Chương 1306: Rời Khỏi Long Đảo


Một lần nữa trở về Long đảo, Tiêu Viêm phát hiện không khí nơi này thoáng có chút biến hóa. Những khí tức cường đại yên lặng mịt mờ cũng đã xuất hiện nhiều hơn. Sự phát hiện này làm trong lòng Tiêu Viêm thoáng ngưng trọng. Những khí tức hắn chưa bao giờ cảm ứng qua hiện giờ hẳn là mấy vị trưởng lão của Thái Hư Cổ Long tộc vẫn tu luyện trong không gian hư vô. Giờ đây Long Hoàng tái hiện, những vị trưởng lão đã trở mặt chiến đấu với nhau khi Long tộc phân liệt ắt một lần nữa lại trở về.

“Xem ra thực lực Đông Long đảo hẳn bỗng nhiên tăng vọt rồi! Sau này, chỉ cần Tử Nghiên xuất quan thì chỉ sợ đó chính là lúc bắt đầu con đường thống nhất Long tộc!”

Tiêu Viêm thầm nhủ. Đương nhiên hắn hiểu được con đường này sẽ không dễ dàng. Trong khoảng thời gian qua, hắn cũng đã nghe những tin tức về Tam đại Long đảo kia từ miệng Hắc Kình. Lấy thực lực của Đông Long đảo mà chỉ xếp chót Tứ đảo thì đủ hiểu Tam đại Long vương kia là cường giả kinh khủng đến bực nào.

Tuy nói huyết mạch của tam đại gia hỏa kia không tinh thuần và đầy đủ như Tử Nghiên, nhưng với dã tâm của bọn họ thì dĩ nhiên khôngdễ dàng để nàng tùy ý hoàn thành nhất thống. Nếu chuyện này xảy ra, địa vị cao cao tại thượng của bọn họ sẽ giảm đi nghiêm trọng, mà vả lại trên đầu bọn họ cũng đột nhiên xuất hiện người có thể ra lệnh cho mình. Đối với những Long vương có thói quen phát ra mệnh lệnh tối thượng đã nhiều năm như vậy, hẳn là sẽ khó tiếp nhận vô cùng.

“Ha ha… Tiêu Viêm tiểu hữu! Cuối cùng ngươi đã trở lại! Hư không Lôi trì kia quá mức nguy hiểm nên ta cứ lo rằng người sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn…”

Sau khi Tiêu Viêm và Hắc Kình mới vào Đông Long đảo thì thân ảnh Chúc Ly trưởng lão bỗng xuất hiện trước mặt hai người, híp mắt cười nói.

“Đa tạ sự quan tâm của Chúc Ly trưởng lão!”

Tiêu Viêm cũng chắp tay cười với Chúc Ly, chợt nhìn vào hai lão giả bào trắng sau lưng ông ta. Hai người này trước đây Tiêu Viêm chưa từng gặp nhưng từ khí tức tràn ngập ra ngoài cơ thể của họ lại làm hắn hiểu được, chỉ e thực lực của hai vị này chí ít đã là Bát tinh Đấu Tôn hoặc còn cao hơn.

“Ha ha… Hai vị này là trưởng lão Cổ long tộc ta! Chẳng qua trước nay vẫn tu luyện ở hư không nên đến giờ mới trở về!” Nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Tiêu Viêm, Chúc Ly trưởng lão mới mỉm cười, giới thiệu.

“Bái kiến hai vị trưởng lão!” Tiêu Viêm chắp tay, cười nói. Mà đối với sự khách khí của hắn, hai vị kia cũng cười dài đáp lễ. Theo lời của Chúc Ly trưởng lão cho bọn họ biết, Tiêu Viêm trước mặt và Long Hoàng đại nhân có quan hệ không cạn. Chính vì vậy tự nhiên họ không thể nào chậm trễ.

“Tiêu Viêm thiếu gia!”

Khi Tiêu Viêm và mấy trưởng lão đang nói chuyện với nhau thì một thanh âm vui sướng bỗng từ sau vọng lại. Một thân ảnh chợt thoáng hiện rồi đến trước mặt hắn với vẻ tươi cười.

“Thanh Lân!” Thấy thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, Tiêu Viêm cũng chợt ngẩn người rồi bỗng vui vẻ nói: “Xuất quan?”

“Vâng! Cũng do Long khí trong Long mộ rất nhiều, cộng thêm các vị trưởng lão Cổ long tộc ra tay trấn áp giúp nên muội mới có thể luyện hóa thành công linh hồn Cửu Đầu Thiên Xà!” Thanh Lân cười xinh, nói.

“Khà khà… linh hồn Cửu Đầu Thiên Xà trong thể nội Thanh Lân vẫn chưa bị luyện hóa triệt để, nhưng trải qua lần này thì nó sớm hay muộn cũng sẽ bị Thanh Lân đồng hóa thôi!” Chúc Ly trưởng lão cười, nói.

Tiêu Viêm lại đảo mắt nhìn Thanh Lân rồi chợt nhíu mày thành một đường. Bởi vì hắn phát hiện khí tức hiện tại của Thanh Lân so với hắn còn mạnh hơn một chút.

“Lục tinh Đấu Tôn?”

Thanh Lân gật đầu. Nhìn thấy sắc mặt lúng túng của Tiêu Viêm, nàng không khỏi cười khẽ một tiếng.

“Không cần buồn bực! Bích Xà – Tam Hoa Đồng chính là đệ nhất kỳ đồng trong thiên hạ! Trên toàn đại lục, e rằng chỉ mình nàng có được, thêm nữa còn có linh hồn Cửu Đầu Thiên Xà mà thế gian chỉ một. Nếu trong hai loại trên nếu có một loại kém hơn thì thực lực của Thanh Lân cũng không có khả năng tăng vọt điên cuồng như vậy! Vả lại, cơ hội này cũng đến với nàng chỉ một lần duy nhất!” Chúc Ly trưởng lão vuốt râu, nói.

Tiêu Viêm cũng cười, gật đầu. Tự nhiên hắn biết muốn tăng thực lực lên như thế thì phải có điều kiện vô cùng hà khắc, nhưng nhìn thấy nha đầu kia một lúc nhảy lên năm cấp một cách nhẹ nhàng như thế thì đổi lại là người nào cũng thấy không yên.

“Lấy thực lực Lục tinh của Thanh Lân hiện tại và phối hợp với Bích Xà – Tam Hoa Đồng thì có thể chiến đấu một trận với Thất tinh Đấu Tôn. Thêm vào đó, Bích Xà – Tam Hoa Đồng còn có phong ấn của cường giả Xà tộc thì tất nhiên còn mạnh hơn nữa. Nói không chừng, hiện giờ nàng đã có được thực lực phong ấn đạt đến cảnh giới Thất tinh Đấu Tôn của Xà tộc!”

Tiêu Viêm thở dài một tiếng, trong lòng càng thêm hiểu rõ hơn về Bích Xà – Tam Hoa Đồng và cũng khắc sâu thêm nhận thức về nó. Đồng thuật bậc này không hổ là Đại lục Đệ nhất kỳ đồng!

“Chúc Ly trưởng lão, Tử Nghiên vẫn như cũ, chưa từng xuất quan sao?” Tiêu Viêm trầm ngâm một lúc rồi đổi đề tài.

“Vẫn chưa! Lần này Long Hoàng đại nhân hẳn là cần một thời gian rất lâu! Đến tột cùng khi nào ngài xuất quan, lão phu cũng không rõ lắm!” Chúc Ly nhíu mày, đáp.

Tiêu Viêm lặng lẽ gật đầu, nói: “Một khi đã như vậy, ta e rằng không thể tiếp tục đợi lâu hơn nữa! Nều này rời khỏi đã lâu, nếu không quay về thì sẽ làm lão sư lo lắng!”

Thấy Tiêu Viêm muốn rời khỏi, Chúc Ly cũng không có vẻ ngăn trở. Hiện giờ không khí trên Đông Long đảo tương đối nghiêm trọng, phải tùy thời phòng ngự những cuộc tấn công khác của Tam đảo còn lại. Nếu Tiêu Viêm cứ đợi ở nơi này thì cũng không thật an toàn. Ông lập tức thoáng trầm ngâm rồi nói: “Cũng tốt!”

“Tiêu Viêm tiểu hữu, ngọc giản không gian này ngươi cứ cất kỹ! Nếu sau này có chuyện muốn đến Đông Long đảo ta thì hãy bóp nát nó, lực không gian bên trong sẽ tự hình thành thông đạo không gian truyền tống ngươi đến đây!” Chúc Ly trưởng lão lấy trong nạp giới ra một khối ngọc giản màu bạc tinh mỹ, đưa cho Tiêu Viêm rồi giải thích tác dụng.

Tiêu Viêm cũng không cự tuyệt liềm cầm lấy vật này. Loại ngọc giản không gian này chỉ cường giả có cảnh giới từ Bán Thánh trở lên mới có thể chế tác. Thêm nữa, quá trình chế luyện ra nó còn rất phức tạp.

“Một khi đã như vậy, Tiêu Viêm cũng không lưu lại thêm nữa! Sau này nếu còn có chuyện cần, tất nhiên Tiêu Viêm sẽ dốc toàn lực tương trợ!” Tiêu Viêm chắp tay với Chúc Ly trưởng lão rồi nói.

“Nhất định! Sau khi quay về Tinh Vẫn Các, ngươi hãy thay mặt lão phu chào hỏi Dược Trần một tiếng!” Chúc Ly cũng mỉm cười, sau đó gật đầu với Hắc Kình.

Thấy thế, Hắc Kình liền vung tay lên xé ra một khe nứt không gian rồi cười nói với Tiêu Viêm: “Tiêu Viêm tiểu ca, xin mời!”

Tiêu Viêm cũng cười lần nữa rồi ôm quyền hành lễ cáo biệt với mọi người. Sau đó, hắn liền đi vào bên trong khe nứt, mà Thanh Lân và Hắc Kình cũng nhanh chóng theo sát. Sau khi ba người tiến vào, khe nứt không gian này mới dần dần biến mất.

Bên trong Lục Ấm sơn mạch tùy lúc sẽ ngẫu nhiên truyền ra tiếng thú rống kinh thiên. Mà khi tiếng rống này tản ra thì không trung bỗng nứt thành một cái khe. Bất chợt, ba thân ảnh từ bên trong bước ra. Đó tự nhiên là ba người Tiêu Viêm từ Đông Long đảo trở lại.

“Phù…”

Ra khỏi khe nứt không gian, nhìn thấy từng dãy núi lên tiếp nối nhau trải dài khắp đại địa, Tiêu Viêm tiếp tục nhìn về chân trời xanh thẳm bao la mà không nén được thở dài nhẹ nhõm. So với không gian hư vô chẳng có điểm cuối thì đại lục xanh tươi tràn đầy sức sống vẫn luôn làm người thư sướng hơn bội phần.

“Tiêu Viêm tiểu ca, từ đây hướng về phía Bắc mà đi khoảng nửa ngày thì sẽ đến Tinh Vẫn Các. Bởi tình thế hiện giờ trong tộc, ta cũng không thể tự mình đưa hai vị về đến Tinh Vẫn Các!” Hắc Kình quan sát phương hướng chung quanh rồi sau đó mới nói với Tiêu Viêm.

“Làm phiền Hắc Kình lão ca!” Tiêu Viêm mỉm cười ôm quyền đáp lại Hắc Kình.

“Đến khi đại sự của Cổ long tộc ổn định, lúc đó ta có thể tùy thời ra ngoài! Nếu còn gặp người của Hồn Điện, ta liền giúp ngươi thu thập bọn họ!” Hắc Kình vỗ mạnh ngực, cười nói.

Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu. Hắc Kình trung thô hữu tế (trong thô hào có tinh tế) nên tính cách không tồi, là một người rất đáng kết giao.

“Tốt lắm, ta cũng không dài dòng! Liền cáo biệt ở đây!” Hắc Kình cũng phất tay áo vẫy chào Tiêu Viêm và không nhiều lời thêm nữa bèn xé rách không gian một lần nữa rồi biến mất.

“Đi thôi!”

Nhìn thấy Hắc Kình rời khỏi, Tiêu Viêm cũng mỉm cười rồi chuyển thân đi về phương Bắc. Thân hình hắn thoáng động đã bay vút lên bầu trời và Thanh Lân cũng theo sát phía sau.

Chiếu theo lộ tuyến Hắc Kình chỉ dẫn, không đến nửa ngày thì cảnh tượng quen thuộc một lần nữa đã đập vào mắt Tiêu Viêm. Tinh Vẫn Các to lớn cũng như ẩn như hiện tại một khoảng xa xa trước mắt hắn.

Trong sảnh nghị sự của Tinh Vẫn Các, Dược Lão đang bàn đại sự với Phong tôn giả bỗng nhíu mày rồi cười khẽ: “Cuối cùng đã trở lại sao?”

Tiếng cười của Dược lão vừa dứt liền đã thấy không gian trong đại sảnh dao động một hồi rồi hai thân ảnh dần dần xuất hiện trong cơn sóng không gian ấy.

“Tiêu Viêm!”

Phong tôn giả nhìn thanh niên vừa hiện thân bỗng cảm thấy nao nao, chợt khuôn mặt ông hiện lên vẻ kinh hãi. Bởi giờ đây ông nhận thấy khí tức trên người thanh niên này cư nhiên so với mình còn mạnh hơn một bậc!

“Xem ra xuất ngoại lần này có được thu hoạch không nhỏ a!” Ngược lại, Dược lão không cảm thấy có vấn đề gì ngoài ý muốn, mỉm cười nói.

Tiêu Viêm cười cười, tự tiện tìm một cái ghế ngồi xuống rồi sau đó kể lại đại khái các tình huống hắn đã gặp trong thời gian này cho hai người nghe. Khi nghe xong, Dược lão và Phong tôn giả cũng đồng loạt gật đầu.

“Không ngờ ngươi lại còn có giao tình như thế với Thái Hư Cổ Long tộc!”

Dược lão cũng cười, bưng chén trà lên nhấp một ngụm rồi cười dài, nói: “Chỗ của ta cũng có một tin tốt đấy!”

“A? Là gì ạ?” Nghe được, Tiêu Viêm liền ngẩn ra, chuyển hướng nhìn Dược lão rồi hỏi.

“Có liên quan đến Tịnh Liên Yêu Hỏa!” Dược lão nháy nháy mắt, nói.

Nghe được câu này, khuôn mặt Tiêu Viêm cũng hiện lên một vẻ kinh hỉ khó có thể che dấu!

-o0o-

Đấu Phá Thương Khung - Chương #1306