Nội Viện Đệ Nhất Nhân (2)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Triệu Vũ Linh vốn đang ở trong Linh bang tập trung sự vụ, nàng đột nhiên nghe
được tin Vô Song cùng với Lâm Thu Phong đại chiến liền sợ thót tim. Trong mắt
Vũ Linh thì Thu Phong là một bức tường không thể vượt qua, nàng còn nghĩ rằng
từ giờ đến khi tốt nghiệp học viện cũng không có tư cách cùng Lâm Thu Phong
quyết đấu, tuy nhiên sự xuất hiện của Vô Song làm nàng hé ra một tia hy vọng
, một tia hy vọng có thể lấy thân nữ nhi đánh bại nam nhi.

Bất quá cho đến lúc này Triệu Vũ Linh cũng không dám nói làm đối thủ của Lâm
Thu Phong, giỏi lắm thì nàng cầm cự vài chục chiêu đã là đại chấn động rồi ,
đừng nói là nàng kém hắn vài cái tiểu cảnh giới mà cho dù ngang cảnh giới thì
Triệu Vũ Linh vẫn nắm chắc 6 phân thất bại.

Nàng không thể tưởng tượng nổi Vô Song làm sao có tư cách đại chiến cùng Lâm
Thu Phong, nàng biết chiến lực Vô Song rất mạnh, biết tiểu đệ đệ này của
mình rất biến thái, cửu tinh đại đấu sư có thể cùng nàng quyết đấu trăm chiêu
bất bại tuy nhiên Vô Song cần phải có thời gian, hắn kém Lâm Thu Phong hơn 10
tuổi . Trong mắt Vũ Linh cuộc chiến này Vô Song nắm chắc thất bại, thậm chí
Vũ Linh còn chuẩn bị nhờ Tô Thiên trưởng lão ra tay cứu Vô Song một lần, dù
sao nàng và Tô trưởng lão cũng có chút giao tình.

Tuy nhiên khi đến phía trước Thiên Phần Luyện Khí Tháp, trong mắt Vũ Linh như
rớt ra ngoài, nàng nhìn thấy cái gì, nàng thấy Lâm Thu Phong hai tay chống
đại đao ánh mắt kiêng sợ nhìn Vô Song, nàng thấy Vô Song vung tay tát Liễu
Khinh Trần bay xa, nàng thấy Vô Song một mình đứng giữa đất trời, dùng ánh
mắt thị uy bốn phương, khiêu khích luôn cả Thượng Quan Tuyệt, đây chính là
tư thế ngạo thị quần hùng.

Vô Song thân hình rất nhỏ bé chỉ khoảng 130 cm mà thôi, so với rất nhiều học
viên ở đây thì chỉ được xưng là tí hon, nhưng chính cái thân ảnh tí hon ấy
hiện nay lại to lớn vô cùng, lực áp quần hùng . Sau lưng Vô Song như xuất
hiện một thân ảnh khổng lồ, đầu đợi trời chân đạp đất, bóp nghẹt không khí
xung quanh.

Nhìn cái thân ảnh nhỏ bé nhuốm máu, nhìn đôi cánh rực lửa sau lưng pha thêm
chút ảnh tím huyền ảo còn ai dám cười, còn ai dám coi thường tên tân sinh mới
ra nhập nội viện 1 tháng . Ai dám chiến với hắn một trận . Chưa lúc nào trong
mắt Vũ Linh đứa bé mà nàng luôn coi là tiểu hài tử lại có mị lực như thế này ,
bờ vai nhỏ nhắn ấy lúc này lại thực sự là nơi để toàn bộ Linh bang dựa vào ,
để nàng dựa vào.

Phía sau lưng Vô Song, một cơn bão nổi lên, phong hệ đấu kỹ cuồng bạo vô
cùng, thổi bay toàn bộ gạch đá lên bầu trời . Liễu Khinh Trần chật vật xuất
hiện quần áo nhếch nhác đâu còn ra bộ dáng 'khinh trần ' như cái tên của hắn
nữa . Hai cánh tay nắm chặt lại, kêu lên răng rắc “ Tiểu tử ngươi dám dở trò
đánh lén, bản công tử không dạy cho ngươi một bài học thì uy danh của ta để
đi đâu “.

Liễu Khinh Trần vừa dứt lời lại thấy một bóng đen xuất hiện, nếu lần trước
một tát vào bên trái thì lần này là bên phải, Liễu Khinh Trần lại một lần nữa
bắn ra xa . Vô Song lạnh lùng phủi tay “ Ngươi quá ồn ào “.

Liễu Khinh Trần xin thề cả đời hắn còn chưa bao giờ gặp nhục nhã như thế, hắn
ngọc thụ lâm phong hắn anh tuấn tiêu sái, hắn tài hoa hơn người nhưng hôm nay
lại bị một tiểu hài tử 9 tuổi đánh ra không còn hình dạng, nỗi nhục này chắc
chắn Liễu Khinh Trần sẽ báo.

Liễu Khinh Trần lộn người lại, đứng vững trên mặt đất lần này hắn rút kinh
nghiệm không tiếp tục nói nhảm nữa, lần đầu tiên hắn sử dụng con bài chưa lật
trước mắt các học viên trong nội viện thứ mà hắn muốn thể hiện trong kì đại
tái cuối cùng, đấu khí hóa cánh của đấu vương cường giả.

Cảnh giới bán vương là một cảnh giới khá vi diệu, gần như chỉ cần thêm vài
tháng tiềm tu cô đọng đấu khí là có thể trở thành đấu vương cường giả . Đấu
khí đã có thể hóa cánh, sơ bộ có thể làm chủ không trung tuy nhiên đấu khí
vẫn còn chưa cô đọng, so sánh với đấu khí của nhất tinh đấu vương bình thường
vẫn thua kém nhiều.

Ở trong trạng thái đấu khí hóa cánh, rõ ràng Liễu Khinh Trần khiến tất cả các
học viên trong nội viện mắt tròn mắt dẹt, hình ảnh của hắn được kéo cao lên
rất rất nhiều.

Ai cũng biết cường giả đứng đầu cường bảng là thần long thấy đầu không thấy
đuôi, ai ai cũng suy đoán kẻ đó đã đạt đến đấu vương cảnh giới tuy nhiên tất
cả chỉ là tưởng tượng mà thôi, đây là lần đầu tiên những học viên trong học
viện được thấy một cường giả đấu vương trẻ tuổi hàng thật giá thật, hỏi tại
sao không kích động.

Cho dù Vô Song chiến lực cực kì nghịch thiên, biểu hiện cũng đủ kinh diễm
nhưng đấu linh thì vẫn mãi là đấu linh, sao có thể so sánh với đấu vương ,
vương giả trên bầu trời.

“ Hắc phong sát liên kích – huyền giai trung kỳ đấu kỹ “ . Liễu Khinh Trần
chân đạp hư không bàn tay chỉ về phía Vô Song, vô số mũi tên màu đen được làm
bằng phong hệ đấu kỹ xoay tròn với tốc độ kinh hồn bắn xuống, nhắm thẳng vào
thân thể Vô Song.

Vô Song nâng đôi cánh phượng hoàng ra đón đỡ, hàng trăm mũi tên xuyên qua đôi
cánh khổng lồ, thân thể Vô Song bị bắn ra xa cả chục bước chân.

Liễu Khinh Trần cười rộ lên “ Châu chấu đá xe “. Sau đó hắn tất nhiên không để
Vô Song có cơ hội thở dốc, cây quạt giấy cầm thật chắc trong tay, đôi cánh
đấu khí rung lên, hắn muốn tự tay giết chết Vô Song.

Tất nhiên giết người trong học viện là trọng tội, lại cực kỳ phiền phức bất
quá Liễu Khinh Trần còn lâu mới sợ, phiền phức đó chẳng thấm vào đâu so với
nỗi nhục mà Vô Song gây nên cho hắn cả.

Triệu Vũ Linh hoảng sợ hét lên “ Dừng tay “, từ cơ thể nàng thủy hệ đấu kỹ
tuôn trào, khí tức cửu tinh đấu linh không hề giữ lại, lao đến cứu Vô Song .
Nét lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Vô Song chỗ nằm xuống cũng cực vi diệu, đúng vị trí mà nãy giờ Lâm Thu Phong
đứng thất thần . Vô Song bình thản ngồi dậy ánh mắt đến cả chớp cũng không
thèm chớp, hai cánh phượng hoàng rung lên đốt tất cả những mũi tên thành hư
vô, đồng thời Vô Song rung mạnh đôi cánh, lập tức một cột lửa khổng lồ thổi
bay cả Liễu Khinh Trần và Triệu Vũ Linh ra phía sau.

Ánh mắt Vô Song nhìn Triệu Vũ Linh có chút ôn nhu, hắn mỉm cười “ Vũ Linh ,
có những việc đàn ông không thể không làm nhất là cuộc chiến giữa những người
đàn ông, phụ nữ ra tay chẳng khác gì làm nhục họ cả, nhớ đấy “.

Triệu Vũ Linh toàn thân chấn động, cô cứ như vậy lẳng lặng nhìn Vô Song ,
thậm chí nàng quên luôn cả việc Vô Song thân mật gọi thẳng tên nàng . Vô Song
vặn vẹo hai cánh tay, đồng thời xoay đầu lại nhìn Lâm Thu Phong “ Thế nào
ngươi có muốn ra tay nốt không, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi đấy, liên
hợp với hắn còn có thể đánh với ta một trận chứ tách riêng từng người chỉ có
thảm bại “.

Vô Song vừa dứt lời thì Lâm Thu Phong gầm lên, không ngờ sau lưng hắn lại
xuất hiện một đôi cánh nữa, hắn lại có thể tiến thêm một bước trong lúc khó
khăn nhất đạt được bán vương cảnh giới, có được đôi cánh của riêng mình .
Đứng lên mạnh mẽ từ chính thất bại mới được gọi là thiên tài, Lâm Thu Phong
quả nhiên không hổ danh xưng đó.

Hai bán vương cường giả, thậm chí là hai thiên tài có khả năng vượt cấp khiêu
chiến, đến cả nhị tinh đấu vương cũng thấy đau đầu bất quá Vô Song hắn tuyệt
đối sẽ không thua, tuyệt đối không có lý do để thua.

Đôi cánh phượng hoàng rung thật mạnh, thân hình gia tốc bay thẳng lên không
trung, đồng thời Lâm Thu Phong và Liễu Khinh Trần cũng đuổi theo không buông
, ba người quyền đấm cước đá loạn thành một vòng, toàn bộ bầu trời là sân
khấu, là đất diễn của họ.

Liễu Khinh Trần bị Vô Song đạp một cước vào ngực chật vật lùi lại, đồng thời
một phong chỉ của Vô Song bắn xuyên bả vai Lâm Thu Phong cũng đẩy lùi hắn lại
, phong lôi hai hệ đấu khí trên người Vô Song như núi lửa phun trào, lần này
thậm chí cả Liễu Khinh Trần cùng Lâm Thu Phong đều bi ai phát hiện, đấu khí
của Vô Song còn nhiều hơn cả họ.

Liễu Khinh Trần đột nhiên lùi lại một bước, hai tay vẽ theo hình thái cực ,
sau đó chắp hai tay lại chỉ thẳng về phía Vô Song “ Địa giai sơ kỳ đấu kỹ
Phong quyển tàn vân “.

Là đối thủ truyền kiếp của Liễu Khinh Trần thì Lâm Thu Phong cũng không thể tỏ
ra yếu kém, hắn gầm lên, lần nay đôi tay hắn thậm chí nổi lên từng bó gân ,
da thịt ửng đỏ “ Địa giai sơ kỳ đấu kỹ bá đao trảm mệnh “.

Hai đấu kỹ đều đạt đến địa giai lao đến, cho dù là đấu vương cường giả cũng
phải né tránh tuy nhiên Vô Song còn lâu mới sợ . Tay phải lôi hệ đấu khí, tay
trái phong hệ đấu khí, phân tâm đa dụng một lần Vô Song sử dụng hai đấu kỹ
địa giai liên tiếp, cũng là hai đấu kỹ địa giai trấn phái của Vân Lam Tông.

“ Vân Lam Tông địa giai sơ kỳ đấu kỹ vạn lôi oanh sát “ . “ Vân Lam Tông địa
giai sơ kỳ đấu kỹ Phong khởi – Lạc Nhật Diệu “.

Bốn địa giai đấu kỹ trên không trung nổ vang trời tạo nên âm thanh đinh tai
nhức óc, thậm chí có đến ba vị trưởng lão xuất hiện tạo ra kết giới bảo vệ
các học sinh khác, đủ hiểu chấn động đáng sợ đến mức nào . Chỉ một đòn thôi
cũng đủ khiến tất cả học viên nội viện sợ mất mật, chỉ một địa giai đấu kỹ
cũng có thể làm đấu hoàng đánh nhau vỡ đầu nhưng lúc này ở đây xuất hiện đến
bốn địa giai đấu kỹ va chạm cùng lúc, đây chính cả cảnh tượng 10 năm chưa
chắc có một.

Cả Lâm Thu Phong cùng Liễu Khinh Trần đều rơi xuống đất ho ra máu, toàn bộ
lục phủ ngũ tạng như bị nghiền nát, bất quá cả hai vẫn còn sức đứng dậy, về
phần Vô Song lúc này trực tiếp đến cả sức đứng dậy cũng không có, hai chân
khoanh tròn trên mặt đất, suy yếu vô cùng.

Liễu Khinh Trần ánh mắt xuất hiên hàn quang, bàn tay lập tức phát ra một
huyền giai trung cấp đấu kĩ “ Phong linh kiếm “, lưỡi kiếm ngắm thẳng vào cổ
họng Vô Song . Còn Lâm Thu Phong lúc này đấu khí đã cạn đến đáy, muốn tung
chiêu cũng không nổi.

Ngay khi lưỡi kiếm sắp đâm vào cổ họng Vô Song dưới mặt đất lập tức một cột
hắc hỏa bùng lên, che kín thân thể Vô Song đồng thời nuốt chọn phong hệ kiếm
khí vào bên trong . Trong ánh mắt không thể tin nổi của Liễu Khinh Trần, Vô
Song đứng lên.

Vô Song ho ra một bãi máu, toàn thân thể run lẩy bẩy bước đi như người say
rượu nhưng mỗi bước chân của hắn như đạp vào tim Liễu Khinh Trần một lần, đặc
biệt là đôi mắt đỏ rực kia, đôi mắt khiến Liễu Khinh Trần không còn nổi một
chút chiến ý.

Liễu Khinh Trần đột nhiên hét to “ Thanh bang đâu giết hắn, giết hắn ngay lập
tức “.

Thanh bang rõ ràng cũng tập trung toàn bộ ở đây, dù sao bang chủ chiến đấu
không thể không đến xem, nghe hiệu lệnh Liễu Khinh Trần nói ra, các học viên
của Thanh bang nhìn nhau một chút sau đó tất cả cùng lao lên “ Sát, sát sát
“.

Thanh bang động tất nhiên Linh bang cũng động, họ tuyệt đối không thể để Vô
Song bị thương, bất qua Triệu Vũ Linh hay Thiên Vũ còn chưa kịp chạy đến nơi
thì bị ánh mắt Vô Song dọa lui, ánh mắt của hắn như muốn nói cho hai người
biết, hắn còn lâu mới cần Linh bang ra tay.

Khóe miệng trào ra một tia máu, nhưng nụ cười của Vô Song vẫn cực kì tự tin ,
tay cầm lấy sao ngọc, hắn bắt đầu thổi “ Âm Ba Đấu Kỹ, Phượng Tiếu Thiên “.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #50