8. Căng Thẳng


"Khái." Nguyệt bào lão giả ho nhẹ một tiếng, đứng dậy, đối với Tiêu Chiến chắp
tay mỉm cười nói: "Tiêu tộc trưởng, lần này đến quý gia tộc, chủ yếu là có
việc muốn cầu!"

" A a, Cát Diệp tiên sinh, có việc gì cứ nói là được, nếu có khả năng làm,
Tiêu gia sẽ không chối từ." Đối với vị lão giả này, Tiêu Chiến cũng không dám
chậm trễ, vội vàng đứng lên khách khí nói. Bất quá cũng không biết đối phương
muốn cầu việc gì, nên cũng không dám chắc chắn.

" A a, Tiêu tộc trưởng, người biết nàng không?" Cát Diệp mỉm cười, chỉ vào
thiếu nữ bên cạnh mỉm cười hỏi.

"Ách…Thứ cho Tiêu Chiến vụng về, vị tiểu thư này là…" Nghe vậy, Tiêu Chiến
ngẩn người, dò xét thiếu nữ một chút, có chút xấu hổ lắc lắc đầu. -

Năm đó Nạp Lan Yên Nhiên được Vân Vận thu làm đệ tử lúc mười tuổi, tại Vân Lam
tông tu luyện năm năm thời gian, cái này gọi là nữ đại thập bát biến, nhiều
năm không gặp, Tiêu Chiến tự nhiên không nhận ra thiếu nữ này là con dâu trên
danh nghĩa của mình

" Khái… nàng tên là Nạp Lan Yên Nhiên." Nguyệt bào lão giả ho khan một cái rồi
nói.

"Nạp Lan Yên Nhiên? Cháu gái của Nạp Lan lão gia tử Nạp Lan Yên Nhiên?" Tiêu
chiến đầu tiên là giật mình, ngay sau đó là thần tình vui mừng, có lẽ là nhớ
lại việc năm đó, lập tức đối với thiếu nữ lộ ra ôn hòa nụ cười: "Thì ra là Nạp
Lan chất nữ, Tiêu thúc thúc đã nhiều năm chưa gặp lại ngươi, đừng trách thúc
thúc mắt mờ."

Bỗng nhiên xuất hiện một màn, làm mọi người thoáng ngẩn ra, ba vị trưởng lão
nhìn nhau, lông mày không khỏi cau lại…

"Tiêu thúc thúc, chất nữ nhiều năm không đến bái kiến, người nên bồi tội là ta
mới phải, đâu dám trách tội Tiêu thúc thúc." Nạp Lan Yên Nhiên mỉm cười ngọt
ngào nói.

" A a, Nạp Lan chất nữ, trước kia nghe nói người được Vân Vận đại nhân thu làm
môn hạ, lúc đó còn tưởng là lời đồn, khỗng nghĩ tới lại là thật, chất nữ thiên
phú thật là tốt a…" Tiêu chiến tán thưởng cười nói.

"Đó là Yên Nhiên vận khí tốt…" Nhợt nhạt cười, Nạp Lan Yên Nhiên có chút ăn
không tiêu nhiệt tình của Tiêu Chiến, tay khẽ kéo kéo Cát Diệp bên cạnh.

" A a, Tiêu tộc trưởng, việc tại hạ muốn thỉnh cầu hôm nay cùng Yên Nhiên có
quan hệ, hơn nữa việc này do chính tông chủ đại nhân mở lời…" Cát Diệp cười
khẽ một tiếng, lúc nhắc tới tông chủ hai chữ, biêu tình trên khuôn mặt có chút
thoáng trịnh trọng.

" Vậy là mọi chuyện sẽ không thay đổi sao?". Nghe Nguỵet bào lão giả nói vậy,
trong lòng của Lâm Vũ thầm nói.

Sắc mặt hơi đổi, Tiêu Chiến thu liễm nụ cười, Vân Lam tông tông chủ Vân Vận
chính là Gia Mã đế quốc đại nhân vật, hắn nho nhỏ một cái tộc trưởng, nửa điểm
đều không thể đắc tội. Bằng thế lực và thực lực của hắn, có việc gì lại cần
Tiêu gia hỗ trợ? Cát Diệp nói cùng Nạp Lan chất nữ có quan hệ, chẳng lẽ?

Nghĩ đến đó, khóe miệng Tiêu Chiến hơi giật giật, bàn tay run nhè nhẹ, bất quá
có tay áo che dấu nên cũng không bị phát hiện. Mạnh mẹ áp chế lửa giận, thanh
âm có chút phát run nói: "Cát Diệp tiên sinh, mời nói!"

"Khái…" Trên mặt Cát Diệp bỗng nhiên xuất hiện một mạt xấu hổ, bất quá nhớ tới
tông chủ đối với Nạp Lan Yên Nhiên cực kỳ yêu thương, chỉ có thể cắn chặt
răng, cười nói: "Tiêu tộc trưởng, ngài cũng biết, Vân Lam tông môn quy nghiêm
lệ, hơn nữa tông chủ đại nhân đối với Yên Nhiên kỳ vọng rất cao, cơ bản đã đem
nàng bồi dưỡng trở thành tông chủ đời tiếp theo của Vân Lam tông… Do một chút
đặc thù quy củ, truyền nhân của tông chủ trước khi chính thức trở thành tông
chủ đều không thể cùng nam tử qua lại…"

"Tông chủ đại nhân hỏi qua Yên Nhiên, biết được nàng cùng Tiêu gia còn có một
thân sự, cho nên… Cho nên tông chủ đại nhân muốn mời Tiêu tộc trưởng có thể…
giải trừ hôn ước này."

"Ca!" chiếc chén ngọc thạch trong tay Tiêu Chiến bỗng nhiên biến thành một
trùm phấn mạt

Bên trong đại sảnh, không khí có chút yên tĩnh, ba vị trưởng lão cũng bị lời
nói của Cát Diệp chấn động, bất quá một lúc sau, bọn họ nhìn về phía Tiêu
Chiến ánh mắt đã thêm một mạt châm chọc cùng cười nhạo.

"Hắc hắc, bị người ta đến cửa mạnh mẽ giải trừ hôn ước. Xem tộc trưởng ngươi
về sau còn có uy vọng gì để quản lý gia tộc!"

Một ít thiếu nam thiếu nữ cũng không biết Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên có
hôn ước, bất quá sau khi hỏi cha mẹ bên cạnh, sắc mặt bọn họ đột nhiên trở nên
phấn khích, cười nhạo cùng châm chọc ánh mắt hướng đến Tiêu Viêm…

Nhìn Tiêu Chiến sắc mặt âm trầm, Nạp Lan Yên Nhiên cũng không dám ngẩng đầu,
ngón tay khẩn trương chắp vào nhau.

"Tiêu tộc trưởng, ta biết yêu cầu này có chút làm khó cho ngươi, bất quá xem
tại mặt mũi của tông chủ đại nhân, giải trừ hôn ước đi…" Bất đắc dĩ hít một
hơi, Cát Diệp nhàn nhạt nói

Tiêu Chiến nắm chặt tay, nhàn nhạt thanh sắc đấu khí dần dần bao trùm thân
thể, cuối cùng còn ẩn ẩn hội tụ trên mặt một cái hư ảo đầu sư tử.

Tiêu gia cao nhất công pháp: Cuồng sư nộ cương! Cấp bậc: Huyền giai trung cấp!

Lúc này, khi thấy Tiêu Chiến chuẩn bị phát hỏa, Lâm Vũ đột nhiên hóa thành một
tia chớp bạc lao tới phía Tiêu Chiến, mặc dù khí thế của Đại Đấu sư đối với
Đấu giả là quá lớn, nhưng cơ thể của hắn lại cứ như vậy đi xuyên qua tầng lực
áp đó rồi đi đến chô Tiêu Chiến, khẽ ghé sát mặt vào tai của ông, Lâm Vũ nói.

" Sư phụ, người không nên làm vậy. Sẽ không có lợi đối với Tiêu gia chúng ta
đâu, hơn nữa người còn là tộc trưởng nữa".

Nhìn phản ánh của Tiêu Chiến cùng hành động của Lâm Vũ, khuôn mặt của Cát Diệp
cũng có chút thất kinh, nhưng sau đó, lão liền ngưng trọng lên, thân hình đứng
chắn trước Nạp Lan Yên Nhiên, hai tay mạnh mẽ đan vào nhau, thanh sắc đấu khí
hội tụ tại ưng trảo, tản ra sắc bén kiếm khí

Vân Lam tông cao thâm công pháp, thanh mộc kiếm quyết! Cấp bậc: Huyền giai sơ
cấp!

Theo khí tức của hai người tản ra, bên trong đại sảnh thực lực hơi yếu thiếu
niên sắc mặt đều trắng bệch, trong ngực đều có chút khó chịu.

Ở lúc Tiêu Chiến hô hấp càng thêm dồn dập, ba vị trưởng lão chói tai thanh âm
như sấm sét tại trong đại sảnh vang lên: "Tiêu Chiến, còn không mau dừng tay!
Ngươi đừng nên quên mình là Tiêu gia tộc trưởng!"

Thân hình cứng đờ, đấu khí trên thân thể Tiêu Chiến chậm rãi thu liễm, cuối
cùng hoàn toàn biến mất

Đắt mông ngồi lại trên ghế, Tiêu Chiến gật gâht đầu nhìn Lâm Vũ rồi sau đó sắc
mặt đạm mạc nhìn Nạp Lan Yên Nhiên đang cúi đầu không nói, thanh âm có chút
khàn khàn nói: "Nạp Lan chất nữ, phách lực rất tốt a, Nạp Lan Túc có nữ nhi
như người thực làm người khác hâm mộ a!"

Thân thể khẽ run rẩy, Nạp Lan Yên Nhiên ngập ngừng nói: "Tiêu thúc thúc…"

" A a, gọi ta Tiêu tộc trưởng là được, thúc thúc xưng vị, ta không nhận nổi,
ngươi là Vân Lam tông tương lai tông chủ, sau này cũng là đấu khí đại lục
phong vân nhân vật, Viêm nhi nhà ta chẳng qua là một người tư chất bình
thường, thật sự không xứng với ngươi…" Nhàn nhạt phất tay, Tiêu Chiến ngữ khí
lạnh lùng nói.

"Đa tạ Tiêu tộc trưởng giải thích." Nghe vậy, Cát Diệp mừng rỡ, đối với Tiêu
Chiến bồi tiếu: "Tiêu tộc trưởng, tông chủ đại nhân biết yêu cầu hôm nay có
chút không lễ phép, cho nên để tại hạ mang đến một vật, coi như là bồi lễ!"

Nói xong, Cát Diệp khẽ chạm vào giới chỉ trên ngón tay, một cái cổ hạp bằng
ngọc trống rỗng xuất hiện trong tay…

Cẩn thận mở ra, một cỗ dị hương nhất thời tràn ngập đại sảnh, tất cả mọi người
tinh thần đều thư giãn

Ba vị trưởng lão tò mò ngẩng đầu, nhìn bên trong hộp ngọc, thân thể đều chấn
động, kinh thanh nói: "Tụ khí tán?"

Nhìn viên Tụ khí tán này Lâm vũ cũng có chút bất ngờ. Vậy ra đây là đan dược
sao? Quả thật là trăm nghe không bằng một thấy. Lúc trước hắn cũng đã đọc qua
rất nhiều bộ tiểu thuyết có main là luyện đan sư. Nhưng tất cả chỉ là tả qua
mà thôi, còn bây giờ hắn đã tận mắt trông thấy, tận mũi ngủi thấy chỉ còn mỗi
tận miệng là... à mà thôi. Nhưng quả thật mùi vị khiến cho ai nấy đều muốn
chiếm giữ.

Lắc lắc đầu, mang theo vẻ mặt Lạnh Lùng Boy, Lâm Vũ quay trở lại ghế ngồi. Hắn
chỉ cản lại Tiêu Chiến mà thôi, còn lại thì hai cha con ông già tự lo liệu.

Và tất cả đều như trong tiểu thuyết, Tiêu Viêm đã cự tuyệt và hẹn ước 3 năm
với Nạp Lan Yên Nhiên. Sau đó thì tất cả tản dái, ai về nhà nấy.

Lúc này tại trước cửa Tiêu gia, đám người Nạp Lan Yên Nhiên đã ra khỏi Tiêu
gia. Lúc này, vị Cát Diệp trưởng lão liền hít một ngụm khí lạnh.

" Khụ khụ. Quả thật là một tên đáng sợ".

" Trưởng Lão, ngài không sao chứ". Đám người Nạp Lan Yên Nhiên có chút hốt
hoảng hô lên.

" Ta không sao, các ngươi cảm thấy đám người kia thế nào?". Lắc lắc đầu, Cát
Diệp liền nhìn đám người Nạp Lan Yên Nhiên rồi hỏi.

"Quả thật rất quỷ dị. Nhất là tên Lâm Vũ kia, hắn dường như còn không bị ảnh
hưởng bởi hai khí áp kinh khủng của Trưởng lão và Tiêu Chiến. Mặc dù hắn còn
thấp hơn ta một tiểu cảnh giới". Nạp Lan Yên Nhiên cũng hít một ngụm khí lạnh,
bây giờ nếu mà có một trận đấu giữa nàng và Lâm Vũ, có lẽ nàng sẽ không thể
thắng nổi hắn. Chủ nguyên cái khoảng khắc mà hắn lao lên hạ hỏa giúp Tiêu
Chiến đã đủ để tôn lên điều đó.

" Ngươi biết vậy là tốt đấy. Hơn nữa ngươi cũng không cần để ý tới tên Tiêu
Viêm kia làm gì, hắn chưa chắc sẽ giám tới Vân Lam Tông đâu.

" Mặc dù vậy, nhưng mà việc nâng cao tu vi vẫn rất cần thiết". Nạp Lan Yên
Nhiên có chút kiên quyết nói.

" Vậy thì tốt, thôi chúng ta cũng nên trở về hồi báo cho tông chủ thôi". Nói
rồi cả đám liền rời đi.

Nhưng khi cả đám kia rời đi, một thân ảnh liền xuất hiện trên nóc nhà. Thân
ảnh này chính là Lâm Vũ, hắn đã nghe hết tất cả cuộc trò truyện vừa rồi mà bọn
họ lại hiển nhiên không hề biết sự có mặt của Lâm Vũ. Điều này khiến hắn khác
ngạc nhiên về khả năng ẩn dấu của mình.

P/S: Cứ tầm 10h tối là có chương nhé. Bây giờ e sẽ đăng đều đều đấy. Mong các
bác ủng hộ ạ.


Đấu Phá Thương Khung Chi Ta Là Tiêu Viêm - Chương #8