Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Cảm nhận được biến cố bất ngờ, trong lòng Vô Song vô cùng bất ngờ, nhưng lúc
này hắn cũng không dám quá mức lỗ mãng, chỉ có thể cố gắng ổn định tâm thần,
nhìn chăm chú vào biến hóa của cơ thể.
Sau khi hấp thụ linh hồn của Mộng linh hồn lực của Vô Song lập tức bạo tăng .
Linh hồn của Mộng ngưng tụ thành từng luồng sương khói kỳ dị màu tím, bắt đầu
nhanh chóng trở nên to lớn, vận chuyển thẳng đến vị trí tại mi tâm, cuối cùng
cũng tiến vào trong trung tâm linh hồn lực lượng giao hòa cùng một chỗ.
Theo dòng sương khói cùng linh hồn đan vào nhau, Vô Song nhận thấy một cỗ năng
lượng kì dị cường đại đáng sợ đang thấm vào trong linh hồn, mà cùng lúc đó
cường độ linh hồn giống như ăn được đồ đại bổ bắt đầu tăng cường với tốc độ
làm cho hắn phải hoảng sợ.
Vô Song không biết linh hồn của mình mạnh đến mức nào bởi lẽ chỉ có luyện dược
sư cao giai mới có tư cách nhận xét linh hồn của người khác . Vô Song chỉ có
thể biết tiên thiên linh hồn lực của hắn cực mạnh, sau lần hấp thu linh hồn
của Mộng thực sự giúp linh hồn Vô Song tiến thêm một bước, một bước thuế biến
.
Nương theo linh hồn lực lượng tăng cường phi thường nhanh, Vô Song cảm thấy vị
trí mi tâm càng ngày càng đau. Hắn không ngờ chỉ một con Mộng đấu hoàng sơ kỳ
đối với linh hồn lực lượng còn có công hiệu mạnh mẽ thế này! Vị trí mi tâm
càng ngày càng đau, Vô Song lập tức cắn chặt răng chỉ có thể trơ mắt chịu cảm
giác đau đớn do linh hồn ngày càng lớn mạnh.
Càng ngày càng nhiều luồng tím xuất hiện trong thức hải của hắn đồng thời linh
hồn lực lượng Vô Song lại tiếp tục gia tăng mạnh, lúc này hắn mới thực sự biết
được cái gì gọi là đầu đau như muốn vỡ tung! Hai bên huyệt thái dương cũng co
giật liên tục, giống như cái trống lớn không ngừng đập.
"Chết tiệt, sao linh hồn của nó có thể mạnh đến thế này ! "
Bỗng nhiên linh hồn cường đại nhanh như thế, cũng vượt quá khả năng chịu đựng
của Vô Song, thân thể hắn ướt đẫm mồ hôi, run lên lẩy bẩy.
"Bùng."Một tiếng nổ mạnh làm thần trí Vô Song trở nên mơ hồ, hai mắt đầy sao,
đầu óc hỗn loạn. Loại tình huống kì dị này kéo dài một thời gian khá dài, mới
từ từ chuyển biến tốt hơn.
Mà đợi thần trí Vô Song hồi phục lại thanh tỉnh thì trong đầu cảm giác đau đớn
cũng từ từ lui xuống, mơ hồ còn cảm nhận được linh hồn mình so với trước kia
còn mạnh hơn không chỉ vài lần.
Thấy vậy, Vô Song cũng không khỏi sửng sốt, chỉ là linh hồn lực lượng lại tiếp
tục cường đại hơn rất nhiều. Nhưng dù thế nào Vô Song cũng có cảm giác không
đúng, linh hồn lực của hắn rõ ràng đã tăng lên rất nhiều nhưng gần như chỉ
tăng về lượng chứ không tăng về chất, căn bản Vô Song không cảm nhận được
linh hồn tiến vào một cảnh giới mới.
Vô Song đương nhiên biết linh hồn lực chia làm bốn đại cảnh giới, phàm cảnh –
tiên cảnh – thiên cảnh – đế cảnh bất quá Vô Song không có công pháp linh hồn ,
hắn thực sự không biết cách nào làm linh hồn đột phá đến cảnh giới mới .
Trường hợp của Vô Song thực sự rất giống với một người có đủ đấu khí để tiến
cấp nhưng lại không biết tiến cấp như thế nào cả.
Tiên thiên linh hồn lực của Vô Song thực sự cao đến mức đáng sợ nhưng hắn
không đủ tự tin để vỗ ngực khoe rằng linh hồn của mình đã bước vào tiên cảnh ,
theo dự đoán của Vô Song linh hồn của hắn vẫn chưa có khả năng đột phá phàm
cảnh.
Tiên cảnh là một rãnh trời đối với luyện dược sư, là vách ngăn để xem một
luyện dược sư có tư cách tiến vào bát phẩm hay không . Từ thất phẩm luyện dược
sư lên bát phẩm luyện dược sư thực sự là một bước tiến phi thường lớn, là cá
chép hóa rồng.
Thật ra thứ hắn kì vọng chính là lột xác của linh hồn! Chỉ là tăng một chút
linh hồn lực lượng còn chưa đủ để hắn thỏa mãn!
Vô Song cảm thấy vướng tay vướng chân vô cùng như có lực mà không thể phát
được vậy, lông mày lập tức nặng trĩu . Cuối cùng Vô Song vẫn phải lắc đầu từ
bỏ, hắn không biết cách nào để giúp linh hồn lột xác nữa, có lẽ Vô Song đã
bỏ qua cơ hội này, bỏ qua một cơ hội làm linh hồn tiến vào tiên phẩm.
Vô Song mở mắt ra, đột nhiên có một vật đang huyền phù trước mặt hắn . Nó đã
huyền phù thật lâu trước mặt Vô Song rồi chỉ là hắn không nhận ra mà thôi . Từ
nãy đến giờ Vô Song bị vây trong cảm giác tăng trưởng của linh hồn, đến bản
thân hắn còn lo không xong làm sao có thể quan sát xung quanh.
Thứ xuất hiện trước mặt hắn là một con mắt, con mắt màu tím yêu dị, thứ rất
giống với màu sắc của Mộng . Vô Song đưa bàn tay ra, con mắt như có linh hồn
vậy nó bay thẳng vào lòng bàn tay của hắn.
Nếu Vô Song không lầm thì đây chính là chiến lợi phẩm của hắn tại địa mộ lần
này, Mộng Huyễn Chi Tâm . Vô Song không hiểu tác dụng của đôi mắt này tuy
nhiên không biết tại sao đôi mắt có sức quyễn rũ kỳ lạ với Vô Song, bản năng
cho hắn biết thứ này tuyệt đối không thể bỏ qua.
Vô Song cắn răng, sau đó thả lỏng tâm thần, không cần ai nhắc nhở cứ như bản
năng vậy, Vô Song nâng con mắt màu tím lên đặt lên vầng trán của mình . Đôi
mắt màu tím sau đó lập tức chìm dần vào trong đầu Vô Song, gắn liền với hắn
thành một thể thống nhất.
Đột nhiên sau khi Vô Song ghép đôi mắt này vào cở thể thì linh khí liên tục
mạnh mẽ tiến vào mi tâm hắn mà không hề có dấu hiệu báo trước, cuối cùng
chiếm cứ nơi trung tâm giao hòa với linh hồn, mà dưới loại dung hợp này, Vô
Song có cảm giác như đang một luồng ánh sáng ấm áp bao bọc, toàn bộ linh khí
ấm áp rồi lặng yên tan ra, loại cảm giác này thoải mái đến mức Vô Song phải
kêu thành tiếng, toàn thân buông lỏng.
Cuối cùng một đạo năng lượng vô hình lặng yên khuếch tán ra, xuyên ra khỏi mi
tâm Vô Song, xuyên qua Mông trấn, chậm rãi bao phủ chân trời ."Ầm! "theo
dòng năng lượng này khuếch tán, thiên địa xung quanh bỗng nhiên chấn động dữ
dội.
Biến hóa bên ngoài, Vô Song tự nhiên không biết. Giờ phút này hắn đang hoàn
toàn chìm vào trong linh khí nồng đậm, cảm giác thư sướng này sâu tận trong
linh hồn giống như say rượu, làm cho người khác không muốn tỉnh lại. Mà ở vị
trí mi tâm, vì linh khí khổng lồ kia đi vào cũng từ từ sinh biến hóa nghiêng
trời lệch đất.
Linh hồn là một thứ hư vô khó có thể hình dung được, nó là căn bản của sinh
linh, cực kì huyền dị. Mặc dù là Vô Song ở cấp bậc ngũ phẩm luyện dược sư thì
linh hồn ở mi tâm cũng chỉ là một loại hư vô, tùy vào cách khống chế, lực
lượng linh hồn này lại có không ít tác dụng.
Trải qua những biến hóa lần này, sau khi đôi mắt màu tím trở thành một phần
trên cơ thể Vô Song thì giờ phút này vị trí mi tâm của hắn lại không còn hư vô
không hình dạng nữa mà chiếm cứ một chỗ nhỏ, thi thoảng nhảy lên như một trái
tim, có lẽ bởi vì linh khí, linh hồn tại vị trí mi tâm so với dĩ vãng càng
thêm vẻ bừng bừng sinh cơ. Do linh khí quán chú ngày càng khổng lồ khiến cho
linh hồn không ngừng ngọ nguậy, nhìn giống như trong đó có gì đang phát triển.
Cuối cùng sâu trong mi tâm của Vô Song, một đôi mắt màu tím yêu dị như ẩn như
hiện xuất hiện . Đôi mắt này không thể gọi ra ngoài, nó cứ yên lặng huyền phù
trong mi tâm của Vô Song tuy nhiên đôi mắt thực sự không đơn giản, cực kỳ
không đơn giản chỉ là Vô Song chưa thể khám phá hết nghịch thiên công dụng của
nó mà thôi.
Theo mảnh thiên địa đang dao động, linh khí từ phía trên trào ra càng ngày
càng nhiều, cuối cùng đều bị hút vào trong không gian nho nhỏ này, nguyên bản
thành trấn trống không cũng trở nên tràn ngập sinh cơ.
Vô Song rõ ràng không có pháp quyết tu luyện nhưng đôi mắt màu tím lại tự động
vận hành, nó tự động dẫn đường cho linh khí trong thiên địa tiến vào cơ thể
Vô Song, nó tự động giúp cho Vô Song tiến thêm một bước nữa đến việc đột phá
, thứ Vô Song phải làm chỉ là chờ đợi mà thôi,
Thời gian như nước trôi qua, nháy mắt cũng đã gần ba ngày kể từ linh hồn của
Vô Song bạo tăng . Trong tám ngày này thiên địa dị tượng cũng từ từ biến mát,
không gian xung quanh trở nên im lặng…
Lúc này bất chợt một thanh âm kinh thiên động địa đột nhiên vang lên phá tan
không gian im ắng . Một đạo hào quang vô hình mạnh mẽ lướt ra, chợt dừng lại
giữa không trung. Một luồng linh hồn lực lượng mênh mông giống như sóng thần
tuôn ra nhanh như chớp… Cảm thụ được cỗ lực lượng mênh mông đó, sắc mặt Vô
Song lập tức vui vẻ, hắn thở phào một hơi “Thành công rồi? ".
….................
Vô Song không phải là thần là thánh, cho dù thiên tư của hắn hơn người thì
năm 9 tuổi cũng chẳng bao giờ đạt đến tiên cấp linh hồn lực tuy nhiên chính
nhờ Mộng Huyễn Chi Tâm đã giúp Vô Song một lần nữa vượt qua ranh giới khó khăn
này, giúp Vô Song có thể làm cho Thần Nông Lão Nhân hoảng sợ.
Con đường luyện dược sư sau này của Vô Song trở nên bằng phẳng hơn rất nhiều
bởi từ ngũ phẩm đến bát phẩm luyện dược sư đối với Vô Song nó đã trở thành một
con đường thẳng, tuyệt đối không có nút thắt.