Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Mặt trời lại lên khỏi những rặng núi cao cao báo hiệu một ngày mới đến, ngày
hôm nay là một ngày cực kỳ quan trọng của Việt quốc, ngày mà không biết bao
nhiêu thế hệ tiền bối của quốc gia này mong đợi.
Hôm nay là ngày vòng sơ loại Tiềm Long Bang được tổ chức, Việt Quốc đương
nhiên không có tư cách tham dự vòng sơ loại này vì vậy phải đi đến tận Hoa
Quốc xa xôi bất quá để 'không bị ê mặt' trong cuộc thi nên Việt Quốc cũng
tuyển chọn cực kỳ kỹ lưỡng, lựa chọn toàn bộ tinh hoa của quốc gia mình.
Trên một con đường nhỏ dài và rộng, trên con đường vắng tanh đó không ngờ xuất
hiện bốn bóng người cùng nhau di chuyển, ba người mặc hắc y che kín toàn bộ cơ
thể, người còn lại là một nam tử trẻ tuổi, nhìn khuôn mặt hắn còn không dấu
nổi hết vẻ non nớt.
Khuôn mặt của nam tử tóc vàng tràn đầy tự tin cùng với ánh mắt luôn luôn nhìn
về nơi phương xa, hắn có thể coi như sinh ra và lớn lên ở Việt Quốc tuy nhiên
hôm nay là lần đầu tiên hắn có cơ hội ngắm nhìn khung cảnh xinh đẹp của quốc
gia nhỏ bé mà hết sức gần gũi này, khung cảnh Việt Quốc trong mắt hắn thật đẹp
cũng thật thanh bình.
Người xuất hiện ở đây chính là Vô Song, kể từ lễ Tế Điện của Hắc Ám Mị Linh
Tộc đi qua cũng đã một năm rồi, trong một năm qua có rất nhiều thứ thay đổi
với Vô Song, hắn trưởng thành hơn, hắn biết được nhiều vấn đề của thế giới này
hơn chứ không còn như lúc chân ướt chân ráo bước đến thới giới này, đương
nhiên trong một năm qua Vô Song hắn cũng mạnh hơn, hắn mạnh hơn rất nhiều.
Trong hơn một năm qua Vô Song cũng nhận ra một điều không đúng, rõ ràng trước
đây thời gian của Nguyên Tố Thế Giới cùng thời gian của Đấu Khí Đại Lục là
tương đương với nhau, chân thân trải qua một ngày thì theo cảm nhận của Vô
Song phân thân cũng trải qua một ngày tuy vậy trong một năm qua hoặc tính từ
lúc cuối cùng Vô Song gặp Thiên thì có vẻ không đúng nữa, thời gian đã bắt đầu
biến động.
Theo quan sát của Vô Song cùng với đối chiếu từ phân thân thì thời gian hiện
nay của Nguyên Tố Thế Giới nhanh hơn Đấu Khí Đại Lục 10 lần, tức là 10 năm ở
Nguyên Tố Đại Lục mới là một năm của Đấu Khí Đại Lục trôi qua.
Vô Song đương nhiên không biết sự thay đổi này là do đâu, hắn chỉ có thể chấp
nhận nó mà thôi. Trước khi Thiên cũng bốn vị 25 Trùng Thiên Viễn Cổ Chân Thần
quyết đầu thì Thiên chính là người cố định thời gian hai nơi, cố định thời
gian cả hai thế giới với nhau tuy nhiên lúc này Thiên không thể làm được nữa,
thế giới này đang thoát khỏi tầm tay khống chế của Thiên, biến số càng ngày
càng nhiều, sai số càng ngày càng lớn.
Mục tiêu lần này của Vô Song khi rời khỏi Hắc Ám Mị Linh Tộc chính là Tiềm
Long Bảng tuy nhiên Vô Song không quan tâm đến thứ hạng hay bất cứ phần thưởng
gì của Tiềm Long Bảng cả, hắn chỉ muốn gặp một người, một cô gái luôn làm
phiền hắn trong giấc mộng, một người mà hắn không thể quên được, Tố Ngôn hay
là kiếp này của Ah-ran.
Vô Song ngước mặt lên nhìn bầu trời cao trong trẻo sau đó thản nhiên lên tiếng
với những người phía sau :”Mặt trời lên cao rồi, tiến về Thăng Long thành đi,
nhanh một chút”.
Thăng Long thành là ngôi thành lớn nhất tại Việt Quốc đồng thời cũng là kinh
thành của quốc gia này, cái tên Thăng Long chính là được đặt mang theo sự kỳ
vọng cùng ước nguyện của các bậc quân vương Việt Quốc.
Thăng Long ở đây chính là nhắm đến đại hội Tiềm Long của đại lục, Việt Quốc
rất nhỏ bé, Việt Quốc linh khí khô kiệt thậm chí thiên tài địa bảo, bất thế
công pháp hay động phủ đại năng nơi đây đều không có, cách duy nhất để giúp
quốc gia này đổi vận, để giúp quốc gia này phát triển cũng chỉ có Tiềm Long
đại hội mà thôi.
Tiềm Long đại hội nói trắng ra chính là cơ hội cá chép hóa rồng.
Thăng Long Thành bình thường đã phi thường náo nhiệt nhưng ngày hôm nay số
lượng người xuất hiện trong tòa thành còn nhiều hơpn gấp bội, không khí ồn ào
vô cùng. Không chỉ có các thiên tài từ khắp nơi của Việt Quốc đổ về đây mà còn
rất nhiều dân chúng xung quanh đổ về quan sát, dù sao nơi đây cũng là nơi
những thiên tài hàng đầu đất nước so tài, năm thiên tài mạnh nhất Việt Quốc sẽ
được tiến đến Hoa Quốc tham gia vòng sơ loại Tiềm Long Bảng.
Sáng hôm nay cũng là ngày cuối cùng báo danh tại Việt Quốc, ngay chiều này
vòng sơ loại quốc gia sẽ được tổ chức hứa hẹn những cuộc chiến quyết liệt cùng
mãn nhãn vô cùng.
Một số đại thế lực đầu não hôm qua không đến kịp hôm này đều đã có mặt, tại
phòng đăng ký số ngươi xếp hàng đai đến cả mấy con phố, trên áo bọn họ là vô
số huy hiệu khác nhau đại diện cho những tông môn của mình, điều duy nhất bọn
họ giống nhau là ánh mắt đầy khát vọng, là sự trẻ trung trên khuôn mặt, sự
tươi trẻ trong huyết mạch, bọn họ là tương lai của Việt Quốc.
Nhóm người Vô Song cũng đang đi đến bàn đăng kí, nhìn số người xếp hàng đông
kinh khủng khiếp đến cả Vô Song cũng có chút thở dài không thôi, hắn thực sự
cũng không biết phải xếp hàng đến bao giờ mới xong nữa.
Khi người người xếp hàng nhà nhà xếp hàng đương nhiên sẽ có rất nhiều người
rảnh rỗi, khi rảnh rỗi thì lại có vô số việc để bàn tán, Vô Song lúc này đột
nhiên cảm thấy những người này đáng yêu vô cùng, không có bọn họ thì Vô Song
cũng chẳng biết lấy gì giết thời gian nữa.
Xung quanh rất nhiều người dân cũng đứng tập trung lại nhìn về phía nơi đăng
kí, thứ làm bọn họ nhắc đến nhiều nhất đương nhiên là những thiên tài của nổi
danh của Việt Quốc lần này, những thiên tài được tặng danh hiệu 'công tử'.
Vô Song không biết 'công tử' của Việt Quốc có những ai, hắn đương nhiên chỉ có
thể khoanh tay mỉm cười sau đó vểnh tai lên nghe thiên hạ bàn tán mà thôi.
