Chương 1302: Long Hoàng Cổ Giáp


Ý thức mơ mơ hồ hồ phiêu đãng bên trong vầng hào quang màu tử kim. Ở đó, thẩm thấu ra vô vàn khí tức lạnh lẽo, sau đó lặng yên dung nhập vào ý thức hải. Sự dung nhập này kéo dài liên tục, rất lâu sau đó thì vầng hào quang tử kim mới bắt đầu trở nên nhạt dần, sự lạnh lẽo ăn mòn tâm trí cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán.

Nương theo vầng sáng tử kim tan mất, trong ý thức mơ mơ hồ hồ cũng tràn ngập ra sự thanh lương sảng khoái. Rốt cục cũng đã tỉnh lại!

Trong một gian phòng rộng mở, ánh nắng khuynh sái chiếu vào xuyên qua cửa sổ rồi rơi xuống nền đất thành những đốm vàng rực lung linh nhảy múa.

Trên giường có một thân ảnh đang nằm yên bất động. Lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt của người đó bỗng chớp chớp mấy cái rồi rốt cục mở ra một cách khó khăn.

Mắt vừa hé mở, bị ánh mặt trời chói chang chiếu thẳng vào làm Tiêu Viêm phải nhăn mặt. Ký ức quay cuồng trong não nhất thời như thủy triều vọt tới làm hắn chợt mơ hồ cảm thấy đau đầu.

“Nơi này là…?”

Chống tay lên giường cố nhỏm dậy, Tiêu Viêm đảo mắt nhìn quanh bốn phía. Hắn nhớ hình như mình hẳn đang giúp Tử Nghiên luyện hóa Long Hoàng tinh tầng mới phải… Với lại, Cổ Long đảo cũng tựa hồ như đang bị công kích?

“Tử Nghiên!”

Nghĩ đến Tử Nghiên, Tiêu Viêm liền trở nên thất kinh. Song chưởng vừa tì mạnh lên mặt giường muốn bật dậy thì chỉ nghe “rắc” một tiếng, cả thành giường bằng huyền thiết đã bị hắn ngạnh sanh ấn thành bột mịn. Hắn lập tức sửng sốt kinh ngạc nhìn hai tay của mình. Giờ khắc này, hắn cư nhiên phát hiện lực lượng của mình tựa hồ đã tăng lên rất nhiều.

“Đây là chuyện gì?”

Tiêu Viêm khẽ cau mày rồi vung tay áo lên. Hắn phát hiện dưới làn da của mình cư nhiên có màu tử kim nhàn nhạt, nhìn rất giống kim loại làm người nhìn có cảm giác cực kỳ rắn chắc.

“Kẽo kẹt…”

Lúc Tiêu Viêm còn đang mờ mịt về biến hóa của cơ thể mình thì cửa phòng đang đóng chặt bỗng được đẩy ra. Hai bóng người bước nhanh vào trong. Nhìn thấy Tiêu Viêm trên giường đã tỉnh lại, gương mặt họ chợt hiện lên sự vui sướng, nói: “Tiêu Viêm tiểu hữu, xem như ngươi đã tỉnh lại!”

“Chúc Ly trưởng lão…”

Nhìn thấy lão nhân này bước vào và theo sau là Hắc Kình, Tiêu Viêm vội vàng đứng dậy ôm quyền hành lễ với hai người, cười chào.

“Ha ha… Tiêu Viêm tiểu hữu đừng khách khí như vậy! Ngươi có đại ân với Thái Hư Cổ Long tộc ta, một lễ này chúng ta không chịu nổi đâu a!” Chúc Ly trưởng lão khát tay áo, đáp.

“Tử Nghiên thành công?”

Nghe được lời này, trong lòng Tiêu Viêm bỗng máy động, vội hỏi dồn.

“Ừ…” Chúc Ly cười tủm tỉm, gật đầu. Dù là ai thì giờ đây cũng nhận ra lão đang rất vui mừng.

“Tử Nghiên đâu rồi?” Ánh mắt Tiêu Viêm mang theo vẻ ngạc nhiên lướt qua hai người, hỏi.

“Năng lượng của Long Hoàng Căn Nguyên Quả trong thể nội của Long Hoàng đại nhân vẫn chưa được hấp thu hoàn toàn. Sau khi lộ diện đánh tan những kẻ xâm phạm hôm đó, ngài liền bế quan một lần nữa. Chỉ sợ không phải trong một thời gian ngắn!” Chúc Ly trưởng lão cười nói.

Nghe vậy, lúc này Tiêu Viêm mới gật gật đầu nhưng thoáng hơi thất vọng. Cô nhóc kia, dù sao trong lòng hắn vẫn không bỏ được…

“Trên người ta tựa hồ có chút biến hóa?!” Bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên da cánh tay kia, đột nhiên Tiêu Viêm tần ngần rồi nói.

“Khà khà… Tiêu Viêm tiểu hữu cũng đã phát hiện sao?” Chúc Ly trưởng lão cười cười, nói tiếp: “Đây là do Long Hoàng đại nhân rót một tia Long Hoàng lực của nàng vào thể nội ngươi, hơn nữa còn kích phát hoàn toàn hiệu lực của Cổ Long Tinh Huyết ngày đó ngươi đã phục dụng, từ đó làm cho ngươi được cường hóa trên diện rộng. Độ mạnh mẽ của thân thể ngươi hiện tại có thể so với ma thú đạt đến cấp Đấu Tôn!”

Trong mắt Tiêu Viêm thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Khó trách hắn có cảm giác không đúng lắm! Nguyên lai lại trở nên mạnh như vậy…

“Long Hoàng lực cũng không đơn giản như ngươi đang tưởng tưởng! Ngươi thử ngưng thần rồi thúc giục lực lượng xa lạ xem thử có chuyện gì phát sinh?” Chúc Ly trưởng lão thần thần bí bí, nói.

“Ách!”

Nghe vậy, Tiêu Viêm do dự một lúc rồi khẽ gật đầu. Hắn chợt nhắm hai mắt lại, ngưng tâm định thần sau đó nhanh chóng tìm đến luồng năng lượng xa lạ ẩn sau da thịt đoạn thúc dục nó…

Sau khi thúc giục luồng năng lượng này, Tiêu Viêm chợt thấy toàn thân truyền ra một cảm giác tê ngứa cực kỳ mãnh liệt. Loại cảm giác này hồ có muôn vàn trùng kiến đang đục xương khoét thịt toàn thân hắn. Biến hóa này làm hắn phải giật nảy mình bèn vội vàng mở mắt ra. Hắn khiếp hãi thấy được trên thân thể mình, ngoài ý thức ra thì tất cả các bộ vị cư nhiên đều bao phủ bởi một lớp vảy rồng màu tử kim, chúng như một bộ giáp trùm lên thân hắn, làm cho người khác có cảm giác không thể phá vỡ.

“Đây chính là Long Tích Y! Tất cả các tộc nhân của Thái Cổ Hư Long tộc đều có kỹ năng phòng ngự này, chẳng qua trên người ngươi không phải là Long lân giáp bình thường mà chính là loại có đẳng cấp cao nhất – Long Hoàng cổ giáp…” Chúc Ly trưởng lão nhìn vẻ kinh dị của Tiêu Viêm bèn cười rồi giải thích.

“Hắc hắc… Long Hoàng cổ giáp này chính là đồ tốt! Có thêm thứ đồ chơi này lại thêm thực lực bản thân ngươi, dù có đỡ một quyền toàn lực của Cửu thiên tôn Hồn Điện – Ma Vũ thì cùng lắm cũng gây một vết thương nhỏ mà thôi!” Hắc Kình cũng cười, tiếp lời. Trong giọng nói của hắn mang theo vài phần hâm mộ. Thân là tộc nhân Thái Cổ Hư Long tộc, đối với tồn tại đẳng cấp này hắn tự nhiên hiểu rất rõ.

Sự khiếp sợ trên mặt Tiêu Viêm cũng dần dần mất đi. Hắn tò mò thử nắm bàn tay lại… Loại cảm giác không thể phá vỡ trong ý thức phát ra ngày càng rõ ràng.

“Quả nhiên là vật tốt!”

Tiêu Viêm hiểu, có được cái gọi là Long Hoàng cổ giáp nay thì năng lực phòng ngự của hắn trong nháy mắt sẽ tăng lên đến hai ba bậc. Công kích từ lục tinh Đấu Tôn trở xuống trên cơ bản đã không thể đả thương hắn được mảy may. Thậm chí, dù có trực tiếp ngạnh kháng với Cửu thiên tôn hay các cường giả cùng cấp khác vài lần liên tục cũng sẽ không tạo thành thương thế gì nghiêm trọng.

“Long Hoàng cổ giáp này bình thường sẽ ẩn dưới da của ngươi. Chỉ cần khẽ thúc động sẽ lập tức xuất hiện!” Chúc Ly trưởng lão mỉm cười, nói.

Tiêu Viêm cười, gật đầu. Tâm thần vừa động thì lớp vảy trên da đã tức khắc ẩn vào bên trong, sau đó chỉ thấy hơi lạnh một lần thì cảm giác ấy đã biến mất không còn gì nữa.

Sau khi khống chế Long Hoàng cổ giáp ẩn hiện thêm vài lần nữa, dần dần Tiêu Viêm đối với đồ vật này càng lúc càng thêm hài lòng.

“Đúng rồi! Thanh Lân đâu?”

Sau một lúc đùa nghịch Long Hoàng cổ giáp, rốt cục Tiêu Viêm cũng ngừng lại rồi hỏi với vẻ nghi ngờ.

“Khà khà… trong cơ thể tiểu nha đầu kia có linh hồn của viễn cổ Thiên Xà, mà lại là loại hung hãn nhất – Cửu đầu Thiên Xà! Loại ma thú này hung lệ vô thiên, dù hiện tại tiểu nha đầu kia có thể bằng vào Bích Xà Tam Hoa Đồng để khống chế… Nhưng nương theo thời gian, sau khi năng lực Cửu đầu Thiên Xà dần phục hồi tất nhiên sẽ tạo thành phản phệ cho ký chủ rồi khống chế nàng toàn diện…” Chúc Ly mỉm cười, vuốt râu rồi nói.

“Hả?” Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng thoáng biến sắc. Không ngờ được với năng lực của Bích Xà Tam Hoa Đồng cũng không thể hàng phục Cửu Đầu Thiên Xà kia!

“Nếu tiểu nha đầu kia là bằng hữu của ngươi, chuyện khó khăn này tự nhiên chúng ta sẽ bang trợ ngươi! Vốn sau khi ngươi hôn mê không lâu, chúng ta đã cho nàng vào Cổ Long mộ địa tu luyện. Nơi đó chính là địa phương lịch đại Cổ Long tiền bối ngủ yên nên long khí cực đồ dày đặc, đủ áp chế linh hồn Cửu Đầu Thiên Xà! Sau đó sẽ có thể luyện hóa nó rồi hấp thu!” Chúc Ly cười, nói tiếp: “Nhưng ngươi cũng không cần phải lo lắng! Sau khi tiểu nha đầu khi hoàn toàn luyện hóa Cửu đầu Thiên Xà thì thực lực cũng sẽ đột nhiên tăng vọt! Có được Bích Xà Tam Hoa Đồng, nàng có thể dễ dàng hấp thu được linh hồn lực của Cửu đầu Thiên Xà!”

Tiêu Viêm yên lặng gật đầu. Thực lực của Thanh Lân chỉ là nhất tinh Đấu Tôn, sau khi mượn linh hồn lực của Cửu đầu Thiên Xà thì có thể chống được cường giả Đấu Tôn lục tinh. Nếu có thể kiên trì luyện hóa và có thể hấp thu, cứ thế mà luận thì thực lực thật của nàng có khả năng sẽ tăng lên đến cảnh giới ngũ, lục tinh Đấu Tôn.

Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm không khỏi cười khổ lắc đầu. Nói như vậy, cô nàng này có thể trong nháy mắt mà tăng lên ít nhất là tứ tinh, so với chuyện hắn hấp thu Dị hỏa còn hơn xa… Bích Xà Tam Hoa Đồng quả nhiên không hổ là Thiên hạ đệ nhất kỳ đồng!

“Một khi đã như thế, vậy xin phép được ở Cổ Long đảo thêm một thời gian nữa đi! Nếu có chuyện xảy ra vẫn còn có thể hảo hảo giúp đỡ!” Nếu Thanh Lân vẫn còn đang tu luyện, vậy hắn cũng không thể rời khỏi một mình bèn trầm ngâm một lúc rồi nói.

“Ha ha… Tự nhiên là hoan nghênh rồi! Trước khi Long Hoàng đại nhân bế quan đã phân phó phải xem Tiêu Viêm tiểu hữu là thượng khách nên ta không dám chậm trễ chút nào a! Thêm nữa, trải qua việc này, lão phu đã phát ra tin tức kêu gọi những trưởng lão đang tu luyện trong hư không quay về! Những lão gia hỏa này rải qua Thái Cổ Hư Long tộc phân liệt thì không còn màng đến việc gì nữa, liền đã rời đi! Nhiều năm như vậy vẫn chưa thấy trở về a! Chẳng qua, hiện giờ Long Hoàng đại nhân đã tái hiện, bọn họ hẳn sẽ về thôi!” Chúc Ly vuốt râu, nói tiếp: “Có mấy lão gia hỏa này trở về, chỉ cần Tam đại Long vương không đích thân đi tới thì Đông Long đảo tuyệt đối có thể phòng ngự kiên cố!”

Nghe vậy, trong lòng Tiêu Viêm cũng chấn động vô cùng. Xem ra Thái Cổ Hư Long tộc này lặng lẽ nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng đã muốn hành động. Nếu như bọn họ có thể nhất thống một lần nữa, thì thực lực tất nhiên sẽ tăng vọt. Đến lúc đó, không thể nghi ngờ, họ sẽ một lần nữa trở lại hàng ngũ siêu cấp thế lực.

“Xin hỏi Chúc Ly trưởng lão một việc! Không biết ngoài hư không của Đông Long đảo có chỗ nào tụ tập sấm sét hay không?”

Tiêu Viêm trầm ngâm một lúc rồi đột nhiên hỏi. Thiên Yêu Khôi trong nạp giớ của hắn đã bị cường giả của Thiên Minh Tông kia đánh gần như tan nát, không thể dùng để kháng địch được nữa. Nhưng muốn chữa trị Thiên Yêu Khôi thì chỉ có thể dùng Lôi đình lực, còn muốn dùng đan lôi thì chỉ e ít nhất phải đạt đến Thất phẩm thậm chí là Bát phẩm đan dược mới có thể dẫn đến. Như vậy thì quá mức phiền toái.

Đan lôi đã không được thì hắn chỉ có thể quan tâm đến sấm sét trong thiên địa. Nhưng muốn tìm loại sấm sét ngoài tự nhiên này thì cũng rất khó khăn, uy lực lại nhỏ. Hơn nữa, số lượng cũng không đủ nên căn bản không thể nạp đủ năng lượng cho Thiên Yêu Khôi. Bởi vậy hắn mới có chủ ý đi tới những nơi trong không gian hư vô. Nơi này là một phiến thiên địa vô cùng hung hiểm, càng vượt xa Trung Châu. Nhưng bên trong sự hung hiểm này còn ẩn chứa không ít những điều thần kỳ khác nữa!

Nghe được lời này của Tiêu Viêm, Chúc Ly trưởng lão liền ngẩn ra rồi chợt lâm vào trầm tư. Một lúc lâu sau lão mới chậm rãi gật gật đầu dưới ánh mắt chăm chú và kinh hỉ của Tiêu Viêm.

“Nơi có sấm sét lôi đình tụ tập, ở phụ cận không gian hư vô của Đông Long đảo, xác thật là có một nơi!”

-o0o-

Đấu Phá Thương Khung - Chương #1302