Trong phòng, không khí cực kỳ nóng bức, ngay cả không gian đều trở nên vặn vẹo, gây cho người ta một cảm giác hư ảo, không thực tế.
Trên giường đá, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt lại. Từng luồng khí nóng có nhiệt độ cực kỳ kinh khủng không ngừng khuếch tán ra từ cơ thể, trên các lỗ chân lông còn lờ mờ hiện lên ngọn lửa màu trắng sữa, bao phủ lên cả người Tiêu Viêm.
Sắc mặt Tiêu Viêm lúc này cực kỳ bình tĩnh, không hề để ý đến những biến hóa trên người. Giờ phút này, tâm thần của hắn hoàn toàn đắm chìm trong quá trình dung hợp kỳ dị này.
Có lẽ vì đã nắm trong tay ba loại Dị Hỏa, nên việc thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa này cũng không khó như hắn đã tưởng tượng. Dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của Tam Thiên Liên Tâm Hỏa, Cốt Linh Lãnh Hỏa cũng đã mơ hồ có xu thế dung hợp. Tuy nói nó diễn ra rất chậm, nhưng lại khá thuận lợi, vẫn chưa xuất hiện tình huống nào bất ngờ.
Dựa theo tốc độ này, nếu tất cả quá trình thuận buồm xuôi gió thì trong vòng một tháng, Tiêu Viêm có tin tưởng mình sẽ luyện hóa thành công Cốt Linh Lãnh Hỏa. Đến lúc đó, trong cơ thể hắn sẽ có đến bốn loại Dị Hỏa, nếu nói việc này ra ngoài, chắc chắn sẽ làm rất nhiều cường giả đỏ mắt. Dị Hỏa, người bình thường có thể gặp được nó một lần đã là phúc duyên lớn rồi, đằng này lại hắn lại có bốn loại, điều này thật sự quá khó tin. Mà dù sao đi nữa, chưa kể đến độ khó tìm, chỉ riêng việc đưa bốn loại Dị Hỏa có năng lượng hủy diệt cực kỳ kinh khủng vào người thôi đã đủ khó tin rồi.
Hành động này giống như nuốt vào bụng mấy quả bom nổ chậm vậy, trong mắt của người khác, nó chẳng khác gì đang tự sát. Nhưng đối với Tiêu Viêm, hành động tưởng như điên rồ ấy lại hoàn toàn bình thường. Phần Quyết, chinh là căn cơ để cho hắn trở thành một cường giả đứng đầu đại lục.
Theo sự luyện hóa bắt đầu đi vào quỹ đạo, nhiệt động trong phòng cũng càng lúc càng cao, đến cuối cùng, những chiếc đỉnh đang đốt trầm hương cũng bị nung chảy. Nhiệt độ cao như vậy, cho dù là cường giả cảnh giới Đấu Tông cũng không dám nán lại quá lâu, nếu không may hít vào không khí ẩn chứa năng lượng cuồng bạo kia, sẽ làm cho đấu khí trong cơ thể họ cũng trở nên dữ dội.
Theo thời gian trôi qua, khí tức mà Tiêu Viêm phát ra càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, đấu khí trong cơ thể cuộn trào như biển rộng mênh mông, thậm chí còn vang lên cả những tiếng ào ào.
Khi Cốt Linh Lãnh Hỏa từ từ dung hợp với Tam Thiên Liên Tâm Hỏa, năng lượng khổng lồ của nó cũng dần chuyển thành đấu khí tinh thần, quán chú lên các kinh mạch của Tiêu Viêm, làm khí tức của hắn không ngừng tăng thêm…
Thời gian trôi như nước, chớp mắt cái đã qua nửa tháng…
Trải qua nửa tháng này, nhiệt độ trong phòng đã cao đến một mức độ đáng sợ. Vả lại, vì hoàn cảnh kín đáo nên nơi này càng lúc càng giống như một cái lò nung. Khí lãng quay cuồng, nhiệt độ nóng rực, ngay cả không gian đều bị xé rách thành những vết nhỏ.
Bàn đá, ghế đá trong phòng đều từ từ hóa thành chất lỏng, thỉnh thoảng còn có bọt khí hiện lên rồi nổ tạch một cái. Ngay cả giường đá cũng đã bị nung chảy hơn nửa, mà Tiêu Viêm lại như không hề nhận ra tất cả điều này, ngay cả hô hấp cũng vẫn đều đặn như thường, hít thở luồng khí nóng mà người bình thường chỉ cần tiếp xúc thôi đã hóa thành tro tàn kia.
“Tạch!”
Bàn đá bị hòa tan, chất lỏng lặng lẽ rơi xuống, phát ra những thanh âm lạch tạch khá đều đặn. Thân ảnh ngồi trên giường lại như đã tọa hóa(1), không hề có một chút phản ứng gì. Nếu không phải còn có cỗ khí tức mênh mông đang không ngừng tăng lên kia, dù ai cũng sẽ cho rằng đây chỉ là một bức tượng đá trong nhiệt lưu này mà thôi.
Khi tu luyện, khái niệm thời gian cũng trở nên cực kỳ mơ hồ, bởi vậy, tình huống này lại kéo dài thêm chừng mười ngày rồi mới có chuyển biến khác.
Khu vườn yên tĩnh, muôn hoa đua sắc, tạo nên cho người ta cảm giác bừng bừng sinh cơ. Trong vườn có một mái đình làm bằng đá. Giờ phút này, ba bóng hình xinh đẹp đang ngồi bên trong, chẳng qua ánh mắt của họ lúc này lại nhìn chằm chằm vào một cánh cửa đá ở cuối khu vườn.
“Đã gần một tháng rồi, sao Tiêu Viêm còn chưa đi ra?” Nhìn cửa đá, Nạp Lan Yên Nhiên cau mày, nhẹ giọng hỏi.
Vân Vận lắc đầu, nói: “Không cần lo lắng, lấy bản lãnh của hắn bây giờ, chắc sẽ không có điều gì ngoài ý muốn đâu. Cường giả Đấu Tôn bế quan vài tháng nửa năm cũng không phải chuyện lạ.
Tuy nói như vậy, nhưng khuôn mặt của Vân Vận cũng xuất hiện vẻ lo lắng. Nếu bế quan bình thường thì cũng chẳng có gì, nhưng từ khi Tiêu Viêm đi vào đó tới nay, năng lượng phát ra từ bên trong càng lúc càng trở nên cuồng bạo. Cảm giác này giống như căn mật thất đó giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào vậy, làm cho người ta cực kỳ bất an.
Mà sự khác thường ở nơi này cũng đưa tới chú ý của các trưởng lão Hoa tông. Mặc dù không nói gì, nhưng Vân Vận cũng hiểu được điều mà họ bận tâm. Ngày đó, tất cả mọi người đều thấy được uy lực kinh khủng khi Tiêu Viêm thi triển Hủy Diệt Hỏa Liên. Các nàng rất lo lắng Tiêu Viêm lại làm ra vụ gì đó, đem cả Hoa tông phá thành một mảnh phế tích.
“Ài, người này thật là…”
Cười khổ trong lòng một tiếng, Vân Vận xoa xoa hai huyệt thái dương. Trong khoảng thời gian này, để xoa dịu sự lo lắng trong lòng các trưởng lão, nàng cũng đã tốn không ít nước bọt. Nhưng cứ như vậy cũng không được, năng lượng phát ra từ căn phòng kia càng ngày càng cuồng bạo. Đến lúc đó, chỉ sợ ngay cả đại trưởng lão cũng sẽ nhúng tay…
So với sự lo lắng của hai người, Thanh Lân lại lười nhác dựa vào lan can, eo nhỏ và thân thể tạo thành những đường cong quyến rũ động lòng người. Nàng vốn trời sinh dị đồng, tự nhiên có thể biết được tình huống bây giờ của Tiêu Viêm, bởi vậy cũng không hề phí sức lo lắng.
“Xem ra hôm nay vẫn như cũ… Quên đi, ta về thôi.”
Yên lặng chờ đợi hơn một giờ, Vân Vận nhìn thoáng qua sắc trời, chỉ có thể chán nản đứng dậy, nói.
“Chuyện gì vậy?”
Nạp Lan Yên Nhiên cũng gật gật đầu, nhưng khi nàng vừa muốn đứng lên thì dưới chân lại truyền đến một cơn chấn động, làm cước bộ của nàng lảo đảo, vội vàng bám lấy cột đá của đình, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc.
“Là từ mật thất truyền ra…”
Vân Vận cũng dừng bước lại, mỹ mâu chuyển về hướng mật thất. Nàng tiếp nhận truyền thừa của Hoa bà bà, thực lực cũng đang tăng lên rất nhanh chóng. Ngay khi chấn động kia truyền ra, rõ ràng nàng cảm thấy được năng lượng bên trong đang dao động cực kỳ kịch liệt.
“Xuất quan rồi sao?”
Trong miệng nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu, Vân Vận thấp giọng nói: “Động tĩnh khá lớn, Chúng ta rời khỏi nơi này trước đã.”
Dứt lời, nàng điểm nhẹ chân xuống mặt đất, thân hình vụt lên giữa không trung, sau đó Thanh Lân và Nạp Lan Yên Nhiên cũng theo sát phía sau. Đứng trên bầu trời, các nàng mới nhìn thấy một khói có nhiệt độ cực kỳ cao đang bốc lên từ mật thất kia.
“Bành!”
Thân hình ba người vừa lướt đến bầu trời, đỉnh của mật thất đột nhiên nổ bung ra, làn khói nóng rực trào ra từ đó, làm cho nhiệt độ trong trời đất tăng vọt lên chỉ trong nháy mắt.
Đồng thời, luồng khí tức mênh mông đã yên lặng gần một tháng cũng trào ra. Ngay sau đó, một tiếng thét dài ngân nga chợt vang vọng, xộc thẳng lên bầu trời.
Trong tiếng thét xen lẫn đấu khí cực kỳ hùng hồn, bởi vậy, nó vang vọng trên bầu trời, truyền tới khắp tất cả các ngõ ngách trong Hoa tông.
Các khu vực của Hoa tông cũng không ngừng có những bóng người nhanh chóng vọt ra, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía tiếng thét vọng lại. Sau khi nhận ra được cỗ khí tức này, vẻ kinh ngạc trên mặt những người này đều biến thành khiếp sợ.
“Đây là Tiêu Viêm? Vì sao khí tức của hắn lại tăng nhiều đến vậy?”
“Cỗ khí tức này chỉ sợ đã đạt đến Tứ tinh Đấu Tôn đỉnh phong rồi. Người này, rốt cục là ăn linh đan diệu dược gì, mới chỉ ngắn ngủi một tháng thôi thực lực đã tăng vọt đến vậy?”
Cảm nhận được sự mạnh mẽ của cỗ khí tức này, không ít trưởng lão Hoa tông đều khẽ hít một hơi khí lạnh. Tốc độ tăng lên thực lực như vậy thật quá mức kinh khủng. Nhị tinh này, nếu để cho người bình thường tu luyện thì ít nhất cũng phải mất mười năm, nhưng Tiêu Viêm lại làm được trong vòng một tháng…
“Không hổ là đệ tử của Dược Trần. Quả nhiên không thể tính toán theo cách bình thường!”
Một chỗ trên bầu trời, bà lão tóc bạc - đại trưởng lão Hoa tông cũng khẽ gật đầu, lẩm bẩm nói.
Tiếng thét như sấm giữa trời khuya kia vừa tiêu tán thì bầu trời xanh thẳm bỗng trào ra tầng tầng mây đen, chỉ trong chớp mắt, cuồng phong đã rít gào, tiếng gió rít ù ù không ngừng vang vọng bên tai mọi người.
Biến cố đột ngột này làm cho tất cả mọi người đều vừa ngạc nhiên vừa mờ mịt.
“Thiên địa dị tượng…”
Đại trưởng lão Hoa tông cũng hơi sửng sốt vì một màn này. Rồi như nghĩ tới điều gì, bà quay mạnh đầu nhìn về hướng căn mật thất kia, trong mắt rốt cục cũng hiện lên vẻ khó tin không thể che dấu nổi.
“Đây là… Thiên giai công pháp xuất thế?”
-----------------------------
(1) Tọa hóa: Chết, qua đời.