Chương 1264: Hắc Kình


Tiếng cười giận dữ bá đạo, tựa như cửu thiên kinh lôi vang vọng không dứt. Trong tiếng cười giận dữ đó ẩn chứa long uy cực kỳ cường hãn, làm cho đấu khí trong cơ thể của không ít người trở nên tán loạn, không còn thông suốt như bình thường.

"Thái Cổ Hư Long"

Ánh mắt kinh hãi của ba người Hoàng Hiên nhìn theo thân ảnh cường tráng bước ra từ trong không gian liệt phùng, một sự sợ hãi nhanh chóng xông lên đầu. Trong Ma Thú giới, tuy nói Thiên Yêu Hoàng Tộc cùng Thái Cổ Hư Long là hai bộ tộc đứng đầu, nhưng bọn hắn cũng hiểu được chí tôn chân chính của Ma Thú giới vẫn luôn là Thái Cổ Hư Long. Ví trí này Thái Cổ Hư Long tuy ẩn nhẫn nhiều năm, nhưng Thiên Yêu Hoàng tộc như trước không dám có chút dị động. Ở thời viễn cổ, cho dù là lão tổ tông Thiên Hoàng bộ tộc cũng khó ngăn chặn Thái Cổ Hư Long, càng không nói đến tiểu bối hậu duệ như bọn họ ngày nay.

Đối với Tử Nghiên là Thái Cổ Hư Long còn bị vây trong ấu niên kỳ, ba người Hoàng Hiên còn có thể kiên cường, nhưng tại trước mặt Thái Cổ Hư Long thành thục, thì sự kiên cường kia lại biến mất nhưng bọt nước.

Ba người nhanh chóng liếc nhau ra hiệu, đột nhiên đấu khí trong cơ thể dữ dội tuôn ra, mạnh mẽ thoát khỏi không gian ngưng kết, thân hình nhanh chóng lùi lại phía sau

“ Bá !”

Nhưng thân hình ba người vừa động, bóng người cường tráng đang bước ra khỏi không gian liệt phùng kia liền cất tiếng cười lạnh. Bàn tay to tướng hướng về không gian xa xa, hung hăng quạt mạnh xuống. Sau đó những người đang có mặt đều trợn tròn mắt khi nhìn thấy trên mặt ba người Hoàng Hiên đột nhiên phát ra một tiếng động thanh thúy đồng thời một cái dấu tay đỏ chói xuất hiện trên khuôn mặt ba người.

"Phụt!"

Một tát này đánh xuống, ba người Hoàng Hiên liền phun ra một ngụm máu tươi. Trong ánh mắt kinh hãi của phần đông cường giả Thiên Yêu Hoàng tộc, thân thể ba người như trúng phải đòn nghiêm trọng, bay ngược trở ra, hung hăng rơi xuống đất. Lực đạo đáng sợ đem quảng trường cứng rắn tạo ra ba cái hố sâu cực lớn.

"Tê"

Nhìn ba người Hoàng Hiên mình đầy máu tươi nằm trong hố sâu, tất cả mọi người đều hung hăng hít một luồng khí lạnh. Trên gương mặt đám người Phượng Thanh Nhi mồ hôi chảy ròng ròng, đầy vẻ khiếp sợ. Ba gã cường giả thực lực ngũ tinh Đấu Tôn cũng không thể đón nổi một cái tát tùy tiện của một Thái Cổ Hư Long trưởng thành.

Trên bầu trời, đoàn người Tiêu Viêm cũng cực kỳ khiếp sợ. Bọn họ khẽ liếc nhìn nhau rồi nhìn bóng dáng cường tráng bên cạnh Tử Nghiên, trong lòng cực kỳ chấn động. Thực lực của Thái Cổ Hư Long thành thục quả nhiên đáng sợ, theo suy đoán của Tiêu Viêm thì, vị Thái Cổ Hư Long này ít nhất cũng đạt đến cấp độ thất tinh thậm chí bát tinh Đấu Tôn. Vì vậy mới dễ dàng đem ba người Hoàng Hiên đánh cho không có lực hoàn thủ.

Cả phiến thiên địa này, đều bị một cái tát hung hăng làm yên tĩnh lại. Ở phía xa xa, Đường Chấn đang chiến đấu kịch liệt cùng Băng Hà tôn giả cũng kinh hãi vội vàng thu tay lại, trên vầng trán mồ hôi lạnh dày đặc. Trên đại lục, Thái Cổ Hư Long là một chủng tộc ma thú thần bí. Cho dù là hắn cũng chưa hề thấy qua, không ngờ hôm nay lại có dịp trông thấy tận mắt.

"Tiêu Viêm đến tột cùng là ai? Không chỉ có thể đưa tới sự tương trợ của Cổ Tộc, hiện giờ lại được Thái Cổ Hư Long trợ giúp. Người này không thể trêu chọc được!"

Trong lòng Băng Hà tôn giả ý niệm xoay chuyển, sâu trong nội tâm trào ra kiêng kị rất lớn đối với Tiêu Viêm.

"Còn có ai dám đến cướp đoạt ?"

Thân ảnh cường tráng song chưởng ôm ngực, tùy ý đứng trên bầu trời. Một cỗ khí thế bá đạo tràn ra, làm cho trong quảng trường không có một người dám mở miệng nói chuyện.

"Các hạ chắc là tiền bối của Thái Cổ Hư Long bộ tộc, lại đối với mấy tiểu bối Thiên Yêu Hoàng tộc chúng ta đùa giỡn uy phong, cũng không có bản lãnh gì.”

Bạch y nam tử này ngày thường cũng là tâm cao khí ngạo, nhìn thấy nhiều cường giả Thiên Yêu Hoàng tộc bị đối phương nói một câu làm sợ tới mức không dám trả lời thì không khỏi thầm giận, lập tức trầm giọng nói.

"Thiên Yêu Hoàng tộc vẫn còn có mặt mũi cùng lão tử nói những lời này? Lúc trước ba con tạp mao điểu kia cũng đã làm chuyện như vậy.”

Trên hư không, đại hán mặc một kiện áo da đơn giản cúi đầu nhìn xuống bạch y nam tử, chợt lạnh lùng nói: “Không có bản lĩnh thì cút sang một bên đi, muốn cùng lão tử ra oai so nắm đấm sao? Bọn tạp mao điểu các ngươi, lão tử sớm đã xem không vừa mắt. Long Hoàng Căn Nguyên Quả, cũng không phải các ngươi có thể nhúng tay?”

Đại hán mở miệng một tiếng lão tử, khí thế bộc lộ làm cho nhiều người phải cúi mặt. Theo lời nói này, bọn hắn cũng nghe rõ ràng là muốn cùng đại hán này nói chuyện, không cần phân rõ phải trái mà phải so nắm tay, nắm tay không cứng rắn, không thì cút sang một bên đi.

Sắc mặt bạch y nam tử lúc trắng lúc xanh, nhưng không dám tiếp tục nói thêm cái gì. Lấy thực lực của đại hán, một đấm liền có thể đưa hắn miểu sát.

"Khụ.."

Trên sân rộng, ba người Hoàng Hiên rốt cục chật vật bò lên trong hố sâu, khuôn mặt đầy máu. Ba người liếc nhau, đều có vài phần nản lòng, xem ra Long Hoàng Căn Nguyên Quả cũng hoàn toàn không chiếm được. Mặc dù Thiên Yêu Hoàng tộc có thể tiếp tục phái ra cường giả có thể địch nổi người này, nhưng nếu Thái Cổ Hư Long bộ tộc đã chú ý tới Long Hoàng Căn Nguyên Quả, tuyệt đối sẽ không cho phép Thiên Yêu Hoàng tộc đem nó đến tay.

"Tiểu nha đầu, lần này ngươi Hắc thúc tới cũng không muộn phải không ?"

Nhìn thấy tràng diện mọi người kinh sợ, lúc này đại hán mới quay đầu lại, đối với Tử Nghiên cười nói.

"Còn có con rùa già kia"

Tử Nghiên đưa bàn tay nhỏ bé chỉ về hướng Trích Tinh lão quỷ cách đó không xa, hừ lạnh nói.

Nhìn thấy Tử Nghiên chỉ về mình, sắc mặt Trích Tinh lão quỷ nhất thời biến đổi, nhanh chóng quát lên : "Lão phu chính là người của Hồn Điện"

"Hồn Điện cái rắm, đánh ngươi một cái thì Hồn Điện dám đối với Thái Hư Cổ Long bộ tộc tuyên chiến hay sao?"

Đại hán tự xưng Hắc thúc trừng mắt, bàn tay to lớn lại giơ lên lần nữa, đối với Trích Tinh lão quỷ liền hung hăng tát qua.

Đại hán phát ra một chưởng, đám người Tiêu Viêm liền nhận thấy không gian đột nhiên nổi lên một trận dao động cực kỳ kỳ quái, mà loại dao động này lập tức đem cổ lực đạo đáng sợ của đại hán trong nháy mắt truyền đưa ra ngoài.

“Nghe nói Thái Hư Cổ Long bộ tộc có thiên phú xuyên qua hư vô không gian, bọn họ vận dụng không gian chi lực, cũng không ai sánh bằng”

Trong lòng Tiêu Viêm thì thào tự nói.

Nhìn thấy đại hán nói động thủ liền động thủ, sắc mặt Trích Tinh lão quỷ cực kỳ khó coi, đấu khí trong cơ thể vội vàng bùng phát ra, trên thân thể hình thành một tầng phòng hộ.

"Thình thịch"

Lực đạo đáng sợ trong nháy mắt dung nhập không gian, sau đó mạnh mẽ đập trên thân thể Trích Tinh lão quỷ. Khuôn mặt lão trực tiếp đỏ rực lên, một ngụm máu tươi không nén được phun ra ướt đẫm.. Thân hình giữa không trung chật vật lùi lại hơn 10m mới chậm rãi ổn định.

“Lăn đi thật xa cho lão tử. Người nơi này, bọn nhãi nhép các ngươi không có tư cách động tới.”

Một cái tát đánh bay Trích Tinh lão quỷ, sắc mặt đại hán lạnh lùng, lớn tiếng quát.

Trích Tinh lão quỷ lau đi máu tươi trên khóe miệng, nắm tay nắm chặt, ánh mắt âm lãnh không cam lòng. Nhưng với lực lượng áp chế tuyệt đối của đại hán áo da, hắn cũng hiểu được, nhiều lời vô ích, ngược lại sẽ đưa tới càng nhiều cường giả. Hôm nay có bộ tộc Thái Cổ Hư Long tương trợ, mấy cái hài cốt Đấu Thánh trên người Tiêu Viêm, hắn chỉ có thể giương mắt nhìn.

Nhìn quảng trường im lặng trong nháy mắt, đám người Tiêu Viêm liếc nhau cũng đều cười khổ một tiếng. Đây là lực lượng áp chế tuyệt đối, trước mặt lực lượng chân chính, bất kỳ thủ đoạn gì, cũng đều không hề có tác dụng.

"Ân, làm cũng không tệ lắm. Lần này ta sẽ không tố cáo chuyện của ngươi”

Tử Nghiên có cảm giác vừa lòng, gật gật đầu, rất là rộng lượng nói.

Nghe được hai chữ cáo trạng, vẻ mặt đại hán liền buồn bực, lặng lẽ không nói gì, hiển nhiên là chịu không ít thiệt thòi.

