Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Mặt Ô Thản Hồ vốn đang cực kỳ tĩnh lặng đột nhiên có một thân ảnh từ dưới đấy
hồ xuất hiện, Vô Song mang theo Huyễn Mộng Chi Tâm rời khỏi tòa địa mộ số 72
.
Ngay khi hắn đặt chân lên mặt đất, La Hầu lập tức xuất hiện trước mặt hắn
cung kính cúi đầu “Công tử cuối cùng người cũng chịu xuất hiện rồi, mấy ngày
qua không thấy công tử lúc nào Cửu U tỷ cũng lấy cơ hành hạ thuộc hạ “.
Trên khuôn mặt cứng ngắc của La Hầu cố làm ra vẻ tội nghiệp nhìn buồn cười vô
cùng . Vô Song mỉm cười “ Ta ở trong đó bao lâu rồi ? “.
La Hầu vội đáp “ Tính thêm hôm nay là tròn hai tháng thưa công tử . Công tử
không biết chứ công tử biến mất làm toàn bộ bọn thuộc hạ lo lắng vô cùng, đặc
biệt là tiểu hầu này, nếu không phải sợ phá hủy việc trọng đại của công tử
thì La Hầu đã nhảy xuống kiểm tra rồi “.
Quả thật vài tuần qua đám người Yêu Cung cực kỳ lo lắng cho Vô Song . Trong
tất cả những lần tiến vào địa mộ trước chưa bao giờ lâu như lần này, thậm chí
không một tin tức hồi âm . Nếu không phải yêu cấm của Vô Song còn tồn tại thậm
chí Cửu U là người đầu tiên bất chấp mệnh lệnh của hắn tiến vào tòa địa mộ số
72.
Vô Song thở dài một hơi sau đó lắc đầu “Đứng lên đi, bản công tử vướng một số
việc trong đó nên lâu hơn kế hoạch một chút, trở về nhà nào “. Lúc này phân
thân của Vô Song cũng chính thức trở thành đệ tử của Thần Nông Lão Nhân.
Ô Thản Thành, Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá . Nơi này hiện nay trở thành trọng
điểm của Ô Thản Thành, lực lượng tăng cường và bảo vệ ít nhất mạnh lên gấp 10
lần, tất cả đại đấu sư đều bị sa thải thay vào đó là đấu linh cường giả ,
thậm chí thường xuyên có đấu vương tọa chấn.
Phía dưới phòng đấu giá không ai ngờ lại tồn tại một kiến trúc ngầm, đây
chính là địa bàn hiện nay của Yêu Cung, căn cứ tạm thời của Yêu Cung.
Thân ảnh Vô Song vừa bước vào lập tức một bóng hình lao vào ngực hắn, Vô Song
còn có thể cảm nhận được mùi thơm trên cơ thể nàng . Cửu U khóe mắt ướt đẫm ,
nàng là đấu hoàng cường giả sát phạt không chớp mắt nhưng cứ thứ gì liên quan
đến Vô Song thì nàng thậm chí không khác gì một thiếu nữ mới lớn bình thường.
“ Công tử, cuối cùng người đã trở về rồi, Cửu U nhớ người lắm, nếu thêm vài
ngày nữa mà công tử vẫn không có tin tức gì chắc chắn Cửu U sẽ xuống đó tìm
công tử “.
Vô Song khóe miệng mỉm cười nhè nhẹ xoa lên tấm lưng trắng mịn của nàng “ Mọi
chuyện đã qua rồi, đừng khóc nữa, công tử đâu thích nữ nhân khóc nhiều đâu ,
nín đi “.
Lần này thực sự Vô Song đã tính nhầm, theo dự đoán của Vô Song bằng chiến lực
của hắn có thể thoải mái tung hoàng trong tòa địa mộ số 72 nhưng không ngờ lại
chịu biết bao nhiêu đau khổ trong đó, tốn không biết bao nhiêu thời gian.
Tiêu Viêm năm nay cũng đã gần 15 tuổi, chỉ còn ba tháng nữa hắn sẽ đạt đến
tuổi 15, hắn sẽ gặp Dược Trần, sẽ từ hôn với Nạp Lan Yên Nhiên, cốt truyện
càng ngày càng gần mà Vô Song vẫn chưa thể nắm giữ đủ thực lực trong tay, ít
nhất hắn vẫn chưa có vốn để tung hoành Gia Mã đế quốc, đây mới là việc làm Vô
Song lo lắng nhất.
Trời về đêm, Cửu U như một con mèo nhỏ nằm trong ngực Vô Song, đương nhiên
cả hai người vẫn chưa đi đến bước cuối cùng, có đôi khi Vô Song cũng phải
thầm khen định lực của mình ngày càng tiến bộ.
Nhìn mỹ nhân say ngủ bên cạnh mình, lưng Vô Song dựa vào thành giường, hắn
không ngủ được . Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Cửu U, Vô Song bất giác mỉm
cười, bỗng nhiên Vô Song biến sắc bởi hắn lại một lần nữa bị hút vào một
chiều không gian khác, bị hút vào một thế giới khác.
Trước mặt Vô Song là một mảnh đất chỉ có toàn hoa và lá, một ngọn đồi nhỏ
xinh đẹp vô cùng . Phía xa là một mặt hồ tĩnh lặng mà rộng lớn, bầu trời cao
xanh với những đám mây trắng lững lờ trôi, làn gió mát nhè nhẹ thổi cộng thêm
ngôi nhà gỗ nhỏ trên đồi khiến không gian nơi đây thực sự quá thơ mộng.
Ánh mắt Vô Song khẽ đảo bỗng nhiên hắn phát hiện chính hình ảnh của mình nơi
phương xa, ngay trên ngọn đồi hoa đó hắn đang cùng một nữ nhân cười nói vui
vẻ . Nữ nhân đó đương nhiên là Cửu U.
Vô Song thấy Cửu U đang nằm trong ngực mình nũng nịu, hai thân ảnh trước mặt
cực độ tình tứ và thân mật, trong thức hải của hắn Huyễn Mộng Chi Tâm đang
tỏa ra ánh sáng yêu dị, đột nhiên Vô Song như biết đây là đâu, biết hắn đang
ở nơi nào, đây chính là giấc mơ của Cửu U.
Một luồng tin tức bỗng nhiên từ Huyễn Mộng Chi Tâm truyền cho Vô Song làm
khuôn mặt hắn biến sắc, nói không ra lời . “ Huyễn Mộng Chi Tâm thứ này quá
nghịch thiên rồi “.
Huyễn Mộng Chi Tâm là kết tinh của Mộng thú, nó chỉ có một năng lực duy nhất
là giúp chủ nhân của mình tiến vào giấc mơ của người khác, sau đó tùy theo
linh hồn lực của chủ nhân mạnh mẽ đến mức nào sẽ ảnh hưởng đến việc chủ nhân
của mình có thể thay đổi giấc mơ của người khác nhiều hay ít.
Giấc mơ là những thứ tồn tại trong tiềm thức của con người, nó có thể là điềm
lành cũng có thể là điềm xấu, đối với nhiều người giấc mơ có thể dự báo trước
tương lai.
Giấc mơ cũng có thể là khát vọng của con người, là những điều họ mong muốn
nhất mà ngoài đời chưa có dịp được thực hiện nhưng nó cũng có thể là sự sợ hãi
được chôn sâu trong tiềm thức con người . Giấc mơ về một mặt nào đó có thể
thay đổi ý thức của cơ thể.
Một giấc mơ không là gì cả nhưng nếu ngày ngày tháng tháng năm năm cùng mơ một
giấc mơ lặp đi lặp lại thì đó lại là một việc khác, đây mới là sự đáng sợ của
Huyễn Mộng Chi Tâm.
…..............
Sáng hôm sau, Cửu U tỉnh dậy, nàng phát hiện Vô Song đã rời khỏi giường từ
lúc nào đột nhiên mặt Cửu U trở nên đỏ bừng, đêm qua lần đầu tiên trong đời
nàng mơ thấy xuân mộng . Cửu U cứ như một thiếu nữ mới bắt đầu biết yêu vậy ,
lúc này chỉ sợ nàng còn không dám nhìn thẳng vào Vô Song.
Vô Song lúc này đang ngồi tiềm tu trong thạch thất dưới lòng đất, cả đêm hôm
qua thử năng lực của Huyễn Mộng Chi Tâm cho hắn biết một điều, thứ này quá
đốt linh hồn lực . Cho dù linh hồn lực của Vô Song đã tiến vào tiên cảnh nhưng
cũng chỉ đủ sức duy trì nó ba giờ mà thôi, có lẽ muốn sử dụng Huyễn Mộng Chi
Tâm một cách hoàn hảo nhất thì linh hồn phải tiến vào thiên cảnh thậm chí đế
cảnh.
Có một điều Vô Song không biết chính là Cửu U chiến lực mạnh hơn Vô Song rất
nhiều, nếu không phải linh hồn lực của hắn đã tiến vào tiên cảnh thì đừng
hòng thay đổi giấc mơ của nàng, đây cũng như là vượt cấp khiêu chiến vậy .
Nếu Vô Song thay đổi giấc mơ của người yếu hơn ví dụ như Nạp Lan Yên Nhiên
chẳng hạn thì linh hồn lực của hắn tuyệt đối không bao giờ bị khô kiệt.
…..........
Già Nam Sơn Mạch, trong luyện dược thạch thất, phân thân của Vô Song mỉm
cười mở mắt ra “Sư phụ thấy thế nào, viên đan dược này con đã luyện tốt chưa
“.
Thần Nông Lão Nhân khuôn mặt tươi cười “ Tốt tốt, mới qua mấy ngày mà đã trực
tiếp ổn định ở cảnh giới ngũ phẩm luyện dược sư thực sự không hổ là đệ tử của
ta “.
Vô Song cũng bật cười “ Đúng a, cũng nhờ công của sư phụ hết lòng bồi dưỡng ,
sư phụ quả không hổ là sư phụ của ta “.
Hai thầy trò nhìn nhau đồng thời cười lớn, đột nhiên Vô Song chìa tay ra ,
ánh mắt lóe lên hào quang kì dị “ Sư phụ người là cửu phẩm luyện dược sư không
biết người có cất giữ bản đấu kỹ linh hồn nào không “.
Đấu kỹ linh hồn vốn là thứ đã thất truyền từ lâu bất quá Vô Song không tin Đan
Tháp có mà sư phụ của hắn không có, đến cả Tào Dĩnh cũng có một bản đấu kỹ
linh hồn thì lý nào Vô Song không có.
Thần Nông Lão Nhân có chút bất ngờ với câu hỏi của Vô Song sau đó gật đầu “
Luyện dược sư ra ngoài đường có ba thứ để trông cậy vào, thứ nhất là nhờ
cường giả hộ tống, thứ hai là nhờ thực lực bản thân và cuối cùng là nhờ linh
hồn lực . Ngươi dạo này luôn ở gần ta nên ta cũng quên luôn mất việc này, một
luyện dược sư đỉnh cao luôn phải có một hỏa diễm tốt, một lò đan tốt cùng một
bản đấu kỹ linh hồn tốt “.
Vừa dứt lời Thần Nông Lão Nhân liền lấy một bản công pháp từ trong trữ vật
giới chỉ trao cho Vô Song “ Cầm lấy đi, trong khoảng thời gian ở bên ta cứ
tập trung vào luyện đan thôi, sau này rảnh rỗi thì học nó, với thiên tư của
ngươi tuyệt đối không tốn quá nhiều thời gian đâu “.
Vô Song lập tức hứng thú lật quyển trục đấu kỹ mà sư phụ đưa cho tuy nhiên nó
lại không hề có chữ nào, căn bản là một tờ giấy trắng.
Thần Nông Lão Nhân liền mỉm cười “ Dùng linh hồn lực dò xét mới có thể xem
được “.
Vô Song lập tức bùng tỉnh, hắn gãi đầu xấu hổ sau đó linh hồn lực tiên cảnh
lập tức tiến vào quyển trục, cuối cùng Vô Song cũng có thể nhìn thấy chữ viết
trên đó.
“ Luân Hồi Ấn, bao gồm thiên ấn, thần ấn, nhân ấn, súc sinh ấn, ngạ quỷ
ấn, địa ngục ấn. Thiên ấn và thần ấn yêu cầu phàm cảnh linh hồn lực, đạt đến
trình độ huyền giai đỉnh phong đấu kỹ.
Nhân ấn cùng súc sinh ấn cần linh hồn lực tiến vào tiên cảnh, khi đó công
pháp này đạt đến trình độ địa giai cao cấp đấu kỹ . Ngạ quỷ ấn yêu cầu linh
hồn lực tiến vào thiên cảnh, công pháp này trực tiếp trở thành thiên giai sơ
cấp đấu kỹ . Địa ngục ấn không phải đế cảnh linh hồn lực không thể tu luyện
công pháp này khi đó trở thành thiên giai cao cấp đấu kỹ “.
Vô Song hít một hơi khí lạnh nhìn sư phụ, đáp lại hắn là khuôn mặt mỉm cười
của Thần Nông Lão Nhân “ Nhận đi, ngươi là học trò đầu tiên trong đời lão phu
tuyệt đối ra ngoài không thể bắt nạt được . Vô Song ngươi phải biết ngươi là
tồn tại biến thái đến bực nào, sự xuất hiện của ngươi căn bản là không hợp lẽ
thường “.
“ Lục phẩm luyện dược sư có thể dùng linh hồn chiến đấu với đấu hoàng cường
giả, thất phẩm luyện dược sư có thể dùng linh hồn chiến đấu với đấu tông
cường giả, bát phẩm luyện dược sư có thể dùng linh hồn chiến đấu với đấu tôn
cường giả, cửu phẩm luyện dược sư có thể cùng đấu thánh bình khởi bình tọa .
Tất nhiên phải có đấu kỹ linh hồn đủ cường đại đồng thời không để bị áp sát
cận thân chiến đấu “.
“ Ngươi là luyện dược sư duy nhất trên đời mà ta được biết, ngũ phẩm luyện
dược sư lại có linh hồn lực của bát phẩm thực sự là bất khả tự nghị . Sư phụ
già rồi không thể cả đời ở bên cạnh ngươi, sẽ có ngày sư phụ phải nhắm mắt
buông tay, giao thứ này cho ngươi cũng là một phần ý nguyện của sư phụ, mỗi
buổi tối ta sẽ dành chút thời gian dạy ngươi dùng linh hồn chiến đấu, bất quá
vẫn phải đặt luyện dược thuật lên hàng đầu, biết chưa “.
Vô Song cúi đầu thật dài trước mặt sư phụ “Vô Song xin nghe lời sư phụ “.