Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Mộng di chuyển rất nhanh trong mê cung, nó không thể quan sát được hết toàn
bộ mọi chuyện xảy ra ở đây tuy nhiên nó lại có khả năng cảm nhận cực tốt, thứ
mà không có một oán linh nào có được.
Thế giới này vốn là bản thể của Mộng, thế giới do nó tạo ra, so với các oán
linh khác thì Mộng thực sự đặc biệt, nó quá mạnh sơ với những oán linh được
lập trình sẵn chỉ biết lao vào chém giết lẫn nhau.
Nói một cách đơn giản thì Vô Song đang chiến đấu trong cơ thể của Mộng, kẻ mà
hắn phải đánh bại không phải là bản thể của Mộng là là linh hồn của nó.
…..............
Trong hành lang mê cung rộng lớn, Vô Song đột nhiên cảm thấy một tia áp lực ,
đơn giản chỉ là bản năng mà thôi tuy nhiên với cường giả đẳng cấp như Vô Song
thì tuyệt đối không thể cho qua được.
Hắn bất đầu đi chậm lại, đi thật cẩn thận bởi lẽ Vô Song cũng đang ngắm đến
một con oán linh cực kỳ đáng sợ trong mê cung này, nó là con oán linh lớn
nhất, đặc biệt nhất từ khi Vô Song tiến vào nơi đây. Trị số của nó thậm chí
còn lớn hơn Vô Song nữa, trong khi Vô Song là 7200 thì nó là 7600.
Lên đến cấp độ 7000 gần như không lớn thêm mà thay đổi hoàn toàn về màu sắc ,
thân hình Vô Song xuất hiện một khuôn mặt hoàn chỉnh, bao quanh là từng tia
sáng màu đỏ.
Vô Song nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh đối thủ của hắn lần này tuy nhiên càng
tiến gần thì áp lực càng nặng nề hơn, trống ngực Vô Song đập liên hồi, rõ
ràng có một thứ gì đó rất kinh khủng đang tiến đến đây.
Đối thủ của Vô Song lúc này đột nhiên cũng cử động, ánh mắt của nó nhìn thẳng
về hướng Vô Song nhưng rõ ràng ánh mắt đố không phải đề phòng Vô Song mà đề
phòng thứ đáng sợ hơn nhiều.
Vô Song cũng cảm nhận được điều này, thân hình hắn cũng khẽ lùi lại, ngạc
nhiên nhất là hai kẻ vốn chỉ ít phút trước còn là kẻ thù của nhau lúc này lại
đứng sát ngay cạnh nhau, ánh mắt cả hai đều nhìn về một phía, nơi đó là vô
tận bóng tối, vô tận áp lực.
Về căn bản khi oán linh đã phát triển đến đẳng cấp như Vô Song nó cũng bắt đầu
có cảm xúc vui buồn, cũng bắt đầu có thể nói ra những âm thanh nhất định biểu
thị cảm xúc chỉ là Vô Song không thể hiểu bọn chúng nói gì mà thôi.
Áp lực ngày càng lớn, từ trong bóng tối một khuôn mặt màu tím xuất hiện, tà
dị và nguy hiểm vô cùng. Ánh mắt nó nhìn hai con mồi của mình đang đứng sát
cạnh nhau lập tức bật cười, tiếng cười của nó không khác gì nhân loại bình
thường cả.
Nó chưa bao giờ gặp trường hợp hai oán linh cùng nhau chiến đấu cả bởi đây
cũng là lần đầu tồn tại hai oán linh đạt đến giá trị điểm cao như vậy, tuy
nhiên trước sức mạnh của nó thì cho dù nhiều nữa nó vẫn có thể đánh bại được ,
nó là Mộng – là kẻ mạnh nhất trong không gian này với giá trị lực lên tới
9000.
Mộng thân hình đột nhiên biến ảo, trong con mắt ngạc nhiên cực độ của Vô Song
thì sau lưng Mộng làn khói mờ ảo màu tím bắt đầu thực chất hóa, từng cánh tay
xuất hiện lao về phía Vô Song.
Vô Song nhìn lại thân thể tròn vo của mình lập tức muốn chửi thề “ Đánh cái
con khỉ gì nữa, một đứa có tay có chân đàng hoàng một đứa dị tật “, tuy hò
hét là thế bất quá thân hình Vô Song liên tục xoay tròn trên không trung né
tránh những cánh tay lao đến, trái lại kẻ đứng sát bên cạnh hắn, đối thủ với
trị số 7600 lại không nể nang gì, cái miệng há to ra cắn thẳng vào những cánh
tay đang lao đến.
Vô Song bên cạnh lập tức nuốt nước bọt “ Thế cũng được à ? “, sau đó hắn cũng
rất nhanh bắt trước theo, cái miệng mở lớn cắn tất cả những cánh tay xung
quanh, rõ ràng mỗi lần ' ngoạm ' một miếng giá trị lực của Vô Song lại tăng
thêm một chút.
Bất quá trong cuộc chiến này Vô Song tuyệt đối là gà mờ không thể gà mờ hơn
bởi hắn không hiểu được một quy luật tất yếu, khi đã chủ động tấn công thì
không thể né tránh nổi.
Rõ ràng là Mộng chỉ tạo mồi cho cả hai lao vào mà thôi, những cánh tay sau
lưng nó lại còn xuất hiện nhiều hơn nữa, lập tức trói gọn cả hai đối thủ lại
, thân hình Mộng tiến sát đến cả hai con mồi, cái miệng lớn mở ra cắn thẳng
xuống con mồi lớn hơn, con mồi 7600.
Vô Song ánh mắt lóe lên, hắn lập tức xoay tròn cơ thể liên tục y hệt một con
quay vậy, lập tức tất cả các cánh tay trói quanh hắn nhưu bị hất tung ra, rõ
ràng lần này đến Mộng ngạc nhiên vì trong cái thế giới nó sống nó chưa gặp một
con mồi nào thoát được khỏi bẫy của mình cả.
Mộng vẫn đang trong tư thế há miệng chuẩn bị cắn con mồi thì Vô Song nhanh hơn
, hắn chẳng nể nang gì ' ngoạm ' một miếng thật lớn trên cơ thể Mộng khiến
Mộng gào rú, lần đầu tiên Vô Song nghe được tiếng nói của Mộng . Khuôn mặt
của Mộng đau đớn vô cùng, nó gầm lên “Muốn chết “.
Vô Song mới lười để ý đến nó, rất nhanh xoay cơ thể lại, cái miệng lại mở ra
cắn thẳng vào 'đồng ban' ít phút trước của mình, chỉ sau hai lần cắn giá trị
lực của Vô Song vọt thẳng lên 7900.
Chỉ tội nghiệp cho oán linh trong tay Mộng, tâm tí đơn giản của nó không thể
hiểu nổi tại sao mình lại bị phản bội trong khi rõ ràng ít phút trước hai
người còn đang dựa lưng vào nhau chiến đấu . Không để cho nó suy nghĩ quá
nhiều khi lần thứ hai Vô Song tiếp tục cắn thêm một miếng, giá trị lực lập
tức tăng lên 8000.
Mộng lúc này ánh mắt đỏ như máu tức giận vô cùng, nó lập tức cũng há miệng
muốn ăn nốt phần của con mồi trong tay mình, tuy nhiên Vô Song cũng chỉ đợi
có thế, ngay khi Mộng vừa nuốt chửng con mồi của mình thì Vô Song nhẹ nhàng
tặng Mộng một đòn đầy yêu thương, hắn mở miệng to hết cỡ ' xin ' một miếng
thịt trên cơ thể Mộng.
Mộng một lần nữa đau đớn gầm rú lên, thực lực của nó trực tiếp bị giảm xuống
còn 8900 trong khi Vô Song lại tăng lên đến 8300, Vô Song lúc này xuất hiện
biến hóa nghiêng trời lệch đất, từ màu đỏ đột ngột chuyển thành màu xanh lá
cây, màu xanh tràn đầy sức sống, đương nhiên Mộng cũng bị hạ cấp, màu của
nó trở thành giống màu Vô Song.
Vô Song và Mộng hai thân ảnh liên tục lao vào tấn công nhau sau đó lại tách ra
, rồi lại lao vào . Nhìn từ xa giống hệt hai quả bóng liên tục va chạm, Mộng
cắn một miếng trên người Vô Song thì Vô Song cũng trả lại tương tự không hề
nhường nhịn gì.
Mộng rất mạnh, thực lực của nó lúc này rõ ràng mạnh hơn Vô Song nhiều bất quá
Vô Song phát hiện ra điểm yếu lớn nhất của nó . Trong cái không gian này Mộng
chưa bao giờ bị thách thức, Mộng là vô địch tồn tại, nó giống như một chúa
sơn lầm, một con mãnh hổ mà không ai dám nghênh chiến.
Vô Song thì lại khác, hắn giống như một con báo đen tràn đầy sức mạnh, một
con báo đen trẻ tuổi từng bước đi đến địa vị hôm nay nhờ huyết chiến mỗi ngày
. Chính vì Mộng quá mạnh, chính vì thân thể nó gần như không bao giờ bị
thương cho nên Mộng cực sợ đau, khả năng chịu đựng của nó cực kém.
Sau một lúc Mộng gào rú trong đau đớn, nó hét lên bỏ chạy, Vô Song lập tức
đuổi theo, hắn tuyệt đối không muốn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thêm một chút
nào, nơi này thực sự làm hắn phát bệnh, nhiều lúc Vô Song chỉ muốn mắng cho
đứa đặt ra nhiệm vụ này một trận.
Sau một lúc vừa chạy vừa đuổi, ánh mắt Mộng rõ ràng xuất hiện sự quyết tuyệt
“ Thân hình nó trong bỗng chốc to lớn vô cùng, từ màu xanh lá cây bỗng chốc
trở thành màu vàng chói lóa, từ cơ thể Mộng vô số tia sáng chiếu tới, không
biết bằng cách nào mà Mộng lại có thể nắm giữ thứ năng lượng thần thánh như
vậy, thứ năng lượng có thể tẩy rửa oán linh.
Chỉ một tia sáng thôi tất cả các oán linh xung quanh Mộng đều biến thành hư vô
, giá trị lực của Mộng cũng giảm liên tục xuống còn 7000 chỉ sau vài giây .
Khi ánh sáng biến mất Mộng bật cười “Nô lệ chết tiệt, dám chống lại chủ nhân
của ngươi oán linh làm sao có tư cách chống lại bản tọa “.
Tuy nhiên khi Mộng còn chưa kịp mừng đủ thì giọng nói của Vô Song vang lên bên
tai nó, giọng nói khiến toàn thân Mộng rung động “ Chia buồn với mày, tao
vốn không phải là oán linh “.
Vô Song há miệng ra, một đòn lập tức nuốt chửng Mộng vào bên trong.
Toàn bộ mê cung rung động, toàn bộ Mộng giới sụp đổ sau hành động của Vô Song
, Vô Song đột nhiên cảm thấy cực độ lóe mắt, những tia sáng chói chang gắt
gao chiếu vào khuôn mặt hắn, thân thể của Vô Song rõ ràng lại bị hút đi nơi
khác.
….............
Quan tài thủy tinh mở ra, Vô Song lập tức tỉnh lại từ trong giấc mộng, tuy
nhiên điều đầu tiên hắn cảm nhận được, Mộng trấn đã có sự biến đổi rất nhiều
, rất rất nhiều.
Từng làn tử khí từ dưới đất bốc lên, tử khí nhiều đến nỗi che phủ cả bầu trời
, tất cả các quan tài thủy tinh đều mở nắp, tất cả thân xác trong đó đều biến
thành hư vô trở về với cát bụi.
Từ trong lòng đất một tiếng gầm kinh thiên động địa vang lên, một lần nữa Vô
Song lại nhìn thấy cái khuôn mặt quen thuộc đó, khuôn mặt của Mộng.
Vẫn màu tím yêu dị, vẫn khuôn mặt tà ác bất quá lần này Mộng cực kì khổng lồ
, nó lớn như một tòa núi vậy . Lần đầu tiên Vô Song cũng biết đối thủ của mình
ở đẳng cấp nào, nhất tinh đấu hoàng.
Mộng nhìn Vô Song ánh mắt tràn đầy sát khí “Một cái tam tinh đấu vương kiến
hôi lại dám đánh thức bản tọa, lại dám phá vỡ kế hoạch của bản tọa . Bản tọa
phải xé xác ngươi ra làm trăm nghìn mảnh “.
Khí thế đấu hoàng của Mộng tràn ra không giữ lại chút nào như muốn ép chết Vô
Song vậy, tuy nhiên trái lại ở phía bên kia Vô Song vẫn thản nhiên như không
, khóe miệng cong lên “ Một cái nho nhỏ đấu hoàng lại dám nhảy múa trước mặt
bản công tử . Tốt lắm để bản công tử trả ngươi cả vốn lẫn lãi, bản công tử
cũng ức chế nãy giời rồi “. Giọng nói của Vô Song tràn đầy sát khí, hắn làm
sao quên được những uất ức phải chịu khi còn ở Mộng giới.
Cầu Thanks sau mỗi chương, thanks càng nhiều thì mình càng có động lực viết.