Ngươi Là Người, Không Phải Là Thú!


Người đăng: Cuongthienlaoto

Sau trận đại chiến, vạn Ma Thú khi đến khí thế như dời nói lấp biển, nhưng khi
về liền lẳng lặng mà đi!

Vạn Hoàng Thành, lúc này đây, binh sĩ trên trường thành thấy Ma Thú đã rút
lui, vui mừng phấn chấn! Toàn bộ dân chúng, trước đó đang chuẩn bị dọn nhà
liền thấy đó mà hoan hô, vui như đón tết.

Trên tường thành, vị trí cao nhất, một vị trung niên nhân mặc một bộ chiến
giáp, sắc mặt hưng phấn: “ Không ngờ Nam Thiên Đại Lục này lại có nhân vật
đáng sợ như vậy! Đạt đến Đấu Thánh trong truyền thuyết! Ta phải nhanh chóng
báo cáo cho Đại vương, liền muốn tới bái phỏng!”
...
Sơn La Thôn- Lý Gia

Lúc này, khi mà người dòng tộc họ Lý đang sắm sửa đồ đạc, dĩ nhiên muốn nhanh
chóng tránh khỏi tai kiếp. Nhưng khi mà chưa đi được bao xa, Lý Gia liền thấy
đại quân Ma Thú kia, nhanh chóng rút lui, mà thân ảnh đuổi hết đại quân kia
liền là Nguyễn Hiền,ân công của Lý Gia họ!

Đại trưởng lão sắc mặt vui vẻ:” Xem ra ta là vẫn quá coi thường ân công, dĩ
nhiên ân công đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết kia!”
Nhị trưởng lão cũng mặt mày tươi cười:”Mọi người, chúng ta mau trở về! Ân công
đã giải quyết kiếp nạn kia rồi! Chúng ta mau trở về đón ân công!”

Lý Gia người tràn đầy vui vẻ, liền nhanh chóng theo các trưởng lão trở về,
trong ánh mắt của lớp thanh niên tràn đầy ngưỡng mộ vị ân công kia!
...
Khi mà người Lý Gia đang trên đường trở về, dĩ nhiên Nguyễn Hiền đã về đến Sơn
La Thôn!

Mắt thấy Sơn La Thôn không còn bóng người, hắn cũng thầm thở dài! Hắn cũng
biết trước đại quân như thế, cho dù là ai cũng liền làm như vậy!
Cuối cùng hắn vẫn quyết định tiến tới Lý Gia động phủ,
Vừa đến đại môn, Nguyễn Hiền liền thấy một thân ảnh xinh đẹp, mặc bộ váy lụa
màu lam tay đang bưng một chậu nước đi! Người này chính là Lý Vân!
“ Lý Vân, cô nương đang làm gì vậy!”

Lý Vân nhanh chóng quay mặt nhìn về phía Nguyễn Hiền:”Công tử người trở về.
Tiểu nữ rất lo lắng chô công tử!”
Nguyễn Hiền cũng có chút hưng phấn:” Cũng không có gì! Nhưng ngươi đang làm gì
vậy!”

Lý Vân như nhớ ra chuyện gì, nhanh chóng đáp:” Công tử, tiểu nữ trong rừng
thấy một người bị thương rất nặng! Liền nhanh chóng mang người này về! Toàn
thân tràn đầy thương tích!”
“ Nhanh đưa ta đi xem!”

Lúc này, Lý Vân liền nhanh chóng dẫn Nguyễn Hiền đến phòng ở của mình!
Một căn phòng nhỏ nằm phía tây động phủ, bên trong tràn đầy mùi hương dễ chịu!
Mà người bị thương lại đang nằm trên giường của Lý Vân.
Mắt thấy Nguyễn Hiền, hắn cũng giật mình:”Không ngờ lại là hắn!”
Lý Vân liền thấy thái độ của ân công, liền hỏi:”Công tử, ngài biết hắn!”
Nguyễn Hiền nghe thấy câu hỏi Lý Vân, liền có chút bối rối, sau đó liền ho
nhẹ:
“ Cũng có quen biết! Vết thương này, hẳn là do ta gây ra đi!”

Lý Vân mặt sửng sốt:” Công tử, tại sao người lại đánh người ta thương tích như
vậy!Chẳng lẽ...”
Như vừa nghĩ ra chuyện gì, Lý Vân sợ hãi, nhanh chóng túm lấy bờ vai của
Nguyễn Hiền

Như biết suy nghĩ Lý Vân, hắn cũng nhẹ nhàng giải thích:” Hắn cũng không phải
là Ma Thú đâu, là con người hẳn hoi chỉ là huyết mạch có chút đặc biệt liền có
thể biến thành khí đột! Nếu hắn là Ma Thú, khi hắn bất tỉnh như vậy ngươi đừng
mong căn phòng này có thể chưa được hắn!”

Lời của Nguyễn Hiền rất chính xác, Ma Thú khi mà bị thương quá nặng liền hóa
thành bản thể chứ không giống chủng tộc người Saiyan!

Nghe Nguyễn Hiền giải thích như vậy, Lý Vân mới trở lại bình thường, liền đến
tiếp tục chăm sóc!
“ Bất quá, nếu để như vậy chắc chắn hắn cũng không qua khỏi đi! Để ta đến cứu
hắn!”

Sau đó Nguyễn Hiền liền lên tiếng, nhanh chóng đi tới bên cạnh giường!
Lý Vân liền ngạc nhiên:” Công tử, người biết chữa bệnh!”

Nguyễn Hiền thản nhiên nói:” Ta cũng biết một chút! Chút thương thế này hẳn có
thể chữa được! Gia tộc ngươi hẳn là có Kim châm đi! Mau mang tới đây!”
Lý Vân hai mắt lóe sáng, nhanh chóng đi lấy kim châm!

Nguyễn Hiền hắn đúng là biết y thuật! Hắn trước kia đi theo sư phụ Jirou học
Điểm huyệt, các huyệt đạo cơ hồ nằm rõ! Lại kết hợp kiến thức giải phẩu, đông
y kiếp trước liền xem như cơ thể người cái gì cũng biết! Sau này, kết hợp với
Hồn Lực,hắn liền thành công nghiên cứu ra kỹ thuật để mà cứu chữa người bệnh!
Bất quá nếu đối phương mà toàn thân nát vụn, chỉ còn linh hồn thì hắn chịu!
...
Lý Vân nhanh chóng mang một bộ Kim Châm đến cho Nguyễn Hiền, đây là một bộ của
vị y sư trong thôn, y thuật rất cao minh!
“Được rồi, cô nương mau ra ngoài đi! Ta cần tập trung tinh thần để cứu chữa!”
Lý Vân thầm gật đầu, nhanh chóng ra ngoài rồi đóng cửa, để Nguyễn Hiền nhanh
chóng cứu chữa
...
Trời đã tối, lúc này đây người dân Lý Gia đã nhanh chóng trở về! Nhất là biết
Ân công đã trở về liền rất vui vẻ,định đến bái phỏng! Nhưng Lý Vân ở cửa liền
ngăn cản, nói là Ân công đang chữa bệnh,cần tập trung, lúc này mọi người mới
ra về!
...
Khoảng một lúc lâu sau,

Lúc này, Nguyễn Hiền mới bước ra khỏi phòng, sắc mặt có hơi tái nhợt, nhưng dĩ
nhiên tâm thần rất vui vẻ!
Lý Vân liền sốt sắng:” Công tử, liền thành công chứ!”

Nguyễn Hiền liền nhìn Lý Vân, thầm gật đầu nói:”Hắn đã qua cơn nguy hiểm, bất
quá vẫn cần ngươi chăm sóc mấy ngày mới có thể tỉnh lại!”

Lý Vân nghe vậy cũng cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó định vào xem nhưng lại nhớ gì
đó:” À công tử, Lý Gia người dân đã trở về, lúc này lúc ngài trị bệnh có đến
thăm, nhưng tiểu nữ liền đã nói họ về rồi! Chỉ là 3 ngày nữa Lý Gia tổ chức ăn
mừng, không biết công tử có thể nể mặt liền tham dự!”

Nguyễn Hiền nở nụ cười hòa ái:” Lý Gia đã đối đãi tốt với ta như vậy, ta liền
không nỡ từ chối! 3 ngày sau ta liền chung vui!”

Sau đó Nguyễn Hiền liền cất bước trở về phòng của mình. Hắn hôm nay có rất
nhiều kiến giải về sức mạnh ở nơi này.

Thấy công tử cũng có việc bận, Lý Vân cũng không nói nhiều nữa! Nhanh chóng
vào chăm sóc người đang bị thương kia.
....
Hai ngày sau, cuối cùng người Saiyan kia liền đã tỉnh
Lúc này Lý Vân đang chăm sóc cho hắn! Thấy hắn tỉnh lại liền mừng rỡ!
“ Ngươi tỉnh lại rồi à! Ngươi liền đã hôn mê hai ngày hai đêm rồi đấy!”
Người Saiyan kia thần sắc mơ hồ, tỉnh lại liền thấy Lý Vân! Nhưng trái với
khuôn mặt cảm kích liền mặt mày trở nên dữ tợn, hắn nhanh chóng bóp cổ Lý Vân!
“ Nhân loại, không phải là thứ tốt đẹp! Ta ăn thịt ngươi!”
“ Ngạ Quỷ kia, không biết sống chết! Mau thả Lý cô nương ra!”

Nguyễn Hiền thanh âm nhanh chóng vang vọng khắp động phủ! Một thân ảnh mảnh
khảnh dáng vẻ thư sinh nhanh chóng bước vào! Hắn hôm nay tâm tình thật tốt,
định đi thăm tên Saiyan kia! Nhưng tên Saiyan kia không biết sống chết, liền
định ăn thịt Lý Vân, hắn rất tức giận!

