Đại Chiến Nổ Ra (2)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Nhìn Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên đối mặt mà đứng dưới khán đài không
ngừng có những tiếng nghị luận bàn tán, không ít người đang nhìn Tiêu Viêm
bằng cặp mắt kinh hãi.

Tiêu Viêm là ai ?, thiếu chủ của một tiểu gia tộc cực nhỏ, hắn xuất thân từ
một ngôi thành cũng cực nhỏ, công pháp đấu kỹ thậm chí là cả tài nguyên để sử
dụng làm sao có thể so sánh được với Nạp Lan Yên Nhiên vậy mà kết quả thì sao
?, ít nhất hắn có thể chiến hòa với Nạp Lan cho đến lúc này, màn thể hiện
của Tiêu Viêm trực tiếp làm cho mọi người phải dán mắt vào xem.

" Tiểu tử này tựa hồ không sai a" Phía trên đại thụ Gia Hình Thiên nhìn Tiêu
Viêm liên tục lắc đầu :" Bất quá đáng tiếc, lão phu không ngờ cước pháp của
con bé Nạp Lan Yên Nhiên cũng tốt như thế, cữ nghĩ khả năng cận chiến của nó
không được mạnh nhưng lần này chính là mở rộng tầm mắt a . Chiến thuộc của
tiểu tử kia thực sự rất khá, trọng xích hắn đeo hình như cũng có chút đặc
biệt chỉ tiếc đối thủ của hắn quá biến thái mà thôi “.

Bên cạnh Gia Hình Thiên thì hội trưởng luyện dược sư công hội Pháp Mã cũng khẽ
gật đầu,ánh mắt gắt gao khóa chặt thân ảnh xinh đẹp của Nạp Lan Yên Nhiên,cười
nhẹ:"Nha đầu Nạp Lan gia tộc thức sự rất mạnh chỉ sợ không đến vài năm nữa lại
là một cái Vân Vận thứ hai . Xem ra 3 năm nay Vân Lam Tông đối với Nạp Lan Yên
Nhiên chính là bỏ không ít vốn liếng ra a "

Mộc Thần ở bên cạnh cũng nhíu mày nhìn chằm chằm Nạp Lan Yên Nhiên rồi lắc đầu
cười khổ : “ Đáng tiếc đáng tiếc Tiêu Viêm tiểu tử đó kiểu gì cũng thua thôi ,
Nạp Lan Yên Nhiên chính là có sự hẫu thuẫn mà Tiêu Viêm không thể nào có được
, cho dù thiên phú bằng nhau mà xuất phát điểm khác nhau thì cách biệt chính
là như trời với đất “.

Gia lão và Pháp Mã chỉ nhìn nhau cười cười không nói gì. Nạp Lan Yên Nhiên dù
sao cũng là Vân Lam tông trọng điểm đào tạo đệ tử phổ thông tự nhiên không thể
so sánh . Vân Lam tông tự thân tài phú hùng hậu có thể nói là bậc nhất đế quốc
lại thêm Đan vương Cổ Hà hỗ trợ thì căn bản Nạp Lan Yên Nhiên không thể nào
thua, trong mắt bọn họ lúc này chỉ còn đoán xem Tiêu Viêm sẽ thua trong bao
lâu nữa mà thôi.

Nạp Lan Kiệt lúc này cũng lên tiếng, ánh mắt ông ta nhìn Tiêu Viêm có hơi
chút bất đắc dĩ

"Hiện tại hai bên cũng chuẩn bị chơi thật rồi, con bé Yên Nhiên bắt đầu
nghiêm túc rồi chỉ cầu cho tiểu tử Tiêu gia kia không làm sao . Haizz ta cũng
thực thắc mắc tên tiểu tử đó trong ba năm qua đã ăn được loại linh đơn diệu
dược gì mà lại có thể tiến bộ thần tốc như vậy, có thể chiến ngang tay Yên
Nhiên cho đến lúc này thực sự cũng không có nhiều thiên tài trẻ tuổi làm được
“.

Hải Ba Đông vốn im lặng từ đầu đến giờ bỗng bật cười, đương nhiên trong
khoảng thời gian qua ông ta cũng đã nghe ngóng được về cố sự của Tiêu Viêm “
Hắc Hắc Nạp Lan lão đẫu tiếc rồi đúng không, ngươi sau này còn phải hối tiếc
dài dài, haizz tên tiểu tử Tiêu Viêm đó không đơn giản đâu chỉ sợ càng về sau
lão đầu nhà ngươi càng ngày càng tiếc thôi “.

Nạp Lan Kiệt ánh mắt nghi hoặc nhìn Hải Ba Đông nhưng đổi lại chỉ là nụ cười
thần bí cao thâm mạt trắc của băng hoàng mà thôi.

Bên cạnh Mộc Chiến chính là sợ thiên hạ chưa đủ loạn, ông ta cũng bật cười :
“ Ha ha ta chưa chắc lão già Nạp Lan đã là người hối tiếc nhất đâu, dù sao
tên tiểu tử đó cũng chỉ là con rể hờ mà thôi chưa phải con rể chính thức kẻ
tiếc nhất phải là Cổ Hà kia kài, Tiêu Viêm chính là chân truyền đệ tử đầu
tiên của hắn nha sau này bị chính hắn đuổi đi, đệ tử thứ hai thì còn không
vào nổi top 3 cuộc thi luyện dược sư năm nay hắc hắc “.

Mộc Thần chính là đang say sưa nói bỗng nhiên im bặt, ông ta phát hiện ánh
mắt Cổ Hà đang nhìn mình, ánh mắt đỏ rực như muốn xé xác ông ta ra vậy, Mộc
Thần lập tức lựa chọn khóa miệng mình vào, dù sao ông ta cũng không muốn đắc
tội đan vương.

Cổ Hà lúc này cũng đang nhìn chăm chú vào Tiêu Viêm, ánh mắt ông ta thỉnh
thoảng hiện lên những tia sáng dị sắc.

….................

Tại sân đấu, Nạp Lan Yên Nhiên nhẹ nhàng hít thở sau đó y phục của nàng tung
bay trong gió, bộ ngực no đủ phập phồng theo từng nhịp hít thở, Nạp Lan Yên
Nhiên lúc này vừa tròn 18 tuổi, độ tuổi đẹp nhất của một thiếu nữ . Phong hệ
đấu khí xoay quanh Nạp Lan Yên Nhiên ngày một nhanh hơn, sau đó bùng nổ như
núi lửa phun trào, khí thế của Nạp Lan Yên Nhiên chính là ngày càng mạnh.

Chứng kiến khí thế của Nạp Lan Yên Nhiên không ít đệ tử xung quanh đều há hốc
miệng, mặt mũi cứng đơ thậm chí cả cường giả thế hệ trước vẻ mặt cũng càng
ngày càng ngưng trọng.

Nạp Lan Yên Nhiên rất mạnh việc này ai cũng biết nhưng nàng mạnh đến mức này
thì thực sự là quá bất ngờ . Ngày thường Nạp Lan Yên Nhiên luôn tỏ ra ôn hòa
rất ít khi nàng phải ra tay, rất nhiều người đều thầm suy đoán cảnh giới của
nàng ở trên dưới mức Đại Đấu Sư một chút nhưng khi Nạp Lan Yên Nhiên bộc phát
hết sức mạnh ra thì toàn trường liền náo động thậm chí những tiếng reo hò của
các đệ tử Vân Lam Tông vang lên không ngừng.

Bát tinh đấu sư đỉnh, cửu tinh đấu sư đỉnh, đại đấu sư …. tam tinh đại đấu
sư …. ngũ tinh đại đấu sư …. thất tinh đại đấu sư . Nạp Lan Yên Nhiên ánh mắt
trở nên sắc lạnh vô cùng, Liễu Kiếm đưa lên cao chỉ thẳng vào khuôn mặt Tiêu
Viêm “ Ta biết ngươi còn che dấu, dốc hết thực tài ra đi “.

Nạp Lan Yên Nhiên đương nhiên biết Tiêu Viêm không chỉ dừng lại ở đó, Vô Song
nói Tiêu Viêm mạnh hơn nàng thì Nạp Lan Yên Nhiên sao có thể coi thường, từ
đầu cuộc chiến nàng chính là luôn lấy trạng thái nghiêm túc nhất quyết đấu ,
luôn coi Tiêu Viêm là đối thủ cùng đẳng cấp với mình.

Câu nói của Nạp Lan Yên Nhiên làm không gian xung quanh yên tĩnh vô cùng thậm
chí một cây kim rơi cũng có thể làm người khác chú ý.

Mộc Thần lúc này ánh mắt mở to nhìn hai thân ảnh bên dưới “ Này này Nạp Lan
lão già giải thích xem cô bé Yên Nhiên đó nói thế là ý gì, con bé đó 18 tuổi
thất tinh đại đấu sư thì cũng thôi đi đừng nói tên tiểu tử kia cũng như vậy “.

Gia Hình Thiên ánh mắt cũng cau lại “ Nếu tiểu tử kia cũng đạt đẳng cấp như
Nạp Lan Yên Nhiên thì quá đáng sợ nên nhớ ba năm trước hắn chính là bắt đầu từ
con số 0 nha “.

Nạp Lan Kiệt hiện giờ chính là tâm tinh bất định vô cùng, hắn thực sự không
hiểu lời Nạp Lan Yên Nhiên nói nhưng chỉ cần biểu hiện của Tiêu Viêm càng kinh
diễm bao nhiều thì lòng ông ta càng rỉ máu bấy nhiêu.

Tiêu Viêm cũng ngạc nhiên cực độ về thực lực của Nạp Lan Yên Nhiên, nàng mạnh
hơn dự đoán của hắn ta quá nhiều quá nhiều nhưng Tiêu Viêm lại càng ngạc nhiên
hơn về câu nói của nàng, Tiêu Viêm thực sự không hiểu sao Nạp Lan Yên Nhiên
lại biết rõ về mình như vậy.

Tiêu Viêm đương nhiên cũng không thể giấu tài nữa, hắn muốn ẩn giấu cũng
chẳng được, thở ra một ngụm nhọc khí, đấu khí của Tiêu Viêm mạnh mẽ phá tan
sự áp chế, không gian xung quanh bị hỏa hệ đấu khí đốt cháy tạo nên nhiệt độ
kinh khủng, thực lực Tiêu Viêm cũng tăng một mạch từ bát tinh đấu sư lên lục
tinh đại đấu sư, chỉ vừa vặn kém Nạp Lan Yên Nhiên một cái tiểu cảnh giới mà
thôi.

"Cũng là ta năm đó tuổi trẻ không chín chắn nên hành động có chút không phải."
Nạp Lan Yên Nhiên lần đầu tiên nhận lỗi trước mặt Tiêu Viêm, nàng lúc này mới
nhận ra sự tự trọng của nam nhân không phải là việc đưa ra để đùa, bàn tay
nàng càng nắm chặt Liễu Kiếm hơn, nàng lần đầu tiên chính là coi trọng Tiêu
Viêm, nếu sau cuộc chiến này có cơ hội, nàng nguyện kết giao cùng hắn, thở
dài một hơi, ánh mắt nàng gắt gao hướng đến Tiêu Viêm:"Bất quá hiện giờ thân
là đại biểu cho cả Vân Lam tông cho nên ta sẽ không lưu tình chút nào đâu ,
chỉ mong sau cuộc chiến này ân oán xóa bỏ “.

Trên thạch đài ở giữa trung tâm sân đấu có hơn mười vị lão giả áo bào trắng
đang nhìn chăm chú vào hai người,thỉnh thoảng họ lại chụm đầu thì thầm bàn
luận với nhau.

"Đại trưởng lão! Có chút không ổn không ngờ tên tiểu tử kia lại có thực lực
mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ cuộc tỉ thí này khó phân thắng bại "Một gã áo bào
trắng ngoảnh đầu về phía Vân Lăng thấp giọng lo âu nói.

Vân Lăng chính là khẽ liếc xéo nhìn hắn sau đó phất tay “Ngươi lo lắng con khỉ
gì, mọi việc có tông chủ lo không cần ngươi suy nghĩ “ . Vân Lăng chính là
vẫn chưa nuốt được cục tức trong đại điện lần trước.

Vân Vận ánh mắt cũng có chút ngạc nhiên nhìn Tiêu Viêm, nàng không ngờ Tiêu
Viêm mạnh đến mức này, ánh mắt Vân Vận khẽ đảo qua Tiểu Y Tiên bên cạnh ,
nàng biết cô gái bên cạnh chưa đầy 18 tuổi đã là đấu tông cường giả, Tiêu
Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên hay chính bản thân nàng còn kém Tiểu Y Tiên nhiều
lắm.

“ Tiên tiên theo muội tên tiểu tử đó thế nào ? “.

Tiểu Y Tiên khẽ mỉm cười với Vân Vận “ Khí thế cùng đấu khí của Nạp Lan Yên
Nhiên rõ ràng áp chế kẻ kia một bậc tuy nhiên kẻ kia lại làm cho muội cảm thấy
một tia không tầm thường, đấu khí của muội còn hơi chút bị hắn áp chế, nếu
không phải hắn tu luyện một loại cao giai công pháp thì khả năng trong người
nắm giữ cực mạnh hỏa diễm “.

Nạp Lan Yên Nhiên lúc này Mũi kiếm khẽ động chỉ về phía Tiêu Viêm,trong nháy
mắt một trận gió lớn vô thanh vô tức xuất hiện . Ngọc thủ nắm chặt trường
kiếm, Nạp Lan Yên Nhiên không nói lời vô nghĩa, trước mặt thanh niên từng bị
nàng coi là phế vật này, nàng sẽ dốc toàn lực chiến đấu, Nạp Lan Yên Nhiên
không thể thua, tất nhiên Tiêu Viêm cũng không thể thua, trong hai người
ngày hôm nay kẻ nào thất bại thì chính thức sẽ bị kẻ kia bỏ lại, mãi mãi chỉ
nhìn thấy bóng lưng của nhau mà thôi.

Thiên tài quyết đấu chính là đặc thù như vậy, không cần biết hai người thiên
phú giống nhau như thế nào nhưng nếu thua trong một cuộc công bình chiến thì
kẻ bại trận sẽ ngày càng bị bỏ xa mà thôi, đây chính là bi ai cũng là thử
thách của mỗi thiên tài.

Ở trước mặt mọi người, Nạp Lan Yên Nhiên động, nàng là người đầu tiên lao
thẳng về phía Tiêu Viêm.

Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần cuối cùng chỉ còn lại khoản 5 m
mà thôi, bằng vào tốc độ của Nạp Lan Yên Nhiên tuyệt đối chỉ cần vài giây ,
thân hình chợt lóe lên trước mặt Tiêu Viêm, lưỡi kiếm mạnh mẽ đâm thẳng vào
cổ hắn.

Bình tĩnh nhìn trước mắt vô số bóng kiếm lao tới, Tiêu Viêm ánh mắt khẽ nhíu
, hắn không có Huyền Trọng Xích để phòng ngự nhưng đổi lại Tiêu Viêm lại được
giải thoát đấu khí khỏi sự áp chế của trọng xích, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa bùng
lên tạo thành một tấm găng tay bảo vệ hắn, Tiêu Viêm chính là mạnh mẽ dùng
quyền đối kiếm.
Từng ánh quyền mang theo ngọn lửa bập bùng nóng rực còn bên kia là đường kiếm
sắc lạnh với phong nhận rít gào, trong phút chốc cũng chẳng ai biết được hai
người đã giao thủ bao nhiêu lần.

"Thiên phong Kiếm Khí "

Thấy được Tiêu Viêm hoàn toàn ngăn cản được kiếm kỹ của bản thân, Nạp Lan Yên
Nhiên cũng không có gì ngoài ý muốn, thân hình của nàng xoay tròn trên không
trung sau đó từ bên trong Liễu Kiếm năm luồng phong thuộc tính đấu khí nhưng
tụ thành xoắn ốc kiếm cương, bắn thẳng về phía Tiêu Viêm.

Quang mang màu xanh đột nhiên run lên, bằng tốc độ cực kỳ đáng sợ tách ra sau
đó bắn thẳng đến năm bộ vị yếu hại trên người Tiêu Viêm.

" Kiếm cương này tốc độ thật nhanh" Tiêu Viêm lúc này cũng cảm thấy khó đỡ ,
khoảng cách hai người quá gần, muốn né tránh cả 5 đường kiếm cương này căn
bản là quá sức với hắn bất quá Tiêu Viêm còn dị hỏa, năm ngón tay cong lại
thành trảo sau đó Thanh Liên Địa Tâm Hỏa từ đó bắn ra, một trảo thù bằng hỏa
diễm mạnh mẽ ngăn một chiêu của Nạp Lan Yên Nhiên.

Thủ trảo của Tiêu Viêm rất mạnh nhưng so về mặt tốc độ còn kém phong hệ kiếm
khí một chút, hai đường kiếm khí chưa bị phá hủy cắt thẳng vào người Tiêu
Viêm, chém rách vạt áo của hắn bất quá bằng vào đấu khí khái giáp Tiêu Viêm
có thể mạnh mẽ ngạnh kháng, thân hình lùi lại phía sau ba bước liên tiếp.

Đương nhiên, đối với Tiêu Viêm mà nói chỉ một chút va chạm đó còn chưa là gì ,
một cước của Tiêu Viêm mang theo dị hỏa hộ thể đá thật mạnh về phía Nạp Lan
Yên Nhiên, ngăn cản mũi kiếm của nàng đang lao đến, mượn lực đẩy cả người
Tiêu Viêm ngửa ra sau, một lần nữa kéo dài khoảng cách với Nạp Lan Yên Nhiên
.

Hai chân hắn dẫm mạnh xuống đất sau đó lại lao thẳng lên như được gắn lò xo
vậy, tốc độ không khác gì một con báo đôm săn mồi, hai nắm tay mang theo hỏa
diễm khủng khiếp đánh tới.

Thấy Tiêu Viêm áp sát chính mình thân thể Nạp Lan Yên Nhiên khẽ lui về phía
sau, chân ngọc đạp xuống mặt đất còn tay nàng vung Liễu Kiếm thật mạnh, một
tia vô hình kiếm khí phá không mà tới, chém thẳng vào cổ Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm lâm nguy không loạn, cả người hắn nghiêng về một hướng khác tuy
nhiên trên cổ vẫn xuất hiện một vết thương nhàn nhạt, cả người hắn lại lao
thẳng về phía Nạp Lan Yên Nhiên chưa hề dừng lại, Tiêu Viêm vẫn luôn muốn đưa
trận đấu này về hình thức cận chiến.

Trên sân đấu lúc này hai người chiến đấu cực kỳ thích mắt, người đến kẻ đi ,
thân ảnh cả hai chưa bao giờ dừng lại, Nạp Lan Yên Nhiên uyển chuyển như cửu
thiên tiên nữ, kiếm pháp vừa sắc bén vừa linh động còn Tiêu Viêm lại mang
theo hơi thở của yêu thú, quyền kình hung mãnh, tốc độ cũng cực nhanh.

Tuy Nạp Lan Yên Nhiên bị Tiêu Viêm áp sát nhưng thân pháp nàng cực kỳ quỷ dị
đồng thời Nạp Lan Yên Nhiên chính là tu luyện “ Phong Ảnh Cước “ huyền giai
hậu kỳ đấu kỹ, cước pháp của nàng cũng không hề tầm thường, Tiêu Viêm cho dù
áp sát được cũng không có quả ngọt để ăn.

Nhìn giữa sân hại đạo thân ảnh không ngừng xuất hiện rồi lại biến mất, đệ tử
Vân Lam Tông xung quanh đều như ngây dại, trước khi chiến đấu xảy ra bọn họ
nghĩ Nạp Lan Yên Nhiên ít nhất thi triển ra ba loại huyền giai đấu kỹ thì có
thể đả bại những người có thực lực cao hơn nàng vài tinh, một thiên tài có
chiến lực mạnh mẽ như vậy nhưng bây giờ toàn bộ đã bị Tiêu Viêm hóa giải, đệ
tử Vân Lam Tông mới hiểu được, ngày thường nghe các sư huynh đệ trong môn phái
nói Tiêu Viêm phế vật không biết tự lượng sức mình là lời đồn cỡ nào ngu xuẩn.
Màn trình diễn của Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên cơ hồ đã vượt qua bất cứ
cuộc chiến của người trẻ tuổi nào từ trước đến nay.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #190