Mỗi Quái Một Đấm


Người đăng: Cuongthienlaoto

Ngay khi sự kiện chúa tể sơn mạch Tử Tinh Dực Sư Vương bị một nhân loại giết
chết,đã khuấy động lên một hồi náo động cho toàn khu rừng.
Tại một sơn mạch bên cạnh, một nhân loại liền đang cưỡi trên đầu một đầu Tấn
Mãnh Long. Nói Tấn Mãnh Long nhưng liền đi bằng hai chân khổng lồ,móng sắc
nhọn cùng với đôi chân nhỏ hơn phía trên thân. Trên đầu Tấn Mãnh Long chính là
một cặp sừng nhọn hoắc màu xích hồng. Cả cơ thể Tấn Mãnh Long mơ hồ tỏa ra một
luồng hỏa diễm, nhưng dĩ nhiên không phát ra. Các ma thú ở đây liền hoảng sợ
vì Tấn Mãnh Long này dĩ nhiên hàng thật giá thật Lục Cấp đỉnh phong ma thú.
Tuy nhiên Tấn Mãnh Long cường đại này đang cam tâm làm thú cưỡi cho nhân loại
phía trên,một người đàn ông ngăm đen,vóc dáng lực lưỡng thêm vào đó là cặp râu
hàm én càng làm người đàn ông thêm dữ tợn.
Người đàn ông này chính là vương giả cho toàn bộ 14 khu vực sơn mạch quanh
đây,Thất giai trung kỳ ma thú Ám Kim Thiên Trảo Hùng. Bản thân ma thú cấp 7
liền tự hóa hình,tu luyện chính là tương tự loài người nên tốc độ tu luyện
nhanh hơn so với Ma thú khác rất nhiều.
Lúc này Hùng Sơn-vương giả ma thú kia đang vô cùng lo lắng. Sau khi nghe
chuyện nhân loại đã giết Tử Kim Dực Sư Vương kia,hắn liền vô cùng run sợ. Hắn
chính là sợ gia gia của Tử Kim Dực Sư Vương kia, chúa tể của toàn bộ khu rừng
phía Nam Đấu Khí Đại Lục này, Bát Cấp đỉnh phong Hắc Kim Đế Sư Vương.
Phải nói gia gia của Tử Kim Dực Sư Vương kia chính là vô cùng cường đại, mang
trong mình biến dị Sư Tộc, chính Hắc Kim Đế Sư Vương liền dùng cường thế tạo
cho cả khu rừng phía nam Đấu Khí Đại Lục tên riêng,liền là Hắc Đế Sâm Lâm.
Trong một địa vực mà Đấu Tôn như thần long thấy đầu không thấy đuôi thì dĩ
nhiên một Ma Thú tự lực bản thân phát triển đến Bát Cấp đỉnh phong chính là đế
vương. Vậy mà cháu của hắn,có kẻ dĩ nhiên dám giết chính là gây sự với hắn. Mà
làm một kẻ chỉ huy như Hùng Sơn chính là không bảo vệ được cháu hắn chính là
không tránh khỏi liên quan.
Hùng Sơn đang hoàn toàn hi vọng bắt được tên nhân loại này để may ra có lời
trước Sư Tộc này.Nhưng Hùng Sơn chính là không biết trận chiến giữa Nguyễn
Hiền với Tử Tinh Dực Sư Vương,nếu không dù cho có mười cái gan hắn cũng không
dám. Lúc này Hùng Sơn chính là đang kêu gọi tất cả 12 tên chúa tể sơn mạch
xung quanh để tụ họp đi bắt.
Lúc này,tất cả chúa tể 13 sơn mạch hắn quản lí đều đã tụ tập đông đủ: Kim
Huyền Lang, Thanh Dực Xà, Huyết Tinh Bức,Tấn Mãnh Long... đủ các loại ma
thú,tất cả đều Lục cấp đỉnh phong.
“ Tất cả nghe đây,tất cả mau tìm bắt tên nhân loại đã giết Tử Kim Dực Sư Vương
cho ta. Thấy là giết bằng mọi giá! Tất cả nghe rõ chưa” Hùng Sơn liền hét lớn:
“Rõ!”Lũ ma thú liền trả lời rõ ràng.
Sau đó tất cả Ma thú liền nhanh chóng đi về hướng mà Nguyễn Hiền đang ngồi chế
biến Tử Kim Dực Sư Vương,
Bất quá,nhân vật chính của ta hoàn toàn không hề biết về những gì diễn ra sắp
tới. Thực chất không phải không hề biết mà là không muốn biến. Bản năng của
Thợ Săn chính là một kẻ là mồi,kẻ kia chính là kẻ săn mồi. Nguyễn Hiền chính
là có thực lực để tự tin!