Vừa vào đến cửa liền nhanh như thiểm điện tung một cú đấm trời giáng vào bụng
tên Saiyan, rồi đỡ eo Lý Vân trở về vị trí cũ. Nguyễn Hiền trạng thái biến
thành khỉ đột còn không sợ, huống hồ trạng thái dạng người này! Hắn đối với
tên Saiyan này rất nhiều lần tức giận, chỉ nhìn là muốn đánh! Không phải Lý
Vân mang hắn trở về,dáng bộ rất quan tâm hắn nếu không Nguyễn Hiền hẳn muốn để
cho tên này liệt luôn.

Tên Saiyan đau đớn, những rất nhanh cố gắng gượng dậy, hắn từ trong sâu thẳm
có một cỗ tự tôn vô cùng mãnh liệt, không thể để tên nhân loại này được như ý!
“Ngươi vừa gọi ta là gì”
“ Ngươi điếc sao, ta gọi ngươi là Ngạ Quỷ, còn không bằng một Súc Sinh”

Tên Saiyan nghe vậy, mặt mày đỏ tía, hắn là lần này tức giận triệt để! Hắn là
Ma Thú kiêu hãnh, lại bị tên nhân loại kia mắng cho còn không bằng Súc Sinh.
Tức giận tên Saiyan liền bộc phát sức mạnh, liền định tử chiến với Nguyễn
Hiền!

Mắt thấy tên Saiyan tức giận liền muốn hùng hổ xông tới, Nguyễn Hiền liền từ
từ nói:
“ Thân là loài người lại tự nhận mình là Súc Sinh, còn không gọi là Ngạ Quỷ!
Đến Ngạ Quỷ cũng không muốn nhận loại người không biết mình là ai như ngươi!”

Tên Saiyan kia đang hùng hùng hổ hổ lao tới, nhưng con ngươi co rụt! Vô cùng
tức giận nhưng vẫn đè nén xuống hỏi:
“Hừ, ta là chủng tộc Ma Thú họ Hầu dũng mãnh,ai lại như nhân loại xảo quyệt
như các ngươi! Còn nói ta là con người, đúng là vô tri! Ngươi liền thấy nhân
loại nào biến thành Cự Hầu như ta chưa!”

Nguyễn Hiền nghe chưa hết câu, liền cười lớn:
“ Ha ha, nói đến như vậy vẫn nghĩ là mình Súc Sinh, thật là ngu dốt”
“ Nếu ngươi có thể biến thành Cự Hầu, vậy sao lúc hôn mê không hóa thành bản
thể, có Ma Thú nào như ngươi không?”
“ Lúc ngươi biến thành Cự Hầu, không phải liền cần một quả cầu bắn lên mới
biến được sao, có Ma Thú nào như ngươi không?”
“ Lúc ngươi biến thành Cự Hầu, cắt đi cái đuôi liền biến lại thành bộ dáng
loài người, có Ma Thú nào như ngươi không?”
Từng thanh âm giễu cợt vang lên,

Nhưng trước những lời nói châm chọc đó, tên Saiyan liền không tức giận mà còn
vô cùng kinh ngạc, hai mắt mở to:
“ Làm sao... làm sao ngươi biết chuyện đó!”
Nguyễn Hiền cười nhẹ, sắc mặt trang nghiêm:
“ Bởi vì ta biết tổ tiên của ngươi! Ngươi là người! CÒn việc biến hình chính
là do đặc thù huyết mạch chủng tộc ngươi! Nếu ta đoán không gian, chủng tộc
các ngươi chính là con cháu của Thần Hầu và Nhân loại đi! Tính ra chân chính
cũng có một nửa của Ma Thú!”
“Tuy nhiên sức mạnh của ngươi vô cùng to lớn! Lại chỉ biết dựa vào biến hình,
chính là ngu dốt!”
“ Nếu trong vòng 1 tuần, ta có thể giúp sức mạnh của ngươi lại một lần thuế
biến, lại không cần phải biến thành khỉ đột, vậy ngươi liền bái ta làm sư phụ
đi!”
Nói xong, không để tên Saiyan nói tiếp liền dẫn Lý Vân đi ra ngoài:
“Ngày mai, nếu muốn mạnh lên, canh năm hãy đến ngọn núi cao nhất Hoàng Liên
Sơn Mạch,ta sẽ giúp ngươi! Bây giờ thì ngươi mau nghỉ đi!”

Lúc mà thanh âm kết thúc liền đã không còn thấy bóng dáng của Nguyễn Hiền, mà
Saiyan cũng lâm vào trầm mặc, không biết suy nghĩ gì!
~~~
~~~
Thông báo ae là mai không có chương nhé! Tác giả bận tìm kiếm tài liệu!


Đấu Phá Cường Giả - Chương #17