Kết Thúc Đại Hội (4)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Trầm Côn lằng lặng nhìn thân ảnh Vô Niệm huyền phù trên không trung sau đó
mạnh mẽ nắm lấy hai thanh Tuyệt Kiếm cùng Mệnh Đao đang cắm trên bụng mình sau
đó rút ra, khuôn mặt không hề có một tia dị sắc nào.

Ném thật mạnh hai vũ khí của đối phương lên trên võ đài Trầm Côn nhổ ra một
búng máu trong miệng”Cuối cùng thì ta cũng đã hiểu sao tên tiểu tử Phi Điện
kia thua, không phải vì hắn yếu mà là vì ngươi che dấu đủ khéo”.

Vô Niệm cũng mỉm cười đáp lại :”Không, nói đúng hơn là hắn không đủ mạnh để
chịu đựng đến lúc phát hiện ra thứ ta đang che dấu mới đúng, không biết Trầm
Côn ngươi có đủ mạnh không ?”.

Lúc này đương nhiên Trầm Côn đã biết khả năng thực sự của Vô Niệm rốt cuộc là
gì, ngay cả Vô Song cùng Tố Ngôn cũng đã lờ mờ đoán ra, trong đầu họ hiện nay
có chung một đáp án – Hư Vô Thể.

Hư Vô Thể là một trong thập đại thể chất mạnh nhất Nguyên Tố Thế Giới, đương
nhiên thập đại thể chất đều là ưu thế tiên thiên, không có cách nào để tu
luyện được mà là trời sinh đã nắm giữ, nếu Vô Niệm mà sinh ra ở Tây Địa thì
chắc chắn sẽ trở thành đệ tử của Sát Điện thậm chí trở thành Sát Đế đời kế
tiếp bởi Hư Vô Thể là thể chất sinh ra để ám sát để trở thành thiên hạ đệ nhất
sát thủ.

Đặc điểm lợi hại nhất của Hư Vô Thể chính là ẩn mình trong không gian trở
thành hư vô hay nói đúng hơn là Hư Vô Thể cho phép chủ nhân của nó tự tạo ra
một không gian song song so với thế giới này, một không gian cực kỳ nhỏ bé
nhưng vẫn đủ để chủ nhân của nó trốn đi.

Chính vì không gian này là không gian song song với thến giới thực tại nên
người sử dụng Hư Vô Thể căn bản không có cách nào bị phát hiện ra trừ khi có
một đòn đủ mạnh đập nát cả hai chiều không gian, đương nhiên là Hư Vô Thể càng
về sau càng trở nên mạnh mẽ một cách biến thái, nếu Vô Niệm có thể trở thành
Cực Đạo Chân Thần thì hắn quả thực có thể được coi là bất tử, chỉ cần Vô Niệm
không chịu lộ ra chân thân hoặc Vô Niệm không chịu tấn công đối thủ thì tuyệt
đối không ai tìm nổi hắn, ngay cả những đòn tấn công xuyên qua hai chiều không
gian cũng rất khó đụng vào được Vô Niệm.

Chỉ cần Vô Niệm càng ngày càng mạnh thì lớp chắn không gian song song của hắn
cũng càng ngày càng mạnh, trong mọi cuộc chiến chỉ cần người sử dụng Hư Vô Thể
không mắc sai lầm thì bọn họ chắc chắn ở thế bất bại, tuy nhiên không tính
trường hợp đối thủ của họ quá mức cường đại dẫu sao thực lực cách biệt quá lớn
thì mọi loại thể chất cũng là trò hề.

Hư Vô Thể của Vô Niệm lúc này đương nhiên chưa thể luyện đến mức bá đạo được
hắn còn cả một chặng đường rất dài rất dài tuy nhiên đối thủ của hắn Trầm Côn
cũng chưa thể nào đạt đến trình độ có thể dễ dàng đập tan Hư Vô Thể.

Nắm giữ Hư Vô Thể đã là kinh khủng nhưng Vô Niệm còn nắm giữ Hỏa Mệnh – Trấn
quốc bí thuật của Hỏa Quốc.

