5 : Phòng Đấu Giá


Sáng sớm.

Sau khi kết thúc phần luyện công, Thiên Du hồ hởi lấy theo ba bình sứ có chứa
ba phần Thanh Dương thủy rồi vội vàng đi ra ngoài. Hôm nay vì trong cơ thể
không còn đấu khí để trợ giúp tu luyện nữa nên tốc độ tiến triển chậm vô cùng,
điều này làm Thiên Du càng bức thiết hơn vào việc kiếm tiền và mua các loại
đan dược trợ giúp tu luyện.

Mục tiêu của hắn lần này là phòng đấu giá Đặc Thước nhĩ.

Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá, phòng đấu giá lớn nhất Ô Thản thành, đồng thời
cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất gia mã đế quốc : Đặc Thước Nhĩ gia tộc.

Đặc thước nhĩ gia tộc đã có lịch sử lâu đời, tại Gia Mã đế quốc phát triển đã
có mấy trăm năm, quan hệ có thể nói là rất rộng rãi, mà theo một vài tin đồn,
gia tộc giàu có này tựa hồ còn có quan hệ với hoàng thất.

Ở đế quốc, Đặc Thước Nhĩ gia tộc, cùng Nạp Lan gia tộc, nhân đặc nhĩ gia tộc
được xưng là gia mã tam cự đầu, tam đại gia tộc, tại đế quốc kinh tế, quân sự
đều có thế lực không nhỏ.

Cho nên, có Đặc Thước Nhĩ gia tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi
nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không
dám động tới.

Nhìn phòng đại hội to lớn ở cuối ngã tư đường, Thiên Du rẽ vào một con hẽm gần
đó, lấy ra một chiếc mặt nạ bạc đã được chuẩn bị sẵn mang lên. Không yên tâm,
hắn lại thi triển một tiểu xảo nhỏ làm da bản thân trở nên đen thui, nhìn hắn
bây giờ khó ai tin tưởng được hắn chính là Thiên Du mặt trắng trước đây cả.

Hài lòng về hình dáng bản thân, Thiên Du ung dung đi đến phòng đấu giá.

Trong ánh mắt kì quái của hai tên gác cửa, Thiên Du không hề để tâm bước thẳng
vào trong.

Bên trong là một khu đại sảnh to lớn được chia ra làm nhiều phòng, Thiên Du
nhìn quanh rồi bước đến một cửa phòng có ghi hai chữ “ Giám Bảo “.

Đẩy cửa vào, Thiên Du nhìn thấy một người trung niên đang gục đầu ngủ trên bàn
công tác.

Cộc cộc !

Hắn khẽ gõ lên mặt bàn.

“ Ai đấy !?”

Người trung niên khẽ dụi mắt ngồi dậy. Đợi đến khi nhìn thấy Thiên Du thì ông
ta lộ ra không kiên nhẫn phất phất tay.

“ Con nít nhà ai đến đây quậy phá, mau mau về nhà đi !”

Thiên Du sững cmn sờ, lại nhìn nhìn xuống thân mình. 1m3 thân cao, cơ thể gầy
nhôm, da dẻ đen thùi lùi, mặc dù mang chiếc mặt nạ nhưng vẫn là tiêu chuẩn một
thằng nhóc chính hiệu.

Mặt Thiên Du đã đen lại càng đen hơn, cũng may là hắn đang mang mặt nạ nên
người ngoài không nhìn thấy được.

“ Ta đến để làm giao dịch “

Một giọng nói khàn khàn từ dưới chiếc mặt nạ vang lên, Thiên Du tiếp tục dùng
một kĩ xảo khác để thay đổi đi giọng nói của mình.

“ Giao dịch ? “

Người trung niên sững sờ, tuy nhiên với tố chất của một nhân viên phòng đấu
giá ông ta rất nhanh trở nên nghiêm túc lại.

“ Xin hỏi tiên sinh đây muốn làm giao dịch gì ?”

“ Bán nó !”

Thiên Du vừa nói vừa lấy ra một bình sứ từ chiếc túi vải bên hông đặt lên bàn.

“ Đây là ? “

Người trung niên nghi hoặc cầm lấy chiếc bình, khẽ mở ra, ngay lập tức một mùi
thảo dược thơm ngát tràn ra căn phòng. Sắc mặt ông ta khẽ biến.

Nhanh chóng đóng nắp bình lại, ông ta có chút cung kính hướng về Thiên Du nói

“ Đại nhân xin chờ chốc lát, tôi sẽ đi gọi Đại Sư đến đây giám định. Thứ này
nằm ngoài quyền hạn của tôi !”

“ Ừ “

Thiên Du cũng không làm khó dễ ông ta, tự tìm một cái ghế ngồi xuống nhâm nhi
tách trà chờ đợi.

Một lát sau, người trung niên quay trở lại, đi theo phía sau ông ta còn có một
ông lão mặc áo xanh nữa.

“ Đại nhân, đây là Cốc Ni đại sư, một vị nhị phẩm luyện dược sư. “

Người trung niên kính cẩn giới thiệu, mà ông ta không nói thì Thiên Du cũng
biết, vị luyện dược sư đầu tiên xuất hiện trong nguyên tác đây mà.

Thiên Du khẽ gật đầu chào, Cốc Ni cũng nhẹ chào lại, không có sự kiêu ngạo của
luyện dược sư như nguyên tác đã nói.

Lúc này, người trung niên đã cận thận lấy chiếc bình đưa đến trước mặt Cốc Ni
đại sư.

Cốc Ni nhận lấy, đưa lên mũi ngửi ngửi rồi đổ một giọt lên mu bàn tay, một sự
chấn động đấu khí kì lạ hiện lên bao quanh lại giọt dược thủy đó.

Một lát sau, Cốc Ni sắc mặt chấn động mở trừng mắt ra.

“ Tam phẩm dược thủy “

Người trung niên nghe Cốc Ni kinh hô thì há to miệng, mặt dại ra. Ông ta ở đây
cũng năm năm rồi, lần đầu tiên thấy được dược thủy tam phẩm, dù sao Ô Thản
thành cũng chỉ là một tiểu thành mà thôi.

Thiên Du cũng hơi kinh ngạc, không ngờ loại dược thủy hạ cấp đơn giản này lại
được liệt vào hàng tam phẩm.

“ Xin mạn phép hỏi đây là loại dược dịch gì, tôi không thể đoán ra được tác
dụng của nó “

Cốc Ni có phần kính trọng đưa lại bình ngọc cho Thiên Du hỏi.

“ Thanh Dương thủy, có thể làm gia tăng xác xuất thành công khi luyện chế tam
phẩm đan dược, tứ phẩm cũng có chút tác dụng. “

Thiên Du nhấp một ngụm trà nói ra một câu như trời giáng vào tâm linh hai
người ở đây, “ Bố chém đấy, khà khà” Thiên Du cười thầm.

Gia tăng xác suất luyện thành tam phẩm đan dược, tứ phẩm cũng có tác dụng.

Ông trời ơi ! Cái này, cái này.... Đúng là nghe cũng chưa từng nghe qua, nếu
là thật thì đây quả là bảo bối của giới luyện dược sư rồi.

“ Đây là do ngài luyện chế sao ?”

Cốc Ni bật thốt lên, ngay lập tức ông ta lại cảm thấy hối hận, câu nói này có
thể làm đắc tội đối phương a.

“ Không phải ! Là thầy ta làm “

Thiên Du lắc đầu, ngắn gọn súc tích nói ra một câu đã nghĩ kĩ từ trước.

Cốc Ni thở phào.

“ Vậy cậu định giao dịch chúng thế nào, tôi đề nghị nên đem nó để ở cuộc đấu
giá hai ngày sau. Khi đó chúng ta sẽ có thêm thời gian để tuyên truyền. “

Nghe cách xưng hô của Cốc Ni, Thiên Du cười nhạt, thay đổi cũng thật nhanh.

“ Ừ, nhưng ta đang cần tiền gấp. Vậy đi, ở đây ta có hai bình nữa, tổng cộng
ba bình. Ta sẽ bán cho các ngươi một bình, còn hai bình kia thì sẽ ủy thác đấu
giá. Thế nào ?”

Thiên Du nghĩ nghĩ rồi đưa ra câu trả lời.

“ Được ! Cứ như vậy “

Cốc Ni vui vẻ đồng ý, phòng đấu giá mua một phần thì có tám thành sẽ là của
ông ta rồi. Không vui mới lạ.

“ Ừm, phần dược dịch này chúng tôi ra giá là 200000 kim tệ. Đây là mức giá rất
sát rồi, cậu có ý kiến gì không ?”

Cốc Ni đưa ra giá cho một bình Thanh dương thủy.

“ Ừ ! “

Thiên Du không mặn không nhạt nói một câu, dường như 200000 kim tệ với hắn chỉ
là một con số vậy. Có ai biết đâu trong lòng hắn lúc này đang cười như hoa nở,
là 200000 đó, từ khi xuyên qua đến giờ hắn còn chưa cầm được một kim tệ nào
nữa kìa.

Nhận lấy một cái kim tạp cùng một cái thủy tinh tạp từ tay người trung niên,
Thiên Du vui mừng bỏ cái kim tạp chứa tiền vào túi, còn cái kia thì hắn nắm
trong tay nhìn hai người Cốc Ni một cách nghi hoặc.

“ Đây là thẻ khách quý, có nó cậu có thể nhận lấy sự ưu đãi của tất cả phòng
đấu giá thuộc Đặc Thước Nhĩ gia tộc, ba ngày sau cậu có thể cầm nó đến đây để
tham dự buổi đấu giá.”

Cốc Ni vuốt chòm râu dài cười nói.

Thiên Du nghe vậy gật gật đầu thu nó vào. Trầm ngâm một lát hắn nói tiếp.

“ Ta còn muốn mua ít đồ nữa !”

Ánh mắt Thiên Du híp lại, tiền có rồi, giờ phải lo lắng cho tu vi bản thân
thôi.


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #5