2. Xuyên Việt, Đấu Phá Thương Khung.


Băng bó song suôi, cái cảm giác khát nước kia nó lại ám ảnh khiến cho tôi cảm
thấy khó chịu. Sờ sờ túi thì lại thấy viên trái cây kì lạ kia. Lúc này con
khát lại bùng lên nên tôi liền làm liều. Ném lẹ vào miệng nhai nhai rồi nuốt
xuống sau đó chạy lên trên phòng để xem phim tiếp.

Vừa mở cửa ra thì " Ôi thôi ". Đập vào mắt của tôi là cuốn trục đang tỏa ra
ánh sáng màu tử sắc mờ mờ. Mà lúc này, một hiện tượng kì lạ mà chỉ có trong
phim mới có đột nhiên xuất hiện. Một lỗ đen đột nhiên xuất hiện ngay chỗ cuốn
trục, nó lấy cuốn trục làm trung tâm rồi nhanh chóng lan rộng ra.

Tiếp đó, từ phía tủ sách của tôi. Tất cả các cuốn manga của tôi từng đợt từng
đợt như hoá thành những hạt li ti như bụi phấn, tất cả đều bị cuốn trục kia
hút vào. Lập tức lỗ hổng này tạo ra 1 lực xoáy, cuốn tất cả mọi thứ trong
phòng tôi vào bên trong nó, kể cả tôi cũng không ngoại lệ.

Đến lúc này tôi mới như bừng tỉnh, bởi bản thân đang bị kéo vào cái lỗ hổng kỳ
dị không rõ điểm đến kia. Cuống quýt quơ 2 tay vào ghế sofa đằng sau, nhưng
thật sự cũng chẳng ăn thua. Lực hút quá mạnh, tôi chẳng có đến 1 giây để phản
ứng. Chỉ kịp thét lên 1 tiếng:" A…aaaaaaaaaaaaaaaa…"

Sau khi cuốn tôi cùng với cuốn trục kia vào trong, lỗ hổng tự động đóng lại,
mọi thứ kết thúc như chưa từng xảy ra vậy. Trong khi đó, tôi nửa tình nửa mơ,
không biết rút cuộc nguyên nhân của sự việc này là cái đéo gì, chả hiểu sao
lại quỷ dị đến mức này. Lòng thầm nguyền rủa bản thân mình quá ngu. Tại sao
lại để lại cái vật này trong nhà kho để rồi hôm nay mình tìm được sau đó thì
nên nông nỗi này. Kèm theo đó là nỗi lo lắng không biết mình sẽ bị lạc trôi
tới đâu, sống chết ra sao??? Dần dần, tôi mất đi nhận thức, chìm sâu vào hôn
mê.

Đấu Khí đại lục, trên đại lục không có các loại ma pháp như trong tiểu thuyết,
mà đấu khí mới là chủ nhân duy nhất của đại lục!

Tại đại lục này, tu luyện đấu khí, cơ hồ dưới sự cố gắng của vô số thế hệ đã
phát triển đến mức đỉnh cao, hơn nữa nhờ phạm vi đấu khí không ngừng mở rộng,
cuối cùng đã phát triển vào dân gian, việc này khiến cho đấu khí cùng nhân
loại càng trở nên quen thuộc, do đó, tầm quan trọng của đấu khí trong đại lục
này là không gì có thể thể thay thế.

Trải qua thống kê, đấu khí đại lục đem đấu khi chia ra các cấp bậc từ thấp đến
cao, chia làm bốn giai mười hai cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng!

Mà mỗi đẳng cấp lại phân làm sơ, trung, cao - ba cấp.

Tu luyện đấu khí cấp bậc cao hay thấp cũng là mấu chốt quyết định thành tựu
sau này, ví dụ như người tu luyện công pháp trung cấp Huyền giai tất nhiên sẽ
mạnh hơn người cùng cấp bậc tu luyện công pháp trung cấp Hoàng giai.

Đấu khí đại lục, phân biệt mạnh yếu, quyết định qua ba điều kiện. -

Đầu tiên, trọng yếu nhất đương nhiên là tự thân thực lực, nếu thực lực chỉ có
nhất tinh đấu giả thì dù có luyện công pháp Thiên giai tuyệt thế cũng không
thể chiến thắng một người tu luyện công pháp Hoàng giai đấu sư.

Tiếp theo, đó là công pháp! Đồng cấp bậc cường giả, nếu công pháp của ngươi
cao hơn đối phương, như vậy tại lúc tỷ thí sẽ có ưu thế rất lớn.

Loại cuối cùng, gọi là đấu kĩ!

Tên như ý nghĩa, đây là một lại kỹ năng phát huy đấu khí đặc thù, đấu khí trên
đại lục cũng có cấp bậc phân biệt, cũng chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn
cấp.

Đấu khí đại lục số lượng đấu kĩ không hề ít, bình thường đấu kĩ truyền lưu ra
ngoài, phần lớn đều là hoàng cấp, muốn đạt được đấu kĩ cao thâm thì phải gia
nhập tông phái hoặc đấu khí học viện trên đại lục.

Đương nhiên, một số người do kỳ ngộ hoặc được tiền nhân để lại NPjR công pháp,
hoặc có đấu kĩ tương xứng với chính bản thân mình, thì loại đấu kĩ đó phối hợp
với công pháp khiến uy lực của nó càng mạnh hơn.

Dựa vào ba điều kiện này có thể phán đoán mạnh yếu, tổng thể mà nói nếu có thể
có được cấp bậc công pháp càng cao, sau này phát triển càng không cần phải
nói…

Bất quá công pháp tu luyện cao cấp đấu khí người thường đều rất khó tìm được,
công pháp truyền lưu tại tầng lớp phổ thông, nhiều nhất cũng chỉ là Hoàng giai
công pháp, một số gia tộc cường đại hoặc trung, tiểu tông phái mới có phương
pháp tu luyện Huyền giai, ví dụ như gia tộc của Tiêu Viêm, công pháp cao nhất
chỉ có tộc trưởng mới có tư cách tu luyện. Cuồng sư nộ cương, là một loại
phong thuộc tính công pháp đấu khí trung cấp Huyền giai.

Trên Huyền giai, đó là Địa giai, loại công pháp cao thâm này chỉ có thế lực
siêu nhiên hoặc đại đế quốc mới có thể có…

Còn Thiên giai… thì đã mấy trăm năm chưa từng thấy xuất hiện.

Theo lý luận, người bình thường muốn có được công pháp cao cấp, cơ bản đều là
khó như lên trời, nhưng mọi sự đều không có tuyệt đối, theo đấu khí đại lục mở
rộng ra, vạn tộc tràn vào an cư lập nghiệp, phía bắc đại lục, có man tộc được
xưng là lực lượng mạnh mẽ vô cùng, có thể cùng thú hồn hợp thể. Phía nam đại
lục, cũng có các loại gia tộc ma thú cao cấp có trí tuệ, hay chủng tộc hắc ám
âm ngoan quỷ dị…

Bởi vì địa vực mở ra, nên có rất nhiều ẩn sĩ vô danh, tại lúc sinh mệnh kết
thúc, có lẽ sẽ đem công pháp do mình sáng tạo để ở một nơi, chờ đợi người có
duyên đến lấy. Tại đấu khí đại lục truyền lưu một câu nói: Nếu có một ngày,
ngươi rơi xuống một cái sơn động, không cần kinh hoảng, đi về phía trước hai
bước, có lẽ nó sẽ giúp ngươi trở thành cường giả của thế giới này!

Nói như vậy, cũng không phải là giả, trong ngàn năm lịch sử của đại lục, cũng
không thiếu loại cố sự nhờ những kì ngộ này mà trở thành cường giả.

Mà cố sự tạo thành hiệu quả là rất nhiều người tìm đến các vách núi hòng đi
tìm tuyệt thế công pháp. Đương nhiên, những người này phần lớn đều là gẫy tay
gẫy chân mà về…

Tóm lại, đây là một mảnh đất tràn ngập kỳ tích và người sáng tạo nên kỳ tích.

Ô Thản Thành, Tiêu gia.

Lúc này trong một căn phòng nằm cạnh Luyện Võ trường của Tiêu gia. Trên chiếc
giường đậm chất cổ trang của Tàu Khựa, một thiếu niên khoảng 16, 17 tuổi.
Khuôn mặt thanh tú có chút lạnh lùng cùng một chút sự non nớt vẫn chưa phai
hết. Điều đặc biệt là thiếu niên này có một mái tóc bặc trắng trông như ông cụ
cùng với cặp mắt biến dị. Trên trán của thiếu niên này xuất hiện một vạch màu
xám nằm ngay giữa trán.

Và thiếu niên này không ai khác, chính là Lâm Vũ.


Đấu Phá Thương Khung Chi Ta Là Tiêu Viêm - Chương #2