“Sau khi Nhất Tinh Đấu Đế đạt đến cảnh giới? Xem ra mật pháp này cũng không
tồi!” Tiêu ứng nhếch môi cười một cái. Tiêu Viêm không vì đột nhiên gia tăng
công lực mà lấy làm nao núng.
“Giao pháp đan ra đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!” chỉ ngón tay về phía
Tiêu Ứng.
“Haha, ngươi cho rằng ngươi dựa vào cái mật pháp tạm thời đó để tăng Nhất Tinh
Đấu Đế mà có thể cùng ta so cao thấp hay sao? Haha, nực cười! Đúng là nực
cười. Vữa nãy chả qua là vận động cho nóng người mà thôi. Bây giờ ta sẽ cho
ngươi thấy thế nào là tấn công đích thực!”.
Hai Đạo Nhân Ảnh đều tọa trên hư không, vững vàng trong khí tức của đối
phương. Hai bên đều có thể trong nháy mắt tìm ra đối sách tương ứng.
Nhìn thấy Tiêu Ứng đột nhiên biến mất, Tiêu Viêm chợt như hư không cũng liền
biến mất ngay sau đó. Tại nơi cộng đồng cao giai ma thú chứng kiến, như hai
khối thiên thạch đụng vào nhau, đấu khí dư ba ngút trời. Ngay cả không ít bát
giai thậm chí cửu giai ma thú xung quanh đó, chứng kiến cuộc va chạm mà xương
cốt không còn, hôi phi yên diệt. Chỉ còn sót lại một nửa đế cấp cùng một ít
cửu giai ma tú thì cũng bỏ chạy toán loạn.
"Xuy, xuy, xuy...!"
Chẳng biết từ lúc nào, trong tay Tiêu Viêm xuất hiện một thanh xích tử cực lớn
từ đấu khí nhưng tụ mà thành. Khi mang theo khiến cho không gian trở nên náo
động, hung hăng tiến về phía Tiêu Ứng bỏ đi. Lập tức một làn gió ùa tới, phía
dưới xích tử xuất hiện một dải hào quang lấp lánh, âm thanh âm đạo vang lên.
Những trận cuồng phong ùa tới chèn ép khiến cho y phục của Tiêu Ứng dán chặt
trên người. Tuy nhiên không vì cuồng phong hung hãn mà gương mặt có chút biến
sắc. Tiêu Ứng không hề bận tâm cảnh vật phái dưới xíc tử đang dần dần hiện rõ.
Khoảng cách của xích tử còn cách không xa, Tiêu Ứng nhẹ nhàng bước xuống.
Xích Cự Đấu Khí hạ xuống, lúc đó có cái gì đó xoẹt qua vai Tiêu Ứng. Lúc đó
nhân lúc Tiêu Ứng có chút sơ hở, Tiêu Viêm liền ra tay. Tay trái liền biến
thành móng vuốt sắc nhọn, lao về phía trước tìm kiếm đối thủ, nhưng dường như
trường ưng kích không, dũng mãnh và lẫm liệt.
Bộ móng vuốt tưởng chi tự nhiên nhưng thực chất lại cực kỳ tinh xảo. Nhân lúc
Tiêu Viêm đang đánh vào khoảng trống, trên xích tử ngưng tụ đấu khí to lớn,
ngay tức khắc trở nên hung hãn, Xích Cự Đấu Khí bị Tiêu Ứng bóp nát, biến mất
trên hư không.
Xích Cự Đấu Khí bị Tiêu Ứng bóp nát trong nháy mắt. Tiêu Viêm toàn thân cũng
có chút hao tổn nhưng Tiêu Viêm đac che giấu nó đi. Lòng bàn tay hướng xuống
dưới, uốn thành một hình có độ cong. Như bằng điêu đi săn vậy. Hai tay chấn
động, tốc độ chóng mặt đánh về phía lồng ngực Tiêu Viêm.
Xích Cực Đấu Khí bị Tiêu Ứng bóp nát. Tiêu Viêm cũng là phản ứng trong nháy
mắt, tay trái cấp tốc nhưng tụ thàn quyền, hướng tay đấu khí điên cuồng ùa ra,
đẩy đi vô cùng hung hãn. Móng vuốt hai bàn tay ầm ầm đụng thẳng vào nhau.
"Oành!"
Nhất quyền nhất trảo hung hăng đụng vào nhau. Âm thanh ở các đốt tiếp xúc chợt
vang lên. Không gian như chợt rúng động. Khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
"Đạp, đạp, đạp!..."
Thân thể run lên kịch liệt. Thân thể Tiêu Viêm bỗng chốc lùi về phía sau mấy
bước. Trong cổ họng Tiêu Viêm lúc này mới phát ra một tiếng kêu. Hiển nhiên
lần này cận chiến, Tiêu Viêm là người yếu thế.
Sau đó, trong tay truyền đến một cổ kình khí. Tiêu Viêm mới từ từ thở phào.
Sắc mặt không gì sánh được của Tiêu Viêm dần ngửng lên. Tiêu Viêm lùi một bước
nhìn về phía xa xa, lông mày nhíu chặt lại. Trước mặt đấu quyền với Tiêu Ứng.
Hắn không chiếm được thế thượng phong mà còn bị Tiêu Ứng lấn át.
Hít một hơi thật sâu, ánh mắt của Tiêu Viêm lại một lần nữa hướng đến Tiêu
Ứng. Trong lòng hắn hiểu rất rõ Tiêu Ứng không chỉ có thực lực mà kinh nghiệm
còn phong phú, có thể tung hỏa mù đối thủ. Thời gian ngưng chiến càng lâu, đối
với bản thân càng thêm bất lợi.
Hơn nữa Tiêu Viêm có muốn tự tha, thời gian cảu tộc văn tăng phúc cũng không
cho phép. Qua thời gian tăng phúc, đợi bản thân sau khi suy yếu, cũng sẽ bị
làm hại. Trong thế bị uy hiếp, Tiêu Viêm lựa chon mau chóng chiến đấu!”
Đấu khí lại một lần nữa tuôn ra. Một thanh Xích Cự Đấu Khí mới lại được ngưng
tụ lần nữa. Mắt hơi nheo lại nhìn về hướng đối diện đồng lực với ánh mắt nhìn
về phía Tiêu Ứng. Cao giọng nói” Thân thể cua rma thú không giống người
thường, kế tiếp, ngươi hãy tiếp chiêu của ta!”
“ Không quan tâm ngươi dùng cách gì, ngươi cũng không phải đối thủ của ta!”
Một lát sau, Tiêu Viêm hơi khom người về phía trước một chút! Làm thành tư thế
lao xuống. Gót chân chợt đạp một cái vào hư không. Nhất thời như đại pháo rời
nòng, lập tức lấy xích cự đấu khsi làm trung tâm. Thân thể xoay tròn. Trong
lúc nhất thời, không gian xung quanh trở nên hỗn loạn không dời, thân thể xoay
tròn nhanh như một con gió, bao chùm hết thảy xung quanh, đồng thời còn nhanh
chóng mở rộng.
Tiêu Ứng cũng không ra tay cắt đứt Tiêu Viêm, dựa theo lời của hắn “Chính là
xem thường mới làm như vậy! Mình là Đấu Đế, phải có khí độ của Đấu Đế, hắn
không muốn làm trò đánh lén. Mặc dù không xuất chiêu nhưng Tiêu ứng cũng là
mão túc kính nhi, nhanh chóng hồi phục công lực.
Gió Tiêu Viêm tạo ra đang nhanh chóng mở rộng. Một lát sau, cơn gió xoáy lại
hình thành một nắm tay to lớn, tràn đầy sinh khí, hung hãn lao thẳng về phái
Tiêu Ứng. Thời khắc này, Tiêu ứng cũng dốc công lực, khuôn mặt đỏ bừng, gầm
lên giận dữ, quát to “Thiên Long Bá Vương Quyền!”
“ Đây là sau khi ta tiến vào Đấu Đế, tự động lĩnh ngộ ra đấu kỹ---Viêm Đế
Quyền. Hôm nay sẽ cho ngươi lĩnh ngộ uy lực của nó!”. Một tiếng quát sắc lạnh
từ trong miệng Tiêu Viêm truyền ra, như tiếng sét ngang tai Tiêu Ứng.
“ Hừ! Ta muốn nhìn xem Viêm Đế Quyền của ngươi lợi hại hay đạo kỹ của Thiên
Long Bộ Tộc---Thiên Long Bá Vương Quyền của ta lợi hại hơn!”
Chợt, va vào nhau vô cùng hung hãn, tiếng nổ vang trời. Tiếng nổ qua đi, cả
hai người đều lùi về sau hơn 10 bước!
“Haha, Viêm Kiêu, công nhận ngươi cũng có tư chất, nhưng nếu chỉ có như vậy,
hẳn sẽ chết mà không cần nghi ngờ!
Thoại âm rơi xuống, một tiếng Long Ngâm vang lên. Nhìn lại, Tiêu Ứng đã biến
thân.
“Viêm Kiêu tuy rằng lúc nãy ngươi hơn ta một quyền, nhưng sau khi ta biến
thân, sức chiến đấu so với hai Đấu Đế cũng không hề thua kém. Haha, hôm nay sẽ
là ngày chết của ngươi”
"Vậy cũng chưa hẳn!"