11. Phường Thị.


《 MERRY CHRISTMAS tất cả các anh em.????

Tuy hơi muộn màng xíu???? nhưng chúc tất cả các bác một đêm Noel vui vẻ????.

Chúc các bác nào có gấu có một đêm đánh phá thành trì an toàn và may mắn????????.

Chúc bác nào chưa có gấu có một đêm vuốt trụ vui vẻ????????.

Nhưng chung quy lại là. Chúc các anh chụy em có một mìa noel đầm ấm????????????????????》

Sáng hôm sau..

" Lâm Vũ ca ca. Dậy mau".

Một thanh âm ôn nhu vang lên bên tai của Lâm Vũ khiến hắn chợt tỉnh giấc.

Vừa mở mắt ra thì đập vào mắt của Lâm Vũ là khuôn mặt nhỏ nhắn của Huân Nhi.
Có điều là, cái khoảng cách này cũng quá gần đi.

" Oáp! Có việc gì mà muội gọi ta sớm vậy?". Ngáp dài một cái, Lâm Vũ ngái ngủ
nói.

" Kêu huynh dậy thì huynh cứ dậy đi. Không thắc mắc". Huân nhi nhẹ nhàng nói.

Lúc này Lâm Vũ mới để ý, hôm nay trông cô nàng này có vẻ rất vui a! Không biết
là có chuyện gì khiến cô nàng này vui tới vậy. Hơn nữa hôm nay trông cô nàng
này lại có chút xinh xắn hơn thường ngày.

" Rồi rồi! Muội ra ngoài chờ ta, ta thay đồ đã". Xua xua tay một cái, Lâm Vũ
làm vẻ mặt khó chịu nói.

" Huynh đúng là cái đồ. Hứ". Hừ nhẹ một tiếng Huân Nhi liền đỏ mặt chạy ra
ngoài.

Cũng chính vì cái hành động vừa rồi của nàng đã khiến cho Lâm Vũ xuýt chút nữa
xịt máu mũi. Trong lòng thầm hô mình xui xẻo. Nhưng cái hạnh động đó cũng quá
đáng yêu đi. Ka thích.

Lắc lắc đầu, Lâm Vũ liền thay lẹ bộ đồ rồi bước ra ngoài. Thấy Huân Nhi đang
chờ, Lâm Vũ liền bước tới giở giọng trêu đùa nói.

"Tiểu ny tử mặc đẹp như vậy làm gì? Chẳng lẽ hẹn hò cùng người khác sao?".

"Phải a, phải a, đây là lần đầu tiên trong 9 năm Lâm Vũ ca ca chịu cùng ta đi
ra ngoài, Huân Nhi rất thụ sủng nhược kinh nha, đương nhiên phải mặc đẹp một
chút." Thấy Lâm Vũ thân mật trêu chọc, làm Huân Nhi đôi mắt híp thành hình bán
nguyệt, cười duyên nói.

Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Lâm Vũ liền có chút hổ thẹn. Quả thật trong quá khứ
tên Đầu gỗ này chỉ dám âm thầm dõi theo Huân nhi mà thôi. Cứ lúc nào nàng bắt
gặp ánh mắt của hắn thì hắn lại tỏ vẻ lạnh lùng không quan tâm. Nhưng mà bây
giờ hắn sẽ không kìm chế nữa, một tuyệt thế mĩ nữ như Huân Nhi. Nhất định hắn
sẽ dành cho bằng được, không phải vì nhan sắc của nàng. Mà là cảm xúc a! Tình
cảm của tên đầu gỗ này, hay nói đunga hơn là hắn đã say nắng cô nàng này ngay
từ khi tới thế giới này.

Bất đắc dĩ cười cười, Lâm Vũ chỉ áy náy nhìn Huân Nhi rồi dắt theo nàng đi
dạo. Hai người bọn hắn vừa đi vừa nói chuyện, nửa đường cũng gặp một ít tộc
nhân, nhìn thấy hắn cùng Huân Nhi thân mật đàm tiếu bộ dáng, đều không khỏi lộ
ra vẻ mặt ngưỡng mộ.

Huân Nhi hiện tại, vô luận là xinh đẹp hay thiên phú, đều là viên minh châu
sáng nhất trong đám người tuổi trẻ của gia tộc, bình thường đều ôn nhã hòa
khí, bất quá ở đằng sau nụ cười nhàn nhạt đó, cũng ẩn chứa một cỗ lạnh lùng,
cùng nàng chào hỏi, dễ dàng, muốn nói chuyện thêm, rất khó. Còn Lâm Vũ, hắn
lại là thiên tài sáng giá của Tiêu gia. Hai người cho dù là thiên phú hay nhan
sắc đều là Kim đồng ngọc nữ a!

Không để ý đến thần sắc của mấy cái tộc nhân, Lâm Vuc liền dẫn Huân Nhi trực
tiếp ra khỏi gia tộc, sau đó thả chậm tốc độ, nhàn nhã đi dạo trên đường. Bởi
vì hắn đã hấp thu hết trí nhớ của dược lão bao gồm thuật Luyện Đan cùng Đấu Kỹ
công pháp, tuy nhiên thực lực không có đột nhiên tăng mạnh, nhưng là Tiềm Lực
lại biến không thể đo lường , có thể nói chỉ cần tu vi đến, Lâm Vũ cũng sẽ như
vậy trở thành một tên Cửu Phẩm Luyện Dược Sư. Và lí do mà hắn dẫn Huân nhi ra
ngoài gia tộc đi dạo là để tiện đường mua một ít thảo dược về học tập luyện
chế đan dược. Hắn có thể trực tiếp mua thảo dược từ hệ thống, nhưng điểm cống
hiến tiêu hao cũng quá lớn. Với lại hắn còn để điểm đó để mua nhẫn thuật nữa.
Bởi vì việc sử dụng nhẫn thuật đã ngấm vào máu của hắn rồi cho nên sử dụng đấu
kĩ khá là ngượng tay chân.

Ô Thản thành không hổ là một trong những đại thành thị của Gia Mã đế quốc,
nhân khí cực kỳ thịnh vượng, tuy mặt trời rất chói chan, nhưng trên đường cái,
dòng người mãnh liệt, thậm chí ngẫu nhiên còn thấy một ít kỳ dị chủng tộc. Có
lẽ do có Lâm Vũ làm bạn, sau khi ra khỏi gia tộc, Huân Nhi trở nên hoạt bát
rất nhiều, lôi kéo Lâm Vũ không ngừng chạy đi chạy lại khiến hắn có chút phát
mệt. Nhưng mà thấy cô nàng này bui vẻ như vậy, Lâm Vũ cũng có chút vui lây.

Sau khi dẫn Huân Nhi đi chơi chán, Lâm Vũ mới mang theo nàng đi tìm dược điếm
gần đó, bỏ ra chín trăm kim tệ, mua ba gốc hai mươi năm tử diệp lan thảo cùng
với hai gốc tẩy cốt hoa, mấy thứ này đều là tài liệu cấp thấp để hắn học luyện
chế Trúc Cơ Linh Dịch. Tất nhiên là để bán chứ không phải là để dùng. Những
thứ này, Lâm Vũ chỉ cần bỏ ra chút tiền là có thể mua được, đương nhiên, nếu
muốn tài liệu cao cấp, chỉ có thể tự mình đi tìm hoặc là đi phường thị, đấu
giá hội mấy địa phương đó mới có.

" Được rồi, Dược tài tới tay, thứ duy nhất còn thiếu đó là một cái nhất cấp
mộc hệ ma hạch!". Rời khỏi dược điếm, Lâm Vũ liền nói.

" Bộ huynh tính luyện đan sao?". Nhìn đóng dược thảo trên tay của Lâm Vũ, Huân
Nhi tò mò hỏi.

"Đúng vậy a! Dạo này có chút nhàm chán nên muốn học tập luyện dược xem sao".
Lâm Vũ gãi gãi đầu nói.

" Nhưng mà luyện dược sư cần có một hỏa hệ đấu kĩ cùng thuật Khống hỏa a! Theo
như ta biết thì huynh đâu có Hỏa thuộc tính cùng Hỏa hệ công pháp đâu?". Huân
Nhi có chút ngạc nhiên hỏi.

" Cái đó sao? Ta có thể tự giải quyết được vấn đề này. Hơn nữa đây cũng là một
cách tăng thực lực của ta lên nhanh hơn". Lâm Vũ chậm rãi giải thích.

" Vậy được! Chắc Lâm vũ ca ca cũng không biết những nơi có bán ma hạch đi.
Huân nhi sẽ dẫn huynh đi mua". Huân Nhi dường như đã hiểu ra, nàng khẽ gật đầu
rồi dắt tay Lâm Vũ đi.

Ma hạch, ở trên đấu khí đại lục cũng được gọi là ma tinh. Tên như ý nghĩa, đây
là một loại năng lượng tinh hạch bên trong cơ thể ma thú, bên trong tràn ngập
thiên địa năng lượng cực kỳ cuồng bạo, đối với loại năng lượng này, cho dù là
một đấu vương cũng không dám mạo hiểm bạo thể nguy hiểm, đem nó mạnh mẽ hút
vào.

Tuy ma hạch không thể trực tiếp hấp thu, bất quá nó cũng là tài liệu chính
không thể thiếu khi luyện dược, ma hạch trải qua bí pháp của luyện sư luyện
chế, sẽ thần kỳ bị một số dược thảo trung hòa cuồng bạo thuộc tính, cuối cùng
trở thành các loại linh dược tăng lên thực lực làm mọi người mơ ước, giá cả
nhất thời tăng vọt!

Còn có, ma hạch còn có thể gia trì trên vũ khí, vũ khí được ma hạch gia trì,
phá hư lực không chỉ tăng thêm một bậc, mà còn có tăng phúc đấu khí mê người
đặc hiệu, rất được đấu giả giai tầng trên đấu khí đại lục truy đuổi.

Đương nhiên, trừ vũ khí, ma hạch cũng có thể gia trì trên khôi giáp và một số
vật phẩm, giúp chủ nhân mang đến phòng ngự lực mạnh mẽ, giúp cho người ta lúc
đối mặt với nguy hiểm thì có thêm vài phần bảo hộ sinh mạng. Nhiều đặc hiệu
như vậy, tự nhiên sẽ khiến cho ma hạch trở thành tài liệu được đấu khí đại lục
hoan nghênh nhất, không chỉ có đấu giả, ngay cả luyện dược sư tôn quý, cũng
thường xuyên đi khắp mọi nơi tìm kiếm cao cấp ma hạch, để luyện chế đan dược
cấp bậc càng cao.

Dưới tác động của loại triều lưu này, ma hạch trên đại lục, cơ hồ hàng năm đều
ở trạng thái không đủ đáp ứng nhu cầu, ma hạch cao cấp bậc chỉ cần xuất hiện
tại đấu giá hội hoặc các nơi khác, lập tức sẽ bị người ra giá cao mua đi.

Sự quý giá của ma hạch, tự nhiên sẽ tạo nên rất nhiều dong binh đoàn chuyên
lấy việc giết ma thú mà sống, bất quá, thu được ma hạch, cũng không phải là
một việc dễ.

Đầu tiên, ma thú không chỉ có thực lực cường hãn, hơn nữa dị thường xảo trám
bởi vì bản tính hung ác cùng với cách công kích đặc thù, ma thú thường mạnh
hơn so với đồng cấp bậc nhân loại cường giả. Cho nên, muốn một mình giết chết
một ma thú đồng cấp, không có thực lực xuất chúng, rất dễ trộm gà không được
mà còn mất gạo.

Tiếp theo, cũng không phải trong cơ thể ma thú nào cũng có ma hạch loại năng
lượng kết tinh này, giống như một loại tỷ lệ, đôi khi, một dong binh đoàn lấy
một nửa số người bị thương để đánh chết một con ma thú, nói không chừng, sẽ
không có thu hoạch gì, loại việc này, tại đấu khí đại lục cũng không phải lần
đầu tiên, không tính là ngạc nhiên…

Bởi vậy, giá của ma hạch trên đấu khí đại lục, đều là rất cao.


Đấu Phá Thương Khung Chi Ta Là Tiêu Viêm - Chương #11