...
Trời đã xế chiều, cũng đã 3 tiếng trôi qua từ lúc Nguyễn Hiền giết Tử Kim Dực
Sư Vương.
Cảnh phía trước hiện gia chính là Nguyễn Hiền lúc này đang đứng hiên
ngang,trên không trung chính là tụ tập vô số đầu Ma thú,con nào con nấy cũng
vô cùng khổng lồ,dữ tợn. Ở giữa đám Ma thú đó,có một bóng người đang lăng
không mà đứng, cao to vạm vỡ,đang tỏa ra vô tận sát khí!
“ Nhân loại to gan,dám làm thịt Tử Kim Dực Sư Vương, hôm nay chính là ngày
chết của ngươi!”
Hùng Sơn hét to,khí thế ngày một tăng lên. Áp lực một Thất giai ma thú tỏa ra
không dễ các Lục giai Ma thú trở xuống có thể chịu được.
Bất quá, Hùng Sơn chính là đen rồi,bởi Nguyễn Hiền chính là không hiểu những
gì Hùng Sơn nói:
“ Tất cả nghe lệnh,tiêu diệt tên nhân loại kia cho ta!” Thanh âm hùng dũng lan
khắp khu rừng
Ngay lập tức,13 Lục giai Ma thú đỉnh phong nhanh chóng lao về phía Nguyễn
Hiền.
Nguyễn Hiền trước thế công của các Ma thú, liền không nao núng, trên mặt nở nụ
cười nhẹ. Hắn nhanh chóng tiếp cận với Ma thú gần nhất, một đầu Phong Dực Báo
tung ra nắm đấm. Mọi thứ diễn ra khá nhanh, chỉ thấy một thân hình khổng lồ
bay nhanh như tên bắn. Phong Dực Báo liền bị trượt trên nền đất vài chục
thước.
Tiếp tục,một đầu Huyết Tinh Bức,thoắt ẩn thoắt hiện xuất hiện sau lưng Nguyễn
Hiền.
“Âm Tần Bức Công” Huyết Tinh Bức mở miệng phóng ra đại tuyệt chiêu âm ba đấu
kỹ của bản thân mình.
Âm ba đấu kỹ chính là tuyệt chiêu dựa vào chính thiên phú của Bức tộc,một
chiêu có thể gây chấn thương từ trong cơ thể.
Bất quá ngay khi âm ba tiếp xúc với Nguyễn Hiền,liền thấy hắn sử dụng thủ pháp
lên cơ thể!
Bụi mù bay đi ,Nguyễn HIền xuất hiện với không một chút tổn thương!Rất
nhanh,hắn liền có biện pháp trả đũa, một cái lắc mình,hắn liền biến mất không
một ai nhìn rõ chuyển động của hắn.
Rất nhanh,Nguyễn Hiền liền xuất hiện trên đầu Huyết Tinh Bức,một đấm đánh cho
con dơi liền rơi tự do. Khi rơi xuống đất,Huyết Tinh Bức liền tạo một hố sâu
10 thước dẫu cho nó vô cùng khổng lồ.
Grào,
Một con khủng long liền nhanh chóng dùng biện pháp đơn giản nhất,nó chính là
con Tấn Mãnh Long mà Hùng Sơn đã cưỡi trước đó, liền tung một cú đá. Với cơ
thể vô cùng cứng rắn,cùng với một ít tinh huyết Long Tộc, Tấn Mãnh Long liền
dùng cơ thể cường đại của mình đánh cho Nguyễn Hiền bay xa hàng chục thước.
Đừng nhìn đòn tấn công đơn giản nhưng chính là cường giả Đấu Hoàng cũng không
dám ngạnh kháng, dù sao thân thể nhân loại cũng không thể so sánh với Ma thú.
Bất quá tưởng rằng cú đá của Tấn Mãnh Long đánh bay Nguyễn Hiền bay xa hàng
chục thước nhưng dĩ nhiên đó chỉ là kình lực tỏa ra, khi mà bụi đất bay đi
chính là thấy Nguyễn Hiền chỉ bị cách vài thước,trên cơ thể chính là không có
chút tổn thương nào.
Thấy cảnh tượng vừa rồi,Tấn Mãnh Long chính là kinh ngạc không ngớt. Phải biết
nhân loại Đấu Hoàng mà dính đòn vừa rồi chính là chết không ngờ, Đấu Tông thì
ăn không ít thiệt thòi. Dĩ nhiên nhân loại trước mặt,mặc dù Đấu Khí chưa được
Nhất Trọng lại có thể ngạnh kháng trực tiếp với hắn.
Bất quá, khi mà chưa hết kinh ngạc,con ngươi Tấn Mãnh Long liền co rút cực độ.
Nguyễn Hiền đã đứng ngay bên cạnh hắn, một cú đá không thể dĩ hơn. Nhưng dĩ
nhiên Tấn Mãnh Long liền nhanh chóng mất đi ý thức.
Hồn phi phách tán, chính là từ hợp lí nhất diễn tả tình trạng này. Dẫu Ma thú
Linh hồn kém hơn so với Nhân loại nhưng đã sắp đặt chân đến Thất giai Ma thú
như bọn chúng thì Linh Hồn đã có sự cường đại nhất định. Chỉ cần còn Linh
Hồn,dù mất đi cơ thể liền có thể trọng sinh. Nhưng dĩ nhiên không ai ngờ đòn
đánh tưởng rất đơn giản ấy khiến cho bọn chúng cơ hội cuối cùng trọng sinh
cũng không còn.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy,các Ma Thú định lao vào tấn công Nguyễn Hiền liền
chững lại. Bọn chúng đủ biết tên nhân loại nhìn vô cùng bình thường này dĩ
nhiên cường đại đến mức nào. Trong lòng chúng chính là đang chờ đợi,vua bọn
chúng xuất trận.
Từ một phía,các Ma Thú liền nhanh chóng nhường đường cho một nhân loại vô cùng
nhỏ bé đi vào. Hắn chính là Hùng Sơn.
“ Không nghĩ tới ngươi lại lợi hại như vậy! Bất quá dù thế nào, hôm nay ta
nhất định bắt ngươi về!” Hùng Sơn vẫn giọng nói vô cùng dõng dạc y như lực
lượng mà hắn có.
“ Anh bạn,ngươi liền đang nói gì?” Lúc này Nguyễn Hiền liền ngạc nhiên khi
chính con người trước mặt nói chuyện hắn liền không hiểu.
Suy nghĩ một chút, hắn liền hiểu ra bản thân hắn chính là từ Đấu La Đại Lục
sang,dĩ nhiên ngôn ngữ so với nơi này bất đồng.
Xem ra vẫn nên tìm một thôn làng để có thể tìm hiểu ngôn ngữ nơi này? Nguyễn
Hiền liền thầm nghĩ. Dù sao đối với hắn,khác biệt ngôn ngữ là một vấn đề khá
đơn giản. Với IQ lên tới 270 ở Trái Đất,hắn liền học ngoại ngữ thành thạo
không đến một tuần.
Nhận thấy đối phương có chút kinh ngạc, nhưng sau đó nhanh chóng trầm ổn, Hùng
Sơn liền hừ nhẹ. Hắn nhanh chóng biến về trạng thái mạnh nhất của mình, bản
thể.
Cơ thể vốn đã lực lưỡng ngăm đen đó liền nhanh chóng biến thành một cự hùng
khổng lồ.cao đến 7 thước. Bộ lông màu đen đôi lúc tản mát ra màu ám kim vô
cùng huyền lệ. Trên trán dĩ nhiên có một cổ tự màu vàng kim vô cùng bắt mắt.
Cự hùng chính là so với Gấu trên trái đất giống hết,bất quá kích thước vô cùng
khủng bố.Nhìn như vậy nhưng Ma thú còn lại liền đều thầm sợ hãi, bất giác lùi
vài bước.
Thất Giai Ma thú trung kỳ, chính là tồn tại rất mạnh xung quanh nơi này.
Phải biết hơn 20 đế quốc xung quanh đây cũng chỉ có ngũ đại cường quốc mới có
Đấu Tông tọa trấn, ma đa phần trong đó chính là từ Nhất tinh cho đến Tam Tinh.
Hùng Sơn với cơ thể mãnh mẽ trời sinh chính là dù đấu với Cửu tinh Đấu tông
nhân loại cũng có gan đánh một trận.
“Nhân loại,dù hôm nay chính là ngày chết của ngươi” Hùng Sơn hừ nhẹ
Một đoàn hắc khí bốc lên từ người Hùng Sơn, nhanh chóng tập trung về phía cự
trảo. Nó nhanh chóng hình thành nên một cự trảo màu đen khổng lồ, tỏa ra vô
tận uy áp khiến tất cả Ma thú xung quanh có chút sợ hãi
“Hùng Trảo Thiên Ma” Hùng Sơn hét lớn, cự trảo màu đen lấy vô tận uy áp nhanh
chóng lao về phía Nguyễn Hiền.
Lúc này Nguyễn Hiền liền có đôi chút ngạc nhiên nhân loại trước mặt lại chính
là Ma Thú hóa hình. Nguyễn Hiền mặc dù là người xuyên việt nhưng dĩ nhiên đây
là lần thứ 2 hắn mới thấy,lần đầu chính là tiểu nha đầu Tiểu Hồng,một Tương Tư
Đoạn Trường Hồng, tiên thảo cực phẩm hóa hình người.
“Haix,lúc này không biết tiểu thảo không biết thế nào.” Bất giác,Nguyễn Hiền
liền nhớ đến tiên thảo xinh đẹp này.
Bất quá suy nghĩ liền thoáng qua,khi mà cự trảo khổng lồ đen kịt đang lao về
phía hắn với tốc độ chóng mặt.
Nguyễn Hiền cũng cười nhẹ, hắn biết xong trận chiến này chính là các Ma thú
khác nhanh chóng bỏ đi! Hắn không hề né, nhanh chóng lao thẳng vào phía cự
trảo khổng lồ đen kịt kia.
Hùng Sơn vô cùng đắc ý, trong lòng thầm nghĩ Nguyễn Hiền điếc không sợ súng,
liền chính là dám lao thẳng về phía tuyệt chiêu của mình.
Nhưng rất nhanh chóng, Hùng Sơn liền đồng tử co rút, Nguyễn Hiền liền vọt ra
từ chính trong cự trảo của hắn.Tư thế chính là muốn chuẩn bị đấm hắn
Hùng Sơn nhanh chóng dùng bàn tay không lồ của mình đối chiến với Nguyễn Hiền.
Hắn tin lực lưỡng mãnh mẽ bản thân chính là đối kháng được với Nguyễn Hiền.
Rầm
Chấn động vang lên,một luồng bạo khí nhanh chóng lan ra từ vụ va chạm.
Nguyễn Hiền vẫn thân ngạo nghễ đứng trên không trung, dĩ nhiên đây là lần đầu
hắn lăng không ở Đấu Khí Đại Lục này.
Trái hẳn với vẻ ung dung của Nguyễn Hiền, bên kia Hùng Sơn chính là tơi tả hơn
nhiều. Tay phải, trung tâm của đỡ nắm đấm Nguyễn Hiền liền biến mất. Dĩ nhiên,
Nguyễn Hiền đã nương tay đối với Hùng Sơn. Hắn biết bản thân những Ma Thú này
đã biết suy nghĩ như nhân loại, hắn cũng không muốn dây dưa để kéo theo cả đàn
tới. Nguyễn HIền không phải sợ mà chỉ là ngại đấm mà thôi.
Hùng Sơn dĩ nhiên biết nhân loại này đã nương tay với hắn,nhanh chóng biến về
hình người, nhưng dĩ nhiên tay phải đã mất. Hắn biết ngày hôm nay không thể
nào bắt được nhân loại này về chuốc giận cho Sư Vương.Liền nhanh chóng ra lệnh
cho các Ma Thú kia:
“Rút!”
Hắn đã chuẩn bị tâm lí cho cơn thịnh nộ của Hắc Ám Đế Sư Vương kia rồi. Trước
khi đi hắn còn quay đầu cảm tạ cùng sùng kính trước lực lưỡng cường đại của
Nguyễn Hiền.
Nhìn thấy toàn bộ Ma thú nhanh chóng bỏ đi hết, Nguyễn Hiền cũng không làm gì
nữa,nhanh chóng hướng tới chõ Tử Tinh Dực Sư Vương tiếp tục đánh chén.
Hùng Sơn quay đầu lại,đành thở dài, nếu ngươi có thể đưa xác Tử Tinh Dực Sư
Vương cho ta liệu ta có thể giảm được cơn thịnh nộ của người kia không. Sau đó
xoay đầu bỏ đi.
...
Tại một nơi,bên cạnh sơn lâm,lúc này trời đã tối
-Các tráng sĩ ơi, liệu có thể cho tiểu nữ đi nhờ được không? Tiểu nữ bị lạc đường?
Một nhóm những người định vào rừng săn giết Ma thú kiếm tinh hạch, thực lực
phần lớn Đấu Sư, cao nhất Đại Đấu Sư, người có thực lực cao nhất liền đi tới
trả lời:
-Cô nương hãy đi cùng chúng tôi, ban đêm đi rừng nguy hiểm lắm đấy! Vừa nói vừa cười vô cùng sảng khoái
-Đa tạ vị đại ca! Cô gái liền trả lời rất lễ phép, nhưng dĩ nhiên trên miệng nở một nụ cười xảo trá!
---Muốn biết chuyện gì, hãy đón đọc chương 3


Đấu Phá Cường Giả - Chương #2