Mộng Trấn .


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Tòa địa mộ số 72 là tòa địa mộ yếu nhất trên lý thuyết, tuy yêu cầu thấp nhất
của địa mộ là đấu hoàng nhưng đó là yêu cầu chiến lực chứ không phải cảnh giới
, thực sự ba cảnh giới đấu vương – đấu hoàng – đấu tông cực kỳ mông lung.

Tiêu Viêm sau khi đi ra từ Già Nam học viện cũng chỉ là đấu vương cường giả
nhưng lại coi đấu hoàng như gà đất chó cảnh vậy thậm chí còn có thể giết cả
Vân Sơn đấu tông cường giả, tất nhiên không thể bỏ qua lý do là Gia Mã đế
quốc quá nhỏ bé quá hoang vu, đấu hoàng của Gia Mã đế quốc còn chưa chắc đá
đánh thắng được đấu vương cường giả đến từ Trung Châu.

Thực lực của Vô Song lúc này yếu hơn Tiêu Viêm sau khi rời khỏi Già Nam học
viện một chút bất quá nếu Vô Song toàn lực một trận chiến cũng không ngại đấu
hoàng, chính vì vậy hắn mới có tự tin một mình một người tiến vào địa mộ.

Tòa địa mộ số 72 được đặt ở một nơi cực kỳ khó tìm thấy, đến cả Vô Song dùng
huyết nhãn cũng phải mất 15 phút mới tìm ra nổi mặc dù có bản đồ dẫn đường ,
nó được đặt ngay dưới đáy của Ô Thản Hồ.

Hai chân chạm xuống đáy hộ, hộ thân đấu khí trên người Vô Song lúc này tạo
thành một tấm chắn vô hình ngăn cản hắn với môi trường xung quanh, từng bước
từng bước tiến lên cánh cửa bằng đồng với những hoa văn trạm chổ khó hiểu.

Hai cánh tay của Vô Song đặt lên cánh cửa, vận sức tiếc thêm một bước, âm
thanh ' cọt kẹt ' vang lên, cánh cửa đồng hé mở ngay sau đó một lực hút khổng
lồ hút luôn Vô Song vào trong, Vô Song hoàn toàn biết mất trong mảnh không
gian này.

Không biết qua bao lâu, Vô Song bừng tỉnh, hắn mở mắt ra, đập vào mắt Vô
Song là một khung cảnh kỳ lạ vô cùng, Vô Song xuất hiện trong một ngôi làng
bình thường không thể bình thường hơn ngoại trừ một việc ngôi làng toàn quan
tài ít nhất trong tầm mắt của Vô Song đã phát hiện hơn 20 chiếc quan tài được
đặt ở cửa làng.

Vô Song chậm rãi tiến vào bên trong, ánh mắt hắn nhè nhẹ quan sát những chiếc
quan tài này, tất cả quan tài đều được làm bằng thủy tinh, tất cả quan tài
đều trong suốt có thể dễ dàng nhìn vào bên trong, 20 chiếc quan tài đầu tiên
mà Vô Song nhìn thấy bên trong có 20 nam tử cường tráng, nhìn vào tuổi tác có
lẽ từ 20 – 25 tuy nhiên lại không thể nhìn ra một chút thực lực nào của họ.

Vô Song tiến vào sâu hơn, trong tầm mắt của hắn xuất hiện nhiều quan tài hơn
, có những chiếc quan tài nhỏ nhắn của trẻ con 2-3 tuổi, có những quan tài
của người lớn, những quan tài của những già lão trong làng, đặc điểm chung
duy nhất là tất cả bọn họ đều nhìn cực kỳ sống động, không khác khi còn sống
là bao nhiêu.

Trung tâm ngôi làng có một thạch trận, bên trong thạch trận cũng đặt một
chiếc quan tài, chiếc quan tài không có một ai bên trong, nắp quan tài mở ra
nhìn cực kỳ quỷ dị.

Vô Song nhíu mày thật sâu, huyết nhãn mở ra bốn phương tám hướng nhưng thực
sự không tài nào phát hiện một tia khí tức nào, không thể phát hiện một sinh
vật sống nào, toàn bộ không gian này nói đơn giản chính là một không gian
chết.

Vô Song linh quang chợt lóe, hắn lập tức khoanh chân xuống, Lục Đạo Luân Hồi
Viêm trên người bùng lên, một đoàn hắc hỏa lập tức xuất hiện trước mặt Vô
Song, tâm thần Vô Song lập tức tập trung cực độ, linh hồn lực tiến sâu vào
trong hắc hỏa.

Lục Đạo Luân Hồi Viêm nắm giữ một tia luân hồi lực lượng, khám phá luân hồi ,
đi ngược quá khứ tìm về sự thật đây chính là nghịch thiên kỹ năng của nó, chỉ
xét về sức chiến đấu Lục Đạo Luân Hồi Viêm tầm thường vô cùng tuy nhiên khả
năng phụ trợ của nó lại bá đạo tuyệt luân.

Linh hồn của Vô Song tiến vào trong đoàn hắc hỏa, hắc hỏa từ từ mở rộng ra ,
Vô Song nhắm mắt lại toàn thân run rẩy, linh hồn của hắn đang tham ngộ quá
khứ, vén ra bức màn bí mật của ngôi làng này.

Tuy nhiên tất cả những thứ Vô Song thấy chỉ là một hình ảnh lặp đi lặp lại ,
hình ảnh không khác gì ngôi làng hiện nay hắn nhìn thấy, không khác một chút
gì.

Cho đến lúc tinh thần lực của Vô Song mệt mỏi vô cùng, hắn sắp không chịu
được nữa muốn rút linh hồn ra thì hình ảnh mới lần đầu tiên biến đổi, nói là
biến đổi cũng không đúng bởi hình ảnh vẫn như vậy chỉ có một âm thanh vang lên
bên tai Vô Song mà thôi.

“ Nam Mạc trấn, sau này đổi tên thành Mộng trấn, ngôi làng này tồn tại bao
nhiêu năm không ai biết, có bao nhiêu cường giả, thực lực thế nào cũng không
ai hay chỉ biết một điều, ngôi làng này gặp một tai họa kinh khủng khiếp ,
ngôi làng này bị thiên đạo trừng phạt “.

“ Tương truyền vào thời thượng cổ có một sinh vật xuất hiện kỳ danh Mộng .
Mộng không phải là do thiên địa thai nghén ra mà cũng chẳng phải hình thành
nhờ tự nhiên đại đạo, Mộng là sản phẩm được tạo ra từ chính người dân Nam Mạc
trấn “.

“ Nam Mạc trấn nổi tiếng nhất chính là chế tạo quan tài, thủy tinh quan tài
của họ đến đấu tôn cường giả một đòn toàn lực cũng chưa chắc có thể làm cho nó
vỡ nát . Tuy nhiên Thủy Tinh quan tài nắm giữ một năng lực tà ác đến mức cả
nhừng người dân trong Nam Mạc trấn cũng hoàn toàn không nhận ra . Người chết
đi hồn về với thiên địa tuy nhiên người được chôn trong trước quan tài này
vĩnh viễn linh hồn không thể thoát ra, không thể siêu sinh, thân thể bị nhốt
trong trước quan tài này vĩnh viên bảo trì thanh xuân bất tử bất diệt, hoàn
toàn không hề thay đổi so với khi được đặt vào quan tài “.

“ mười chiếc quan tài, trăm chiếc quan tài, nghìn chiếc quan tài trải qua vô
số năm tháng, vô số linh hồn không thể siêu sinh, vô số linh hồn không thể
tiến vào luân hồi từ đó oán linh được sinh ra, tuy nhiên bọn chúng vẫn không
thể thoát ra được khỏi thuy tinh quan tài, vẫn bị giam giữ cả đời ở đây “.

“ Cho đến một ngày, một sai lầm xuất hiện dẫn đến thảm họa không thể vãn hồi
, không ai biết tại sao cũng chẳng ai biết kẻ nào làm nhưng bằng một cách thần
kỳ nào đó, một chiếc quan tài được mở ra . Hậu quả của nó là oán linh được
thả, từ một con oán linh sau đó là trăm con, ngàn con “.

“ Tập hợp oán niệm của cả ngàn con oán linh, Mộng thú ra đời, ngay lập tức
Mộng thú trừng phạt người dân Nam Mạc trấn, nó đưa tất cả những con người nơi
đây tiến vào ảo mộng, vĩnh viễn không thể thoát ra, vĩnh viễn tiến vào giấc
ngủ “.

“ Nhiệm vụ địa mộ, giết Mộng thú, đoạt được mộng huyễn chi tâm “.

“ Cách thực hiện, tiến vào chiếc quan tài được mở ra sau đó đóng nắp quan tài
lại chấp nhận thử thách của Mông thú, phần thưởng đạt được - Mộng Huyễn Chi
Tâm, nhiệm vụ thất bại – vĩnh viễn ngủ say không thể tỉnh lại cho đến khi có
người khác đánh bại Mộng thú “.

“ Lưu ý đã tiến vào Nam Mạc trấn không bao giờ có thể đi ra ngoài cho đến khi
hoàn thành nhiệm vụ. Người yêu cầu nhiệm vụ Nghịch Thiên Tà Đế”.

Linh hồn lực của Vô Song lập tức bị đánh bật ra, hắn thở hổn hển ánh mắt chấn
động . Đây là lần đầu tiên Thiên để lại lời nhắn cho hắn, cũng là lần đầu
tiên tiến vào địa mộ có nhiệm vụ rõ ràng bất quá nhiệm vụ này thực sự làm cho
Vô Song không biết dùng từ gì để nói . Chỉ cần nghe nhiệm vụ thôi Vô Song đã
có cảm giác tòa địa mộ thứ 72 này đặc biệt nguy hiểm, phần thưởng thì không
biết nghịch thiên cỡ nào nhưng hậu quả khi thất bại thì Vô Song chẳng muốn
chút nào.

Khoanh chân lại trên mặt đất, Vô Song nhắm mắt tĩnh tâm đợi cho tinh thần lực
chậm rãi khôi phục như cũ, sau đó bình thản đứng lên nhìn về phía chiếc quan
tài trống rỗng, ánh mắt lóe lên “ Mộng thú phải không, để ta xem rốt cuộc
ngươi là thần thánh phương nào “.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #69