Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Đã 2 ngày trôi qua kể từ cuộc chiến của Vô Song với Liễu Khinh Trần cùng Lâm
Thu Phong, lúc này Vô Song đang lười biếng gối đầu lên đầu gối của Vũ Linh ,
khuôn mặt thích trí vô cùng.
Vô Song tươi cười mở miệng “ Vũ Linh tỷ, gọt hoa quả cho ta ăn đi “ . Vũ Linh
lập tức nhíu mày “Đáng ghét ngươi được voi đòi tiên đúng không, có tin ta ném
ngươi ra khỏi phòng này không ? “.
Vô Song bật cười lắc đầu “ Tất nhiên là không tin rồi, ai chẳng biết Vũ Linh
tỷ tỷ thương đệ nhất, cả người đệ toàn vết thương thế này chắc chắn tỷ không
nỡ vứt bỏ đệ đâu nhỉ “.
Vũ Linh bĩu môi “ Đi mà tìm đám người Thiên Vũ đi, bọn họ chắc chắn rất sẵn
lòng phục vụ ngươi đấy “ . Vô Song khẽ di chuyển đầu trên cặp đùi trắng mịn
của Vũ Linh, hắn xoay người về khuôn mặt cô “ Không phải ai cũng có tư cách
phục vụ đệ đâu, toàn bộ nội viện này chỉ có tỷ mà thôi “.
Vũ Linh thoáng đỏ mặt, từ lúc tận mắt nhìn thấy khí khái của Vô Song thực sự
trái tim của nàng đã bị rung động rất nhiều, bây giờ cứ đối mặt với Vô Song
là hình ảnh đó lại ùa về, trái tim nàng lại nhộn nhịp thổn thức.
Vũ Linh là một nữ tử truyền thống như bao nữ tử khác trên đấu khí đại lục, mà
phụ nữ thì luôn thích mơ mộng . Vũ Linh cũng đã bước sang tuổi đôi mươi, sau
khi tốt nghiệp học viện nàng cũng bắt đầu phải nghĩ tới tương lai, tới gia
đình của mình, nữ tử nào rồi cũng phải đến ngày lên xe hoa, nữ tử nào cũng
có một nam nhân khiến mình rung động.
Vũ Linh phần lớn thời gian trong cuộc đời nàng dùng để tu luyện, tu vi cửu
tinh đấu linh cũng không phải từ trên trời rơi xuống, tuy nhiên khi ngồi một
chỗ nghĩ miên man nàng bắt đầu suy nghĩ, bắt đầu tưởng tượng về bạch mã hoàng
tử của đời mình.
Vô Song trong mắt nàng thực sự quá hoàn hảo, thậm chí còn hoàn hảo hơn cả
hình bóng do chính nàng tưởng tượng ra nữa . Ngũ phẩm luyện đan sư lục tinh
đấu linh khi chỉ mới 9 tuổi, thiên phú này liệu có mấy người . Để bồi dưỡng
được một thiên tài như thế chắc chắn cần hao tổn đại lượng tài lực, thế lực
đứng sau lưng Vô Song tuyệt đối không hề nhỏ.
Vô Song tuy không đẹp trai nhưng lại có khí chất đặc biệt, khí chất cuốn hút
một cách kỳ lạ, ở bên cạnh hắn khiến lòng nàng vui vẻ, ở bên cạnh hắn làm
nàng thấy an tâm . Vô Song cũng trầm ổn hơn cái tuổi của hắn rất nhiều, hoàn
toàn không thua kém những nam nhân 18-19 tuổi trong nội viện, có lẽ tuổi tác
quá nhỏ là vách ngăn duy nhất của nàng với Vô Song.
Thấy Vũ Linh ngồi thừ ra không đáp, Vô Song liền ngồi dậy dùng tay xoa xoa
trước mặt nàng “Vũ Linh tỷ tỷ đang nghĩ gì vậy, có phải đang nghĩ đến ta
không “ . Vũ Linh đột ngột quay đầu lại nhìn Vô Song, nàng cười thật tươi “
Ngươi chưa bao giờ một mình thổi sáo cho ta nghe, hôm nay ngươi thôi được
không “.
Vô Song mỉm cười “ Đó là vinh hạnh của đệ “ . Vô Song nhẹ nhàng lấy cây sáo
ngọc từ trữ vật giới chỉ hắn bình thản bắt đầu thổi những nốt nhạc đầu tiên .
Vũ Linh tựa nhẹ vào bờ vai của Vô Song, hai người cứ ngồi im như vậy chìm đắm
trong âm nhạc không để ý gì đến thế giới xung quanh, Vũ Linh nói bằng một
giọng lí nhí, có lẽ chỉ có mình nàng nghe được “ Lúc thổi sáo ngươi thực sự
rất đẹp trai”.
Sự xuất hiện của Vô Song đã khiến toàn bộ thế lực trong nội viện thay đổi ,
Thanh bang của Liễu Khinh Trần giải thế, chính bản thân Liễu Khinh Trần cũng
xin tốt nghiệp sớm, Lâm Thu Phong cũng Thượng Quan Tuyệt thì vẫn ở lại bất
quá họ không còn là trung tâm của nội viện nữa, toàn bộ ánh sáng tập trung
hết lại ở một thân Vô Song, Linh bang cũng trở thành đệ nhất thế lực tại nội
viện, không một ai dám đắc tội.
Một ngày đẹp trời, khoảng một tháng sau đại chiến tại nội viện, Vô Song xuất
hiện trong một căn phòng của Long bang, trong căn phòng này ngoại trừ Lâm Thu
Phong ra thì còn có cả Thượng Quan Tuyệt cùng Triệu Vũ Linh, bốn đại cự đầu
của nội viện đều tập trung lại, chắc chắn có đại sự xảy ra.
Lâm Thu Phong và cả Thượng Quan Tuyệt đều đang nhíu mày trầm tư, họ không
hiểu tại sao Vô Song lại tổ chức cuộc họp mặt này, cả hai người đã tính nốt
năm nay rời khỏi học viện nhường lại thiên hạ cho Vô Song, họ chỉ cầu an thân
rút lui, nếu không phải địa điểm họp mặt là Long bang mà là Linh bang chỉ sợ
cả hai đều không nguyện ý đến.
Vô Song tự nhiên như ở nhà mình, không có một chút áp lực nào, điều kì lạ
nhất là Triệu Vũ Linh lại ôn nhu rót trà cho hắn, chu đáo như một người vợ
hiền vậy, sau đó nhẹ nhàng ngồi phía sau Vô Song, điều này khiến Lâm Thu
Phong cùng Thượng Quan Tuyệt sợ hãi không thôi.
Triệu Vũ Linh vốn là bậc nữ hào kiệt, một mình kéo Linh bang đến vị trí như
hiện tại, ở trong nội viện cũng không ít nam nhân bị nàng đánh cho thành đầu
heo, kêu cha gọi mẹ nhưng không ngờ Triệu Vũ Linh lúc này lại như một con mèo
nhỏ, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời . Nếu vài tháng trước đây chỉ sợ nói ra
cũng không ai tin.
Uống xong tách trà, Vô Song lúc này mới nói “Ta không thích vòng vo, đơn
giản ta muốn thống nhất toàn bộ nội viện này thành một thế lực, một bang phái
duy nhất . Tất nhiên bang phái mới cũng không phải gặp ai cũng thu, ngoại trừ
những mầm mống tốt thì chỉ lấy cường giả đã ngoài tứ tinh đấu linh trở lên
hoặc tam phẩm luyện dược sư . Các ngươi có ý kiến gì không “.
Lâm Thu Phong nhìn Thượng Quan Tuyệt, Thượng Quan Tuyệt cũng nhìn Lâm Thu
Phong sau đó cả hai như có sự ăn ý nhất định, Thượng Quan Tuyệt lên tiếng “
Ngươi muốn nuốt Lôi bang cùng Long bang ?, muốn nuốt toàn bộ học viện ?, dã
tâm không nhỏ nhỉ, chỉ sợ bằng thực lực của Linh bang ngươi còn chưa đủ .
Chúng ta tuy không thể đánh lại ngươi nhưng ngươi cũng đừng quên học viện còn
một kẻ nữa chưa ra tay “.
