Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Đối với Vô Song hắn vốn là một nam nhân có tính chiếm hữu rất mạnh, nữ nhân
của hắn sao có thể thuộc về người khác, đừng nói Trầm Côn là đệ nhất thiên tài
của Hoan Hỉ Tông cho dù hắn là con của ông trời cũng thế.
Khung cảnh lúc này một lần nữa thu hút ánh mắt tập trung của rất nhiều người
thậm chí bắt đầu có những nhân vật phong vân trong Bảng Hạt Giống cũng phải
chú ý đến đây.
Long Môn Khách Sạn là tòa kiến trúc cao nhất tại Tiềm Long Thành, hầu như chỉ
cần ngồi ở tầng 6 của khách sạn này trở lên thì hoàn toàn có thể phóng tầm mắt
quan sát mọi động tĩnh bên trong Tiềm Long Thành.
Lúc này hàng chục đạo khí thế khóa chặt hai người Trầm Côn cùng Vô Song, bọn
họ đang chờ hai nhân vật này quyết đấu, trước khi Tiềm Long Đại Hội bắt đầu
mọi người đều muốn dấu đi bài tủ của mình, đặc biệt là cuộc thi lần này khi nó
không còn là trò chơi co những thiên tài trẻ tuổi nữa, nó là trò chơi của các
siêu cấp thế lực với nhau còn nhưng thiên tài tham gia cuộc thi lần này chỉ là
những quân cờ mà thôi.
Trong Tiềm Long đại hội lần này kẻ nào lộ bài ra trước, kẻ nào để đối thủ thu
thập được thông tin chính là những kẻ bất lợi nhất, nếu không phải cực độ
cuồng ngạo về bản thân thì chỉ có kẻ điên mới lựa chọn giao thủ dưới ánh mắt
hàng nghìn người thế này.
Đương nhiên Trầm Côn không phải là kẻ điên, hắn là kẻ cực độ cuồng ngạo về bản
thân.
Cuộc chiến này tuyệt đối khiến rất nhiều người tò mò, Vô Song đang đứng thứ 15
trong Bảng Hạt Gióng, đây mới là lần đầu tiên hắn tiến vào Tiềm Long Thành,
không một chút thông tin cũng chẳng có chút nào tình báo, từ đầu đến chân Vô
Song không khác gì một tờ giấy trắng.
Trầm Côn chính là một liều thuốc thử cực mạnh để xem bản thân Vô Song là mèo
hay là hổ, là xà hay là long.
Trầm Côn thì càng không cần phải nói, hắn ngồi vững chắc tại vị trí đệ nhất
của Bảng Hạt Giống, danh hiệu Thiên Thủ Tu La – Vô Diện Phật tuyệt đối không
phải là hư danh thậm chí danh tiếng của kẻ này còn không dừng lại ở Nam Địa,
kể cả trong tình trạng bế quan tỏa cảng của các đại lục thì Trầm Côn cũng hơi
lộ ra danh tiếng.
Trầm Côn không phải là thiên tài mạnh nhất của trong thế hệ trẻ của Hoan Hỉ
Tông tuy nhiên hắn là thiên tài có tương lai sáng lạn nhất, là thiên tài có tư
chất cao nhất, năm nay Trầm Côn mới 25 tuổi mà thôi.
Đáng tiếc cho Trầm Côn là Vô Song không muốn đánh với hắn lần này, có nhiều
khi cảm giác chiến thằng còn không vui thích bằng cảm giác nhìn đối phương tức
giận.
Vô Song một tay vẫn ôm lấy eo của Lạc Nhạn, khuôn mặt thản nhiên vô cùng nhìn
nắm đấm của Trầm Côn đang lao tới, kình lực mà Trầm Côn tạo ra nghe ghê cả
người đồng thời tốc độ của hắn cũng đáng sợ vô cùng, chỉ sợ những cao thủ Vấn
Đỉnh cảnh cũng chỉ có thể miễn cưỡng quan sát thấy được mà thôi.
Lạc Nhạn ánh mắt lập tức lo lắng ngước nhìn Vô Song, trước khí thế đáng sợ của
Trầm Côn thì thân hình Lạc Nhạn liên tục run lên có điều nàng không sợ, chỉ
cần trong lồng ngực của người này đối với nàng liền là an toàn tuyệt đối.
Trên bầu trời lúc này cũng có một nữ nhân chậm rãi quan sát tất cả, nàng đang
xuất hiện trên chính mái nhà tòa kiến trúc được chọn làm nơi ở của Cửu U tộc,
khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhíu lại.
Nàng chính là Bắc Băng Cung – Băng Tiên Tử – Tố Ngôn.
Lạc Nhạn và nàng thực sự không có giao tình quá sâu đậm, trong thiên hạ này Tố
Ngôn không hề có giao tình với bất cứ ai cả tuy nhiên trên lý thuyết Lạc Nhạn
từng là sư muội của nàng, nếu có thể Tố Ngôn vẫn muốn giúp Lạc Nhạn một lần
đáng tiếc là Vô Song xuất hiện trước cướp quyền ra tay cảu nàng mà thôi.
Tố Ngôn nhíu mày bởi Vô Song quá ung dung, trước một Trrầm Côn đang lao tới
khí thế khủng khiếp vô cùng mà Vô Song vẫn thản nhiên ôm mỹ nhân trong ngực,
thản nhiên buông lỏng toàn thân không hề có một chút phòng bị nào, liệu hắn
quá mạnh mẽ hay quá ngu dốt đây.
Rất nhanh đáp án được công bố....
Tố Ngôn ở trên cao khuôn mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
….....
Tại tầng 7 của Long Môn Khách Sạn cả Lãnh Huyết cùng Đắc Kỷ đều nhíu mày.
….....
Tầng 8 của Long Môn Khách Sạn cũng có hai nhân vật chậm rãi đặt đũa xuống,
toàn bộ tâm thần tập trung hết vào tình trạng cuộc chiến phía dưới.
…....
Một người đáng lẽ ra không được phép xuất hiện, một người đáng lẽ ra không nên
xuất hiện ở đây vậy mà lại đứng trước mặt Vô Song, vậy mà lại mạnh mẽ ngăn một
quyền của Trầm Côn.
Đứng thứ 5 tại Bảng Hạt Giống – Dã Man Nhân – Địa Ngục Ma Đạo – Hách Mông.
Ai cũng biết việc đầu tiên Vô Song làm khi đến Tiềm Long Thành là gây sự cùng
Hùng Chiến, cho dù Hùng Chiến chẳng quan hệ gì với Hách Mông thậm chí tư cách
nói chuyện với Hách Mông cũng không có thì Hùng Chiến cũng là nhân vật của Dã
Man Nhân, trên lý thuyết Hách Mông cùng Vô Song tuyệt đối kết thù với nhau vậy
mà lúc này đây nhân vật này dĩ nhiên thủ hộ ở trước mặt Vô Song.
Vô Song lúc này bật cười, nụ cười hắn đầy khinh cuồng cùng ngạo nghễ :”Đến cả
tư cách đụng vào người ta cũng không có thì ngươi nghĩ gì dám cùng bản công tử
tranh nữ nhân ?, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga”.
Một câu nói như tát thẳng vào mặt Trầm Côn sau đó Vô Song cùng Cửu U Lạc Nhạn
dĩ nhiên quay đầu lại, bọn họ cùng nhau rời khỏi tòa đại trạch này, sau lưng
Vô Song không biết từ bao giờ Mị Hồ cũng đã xuất hiện.
Với Hách Mông và Mị Hồ bên người Trầm Côn có muốn đụng vào người Vô Song cũng
không thể.
Trước khi bỏ đi Vô Song không quên để lại một câu nói :”Con lừa trọc bản công
tử làm người rất nhân hậu, sau này nếu gặp nhau trong Tiềm Long đại hội gặp
người của Hoan Hỉ Tông ta chỉ đánh cho tàn phế mà thôi, tuyệt đối không giết
bọn họ đâu”.
Trong ánh mắt tức giận của Trầm Côn cùng sự kinh ngạc của tất cả mọi người
xung quanh, Vô Song ôm eo hai mỹ nhân từ từ biến mất phía cuối con đường.
Trầm Côn hét thẳng vào mặt Hách Mông :”Cút ra, ngươi muốn chết đúng không, dám
ngăn cản bản tọa”.
Như muốn đuổi theo Vô Song nhanh nhất quyền của Trầm Côn lóe lên một tia sáng,
đại lực chấn động mạnh mẽ đẩy lùi Hách Mông ba bước, thân hình Trầm Côn khẽ
nhoáng lên lao vút về phía Vô Song tuy nhiên đáp lại hắn là một ánh đao cực
nhanh cực sắc, một đao cản hoàn toàn bước tiến của hắn lại.
Hách Mông lúc này đã rút đao ra, thân thể hùng tráng nhìn thẳng về phía Trầm
Côn “Vô Diện Phật đúng không, nghe danh đã lâu có muốn làm một trận ở đây luôn
không ?”.
Trầm Côn ánh mắt khẽ liếc về phía phương xa sau đó bất đắc dĩ thở dài, hắn
hoàn toàn có thể cản Hách Mông lại sau đó cho Huyền Thiên đánh chết Vô Song
tuy nhiên sau lưng Vô Song còn có một Mị Hồ, Huyền Thiên có thể bắt nạt Cửu U
Cô Phong nhưng trước mặt Mị Hồ hắn tính là cái gì.
Sau một thoáng suy nghĩ rất ngắn cuối cùng Trầm Côn cũng buông tay, ánh mắt
xuất hiện một tia sát khí nhìn Hách Mông :”Dã man nhân các ngươi càng ngày
càng mất chất, để tên tiểu tử đó cưỡi lên đầu lên cổ vậy mà vẫn vì hắn bảo vệ
?. Ta cũng thực sự muốn biết tên tiểu tử đó là thần thánh phương nào ?”.
Trầm Côn lúc này căn bản cực kỳ giận dữ có chăng hắn che dấu đủ tốt mà thôi,
nữ nhân hắn muốn thì lại đi theo Vô Song, đến cả bóng lưng đối phương còn
không chạm vào được chưa kể 'tay sai' của hắn còn yếu hơn của Vô Song rất
nhiều, kể từ khi xuất đạo đến nay lần đầu tiên Trầm Côn mất mặt như vậy.
Hách Mông cũng không hề suy nghĩ, hắn thu lại Địa Ngục Ma Đao sau đó xoay
người rời đi, Hách Mông trước khi đi để lại một câu nói làm toàn trường kinh
hãi :”Hai năm trước ta thua bởi hắn, hai năm sau ngoài ta ra không kẻ nào được
tấn công hắn, hắn là con mồi của ta ngươi chỉ cần biết thế là đủ”.
Một câu nói của Hách Mông làm không gian xung quanh tĩnh lặng vô cùng, hai năm
trước Hách Mông tuy chỉ về thứ ba trong đại hội Tiềm Long nhưng người sáng mắt
tuyệt đối có thể nhận ra năm đó thực lực Hách Mông hoàn toàn có thể vô địch
vậy mà lại thua Vô Song, vậy rốt cuộc tiểu tử Vô Song là thần thánh phương nào
?.
Thực lực có thể đánh bại Hách Mông, thế lực có thể hàng phục Lạc Nhạn cùng Mị
Hồ, trên người Vô Song lại càng toát lên một tấm áo choàng thần bí.
Tất nhiên việc Hách Mông bảo vệ Vô Song là thật nhưng lý do thì là giả 100%,
Hách Mông bản thân hắn cũng bất đắc dĩ vô cùng.
Chiến Tộc là một trong Viễn Cổ Bát Tộc, bọn họ luôn cực kỳ coi trọng vai vế
cùng chức vụ trong gia tộc mình, toàn bộ Chiến Tộc có 12 vị hộ pháp cùng 36
trưởng lão, những người này kết hợp với Đấu Thần tạo nên một Chiến Tộc hùng
mạnh.
Mỗi một vị trưởng lão hoặc một vị chấp pháp đều có lệnh bài thân phận, khi bọn
họ chết trên đường làm nhiệm vụ thì Chiến Tộc sẽ dùng mọi cách thu những chiếc
lệnh bài này về, lệnh bài này đại diện cho thân phận nhưng cũng đại diện cho
công trạng của chủ nhân nó.
2 năm trước Vô Song quả thực sở hữu tấm lạnh bài này, đây cũng là nguyên nhân
mà Chiến Vô Địch cùng Vô Song quyết đấu với nhau.
Sau khi trở về Chiến Địa đáng lẽ Vô Song phải giao nộp lại tấm lệnh bài này
cho Chiến Tộc tuy nhiên hắn lại nhận được một phần thưởng khác, một tấm khách
khanh trưởng lão của Chiến Tộc.
Thực lực của Vô Song đương nhiên không đủ để làm trưởng lão tuy nhiên hắn có
thể đánh hòa được Chiến Vô Địch, có thể được Sát Điện nhìn chúng đại diện cho
tiềm lực của hắn đồng thời Vô Song cũng sở hữu Thương Thiên Chiến Thể từ đó
cũng được coi là nửa Chiến Tộc người.
Kho Vô Song hắn rời khỏi Chiến Địa tiến về cuộc thi Tiềm Long lần này hắn
chính là trưởng lão của Chiến Tộc.
Dã Man Nhân lại là con cờ trong tay Chiến Tộc, ngôi vị trưởng lão của Vô Song
chưa chắc đã yếu hơn chức vị của Hung Hoàng trong mắt Chiến Tộc, kể từ đó bằng
một tấm lệnh bài này Vô Song đương nhiên có khả năng điều động người của Dã
Man Nhân trong đó Hách Mông cũng không ngoại lệ.
Không phải Vô Song không muốn đánh bại Trầm Côn mà đơn giản là Vô Song muốn
hành hạ hắn muốn dẫm đạp lên tất cả mọi thứ mà hắn tự hào nhất, sau đó Vô Song
cùng Trầm Côn mới giải quyết hận thù.
Vô Song hắn rất nhỏ nhen, hắn cũng rất ích kỷ, dám mơ tưởng đến nữ nhân của
hắn căn bản là muốn chết.
Tiềm Long đại hội ngày tổ chức bắt đầu đếm ngược, còn lại 48 tiếng nữa.
Vô Song cũng trở thành người thăng tiến nhanh nhất trong Bảng Hạt Giống kể từ
khi bảng này được tạo ra, ngày đầu tiên hắn tiến vào Tiềm Long Thành từ không
được xếp hạng leo thẳng lên vị trí số 15, ba ngày sau kể cả chưa từng ra tay
hắn cũng được leo một lúc 10 bậc tiến vào vị trí thứ 5, một thành tích rất khó
có thể lập lại.
Team Đang Bí Ý Tưởng-TruyệnCv
Hãy ấn cảm ơn sau mỗi chương vì nó miễn phí với các bạn nhưng lại rất quan
trọng với bọn mình.