Đáng tiếc, hôm nay không được nhìn thấy các đại đệ tử của các siêu cấp tông
môn a, ta chính là lặn lội đường xa đến đây vậy mà dĩ nhiên lại không nhìn
thấy được họ, tiếc đứt ruột đứt gan a.
- Đến được đây đã là rất tốt rồi, dù sao cuối ngày cũng bắt đầu được xem
những cuộc chiến đầu tiên có gì mà phải nuối tiếc, sớm muộn gì cũng được xem
phong thái của các vị 'công tử' mà thôi.
- Hắc hắc ai bảo các ngươi không may đến muộn, ta chính là đến sớm một ngày
nhà, ngày hôm qua ta chính là được nhìn thấy thiên tư của Thạch công tử Thạch
Phá Thiên một trong Việt Quốc ngũ đại công tử nha, Thạch công tử người chính
là như tên, vai hùm lưng gấu đầu đội trời chân đạp đất, chỉ nhìn khí thế của
công tử thôi cũng đủ để kẻ khác không dám tiến tới rồi, không hổ là tuyệt thế
thiên tài của Bảo Bình tông.
Xì, Thạch công tử cũng đáng sợ đấy nhưng làm sao có thể so sánh với Trầm công
tử – Trầm Ngạo Thiên chứ, nghe đồn Trầm công tử một thân quyền pháp kinh hãi
thế tục, hai nắm đấm có thể đánh nát cả ngọn núi lớn, lần này ta chính là tự
tin Trầm Công Tử dành chiến thắng.
….....................
Câu chuyện tương đối lan man, mỗi người một ý dù sao ngũ đại công tử cũng chưa
bao giờ quyết chiến với nhau đương nhiên là không có kết quả tuy nhiên có một
người làm Vô Song không thể không để ý.
Nếu như những vị công tử khác hắn có thể bỏ qua thì người này lại làm trái tim
Vô Song nhảy lên một nhịp, cái tên này làm vô Song căn bản thấy khó chịu, một
kẻ xuất thân từ Âm Dương Ma Tông của hắn – Âu Dương Tiệt.
Vô Song và Âu Dương Tiệt đương nhiên chẳng có khúc mắc gì cả, ít nhất kiếp này
là thế bất quá Âu Dương Tiệt gây cho chủ nhân cũ của cơ thể này một cảm giác
rất xấu, nói đúng hơn chính là chán ghét, cực độ chán ghét.
Những vị công tử mà các ngươi vừa kể tuy thực lực cùng thiên phú mạnh mẽ đấy
nhưng bọn họ chính là không có tài lực chống lưng nha, thiên tài chính là cần
vô số tài lực bồi đắp mà thành.
Một lão nhân già nua lúc này lên tiếng, ông ta tiếp tục vuốt lấy chòm râu dài
màu bạc của mình, khóe miệng cong lên đầy tự đắc:
Hắc hắc các ngươi là dân đen bình thường sao có thể biết được chân chính cao
thủ chứ, đứng đầu trong ngũ đại công tử của Việt Quốc chúng ta chính là Âm
Dương Công Tử cùng Thiên Thu Công Tử, hai người chính là đại diện cho Âm Dương
Ma Tông cùng Thiên Thu Ma Tông nha.
Âm Dương Công Tử – Âu Dương Tiệt văn võ song toàn tài hoa tuyệt thế, cầm kỳ
thi họa không gì không thông chưa kể một thân âm dương ma công thiên biến kì
ảo thần bí vô cùng. Về phần Thiên Thu Công Tử – Cơ Tuyết Nhạn nha vị này chính
là một truyền kì của thế hệ trẻ Việt Quốc, là nữ nhân nhưng không hề thua kém
nam nhân, thể chất của nàng chính là Thiên Nguyên Thể trong truyền thuyết,
nguyên khí của nàng trực tiếp ép những kẻ cùng cảnh giới khác ba thành đây mới
chân chính là yêu nghiệt nha.
…..................
Vô Song đương nhiên cũng không nghe được những lời của lão nhân già nua nói về
Cơ Tuyết Nhạn, chỉ nghe đến cái tên Âu Dương Tiệt đã làm hắn mất hứng, cơ thể
Vô Song không ngờ biến mất ngay giữa ban ngày ban mặt, hắn cứ như bị thiên địa
nuốt chửng vậy.
Tại bàn đăng kí, nhân viên đăng kí khuôn mặt có chút mệt mỏi lên tiếng :”Người
tiếp theo”.
Đột nhiên trước mắt hắn một bóng người xuất hiện, hắn cứ như từ trên trời rơi
xuống vậy, căn bản không ai biết hắn xuất hiện ở đây kiểu gì, nhân viên đăng
kí thậm chí còn phải dùng hai tay dụi mắt, hắn xin thề ban đầu ở vị trí đó
không có người.
Người 'chen' hàng chính là Vô Song, hắn cực kỳ thản nhiên xuất hiện ở vị trí
hàng đầu sau đó mỉm cười với nhân viên đăng ký :”Tên Vô Song, tuổi 18, thế
lực Tán Tu”.
Không đợi nhân viên đăng ký hỏi thì Vô Song đã trả lời trước, có lẽ vì vẫn còn
bất ngờ bởi sự xuất hiện của Vô Song tên nhân viên đăng ký gật đầu như gà mổ
thóc, hắn rất nhanh làm thẻ thí sinh cho Vô Song.
“Vô Song đúng không, phiền ngươi đi qua cánh cửa kia, nếu có thể đi qua được
nó là ngươi đủ điều kiện tham dự giải đấu lần này rồi”.
Vô Song mỉm cười sau đó cúi đầu dễ dàng bước qua cánh cửa, nắm lấy thẻ bài thí
sinh của mình hắn nhẹ nhàng quay đầu rời đi, tiến về khách sạn nơi có những
người khác đang chờ.
Vô Song cũng không biết hành động 'chen' hàng của hắn làm một người khác để ý,
không biết là trùng hợp hay số phận trêu đùa mà một trong Việt Quốc Ngũ Công
Tử – Cơ Tuyết Nhạn lại là người xếp ngay sau Vô Song, là nạn nhân xấu số bị Vô
Song chen hàng.
Cơ Tuyết Nhạn năm nay cũng 18 tuổi, nàng thích nhất chính là nữ giả nam trang
đồng thời trái ngược với các vị công tử khác có trưởng bối lo hoàn toàn từ a-z
vụ nộp hồ sơ này thì nàng – truyền nhân số một của Thiên Thu Tông dĩ nhiên lại
lựa chọn tự đi đăng kí.
Lúc này Cơ Tuyết Nhạn thân hình cũng hoàn toàn bất động, ánh mắt to tròn của
nàng quan sát bóng lưng của Vô Song rời đi, ánh mắt tràn ngập tò mò, nàng nhớ
kỹ tên nam tử chen lấn này rồi.
Cơ Tuyết Nhạn thực lực không hề yếu, nàng là một trong năm ứng cử viên cho hy
vọng đặt chân lên Tiềm Long Bảng của Việt Quốc tuy nhiên một người như nàng
lại bị một tên nam tử vô danh tranh mất chỗ thậm chí nàng còn không kịp phản
ứng, trước mặt nàng rõ ràng không có một ai cho đến khi Vô Song xuất hiện.
Khuôn mặt cùng hình dạng của Vô Song hiện nay cũng rất khác so với hai năm
trước khi hắn rời khỏi Việt Quốc, Vô Song thậm chí tin rằng cho dù cha hắn
đứng trước mặt hắn cũng đừng hòng nhận ra, không phải ngẫu nhiên mà một người
luôn thích thần bí như Vô Song lại dùng mặt mộc ra đường, hắn tự tin không một
ai có thể nhận ra mình.
Team Đang Bí Ý Tưởng-TruyệnCV