"Hừ, lần này coi như ngươi chạy tới rất nhanh, bằng không nếu Long Hoàng Căn Nguyên quả xảy ra sai lầm, vậy cũng không phải cứ bế quan là có thể triệt tiêu được rồi."

Tử Nghiên hếch lên cái miệng nhỏ nhắn, hừ nhẹ nói.

"Hắc hắc."

Đại hán tự xưng Hắc thúc nghe vậy, liền cười ha hả. Hắn cũng biết tầm quan trọng của Long Hoàng Căn Nguyên Quả, nếu như để Thiên Yêu Hoàng tộc lấy được vào tay, vậy thì những lão gia hỏa trong tộc kia, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn.

"Này, đây là Hắc Kình, cũng là tộc nhân Thái Hư Cổ Long bộ tộc. Bọn họ đều là bằng hữu của ta"

Tử Nghiên quay đầu, đối với đám người Tiêu Viêm cười nói, câu nói sau cùng, tự nhiên là nói với đại hán tên Hắc Kình kia.

"Tiêu Viêm gặp qua Hắc Kình tiền bối"

Tiêu Viêm cung kính chắp tay, hắn biết đại hán này mặc dù thoạt nhìn tuổi không phải là rất lớn, nhưng chỉ sợ chân chính là lão yêu quái sống mấy vạn năm.

"Ngươi là Tiêu Viêm sao ? Là hậu bối của Tiêu Huyền, không ngờ hiện giờ Tiêu tộc còn có thể xuất nhân vật cỡ này, không hổ đã từng là một trong viễn cổ bát tộc. Nhưng đáng tiếc huyết mạch suy yếu rất nhiều"

Hắc Kình nhìn Tiêu Viêm cười nói, một câu cuối cùng, lại chỉ có hắn tự mình nghe thấy.

"Tiêu Huyền? Viễn cổ bát tộc ?”

Tiêu Viêm sửng sốt. Tiêu Huyền là tổ tiên kiệt xuất nhất của Tiêu gia, hắn đã nghe qua nhưng còn viễn cổ bát tộc quả thật có chút mờ mịt.

"Năm đó khi ta cùng Tiêu Huyền biết nhau, ta cũng như Tử Nghiên bây giờ, không hơn kém bao nhiêu đâu"

Hắc Kình nhếch miệng cười, vỗ vỗ đầu Tử Nghiên, nhưng về phần viễn cổ bát tộc, hắn vẫn không trả lời, chỉ giơ giơ bàn tay to lớn, nói: "Không nói nhiều, đi thôi. Trước tiên ta mang bọn ngươi rời khỏi nơi này, miễn cho đám gia hỏa phiền não lại lại đây làm rộn"

Mặc dù Tiêu Viêm ôm một bụng nghi hoặc, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ có thể gật gật đầu.

Thấy thế, bàn tay Hắc Kình tùy ý vung lên, hư vô không gian trước mặt liền xuất hiện một cái khe nứt, sau đó trong phần đông ánh mắt soi mói, hắn bước vào trong khe nứt, đám người Tiêu Viêm chần chờ một chút, cũng theo chân đi vào trong đó.

Khi người cuối cùng đi vào không gian liệt phùng thì Hắc Kình quát lạnh một tiếng, trong cái khe ầm ầm truyền ra, vang vọng trong tai tất cả bọn người Thiên Yêu Hoàng tộc.

"Hừ, ngày sau Thiên Yêu Hoàng tộc làm việc phải thu liễm một ít, các ngươi thật sự cho rằng Thái Cổ Hư Long bộ tộc không xuất thế thì có thể làm càn sao? Cho dù viễn cổ Thiên Hoàng tộc ta còn không sợ, huống chi hạng người hậu duệ các ngươi chỉ dựa vào truyền thừa huyết mạch Thiên Hoàng"

Nghe được tiếng quát uy hiếp rất đậm, sắc mặt đám người Hoàng Hiên cũng trở nên dị thường khó coi.

Đấu Phá Thương Khung - Chương #1264