Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Trên sa mạc có hai bóng ngươi đang chậm rãi hành tẩu, cước bộ của họ rất chậm
rãi, rất bình tĩnh cứ như đang đi du lịch thưởng thức cảnh vật xung quanh chứ
không phỉa đang bước đi trên sa mạc khô cằn.
Hai người đang di chuyển chính là Mỹ Đồ Toa cùng Vô Song, Tiểu Y Tiên lúc này
đang bị vây vào trạng thái đột phá giữa đấu giả và đấu sư, nàng không tiện đi
theo hắn . Nói gì thì nói trong Gia Mã đế quốc bàn về nơi nào có nhiều độc tố
nhất đương nhiên là xà nhân tộc, ở đó tốc độ tu luyện của Tiểu Y Tiên liền
bạo tăng.
Cuối cùng hai bóng người dừng lại, trước mặt họ xuất hiện một tòa thành trấn
con người “Thanh Mạc thành “.
Mỹ Đồ Toa mặc một bố áo choàng màu đen che kín thân thể, đến cả bộ mặt cũng
dùng tấm vải mỏng màu tím che lại, nàng nhíu mày “Ngươi bắt ta rời khỏi cung
điện đi đến chỗ này làm gì ? “.
Vô Song thở ra một hơi nặng nề “Nghịch thiên cải mệnh, đây là việc cuối cùng
ta cần làm ở đây, không làm xong việc này thực sự ta không an tâm rời đi “.
Mỹ Đồ Toa cũng không hỏi nhiều, nàng chậm rãi đi theo Vô Song tiến vào thành
.
Mỹ Đồ Toa thực sự rất ít khi ra khỏi Tháp Qua Nhĩ sa mạc, nguyên nhân đơn
giản vì sự tồn tại của nàng mới có thể bảo vệ xà nhân tộc, nàng không dám rời
xa nơi này bất quá có hai con đấu tông khôi lỗi của Vô Song tọa chấn thì Mỹ Đồ
Toa thực sự cũng yên tâm phần nào, mới có thể thoải mái rời khỏi hoàng cung
của nàng.
Thành thị trong sa mạc, cùng thành thị bên trong đế quốc so sánh thì cấu trúc
đơn giản hơn vài phần nhưng lại kiên cố hơn nhiều, nguyên nhân có lẽ là bởi vì
nằm kề Tháp Qua Nhĩ sa mạc, phòng ngự tại nơi này, so với bên trong đế quốc
cũng sâm nghiêm hơn rất nhiều, giữa thành thị tùy ý có thể thấy được binh
lính vũ trang hạng nặng đang tuần tra.
Sau khi tiến vào thành thị, Vô Song thuê một chiếc xe ngựa cùng với Mỹ Đồ Toa
hướng về thành Nam bước đi, sau khi chuyển qua mấy cái ngã tư đường, một cái
sân lớn cơ hồ có thể cùng Ô Thản Thành Tiêu gia đại viện so sánh xuất hiện ở
trong tầm mắt.
Ở phía trên cùng trong sân, một lá cờ theo gió nhẹ đong đưa, mấy chữ to Mạc
Thiết Dong Binh Đoàn được vẽ ở phần trên bên ngoài lá cờ, mơ hồ lộ ra một cổ
khí thế thiết huyết cứng rắn cùng ý chí kiên cường.
Nhìn lá cờ trên cao khóe miệng Vô Song mỉm cười, sau đó đột nhiên quay lại
nhìn Mỹ Đồ Toa “Ta quên mất một việc, đây là nhân tộc địa bàn mà cái tên của
ngươi lại quá đáng sợ rất dễ kinh động kẻ khác “.
Mỹ Đồ Toa mắt đẹp nhìn Vô Song sau đó gật đầu “gọi ta là Thải Lân đi, dù sao
chỉ là cái tên thôi cũng không quan trọng “.
Vô Song nhoẻn miệng cười “ Thải Lân tên hay lắm, kiếm một cái nhà trọ thôi ,
ban đêm chúng ta sẽ hành động “.
(Sau này đổi hết tên Mỹ Đồ Toa về Thải Lân nhé ).
…..........
Ban đêm Thải Lân cùng Vô Song thân hình di chuyển cực nhanh, mục tiêu của họ
đúng là Mạc Thiết dong binh đoàn . Với thực lực của hai người đương nhiên
không thể bị phát hiện, dù sao trong toàn bộ Mạc Thiết dong binh đoàn còn
không có nổi một đại đấu sư tọa chấn, quá yếu.
Hai người rất nhanh đi đến một căn phòng nhỏ trong một góc hoang vắng, căn
nhà chỉ cần nhìn vào từ bên ngoài thôi cũng đã cho người ta cảm giác chủ nhân
của nó thân phận tuyệt đối rất tầm thường.
Vô Song đứng lặng trước cánh cửa đó thật lâu không động thậm chí làm Thải Lân
tò mò “Phía sau cánh cửa này rốt cuộc có cái gì “.
Nghe thấy âm thanh của Thải Lân, ánh mắt Vô Song ngày càng quyết tâm, ánh
mắt ngày càng lạnh lùng, hắn hít một hơi thật dài sau đó chậm rãi mở cửa bước
vào.
Trong phòng tuy nhỏ nhưng cực kỳ sạch sẽ, trong phòng chỉ có một chiếc giường
, ở phía trên đó một tiểu mỹ nhân đang say ngủ.
Thải Lân nhíu mày quan sát cô gái trong phòng, nàng thực sự không hiểu tại
sao Vô Song phải kéo nàng tiến vào đây để gặp một cô gái thậm chí còn chưa bắt
đầu tu luyện.
Cô gái trong phòng tuổi tác cũng không lớn, nhìn qua chỉ khoảng 13 – 14 tuổi ,
một thân trang phục thanh nhã màu xanh lục, thân hình mặc dù xinh xắn, cơ thể
phát dục tương đối chậm nhìn qua làm người ta có chút cảm giác ngây thơ trong
sáng.
Một khuôn mặt trái xoan tinh tế đáng yêu, giống như một búp bê xinh xắn, bộ
dáng của nàng khi ngủ rất đáng yêu làm cho trong lòng người trước mặt không
khỏi có cảm giác thương xót muốn ôm vào lòng.
Thải Lân quan sát nàng ta thật cẩn thận lại một lần nữa đột nhiên nhíu mày “
Là kết quả giữa nhân loại và xà nhân tộc ? “.
Tháp Qua Nhĩ sa mạc, thỉnh thoảng xảy ra chuyện nữ nhân loài người bị xà nhân
lăng nhục. Dựa theo lẽ thường mà nói, xà nhân cùng nhân loại phát sinh quan
hệ, bình thường sẽ không mang thai, bất quá mọi sự cũng không có cái gì tuyệt
đối, luôn luôn có một tỉ lệ cực kì thưa thớt khi nữ nhân cùng xà nhân quan hệ
sẽ mang thai và sinh con...
Mặc dù sinh con, bất quá đứa trẻ mang huyết mạch của loài người cùng xà nhân,
bình thường rất khó sống qua hai tuổi. Nhưng cô gái trước mặt Thải Lân, tuổi
cũng đã chừng mười ba mười bốn ? Điều này thực sự rất đặc biệt.
Vô Song lấy một cây kim nhè nhẹ đâm vào cổ nàng, hô hấp của nàng lập tức biến
thành trầm trọng . Vô Song dùng hai tay nhấc cô gái này lên sau đó rất nhanh
thân hình biến mất, Thải Lân cũng lập tức lao theo hắn, hai người phi thân
mà đi, đôi cánh đấu khí mở ra cấp tốc rời khỏi Thanh Mạc thành.
Trong một hang động thần bí giữa sa mạc, Vô Song nhẹ nhàng đặt Thanh Lân nằm
xuống, sau đó mới thở nhẹ ra một hơi.
Thải Lân lưng dựa vào tường ánh mắt tò mò “ Cô gái này là ai vậy ?, thần
thánh phương nào mà khiến ngươi cẩn thận như vậy “.
Vô Song quay lại nhìn Thải Lân sau đó nói “ Sự tồn tại của nàng ta vốn là
nghịch thiên thực sự đối với Yêu Cung nói riêng và toàn bộ yêu tộc nói chung
thì nàng không được phép tồn tại, chỉ có giết cô gái nhỏ này mới có thể làm
giải tỏa nguy hiểm của nàng với chúng ta “.
Thải Lân mỉm cười “Vậy thì giết đi, chỉ là một sinh mạng đừng nói ngươi mềm
lòng nhé “.
Vô Song cười khổ “ ừ ta không ra tay được, ta suy nghĩ rất nhiều rồi nhưng
vẫn không ra tay được cho nên ta mới mang cả nàng tới đây, ta muốn nàng giúp
ta làm một cuộc phẫu thuật “.
Thải Lân nhíu mày “Phẫu thuật cái gì ?, bản vương cảm thấy mình phi thường
hoàn hảo không cần thêm thắt cái gì, ngươi đừng có đánh chủ ý linh tinh “.
Vô Song nhìn Thanh Lân vẫn đang say ngủ sau đó lại nhìn Thải Lân, ánh mắt cực
độ nghiêm túc “Ta là đang nghiêm túc, đôi mắt của nàng là thế gian này nghịch
thiên nhất một đôi mắt, Bích Xà Tam Hoa Đồng . Chỉ cần cô gái này có thể bước
vào đấu thánh cấp bậc thì 9 phần yêu thú mang theo xà huyết mạch tuyệt đối
chịu tai ương”.
Mỹ Đồ Toa lập tức hít một hơi khí lạnh, nàng là xà nhân tộc nàng đương nhiên
biết Bích Xà Tam Hoa Đồng là cái gì, vũ khí giết xà tộc hữu hiệu nhất . Đừng
nói là xà nhân tộc bình thường mà cho dù là chính bản thân nàng, chỉ cần cô
gái đang ngủ kia vừa bước vào đấu vương cảnh giới cũng đủ sức giết nàng rồi ,
quá đáng sợ.
Thải Lân toàn thân sát khí bao trùm “ Vậy sao ngươi không giết quách nàng đi
có phải đỡ phiền phức không ?, nếu ngươi sợ mang tiếng thì để ta làm “.
Vô Song lắc đầu “ Thải Lân ta đã nói cô gái này vô tội, ta không thích giết
người vô tội hiểu chứ ? . Năng lực của nàng đáng chết nhưng nàng không đáng
chết . Nếu muốn giết nàng ta cần gì gọi ngươi đi theo “.
Thải Lân cuối cùng thở dài một hơi “Lòng dạ đàn bà, được rồi phẫu thuật thì
phẫu thuật, bản vương cũng không ngại nắm giữ Bích Xà Tam Hoa Đồng “.
Vô Song khóe miệng mỉm cười, ném cho nàng một viên đan dược “ Uống vào đi ,
đây là lục phẩm mê dược đấy đảm bảo chỉ cần một viên là không biết trời đất là
gì đâu”.
Thải Lân ánh mắt có chút khinh bỉ nhìn Vô Song “Ta biết ngay ngươi chẳng làm
được cái gì tốt mà “, nàng bỏ viên đan dược vào miệng sau đó chậm rãi nhắm
mắt lại.
Trong hang động đặt hai trước giường gần nhau, Thải Lân và Thanh Lân song
song cùng nằm, ở giữa hai chiếc giường là Vô Song, ánh mắt hắn im lặng nhập
định, tập trung tinh khí thần làm một sau đó huyết nhãn mở ra, hắn chuẩn bị
phẫu thuật ghép mắt.
Đương nhiên Vô Song sẽ không lấy cả hai mắt của Thanh Lân, việc này chính là
giết nàng, không có Bích Xà Tam Hoa Đồng thì Thanh Lân chắc chắn phải chết .
Hắn muốn ghép một con mắt của Thanh Lân cho Thải Lân, ít nhất sau này Thải
Lân có thể kiềm chế Thanh Lân cứ như Kakashi và Obito vậy.