Hỏa Mệnh có thể nói là một thủ đoạn xây dựng hóa thân mạnh mẽ vô cùng bởi mỗi
một phân thân mà Vô Niệm tạo ra đều mạnh ngang bản thể thậm chí khi phân thân
bị tiêu diệt thì bản thể cũng không hề hấn gì, cảnh giới tối cao của Hỏa Mệnh
chính là triệu hồi 7 phân thân một lúc, Vô Niệm hiện nay có thể gọi ra 3 cái.

Đương nhiên Hỏa Mệnh cũng không phải là vô địch bởi phân thân cùng chủ nhân
dùng chung một nguồn nguyên lực, nói đơn giản hơn nếu bình thường Vô Niệm có
thể chiến đấu trong 60 phút thì khi gọi ra một cái phân thân hắn chỉ có thể
chiến đấu trong 30 phút, khi cái phân thân thứ hai được gọi ra thì khoảng thời
gian này chỉ còn 20 phút.

Vô Niệm nắm giữ Hư Vô Thể phụ trách an toàn cho hắn, Vô Niệm nắm giữ Hỏa Mệnh
nhằm xóa đi điểm yếu về mặt tấn công của Hư Vô Thể, Vô Niệm nắm giữ Vô Tận Hỏa
Vực để khuếch đại khả năng gây sát thương của mình lên vô hạn, cuối cùng hắn
nắm giữ Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Tịnh Liên Yêu Hỏa có thể giúp Vô Niệm giảm thiểu tối đa nguồn Nguyên Lực phải
sử dụng khi dùng Vô Tân Hỏa Vực, nhờ có Tịnh Liên Yêu Hỏa mà ngay cả khi thân
thể Vô Niệm bị lộ ra khỏi Hư Vô Giới thì cũng không thể nào bị đối phương miểu
sát trong một chiêu, chính là nhờ tổ hợp trên mà Vô Niệm mới trở thành hoàn
hảo.

Kẻ này không thành Thần thì thôi chỉ cần hắn thành Thần chắc chắn trở thành
một phương bá chủ thậm chí nắm giữ Phong Hào Chân Thần của riêng mình cũng
không phải là mục tiêu xa xôi.

Thân hình Vô Niệm lúc này một lần nữa khẽ run lên, cho dù cử động này rất nhỏ
nhưng cũng làm cho Trầm Côn biết Vô Niệm lại một lần nữa sử dụng Hư Vô Thể của
mình, kẻ trước mặt hắn lúc này chỉ là Hỏa Mệnh mà thôi.

Tịnh Liên Yêu Hỏa tiếp tục đưa nắm tay nhỏ bé của mình lên trời sau đó liên
tục kêu “Y Y” vài tiếng khó hiểu, trên bàn tay nhỏ bé đó xuất hiện một luồng
hỏa diễm màu phấn hồng, trên bầu trời từng thanh từng thanh Thiên Kiếm Diệt
Thiên một lần nữa xuất hiện, thế trận lúc này vậy mà quay ngoắt 180 độ, lúc
này rất ít người có thể tin tưởng Trầm Côn chiến thắng.

….......

Bên ngoài thung lũng lúc này đột nhiên Tuyệt Vô Tình quay lại nhìn Gia Luật
Chính Đức, khuôn mặt của hắn không có một chút lo lắng nào nhìn đối phương cứ
như người đang bị áp chế không phải là Trầm Côn vậy :”Chính Đức, ngươi đoán
xem sau bao nhiêu chiêu nữa thì tiểu tử Vô Niệm kia thua ?”.

Gia Luật Chính Đức nghi hoặc nhìn Tuyệt Vô Tình sau đó ánh mắt cau lại, đương
nhiên ông ta không giống đám khán giả dưới kia, ông ta còn chưa quên bộ kinh
cuối cùng mà Trầm Côn chưa bao giờ sử dụng có điều Gia Luật Chính Đức càng lựa
chọn tin tưởng vào đứa cháu của mình hơn, Vô Niệm quá hoàn hảo, Vô Niệm căn
bản không thể nào thua nổi.

“Vô Tình huynh có vẻ quá tự tin vào sức mạnh của đệ tử mình nhỉ bất quá Vô
Niệm không có lý do để thua trận...”.

Đáng tiếc Gia Luật Chính Đức còn chưa kịp nói hết câu đã thấy năm ngón tay của
Tuyệt Vô Tình đưa ra, ánh mắt Tuyệt Vô Tình híp lại sau đó thản nhiên nói :”5
chiêu, sau 5 chiêu Vô Niệm tiểu tử kia tuyệt đối phải thua”.

Như để chứng minh cho lời nói của Hoan Hỉ Tông- tông chủ thì Trầm Côn một lần
nữa khẽ chắp tay lại, trên người hắn vậy mà xuất hiện kinh thiên ma khí, ma
khí nhuộm đen cả một góc trời.

“Diệt Thế Kinh – Ma Niệm Che Thiên”.

Sau lưng Trầm Côn không còn là từng tôn từng tôn cự phật nữa mà là vô số ma
đầu, vô số khuôn mặt đáng sợ đến cực điểm gào thét mà ra, lúc này Trầm Côn hắn
không còn là Phật mà là Ma.

Sau khi thức thứ nhất của Diệt Thế Kinh hàng lâm lập tức Vô Niệm cảm thấy bất
ổn vô cùng sau đó hắn không thể nào tin được từng cái ma đầu do Trầm Côn tạo
ra lại đang như thiêu thân lao đầu vào lửa, lần đầu tiên Vô Niệm thấy một đàn
ma đầu không sợ chết lao vào Tịnh Liên Yêu Hỏa chờ bị tịnh hóa.

Một bên là màu phấn hồng tịnh hóa vạn vật, một bên là màu đen tuyền tà ác,
từng tôn từng tôn ma đầu vậy mà đưa miệng ra mạnh mẽ nuốt lấy một đám Tịnh
Liên Yêu Hỏa sau đó thân xác lập tức nổ tung.

Con này chết thì con kia lại tiếp tục lao tới, phô thiên cái địa mà đầu mỗi
một con chết đi lại được một con thay thế, mức độ sinh trưởng đáng sợ cực
điểm, về phía Tịnh Liên Yêu Hỏa thì lại hoàn toàn không ổn.

Tịnh Liên Yêu Hỏa có trí tuệ của mình cho dù cực kỳ non nớt, Tịnh Liên Yêu Hỏa
không phải là do Vô Niệm điều khiển cũng không dùng chung nguồn Nguyên Lực với
Vô Niệm, trong cuộc chiến này không khác gì là 2 vs 1 cả tuy nhiên Tịnh Liên
Yêu Hỏa dù sao cũng không phải là vô địch, vừa duy trì Vô Tận Hỏa Vực chống
lại vạn ma xâm thực, vừa phải tạo ra Thiên Kiếm Diệt Thiên đối với nó mà nói
thực sự là quá sức.

Trầm Côn mỉm cười nhìn lên bầu trời :”Ta còn tưởng ngươi vô địch thật chứ,
Diệt Thế Kinh- Diệt Thế Phán Quyết – Dục Vọng”.

Ngay lúc này sau lưng Trầm Côn một thân ảnh thiếu nữ hiện lên, một thiếu nữ ma
mị đến cực điểm trong bộ váy đỏ rực cùng một thân thể quyến rũ tận xương, nữ
nhân này vậy mà ôm chặt lấy Trầm Côn từ phía sau, bàn tay nàng xuất hiện sức
nóng khủng khiếp cùng hơi thở mang theo nhiệt khí phả vào cơ thể hắn.

Trầm Côn ung dung mỉm cười sau đó đánh ra một quyền, một quyền này trực tiếp
làm ma nữ sau lưng hắn tan biến tuy nhiên đổi lại cả Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng
Hỏa Mệnh của Vô Niệm đều khẽ run lên, đặc biệt là Hỏa Mệnh cơ thể hắn như lung
lay sắp đổ, trong người Hỏa Mệnh xuất hiện một luồng dục hỏa không tên, về
phần Tịnh Liên Yêu Hỏa bị ảnh hưởng yếu hơn nhiều tuy nhiên rõ ràng sau khi
dính chiêu này Vô Tận Hỏa Vực lập tức bị quần ma lấn áp.

Vô Niệm không thể nào đợi được nữa, hắn lập tức xoay cổ tay, lần này thay vì 4
thanh Thiên Kiếm Diệt Thiên như lúc trước thì đến 6 thanh kiếm mạnh mẽ lao
xuống, 6 thanh kiếm này gần như là cực hạn mà Tịnh Liên Yêu Hỏa có thể tạo ra.

Trầm Côn lập tức chắp hai tay của mình lại :”Diệt Thế Kinh – Diệt Thế Phán
Quyết – Phàm Ăn”.

Một cái miệng khổng lồ mở ra ngay trên bầu trời, cái miệng này vậy mà dám cắn
thẳng về phía 6 thanh kiếm đang lao xuống với tốc độ kinh khủng, một lần duy
nhất ra tay lập tức nghiền nát hai thanh kiếm nhưng sau đó cũng bị bốn thanh
còn lại đục thủng, gào thét trong đau đớn rồi từ từ biến mất.

Con số 4 thanh kiếm là một con số vừa đủ cho Trầm Côn sử dụng Bất Tử Kinh để
đón đỡ tuy nhiên ngay lúc này vậy mà Vô Niệm lựa chọn tất tay, hắn lựa chọn
rời khỏi Hư Vô Giới của chính mình mà hiện ra trước mặt Trầm Côn.

Hỏa Mệnh lập tức bị Vô Niệm triệt tiêu, Vô Niệm lúc này chính là đang đánh
cuộc, hắn biết Tịnh Liên Yêu Hỏa đã đến giới hạn, nếu tiếp tục đánh với Trầm
Côn sẽ khiến Tịnh Liên Yêu Hỏa không thể chịu được nữa lâm vào ngủ say, mất
Tịnh Liên Yêu Hỏa thì Vô Niệm căn bản không cách nào đánh tiếp, Nguyên Lực của
bản thân hắn cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

“Ngươi thử sống sau chiêu này ta xem – Tứ kiếm hợp nhất – Sát Phật Đồ Ma”.

Bốn thanh đại kiếm khổng lồ vậy mà lập tức nổ tung trong thiên địa mang theo
một luồng hỏa diễm khổng lồ sau đó bên trong biển lửa này một thanh kiếm màu
trắng bạc vậy mà từ từ hiện ra, thanh kiếm này không lớn thậm chí quá đỗi bình
thường tuy nhiên nó lại khiến cho Trầm Côn rợn cả sống lưng.

“ Diệt Thế Kinh – Diệt Thế Phán Quyết- Tham Lam”.

Thân thể bên ngoài của Trầm Côn vậy mà xuất hiện vô số vết nứt, bên trong cái
thân xác ấy một Trầm Côn khác như phá kén mà ra, một Trầm Côn màu vàng từ đầu
đến chân, nhìn hắn lúc này như một tôn cự phật vậy hoàn toàn thay đổi so với
một ma đầu lúc trước tuy nhiên ẩn sau đôi mắt kia vẫn là tà khí lẫm nhiên.

Tham Lam là một bản tính của con người, nó khiến con người dùng mọi cách để
đạt được điều mình muốn, tham lam chính là gọi ra con ác quỷ ẩn bên trong mỗi
con người, gọi ra phần xấu xa nhất mà bất cứ ai cũng muốn che dấu tuy nhiên
đối với Hoan Hỉ Tông, đối với Diệt Thế Kinh mà nói thì Tham Lam là sự đánh
đổi, là sự bất chấp tất cả để đạt đến sức mạnh tuyệt đối.

“ Bất Tử Kinh – Bất Tử Minh Vương Ấn – Bất Tử Bất Diệt – Thiên Địa Trường
Tồn”.

Trên người Trầm Côn xuất hiện một chiếc chuông vàng khổng lồ, một chiếc chuông
như thật như ảo, chiếc chuông này chính là tuyệt học phòng ngự mạnh nhất toàn
bộ Hoan Hỉ Tông.

Thanh kiếm của Vô Niệm mạnh mẽ đâm xuống sau đó nó đụng mạnh vào chiếc chuông
vàng đang liên tục xoay tròn, chiếc chuông vàng đang sáng lên từng luồng phật
niệm.

Không gian xung quanh lập tức nát tan, tầng phòng ngự thứ ba của Sinh Tử Đài
triệt để bị đập nát hoàn toàn, đây là lần đầu tiên trong lịch sử Tiềm Long đại
hội Sinh Tử Đài bị xuyên thủng tầng phòng ngự thứ ba.

Toàn bộ không gian sau đó yên lặng một cách đáng sợ, trên không trung chỉ còn
một mình Vô Niệm đạp không mà đứng, Tịnh Liên Yêu Hỏa của hắn không biết từ
lúc nào đã biến mất, trên người Vô Niệm không có nổi một vết thương nhưng
khuôn mặt trắng bệch vì lao lực, hợp nhất bốn kiếm kia lại khiến Nguyên Lực
của Vô Niệm cạn đến đáy.

Trong không gian yên tĩnh một tiếng bước chân từ từ vang lên, Trầm Côn đi ra
từ khói bụi mù mịt, một Trầm Côn với khuôn mặt tỉnh bơ, một Trầm Côn không có
lấy một vết thương trên người, ngay cả hai vết thương chí mạng mà Vô Niệm tạo
ra cũng không biết từ bao giờ đã liền lại.

Trầm Côn thở dài nhìn Vô Niệm sau đó thả lỏng hai tay :”Ta cho ngươi cơ hội
chịu thua”.

Vô Niệm lặng đi trên không trung một lúc sau đó thực sự thở dài ngao ngán lắc
đầu, không phải là hắn không muốn đánh tiếp mà là hắn không có vốn để đánh
tiếp.

Thân thể từ từ hạ xuống mặt đất chậm rãi đi nhặt Tuyệt Kiếm và Mệnh Đao của
mình, Vô Niệm thản nhiên lên tiếng :”Ta từ bỏ”.

Trầm Côn chính thức trở thành người thứ ba tiến vào top 4.

Về phần trận chiến cuối cùng trong top 4 thì lại càng khiến người ta phát bực,
càng khiến người ta ganh ghét với Cửu U Lạc Nhạn hơn, một nữ nhân may mắn đến
nghịch thiên, một người minh chứng cho câu nói không cần bạn phải mạnh mẽ làm
gì chỉ cần đủ may mắn là được.

Lạc Nhạn quá yếu so với bất cứ ai trong top 10 nhưng nàng lại nhờ việc Phi
Điện bất tỉnh nhân sự, lại nhờ việc Hách Mông chưa hề tỉnh lại mà tiến vào top
8.

Trong cuộc chiến vào top 4 nàng sẽ thua bất cứ ai trong 6 người còn lại ngoại
trừ Phong Phiêu Nhiên và quả thực một lần nữa vận may nghịch thiên lại lên
tiếng, nàng quả thực gặp Phong Phiêu Nhiên.

Phong Phiêu Nhiên tiến vào top 8 không phải bởi vì chiến lực hắn kinh khủng
thế nào mà chỉ vì hắn là người 'ít bị thương nhất' so với Hách Mông cùng Phi
Điện mà thôi, hắn chính là được hệ thống của Tiềm Long Thành chọn với tư cách
'cho đủ số', có cũng được và không có cũng chẳng sao.

Đương nhiên không ai dám nói Phong Phiêu Nhiên yếu chỉ là hắn gặp một kẻ quả
mạnh mẽ mà thôi mạnh đến mức người này có thể đánh cho Phong Phiêu Nhiên không
thể hồi phục, tất nhiên vết thương của Phong Phiêu Nhiên vẫn trong phạm vi
khống chế của Cơ Tuyết Nhạn, Cơ Tuyết Nhạn chỉ đánh hắn tàn mà không phế chính
là để tăng tỉ lệ tiến vào vòng sau cho Vô Song cùng Lạc Nhạn, quả nhiên thêm
sự giúp sức của Vô Niệm cùng Tiêu Thu Phong đã tạo nên một Lạc Nhạn may mắn
nghịch thiên.

Lạc Nhạn chính là người cuối cùng tiến vào top 4 do Phong Phiêu Nhiên từ bỏ,
người đầu tiên trong lịch sử Tiềm Long Bảng không cần đánh cũng vẫn tiến vào
top 4.

Đương nhiên may mắn của Lạc Nhạn vẫn chưa dừng lại ở đó …..

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất
lớn cho bọn mình.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.

Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác
giả.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #300