Cơn Bão (7)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Thái Hư Cổ Long Tộc không uổng là một đại tộc trong Thú Vực cũng không hổ là
thế lực đệ nhất bên trong yêu tộc, cho dù là Vô Song khi nhìn thấy khung cảnh
trước mặt cũng phải khẽ gật đầu, trước mặt Vô Song là một hòn đảo khổng lồ
trải dài ngút ngàn, hòn đảo khổng lồ lơ lửng trên không trung nhưng kinh khủng
nhất phải kể đến xung quanh hòn đảo này, xung quanh nó là những không gian hư
vô đen kịt, hòn đảo này dĩ nhiên trôi nổi trong không gian.

Nếu Thiên Yêu Hoàng Tộc là bá chủ của bầu trời là ông vua của tốc độ thì Thái
Hư Cổ Long Tộc lại là bá chủ không gian, ai cao ai thấp vừa nhìn cũng có thể
nhận ra, thảo nào mà Thiên Yêu Hoàng Tộc thủy chung không phải là đối thủ của
Thái Hư Cổ Long Tộc.

Vô Song vừa ôm Tử Nghiên hiện ra đã có vô số khí tức khóa chặt hắn trên bầu
trời, có thể nói khả năng cảm nhận không gian của Thái Hư Cổ Long Tộc cao đến
dọa người, lúc này rất nhiều luồng khí tức thù địch đang khóa chặt Vô Song.

Trước vô số luồng khí thế kia thì Vô Song cũng quyết định dừng lại, có điều
không phải bản thân hắn sợ Thái Hư Cổ Long Tộc, một mình hắn có thể lao thẳng
vào Thiên Yêu Hoàng Tộc thì cũng có thể lao vào Thái Hư Cổ Long Tộc, có thể
không thắng nổi bọn họ nhưng bọn họ cũng đừng hòng làm gì được Vô Song, kết
quả cùng lắm là lưỡng bại câu thương mà thôi, đương nhiên Vô Song sẽ không làm
vậy, đây là nhà của Tử Nghiên, đây là thế lực duy nhất còn chịu thần phục Tử
Nghiên, chỉ riêng điểm này đã làm Vô Song nhìn họ mang theo vài phần thuận
mắt.

Rất nhanh Hắc Kình cũng đã đuổi kịp Vô Song, lồng ngực hắn thở phập phồng liên
tục, bản thân Hắc Kình phải cố gắng rất nhiều mới có thể xuất hiện nhanh như
thế, ánh mắt Hắc kình nhìn Vô Song đầy kinh hãi “Ngươi rốt cuộc là ai mà lại
có thể phát hiện ra Thái Hư Cổ Long nơi ở ?”.

Hắc Kình đương nhiên nghi hoặc, những người biết đến nơi này quả thực chỉ đến
trên đầu ngón tay mà thôi, nếu không có người dẫn đường thì tuyệt đối đừng
hòng tìm được nơi ở của Thái Hư Cổ Long Tộc.

Hắc Kình còn chưa hỏi được gì thì trước mặt hai người một mảnh không gian biến
động, một thân ảnh từ từ đi ra khỏi không gian, một bạch y lão già.

Vừa nhìn thấy người này Hắc Kình lập tức cung kính “Hắc Kình bái kiến Tam
Trưởng Lão, không phải Hắc Kình mang hắn đến đây mà là hắn tự động lao tới,
mong Tam Trưởng Lão không trách phạt”.

Tam Trưởng Lão của Đông Long Đảo ánh mắt đảo quả Tử Nghiên trong ngực Vô Song
sau đó khẽ mỉm cười “Ha ha, lão phu là Chúc Ly, tam trưởng lão của Thái Hư Cổ
Long Tộc, thực sự phải đa tạ tiểu hữu đã chăm sóc Tử Nghiên trong suốt những
năm qua, tiểu hữu hoàn toàn có thể coi là khách quý của Thái Hư Cổ Long Tộc,
mời tiểu hữu đi vào”.

Chúc Ly nói xong khẽ nghiên người, một tay đưa ra phía sau làm động tác mở
đường với Vô Song, Chúc Ly thậm chí còn không hỏi lý do làm sao Vô Song có thể
tự mình lao vào trong Thái Hư Cổ Long Tộc, ánh mắt của lão nhân này thâm sâu
khó lường.

Vô Song cũng không hề suy nghĩ mà nhẹ nhàng đưa Tử Nghiên vào bên trong, nhóm
bốn người bọn họ bao gồm cả chúc Ly cùng Hắc Kình từ từ đi vào không gian bên
trong, trên đường cỏ rất nhiều tộc nhân của Thái Hư Cổ Long Tộc mở to mắt nhìn
bọn họ có điều khi nhìn thấy Chúc Ly đi đầu lập tức thu mắt lại, có Chúc Ly
trưởng lão dẫn đường thì chắc chắn không phải là phàm nhân mà là khách quý của
Thái Hư Cổ Long Tộc, nhìn chằm chằm vào khách quý đương nhiên là hành động
không hợp phép.

Rất nhanh Chúc Ly dẫn Vô Song tiến vào một cái lều lớn, vào đến đây ông lập
tức lên tiếng “Hắc Kình ngươi đi ra ngoài, lão phu có việc cần nói với vị công
tử này”.

Về phần Vô Song cũng thả Tử Nghiên xuống rồi mỉm cười “Ra ngoài đợi ca một
chút, ca cũng có chuyện cần nói với lão nhân này”.

Tử Nghiên cùng Hác Kình bốn mắt nhìn nhau, cho dù cả hai người không muốn
nhưng vẫn ngoan ngoãn đi ra ngoài, bọ họ hiểu ở nơi này vốn đã không còn việc
của hai người.

Chúc Ly lúc này ung dung mỉm cười nhìn Vô Song “Không biết công tử một mình
một người mang Tử Nghiên đến đây có việc gì ?, lão phu không tin công tử đích
thân đến Thái Hư Cổ Long Tộc mà không có mục đích. Mấy hôm trước lão phu đang
tu luyện liền bị một hơi thở đáng sợ tuyệt luân đánh động, hơi thở đó chắc là
của công tử đi ?”.

Lúc này trong Đông Long Đảo thực sự có thể nói thùng rỗng kêu to, điều này
cũng làm Chúc Ly cực kỳ không muốn, Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão không
ngờ lại đang bế tử quan, toàn bộ Đông Long Đảo lúc này cũng chỉ có có một mình
ông ta, chỉ bằng Chúc Ly chưởng lão ông ta quả thực không có tự tin cứng đối
cứng với Vô Song, không có tự tin ngăn cản hắn ở ngoài cửa.

Vô Song mỉm cười sau đó rất nhanh lấy ra một chiếc hộp ngọc nhỏ đặt lên bàn,
rồi mỉm cười với Chúc Ly trưởng lão “Ông mở ra thử xem”.

Chúc Ly có chút nhíu mày, chiếc hộp quá nhỏ đương nhiên khó làm cho Chúc Ly
chú ý có điều khi mở ra khuôn mặt Chúc Ly liền tái mét lập tức đóng lại, bàn
tay run rẩy chỉ vào Vô Song “Không thể nào, ngươi dĩ nhiên lại có thứ này ?”.

Bên trong chiếc hộp nhỏ này có cả một mảnh thiên địa rộng lớn, điều này đương
nhiên cũng không quá đáng sợ gì bởi rất nhiều đấu thánh cường giả cũng có thể
làm được có điều vật bên trong mảnh thiên địa kia thì lại làm Chúc Ly kinh hồn
táng đảm, bên trong mảnh thiên địa đó chỉ có một loại trái cây rất nhỏ chỉ
bằng bàn tay, trên trái cây có hai màu tử-kim làm chủ đạo, nếu nhìn kỹ thì hoa
văn tử sắc chính là hình Thái Hư Cổ Long Tộc đang rít gào còn hoa văn kim-sắc
là hình Thiên Yêu Hoàng Tộc đang rung cánh.

Long Hoàng Căn Nguyên Quả.

Vô Song mỉm cười còn không thèm thu lại vật trên bàn lại, hắn ung dung lên
tiếng “Không biết thứ này có giá trị không Chúc Ly trưởng lão ?”.

Chúc Ly nghe đến đây lập tức run lên “Giá trị, tuyệt đối giá trị, không biết
công tử định làm gì với thứ này”.

Lúc này trong ánh mắt Chúc Ly còn hiện ra một tia tham lam, nếu Vô Song không
chịu để thứ này cho Thái Hư Cổ Long Tộc không biết chừng Chúc Ly sẽ tìm mọi
cách cướp đoạt, đương nhiên một tia tham lam này dược che dấu rất kỹ, Thái Hư
Cổ Long Tộc là một siêu cấp thế lực mà đã là siêu cấp thế lực đương nhiên
không bao giờ dặt tình cảm lên trước lợi ích, lợi ích mới là thứ bọn họ hướng
đến.

Vô Song không đáp mà lặng lẽ nhìn ra ngoài lều lớn kia rồi mỉm cười “Ta cũng
không có ý định vòng vo nữa, Thái Hư Cổ Long Tộc trong những năm qua đều là
chí tôn của giới yêu thú nhưng lại lựa chọn không nhúng tay váo sự đời mặc kệ
Thiên Yêu Hoàng Tộc cùng Cửu U Địa Minh Mãng Tộc muốn làm gì thì làm, đương
nhiên ta không tin tưởng các ngươi thực sự làm được như thế ngoại cao nhân”.

“Ta biết rất nhiều việc trong Thú Vực, bí mật của Thiên Yêu Hoàng Tộc ta biết
không ít, của Cửu U Địa Minh Mãng Tộc ta cũng nắm được phần nào và đương nhiên
Thái Hư Cổ Long Tộc cũng không ngoại lên, Thái Hư Cổ Long Tộc vốn không phải
một lòng đồng nhất ta nói có đúng không ?, các ngươi vô lực đụng vào Thú Vực
chính là vì Thái Hư Cổ Long Tộc các ngươi đang xảy ra chiến loạn ?”.

Nói đến đây thân hình Chúc Ly liền run lên, ánh mắt nhìn Vô Song càng ngày
càng cẩn thận thậm chí không che dấu một tia sát khí trong mắt mình “Ngươi rốt
cuộc là ai, ngươi rốt cuộc còn biết những gì ?”.

“Ta còn biết hòn đảo này chỉ là ¼ diện tích của Thái Hư Cổ Long Tộc, sau khi
tộc trưởng đời trước của Thái Hư Cổ Long Tộc mất tích thì bản thân Tử Nghiên
cũng mất tích theo, Thái Hư Cổ Long Tộc chia làm bốn hòn đảo lơ lửng giữa
không trung, đây là Đông Lão Đảo còn xung quanh ba hòn đảo khác do ba đại long
vương khác cai quản không biết có đúng không ?”.

“Điều cuối cùng ta còn biết ta dám một mình lao vào Thiên Yêu Hoàng Tộc mà
toàn thân trở ra thì ta cũng có thể an toàn mang theo Tử Nghiên cùng Long
Hoàng Căn Nguyên Quả toàn thân trở ra, bốn đảo hợp nhất trong mắt ta còn có
chút cân lượng nhưng chỉ riêng Đông Long Đảo còn không đủ đâu”.

Nói đến đây Vô Song lại ung dung nhìn Chúc Ly, khóe miệng dần dần cong lên.

Về phần Chúc Ly thì hai tay nắm chặt lại, ông ta thực sự cảm thấy sợ hãi,
những thông tin này đều thuộc dạng tuyệt mật của Thiên Yêu Hoàng Tộc không ngờ
lại rơi vào tay Vô Song hơn nữa Chúc Ly cũng biết Đông Long Đảo hiện nay cản
không nổi Vô Song rời đi, cho dù có dùng vũ lực Chúc Ly cũng sợ không phải là
đối thủ của kẻ này, cho dù Chúc Ly không rõ thực lực cảu Vô Song rốt cuộc là
gì có điều chỉ riêng hơi thở mà Vô Song thả ra lần đó đã làm Chúc Ly hoảng sợ.

Cuối cùng Chúc Ly khó khăn lên tiếng “Vậy không biết ngươi muốn gì mới có thể
để lại Long Hoàng Căn Nguyên Quả cùng với Tử Nghiên cho Đông Long Đảo ?”.

“Đơn giản ta chỉ có vài yêu cầu thôi, việc này hoàn toàn một mình ta ra sức
cũng không bắt Đông Long Đảo các ngươi phải hy sinh một binh một tốt nào”.

“Thứ nhất Tử Nghiên phải là người phục dụng Long Hoàng Căn Nguyên Quả, không
biết ngươi có ý kiến gì không ?”.

Tử Ly lập tức gật đầu “Nàng là con của tộc trưởng, huyết mạch của nàng cũng là
cao cấp nhất, nàng là Long Hoàng tuong lai đương nhiên có quyền sử dụng Long
Hoàng Căn Nguyên Quả”.

“Thú hai ta có thể giúp Thái Hư Cổ Long Tộc một lần nữa liên hợp lại một chỉnh
thể có điều ta cần sau khi các ngươi trở thành đại tộc như năm xưa các ngươi
liền chịu nghe lệnh của Yêu Cung, trở thành một phần của Yêu Cung, đương nhiên
Thái Hu Cổ Long Tộc tuyệt đối sẽ trở thành một đại tộc của Yêu Cung, Yêu Cung
cùng các ngươi là quan hệ cả hai bên cùng có lợi”.

Chúc Ly nghe đến đây liền nhíu mày “Không biết Yêu Cung là thứ gì, lão phu
không rõ ?”.

“Yêu Cung có thể coi là tổ chức do yêu thú và vì yêu thú lập nên, Yêu Cung
chính là tập hợp toàn bộ yêu thú trong thiên hạ trong đó đương nhiên có cả Thú
Vực, Bắc Đại Lục, Nam Đại Lục, Đông Đại Lục, Tây Đại Lục cùng Trung Châu. Ước
mở cả đời của ta chính là thống nhất toàn bộ yêu thú trong thiên hạ làm một
thể”.

Chúc Ly hai mắt nhìn chằm chằm vào Vô Song rồi nuốt một ngụm nước bọt “thủ bút
thật lớn có điều muốn làm được việc này chỉ sợ không dễ, công tử rất mạnh
nhưng yêu thú là một vũng nước đục khổng lồ, muốn thống nhất toàn bộ thiên hạ
yêu thú nói dễ hơn làm”.

Chúc Ly vừa nói xong thì hai mắt trừng lớn thậm chí như muốn rớt ra ngoài,
trên bàn chẳng biết khi nào đã đặt lên hai vật. Yêu Hoàng Lệnh cùng Cửu U Minh
Trượng, hai thứ này căn bản không khác gì chứng minh tộc trưởng của Thiên Yêu
Hoàng Tộc cùng Cửu U Địa Minh Mãng Tộc đang ở đây hỏi sao Chúc Ly có thể không
sợ.

“Thiên Yêu Hoàng Tộc đã sớm thần phục Yêu Cung, tộc trưởng của Cửu U Địa Minh
Mãng Tộc đã nhận ta làm chủ, chỉ cần Tử Nghiên trở thành Yêu Hoàng thống nhất
Thái Hư Cổ Long Tộc thì muội muội của ta cũng trở thành Long Hoàng, thống nhất
được ba thế lực này theo Chúc Ly trưởng lão ước mơ của ta có thể hoàn thành
được không?”.

Thân hình Chúc Ly lập tức run rẩy đầy sợ hãi nhìn Vô Song sau đó lập tức gật
đầu “Được, chỉ cần ngài có thể giúp Thái Hư Cổ Long Tộc một lần nữa thống nhất
thì chúng ta sẽ lập tức ra nhập Yêu Cung”.

Chúc Ly biết lúc này từ chối Vô Song cũng không có cách nào, bằng quan hệ của
Tử Nghiên cùng Vô Song thì nếu Tử Nghiên có thể trở thành Long Hoàng chắc chắn
Thái Hư Cổ Long Tộc cũng đi theo Vô Song, cho dù bất đắc dĩ thì Chúc Ly trưởng
lão cũng đâu biết làm gì ?.

Chúc Ly tiếp tục cung kính cúi đầu “Vậy không biết công tử tính giúp Thái Hư
Cổ Long Tộc thống nhất thì người sẽ làm thế nào ?”.

Vô Song liền bật cười, giọng nói của hắn đầy bá đạo và cũng đầy tự tin “Có gì
quan trọng đâu, giết ba vị Long Vương là Tử Nghiên sẽ trở thành Long Hoàng, có
gì khó khăn sao ?”.

“giết Long Vương” câu nói này từ miệng Vô Song cực kỳ nhẹ nhàng cứ như ăn cơm
uống nước vậy, phải biết đây là Long Vương chứ không phải là gà đất chó sảnh,
Long Vương của Thiên Yêu Hoàng Tộc sao có thể yếu.

Chúc Ly cũng chẳng biết Vô Song là bị điên hay do quá tự tin vào bản thân mình
nữa, Chúc Ly liền lắc đầu “Đúng là giết chết ba vị Long Vương là Tử Nghiên sẽ
trở thành Long Hoàng chỉ là rốt cuộc sao mới có thể giết hết bọn họ, hơn nữa
Long Vương còn cả Long Đảo ở sau lưng, thực lực của bọn chúng chỉ sợ công tử
cũng không biết hết được”.

Vô Song nhìn Chúc Ly rồi nhếch miệng “Đơn giản thôi, chỉ cần tách bọn chúng ra
khỏi Long Đảo là được, không phải sao ?”.

Chúc Ly thực sự không biết nói gì với kẻ này nữa, ông ta chỉ biết cười khổ
“Ngài có điều không biết, ba vị Long Vương luôn luôn tranh đấu với nhau nhưng
lại cực ít đi một mình cũng cực ít tập trung lại, chỉ cần chúng ta ra tay đụng
vào một vị Long Vương thì cả hai vị kia sẽ có đề phòng, lại càng khó đánh hơn,
quan trong nhất là bọn họ còn có thể bỏ chạy, bọn họ đều là cao giai đấu
thánh, kể cả công tử thực lực thông thiên có thể đánh bại họ nhưng muốn giết
chết thì.....”.

Chúc Ly vừa nói xong thì Vô Song chỉ tay lên bầu trời mỉm cười “Không phải ba
tên đó đang ở trên bầu trời Đông Long Đảo sao ?”.

Vô Song vừa nói xong Chúc Ly liền giật bắn mình, thân hình lập tức đứng bật
lên, không biết bằng cách nào trên bầu trời Đông Long Đảo lần này ba vị Long
Vương đồng thời xuất hiện, ý chí khóa chặt cả mảnh thiên địa này, sức mạnh ba
người này tuyệt đối cực kỳ kinh khủng thậm chí còn mạnh hơn Hoàng Mộ của Thiên
Yêu Hoàng Tộc một bậc.

Chúc Ly lần này khuôn mặt trắng bệch nhìn lên bầu trời “Sao có thể, sao bọn họ
có thể tới đây, việc này căn bản là không đúng”.

Ngay khi Chúc Ly còn đang hoang mang thì Vô Song đã thu Long Hoàng Căn Nguyên
Quả lại, một tay vỗ lấy vai Chúc Ly mỉm cười đầy tự tin “lo cái gì, để ta cho
ngươi nhìn thấy thế nào là Yêu Chủ của Yêu Cung”.

Thân hình của Vô Song từ từ rời khỏi lều lớn chỉ để lại một bóng lưng trong
mắt Chúc Ly, bóng lưng che kín cả bầu trời.

(Web tắt nút cảm ơn ở mỗi chương truyện rồi nên các bạn không cần hỏi nữa nhé
:D).

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.

Hãy đọc truyện tại truyenyy để nhận được những thông báo sớm nhất và liên lạc
cùng tác giả.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #374