" Ừm! Ta muốn xem qua cửa hàng một chút". Liếc qua mục cửa hàng trên bảng điện
tử, Lâm Vũ gật đầu nói.
Rất nhanh, trước mặt của Lâm Vũ, một "tad" tên Cửa hàng hiện lên. Trong cái
Tad này chia làm 5 mục, Nhẫn thuật, vũ khí, quay thưởng, y phục và chế tạo.
Trong cả năm mục này có hầu hết tất cả mọi thứ trong thế giới Naruto. Chỉ trừ
vĩ thú và huyết kế giới hạn là không có mà thôi. Nhưng đối với Lâm Vũ thì chỉ
như vậy là quá đủ với hắn rồi, giờ hắn chỉ thiếu duy nhất là nhẫn thuật mà
thôi.
Với 50000 điểm cống hiến được tặng vừa nãy. Lâm Vũ quyết định mua nhẫn thuật
cùng với một thanh katana. Mặc dù nhẫn thuật của hắn có thể công kích tầm xa,
nhưng ít nhất hắn vẫn cần một vũ khí thuận tay để chiến đấu. Về phần nhẫn
thuật, trong mục nhẫn thuật có rất nhiều các loại nhẫn thuật từ cấp thấp nhất
cho tới các loại bí thuật hay cấm thuật. Thậm chí ảo thuật cũng có, nhưng mà
trừ các loại nhẫn thuật cận chiến cùng thể thuật có thể dùng được cái thế giới
này mà thôi. Còn các loại như hỏa độn hay thủy độn thì tốt nhất là không nên
dùng.
Bởi vì nhân loại ở đây tu luyện là đấu khí cùng thân thể, dùng để biểu diễn
thì còn được chứ lôi ra chiến đấu thì chịu. Chính vì thế mà Lâm Vũ quyết định
loại bỏ đi các loại nhẫn thuật này. Chỉ còn lại thể thuật, ảo thuật cùng phong
ấn thuật. Thể thuật thì ok rồi, còn ảo thuật và phong ấn thuật thì cứ từ từ đã
rồi tính sau. Hắn vẫn còn rất nhiều thời gian để học sau.
Mãi rồi cuối cùng Lâm Vũ cũng quyết định chọn Bát Môn độn giáp và Lôi giáp.
Sau đó hắn ra mua thêm thủ thuật kết ấn cùng với chiếc túi đựng nhẫn cụ là hết
tiền. Thanh katana hắn mua mất 200 điểm cống hiến, thủ thuật kết ấn cùng túi
đựng nhẫn cụ thì chỉ mất tổng cộng 60 điểm mà thôi. Còn lại Bát môn độn giáp
và Lôi Giáp hết 49000 điểm cống hiến nữa là hiện tại hắn chỉ còn 740 điểm mà
thôi.
" Hazz! Đúng là cắt cổ mà".
Thầm than một câu rồi Lâm Vũ thoát ra khỏi không gian hệ thống và tiếp tục
chìm vào giấc ngủ. Có vẻ như hắn ở trong không gian hệ thống này mất hai tiếng
đồng hồ thì phải, nhưng bên ngoài chỉ mất có vài giây mà thôi. Có lẽ là không
gian hệ thống này có thứ gì đó có thể thay đổi thời gian.
Nhưng hắn không biết rằng, cơ thể của hắn lúc này đang dần dần thay đổi, nói
đúng hơn là huyết mạch của hắn đang dần dần thay đổi.
Trong lúc Lâm Vũ đang ngáy khò khò thì lúc này, tại phòng nghị sự của Gia Liệt
gia tộc. Gia chủ Gia Liệt Tất đang nhâm nhi tách trà, bên cạnh ông ta là một
thanh niên khoảng 20, da của hắn có mà tái nhợt, khuôn mặt âm trầm, hắn chính
là con trai duy nhất của Gia Liệt Tất, Gia Liệt Áo. Có vẻ như hai cha con nhà
này đang nói chuyện gì đó.
" Có chắc là giết chết hắn rồi chứ?".
Khẽ đặt tách trà xuống bàn, Gia Liệt Tất khẽ nói.
" Vâng thưa phụ thân! Chính hai tên kia đã khẳng định như vậy. Vả lại, chúng
ta cũng không thể để cho thiên tài của Tiêu Gia tiếp tục phát triển được".
Khuôn mặt âm trầm, Gia Liệt Áo trả lời.
" Con nghĩ được vậy là tốt đấy! Tuy nhiên chúng ta vẫn chưa thấy động tĩnh gì
từ Tiêu Gia, có lẽ hắn vẫn chưa chết". Thanh âm có chút bình thản, Gia Liệt
Tất nói.
" Không thể nào! Hai tên kia là sát thủ có thực lực đấu sư nhị tinh. Tên Lâm
Vũ đó mới chỉ có Đấu giả nhất tinh thig làm sao có thể sống sót". Kinh ngạc hô
lên một tiếng, Gia Liệt Áo có chút không tin.
Kì thậy cũng đúng thôi, đấu giả với Đấu Sư, là một khoảng cách cực lớn. Một
tên Đấu sư có thể dễ dàng giết chế một tên đấu giả, huống chi là hai đánh một.
Không phải linh hồn của Lâm Vũ trọng sinh thì Lâm Vũ trước kia bây giờ cũng
chỉ là một cái xác.
" Ài! Chúng ta cũng không nên vội mừng, Tiêu Gia sớm muộn gì cũng sẽ bị chúng
ta tiêu diệt mà thôi. Việc đứng đầu Ô Thản Thành này cũng chỉ là chuyện sớm
hay muốn mà thôi". Bỉnh thản như không có chuyện gì, Gia Liệt Tất nói.
Kì thật, cho dù Tiêu Gia có biết Lâm Vũ bị giết thì cũng chả có quan hệ gì với
hắn cả. Cho dù biết thì cũng làm gì? Gia Liệt gia tộc cũng sẽ đổ tội cho hai
tên sát thủ kia mà thôi. Cũng phải cộng nhận là kế sách này của Gia Liệt gia
cũng đủ thâm sâu, cho dù không giết được Lâm Vũ thì cũng chả sao. Cũng đâu có
ai biết được cha con hắn là người chủ mưu. Tất nhiên là nhung chuyện này Lâm
Vũ không thể biết được, bởi vì hắn vẫn còn đang chìm vào mộng đẹp.
Sáng hôm sau.
Nhưng tia nắng bắt đầu xuyên qua qua khe cửa rồi chiếu vào căn phòng của Lâm
Vũ.
" Oáp! Hô, đúng là một đêm dài a".
Thức dậy sau giấc ngủ say, Lâm Vũ vươn vai rồi ngáp dài một cái, sau đó hắn
mới thu dọn lại căn phòng lộn xộn của mình. Song suôi, hắn liền lấy tạm bộ đồ
thay ra cho thoải mái, nhưng vừa nhìn vào chiếc gương thì.
" Đây là, Không thể nào! Chẳng lẽ mình đang mơ?". Vừa nhìn vào chiếc gương,
Lâm Vũ liệt giật nảy cả người rồi thốt lên. Lý do sao, không phải là bộ dạng
của hắn đã thay đổi. Mà là cặp mắt của hắn.
Đúng vậy, một cặp mắt mà cho dù có mơ hắn cũng không nghĩ rằng mình sẽ sở hữu
một trong hai thứ. Đó là Tenseigan và Rinnegan, hơn nữa Lâm Vũ còn có thể thấy
được một khe hở trên trán và cảm nhận được một mối liên kết nhỏ từ cặp mắt tới
cái khe trên trán. Cảm giác giống như một con mắt thứ ba vậy.
" Quá trình dung hợp huyết mạch với Chakra Thần thụ của kí chủ đã hoàn thành.
Chúc mừng kí chủ thu được tam đại nhãn thuật, Tenseigan, Rinnegan và Rinne
Saringan."
Khi Lâm Vũ đang còn đơ người vì những gì mình vừa nhìn thấy, thì đột nhiên.
Thanh âm thông báo của hệ hống vang lên.
" Ngươi nói là thật? Chẳng phải tối qua mi nói là mất một tháng mới hoàn thành
sao?". Có chút kinh ngạc, Lâm Vũ liền hỏi lại.
Nghe vậy, Hệ thống liền giải thích.
" Toàn bộ Đấu khí của kí chủ đã dung hợp với Chakra của Thần thụ. Đồng thời
tạo ra một sự dung hợp nhỏ, dãn đến việc dung hợp huyết mạch của kí chủ đã
được đảy nhanh tiến độ. Thông báo! Năng lượng hiện tại của kí chủ là tổ hợp
giữa chakra và Đấu khí. Tên gọi chưa rõ".
Lúc này Lâm Vũ mới hiểu rõ được vấn đề, hắn cũng không dấu được sự vui vẻ của
mình. Bây giờ, hắn đã có thêm cả đống sức mạnh đến từ nhãn thuật, việc còn lại
chỉ là nâng cao thực lực lên mà thôi. Chưa kể đến việc hắn còn một con bài bí
ẩn từ thể chất đặc thù của mình nữa. Sau này, cho dù gặp kẻ mạnh hơn hắn vẫn
có thể đào tẩu hoặc ám sát tên đó được. Đừng quên rằng, sở trường của Ninja
chính là ám sát.
Cho dù vậy nhưng tất cả mọi việc hắn cần làm bây giờ là tăng cao thự lực. Càng
cao càng tốt, chỉ cần có thự lực, kế hoạch trả thù và kiến tạo hậu cung ở Đấu
Khí Đại Lục này của hắn sẽ trở thành hiện thực. Đến lúc đó, cho dù là Mễ Đỗ
Toa nữ vương hay Vân Vận cũng đều phải quy phục trong Dâm Uy của hắn.
Dâm đãng cười một tiếng, Lâm Vũ dường như có thêm động lực, theo kí ức của bản
thân, chỉ mất vài phút hắn đã tìm được một nơi lý tưởng để luyện tập.
Đó là một khu đất trống nằm ở hậu viện của Tiêu gia. Nơi này được bao bọc bởi
một khu rừng trúc và một vách đá khá cao, ở giữa có một hồ nước không lớn lắm
nhưng đối với Lâm Vũ vậy là quá đủ rồi. Hắn cũng đã có đủ mọi thứ để luyện
tập.