Tứ Nhân


Trở về bên nhân vật chính của chúng ta. Thiên Du lúc này đang chiến đấu vô
cùng gian khổ, Độc Hậu không hổ danh là một lão quái Đấu Thánh, một thân độc
đấu khí quỷ dị vô cùng, dù Thiên Du có bất tử thân không sợ nhưng vẫn chịu rất
nhiều đau đớn.

“ Thiên Cương đồng. Thiên cương Vũ tướng !”

Ánh mắt Thiên Du lại một lần nữa biến đổi, đồng tử trở thành màu vàng kim có
một vòng xoắn ốc liên tục xoay tròn bên trong.

Dưới tác dụng của Thiên Cương đồng, nguyên lực toàn thân Thiên Du biến đổi trở
thành Thiên cương lực cứng rắn vô song.

Thiên cương đồng là một trong chín loại thần thông đồng thuật của Thiên Du,
bản thân nó cho phép Thiên Du chuyển đổi nguyên lực bản thân trở thành thiên
cưng lực cứng rắn nhất trong trời đất. Có thể công có thể thủ, rất thích hợp
sử dụng chiến đấu lâu dài.

Một luồng sóng khí vàng kim từ thân Thiên Du bạo phát ra tạo nên một trận
phong bạo càn quét ra bốn phía, những cây cổ thụ nằm dưới chân Thiên Du phát
ra nhũng âm thanh rền rĩ rồi liên tục đổ ngã.

Dần dần, sóng khí ngưng tụ lại rồi tập trung bao quanh Thiên Du. Một pháp thân
võ tướng màu vàng kim lấy Thiên Du làm gốc đã thành hình.

Võ tướng có khuôn mặt của Thiên Du, toàn thân được chiến giáp bao bọc kỹ càng,
bên hông còn treo một thanh chiến đao hoa lệ vô cùng.

“ Hác !”

Võ tướng quát to một tiếng rồi rút ra thanh chiến đao phách thẳng về phía kẻ
thù trước mặt mình, động tác không hề hoa lệ mà tràn đầy quyết tuyệt sát ý.

Mọi chuyện nói thì chậm nhưng diễn ra nhanh vô cùng, chỉ trong nháy mắt thì
lưỡi đao khổng lồ sắc bén đã đến trước mặt Độc hậu, khí lãng sắc bén thổi quét
qua người bà khiến da dẻ đều đau đớn lên.

“ Hừ ! Phá Tinh điểm. “

Độc Hậu sắc mặt nghiêm nghị vận chuyển đấu khí toàn thân, một Thiên giai hạ
phẩm đấu kỹ được bà nhanh chóng thi triển ra.

Ngón tay thon dài của Độc Hậu được bao bọc bởi một luồng đấu khí lục sắc tạo
nên những chấn động kì dị, bà ta cứ vậy một chỉ điểm ra chống đỡ với thanh đao
khổng lồ trước mặt mình.

Keng !!!

Một âm thanh như kim chúc giao kích vang lên, thanh đại đao cứ tưởng sấc bén
vô bì lại bị một ngón tay thon dài của Độc Hậu ngăn cản lại.

Tuy nhiên Thiên Du lại chẳng có gì bất ngờ, dù sao tu vi hắn cùng bà ta cách
biệt quá lớn, thần thông dù có mạnh nữa bản thân cũng chẳng phát huy ra được
bao nhiêu.

“ Hô áp !”

Tay trái hóa quyền đấm mạnh ra, một chấn động quyền phiên bản pháp tướng cũng
được Thiên Du thi triển.

Oành !

Do khoảng cách quá gần nên Độc Hậu cũng chẳng kịp phản ứng, với lại cận thân
chiến vốn không phải là thế mạnh của bà nên một quyền này bà ta hứng trọn.
Thân hình Độc Hậu như sao chổi bị đánh bay đi đập vào một tiểu sơn gần đó, đục
ra cả một cái hố to, khói bụi bay mù mịt.

Thiên Du thấy vậy nhưng vẫn súc thế đề phòng, bởi vì một cổ cảm giác áp bức
đang từ trong hố to truyền ra nói cho hắn biết. Mọi chuyện chưa kết thúc đâu
!!

“ Thiên giai trung cấp đấu kỹ. Mê độc ma vụ “

“ Thiên giai cao cấp đấu kỹ. Độc nê thú “

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau một âm thanh trầm thấp âm tàn đã từ nơi đó vang
lên. Một luồng sương mù lục sắc tản ra khắp mọi nơi, bao trùm cả một vùng sơn
mạch.

Hống !

Một tiếng kêu kì dị vang vọng trời cao. Ánh mắt Thiên Du hoàn toàn không bị
ảnh hưởng bởi lục sắc sương mù, hắn có thể nhìn rõ ràng từng cọng lông trên
thân con quái vật vừa xuất hiện.

Đó là một con thú như do bùn xanh tạo thành, không tay không chân, không mắt
không mũi, toàn thân hoàn toàn là một khối bầy nhầy không ra hình thù gì.

Con quái thú lướt bò đi như ốc bò nhanh chóng lao đến chỗ Thiên Du, hàng trăm
cái xuc tu lục sắc từ thân nó mọc ra phóng thẳng về phía hắn.

Một thanh chiến đao khác được Thiên Du ngưng tụ ra rồi liên tục huy động chém
đứt những xúc tu đang vươn tới, nhưng có vẻ như hiệu quả hoàn toàn không tốt
chút nào.

Những phần xúc tu bị chém đứt rơi xuống thì ngay lập tức hấp thụ sương mù xung
quanh biến thành những con tiểu xà cuốn lấy chân của Thiên Cương võ tướng.

Từ nơi những con tiểu xà quấn lấy, từng luồng từng luồng khói xanh liên tục
bốc lên. Dù tốc độ không nhanh nhưng cứ cái đà này thì sớm muộn gì chân của Võ
tướng cũng sẽ bị ăn mòn mất, dù Thiên Du có thể lại một lần nữa tạo ra nhưng
tiêu hao chắc chắn không nhỏ. Với một trận chiến thế này thì nhiêu đó cũng đủ
quyết định thế cục rồi.

Bất đắc dĩ Thiên Du đành giải trừ Thiên Cương đồng của bản thân, hấp thụ lại
toàn bộ nguyên lực. Ánh mắt Thiên Du khẽ chớp động lên.

Một vòng lam quanh nhẹ nhàng lưu chuyển trong đồng tử, ngay khi Thiên Du định
sử ra Tịnh Hóa Linh đồng thì bỗng một chấn động không gian khẽ xuất hiện cách
hắn không xa.

Độc hậu cũng dừng lại hành động của mình ngưng mắt về phía trước.

Một âm thanh có phần quen thuộc từ đó vang lên.

“ Tam Thiên bí thuật ! Tam trọng thiên.”

Một luồng khí thế của Bán Thánh bùng nổ lên.

“ Bạch nhật chước linh viêm. Thanh tẩy!”

Một sóng lửa màu trắng lan tràn ra, Thiên Du bất đắc dĩ đành vận lên nguyên
lực bao bọc bảo vệ mình.

Sương mù lục sắc dưới biển lửa trắng rất nhanh tan ra đi rồi biến mất, hỏa
diễm màu trắng cũng tiêu hao hết đi.

Thân ảnh của kẻ mới đến cũng hiện lên rõ ràng.

“ Tiêu Viêm “

“ Tiêu Huyền ca ca “

Hai âm thanh đầy kinh ngạc vang lên cùng một lúc. Thiên Du đưa bất ngờ nhìn
Độc Hậu rồi lại quay về phia Tiêu Viêm nhàn nhạt lên tiếng.

“ Tiêu Viêm, đã lâu không gặp !”

“ Tiêu Thiên Du, là ngươi !”

Tiêu Viêm lúc này cũng đã nhận ra kẻ thù của mình, cặp mắt hắn tràn ngập căm
hận nhìn chằm chằm Thiên Du, sâu trong đó còn có thêm một tia nghi hoặc nữa.

“ Ha Ha, lại thêm một tên dư nghiệt Tiêu Gia. Cũng tốt, lần này ta sẽ một mẻ
hốt gọn các ngươi ! Chuyển Cửu Chuyển Thánh Nguyên thuật, chuyển !”

Một gợn sóng không gian lại hiện lên ngay sau lưng Tiêu Viêm làm hắn sợ hãi
lắc mình tránh ra, một giọng nói thô bạo đầy thù hận từ trong gợn sóng vang
lên. Một tên nam nhân từ trong đó bước ra, khí thế nhất tinh đấu thánh hoàn
toàn bạo phát.

“ Là hắn ! “

Thiên Du tinh ý nhận ra kẻ vừa đến là tên cướp mình giết 5 năm trước, chỉ là
không biết hắn làm sao còn sống thôi, hơn nữa tu vi còn cao như vậy.

Thiên Du đưa mắt nhìn khắp ba người kia, trong lòng nặng nề than thở.

“ Ôi vãi ! Cả ba đều là kẻ thù, xem ra ta sẽ bị quần ẩu rồi. Có nên bỏ chạy
tạm lánh không ta ?”

Tuy nhiên hiện lực có lẽ không quá tàn khốc đối với Thiên Du.

Vì cả ba người còn lại cũng không phải là thiện ý gì với nhau. Độc hậu thì
nhìn Tiêu Viêm với ánh mắt vừa yêu vừa hận, nhìn tên cướp kia thì là sát khí
lạnh lùng.

Còn Tiêu Viêm thì nhìn bà ta với ánh mắt đề phòng, còn tên kia thì nhìn cả ba
người còn lại với ánh mắt muốn giết hết.

Bốn người, bốn tâm tư. Hội tụ lại cùng nhau, không khí một cuộc tứ chiến đã
giăng đầy cả một vùng trời.


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #23