tầng tầng khói đen kia. Ngay khi nhóm người vừa đặt chân vào vùng khói đen thì từ bên trong dãy núi to lớn kia đột nhiên truyền ra tiếng rắn kêu cực kỳ chói tai. Ngay sau đó, cả ngọn núi như run rẩy, chỉ nghe tiếng xé gió ô ô vang lên, một cái đuôi rắn khổng lồ màu đen dài chừng trăm trượng từ trong núi đột ngột xuất hiện, mang theo lực lượng kinh khủng hung hăng đập về phía đoàn người của Tiêu Viêm.

“Hừ!”

Không ngờ cảm giác của Viễn cổ Thiên Ma mãng lại nhạy cảm như vậy, Tiêu Viêm hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng bước lên trước hai bước, từ trong cơ thể cũng đột nhiên phát ra kim quang rực rỡ chói lóa. Chỉ trong chớp mắt, thân hình cao gầy của hắn đột ngột tăng vọt tới bảy trượng, giống như một người khổng lồ nhỏ tràn ngập ánh vàng chói mắt.

Tiêu Viêm thi triển Kim Cương Lưu Ly thể, bàn tay to lớn giống như bằng hoàng kim kia nắm lại, hai nắm đấm trực tiếp đánh mạnh về phía đuôi rắn màu đen cực lớn kia.

“Ầm!”

Hai bên va chạm vào nhau, kình phong đáng sợ bay loạn, trong chốc lát bùng nổ khắp nơi. Nhưng cũng may là những người ở đây đều không phải kẻ tầm thường nên cũng không tạo thành thương tổn gì.

Kình phong mạnh mẽ bắn ra, Kim sắc cự nhân* do Tiêu Viêm biến thành cũng bị chấn lui về sau hai bước. Nhưng cái đuôi rắn khổng lồ màu đen kia cũng bị đẩy ngược về. Ngay cả vảy rắn trên đó cũng bị phá vỡ không ít. Sau khi thi triển Kim Cương Lưu Ly thể, thân thể Tiêu Viêm đã trở nên mạnh mẽ tới mức đáng sợ.

“Grào!”

Phải chịu thiệt thòi như vậy, ở trong núi kia nhất thời vang lên tiếng rống giận kinh thiên động địa. Trong tiếng gào thét tràn ngập thô bạo. Bất chợt, cả ngọn núi ầm ầm run rẩy, cuối cùng chỉ nghe thấy một tiếng “Oành” cực lớn. Một con Cự mãng màu đen dài đến vài trăm trượng mạnh mẽ lao ra!”

Con Cự Mãng màu đen này có thể tích cực kỳ khổng lồ, cả người phủ kín vảy đen. Phía trên vảy còn trùm phủ một tầng sương mù màu đen nồng đậm. Đầu của Cự mãng trông cũng rất đáng sợ, bởi vì nó không giống với đầu rắn bình thường mà trông có vẻ giống như một cái mặt người thật lớn đầy dữ tợn, khiến cho người ta có cảm giác dựng cả lông tóc. Thảo mà mà nó lại được gọi là Thiên Ma mãng.

Con viễn cổ Thiên Ma mãng này vừa hiện thân thì mây đen trên bầu trời cũng tụ tập lại. Trong sấm chớp, năng lượng màu đen đáng sợ đang ngưng tụ dần, uy thế cực kỳ mạnh mẽ.

Hai con mắt khổng lồ to gần một trượng kia như hai cái đèn lồng màu đỏ cực lớn treo lơ lửng trên bầu trời tràn ngập thô bạo cùng sát ý đang nhìn chằm chằm vào nhóm người Tiêu Viêm.

Nhìn thấy Cự mãng to lớn che kín một vùng trời kia, lại cảm thụ được khí tức mạnh mẽ của nó, sắc mặt mọi người không khỏi thay đổi. Viễn cổ Thiên Ma mãng quả nhiên không phải loại tầm thường.

“Ra tay!”

Tiêu Viêm nhìn chăm chú vào Thiên Ma mãng, trầm giọng quát. Thực lực của con Cự mãng này ít nhất cũng đạt tới Đấu tôn ngũ chuyển đỉnh phong. Nếu không thi triển Phật Nộ Hỏa Liên thì phải dựa vào mọi người cùng ra tay mới được.

“Được!”

Nghe Tiêu Viêm quát lớn, Thải Lân gật đầu. Thân thể mềm mại bay vọt lên, ở trong tầng mây quay cuồng, hóa thành Thất Thải Thôn Thiên mãng. Thân hình không kém hơn chút nào so với Thiên Ma mãng. Một cỗ uy áp vô hình chầm chầm tràn ra khiến cho hung uy của Thiên Ma mãng bị kiềm chế. Dù sao, nếu bàn về độ tinh thuần của huyết mạch thì Thiên Ma mãng còn lâu mới bằng nổi Thôn Thiên Mãng. Ở thời viễn cổ, Thôn Thiên mãng có thể khiên chiến với cả viễn cổ Thiên Xà.

Nhưng dù sao Thiên Ma mãng cũng là loài hung ác, cực kỳ thô bạo. Bởi vậy, cho dù cảm nhận được một ít uy áp nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới sát ý của nó. Trong mắt nó, đừng nói là Thôn Thiên mãng, mà coi như viễn cổ Thiên Xà đến đây, nó cũng dám đỏ mắt lao lên cắn vài phát.

“Ầm!”

Trên bầu trời, mây mù quay cuồng. Thải Lân hóa thành Thôn Thiên mãng trực tiếp làm ra từng đạo sấm sét bảy màu cực lớn, liên tục đánh mạnh về phía Thiên Ma mãng.

“Phốc!”

Đối mặt với công kích của Thải Lân, Thiên Ma mãng mở rộng cái miệng dữ tợn. Từng cột sáng màu đen tràn ngập vị tanh hôi bắn ra, chặn đứng những tia sấm sét bảy màu kia. Tuy nói huyết mạch của Thiên Ma mãng không bằng Thôn Thiên mãng nhưng dù sao thực lực của nó vẫn hơn xa Thải Lân. Bởi vậy, khi giao thủ nó hoàn toàn ở thế thượng phong.

“Rầm!”

Ngay khi Thiên Ma mãng phát động công kích thì Kim sắc cự nhân do Tiêu Viêm biến thành cũng hóa thành một đạo ánh sáng vàng nhanh chóng đánh mạnh về phía Thiên Ma mãng. Nắm tay khổng lồ hung hăng đấm ra, làm cho cả không khí cũng nổ tung, cuối cùng hóa thành khí kình phong bạo, mạnh mẽ đập thẳng vào thân thể của Thiên Ma mãng.

“Gào!”

Một quyền cực mạnh không hề lưu tình của Tiêu Viêm trực tiếp đánh tan nát một mảng khói đen của Thiên Ma mãng. Thậm chí ngay cả lớp vảy đen trên thân thể cũng bị đánh nát thành từng mảnh.

Khi Tiêu Viêm ra tay thì đám người Thanh Thành trưởng lão, Vân Vận cùng Tiểu Y Tiên cũng đồng thời phát động công kích. Đấu khí đáng sợ rít gào trên không trung, ầm ầm kéo tới, cuối cùng đều đánh mạnh vào thân thể của Thiên Ma mãng. Đấu khí mạnh mẽ nổ tung ra, cho dù là Thiên Ma mãng cũng cảm thấy khó chống đỡ.

“Phốc!”

Nhưng mà Thiên Ma mãng cũng rất hung hãn. Cặp mắt đỏ như máu kia không thèm để ý đến đấu khí nổ mạnh tại phần bụng của nó mà lại vung cái đuôi không lồ lên, nhanh như chớp đánh thẳngvề phía Tiêu Viêm, người tạo thành tổn thương nhiều nhất đối với nó.

“Keng!”

Đuôi rắn khổng lồ đập vào thân thể của Tiêu Viêm trực tiếp phát ra âm thanh như kim loại đập vào nhau, tia lửa bắn tung tóe!

“Hừ!”

Gặp phải đòn nghiêm trọng này, Tiêu Viêm khẽ kêu lên, cố chịu đựng lực đạo đáng sợ kia. Hai tay đưa ra ôm chặt lấy cái đuôi của Thiên Ma mãng. Một ngọn lửa màu nâu tím từ trong cơ thể bất chợt bùng lên mạnh mẽ, nhanh chóng quấn quanh thân thể của Thiên Ma mãng, đốt cháy hết đám sương mù đen dày đặc đang bao quanh Thiên Ma mãng.

“Tê, tê!”

Nhiệt độ khủng bố đột nhiên xuất hiện khiến cho Thiên Ma mãng trở lên điên cuồng. Thân thể to lớn không ngừng giãy dụa. Mấy ngọn núi lớn ở xung quanh bị đập tới trực tiếp nổ tung thành đá vụn.

“Thứ này thật khó đối phó!” Thấy Thiên Ma mãng ương ngạnh như vậy, trong lòng mọi người không khỏi lo lắng một phen. Nếu như không có Thải Lân ở trên không trung và Tiêu Viêm ở đây áp chế thì những người còn lại e rằng chẳng có mấy ai có thể chống đỡ được một cái đập đuôi của nó.

Tiêu Viêm giữ chặt lấy Thiên Ma mãng, nắm tay không ngừng đấm mạnh lên đuôi nó. Lực đạo mạnh mẽ cộng thêm ngọn lửa nóng cháy trực tiếp đánh cho đuôi của Thiên Ma mãng tuôn máu ào ào. Tuy như thế làm cho Thiên Ma mãng đau đến kịch liệt nhưng đồng thời cũng khơi dậy hung tính của nó, sức phản kháng càng thêm mạnh mẽ.

“Tiêu Viêm thiếu gia, để cho ánh mắt của nó nhìn về phía ta.”

Ngay khi Tiêu Viêm dần dần cảm giác không thể giữ chặt được Thiên Ma mãng giãy dụa thì một giọng nói truyền vào trong tai hắn, làm cho hắn phấn chấn lại. Đó là giọng Thanh Lân!

“Gào!”

Tiêu Viêm hít sâu một hơi, đấu khí trong người tụ tập hết vào hai tay. Lực lượng đáng sợ mạnh mẽ trào ra, không ngờ lại có thể di chuyển được thân thể Thiên Ma mãng, làm cho nó quay ngoặt sang một bên.

Đối mặt với Tiêu Viêm liên tục đánh kéo, Thiên Ma mãng lên cơn tức giận. Khi nó đang chuẩn bị cuồng bạo hoàn toàn thì một đôi mắt yêu dị màu xanh biếc lớn chừng nửa trượng đột nhiên xuất hiện trước mắt nó. Trong đó, ba đóa hoa màu xanh biếc đang xoay tròn nhanh dần. Một loại cảm giác tê dại từ tận sâu trong linh hồn xuất hiện làm cho thân thể căng thẳng của Thiên Ma mãng nhất thời từ từ nhu hòa xuống. Sát ý và sự hung bạo trong đôi mắt đỏ như máu cũng nhanh chóng yếu đi…

Đấu Phá Thương Khung - Chương #1404