Vô Song bình thản lắc đầu “ Chính xác là toàn bộ Linh bang không đủ để cai
quản học viện, đồng thời ta cũng chưa bao giờ muốn mang bất cứ một ai trong
Linh bang ra nhập bang mới của ta cả, Linh bang có đường của Linh bang, ta
cũng có đường của ta “.
“ Ta chỉ có một câu nói đơn giản, thần phục hay là chết, các ngươi chọn đi
“.
Sát khí lúc này trên người Vô Song bùng lên, ánh mắt cực độ lạnh lùng, phía
bên kia cả Lâm Thun Phong cùng Thượng Quan Tuyệt đều đứng bật dậy, đấu khí
bùng nổ bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát chiến đấu.
Vô Song không để ý đến hai người, bàn tay nhè nhẹ rút ra một tờ giấy “ Lâm
Thu Phong, Bắc vực Lâm gia, nhị lưu thế lực, toàn bộ gia tộc có tổng cộng
120 người tính cả chính chi và bàng chi, cường giả mạnh nhất Lâm Vĩnh năm nay
cũng đã bước sang độ tuổi 80, đấu hoàng tứ tinh . Ngoại trừ Lâm Vĩnh ra toàn
bộ Lâm gia còn 3 vị đấu vương nhưng mạnh nhất cũng là thất tinh đấu vương mà
thôi, không có một ai có cơ hội trong vài năm đột phá đấu hoàng cả “.
“ Thượng Quan Tuyệt, Trung Châu Thượng Quan gia tộc, nhất lưu thế lực ,
trong tộc có hai vị đấu tông cường giả tọa trấn bất quá cả hai chỉ là nhất
tinh đấu tông mà thôi, trong đó Thượng Quan Chấn ông nội của ngươi còn mắc
phải trọng bệnh hậu quả của việc thúc đẩy căn cơ bất ổn chỉ sợ cửu tinh đấu
hoàng cũng đánh không lại “.
“ Kẻ thù của Lâm gia thì có ….. “ . Vô Song còn chưa nói xong Lâm Thu Phong
liền đập bàn “Ngươi điều tra gia tộc chúng ta, ngươi rốt cục muốn cái gì “.
Vô Song nhè nhẹ mỉm cười “ Để ta nói thẳng nhé, thế lực sau lưng ta đủ sức
bóp nát các ngươi như bóp nát kiến hôi, muốn chống cự tuyệt đối là vô vọng ,
hai người các ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn, một là cúp đuôi bỏ chạy như
Liễu Khinh Trần, hai là thần phục ta “.
“ Tất nhiên ta có thể trợ giúp các ngươi những việc mà cả đời các ngươi không
dám nghĩ đến . Lâm Thu Phong không phải là ngươi muốn tim đủ 36 thức của Lâm
gia bá đao phải không ?, còn Thượng Quan Tuyệt, ông nội ngươi chỉ sợ bệnh
ngày một trầm trọng nhỉ, không biết sống được bao lâu nữa đây ? . Bất quá nếu
các ngươi chịu thần phục, nội trong 5 năm ta sẽ giải quyết cả hai việc này .
Ta cho các ngươi ba ngày thời gian suy nghĩ, ba ngày sau nếu không cho ta câu
trả lời đích đáng ,hậu quả tự chịu “.
Vô Song lạnh lùng xoay người bỏ đi, Triệu Vũ Linh cũng nhẹ nhàng đi theo hắn
, đúng lúc này Thượng Quan Tuyệt mở bừng mắt ra, hắn lên tiếng “Ngươi có chắc
những gì ngươi nói không ? “.
Vô Song thản nhiên đáp “ Nếu 5 năm sau ta không hoàn thành các ngươi có thể tự
động rời đi, ta không giữ “.
Lâm Thu Phong hít một hơi thật sâu sau đó lên tiếng “ Vậy bang hội mới tên gọi
là gì ? “.
Vô Song mạnh mẽ vung một quyền vào hư không, quyền kình của hắn đấm nát cả
mặt bàn nơi ba người vừa ngồi, Vô Song ánh mắt lóe lên, khí thế khinh thường
thiên hạ, đưa nắm đấm của mình lên ngang mặt “ Quyền Lực “.