Luyện Dược Sư Đại Hội (5)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Nếu như với các thí sinh khác phần đề luyện chỉ là một nhất cấp linh dược tên
gọi Thiết Mộc Linh Diệp tuy nhiên đối với Tiêu Viêm cùng Lãnh Phi Phàm thì
phải đề luyện Hắc Mộc Linh Diệp, hai loại dược liệu này bề ngoài nhìn cực kỳ
giống nhau nhưng tính chất khác hẳn nhau, đề luyện Hắc Một Linh Diệp độ khó
cơ hồ có thể so sánh cùng nhị phẩm linh dược.

Thời gian chậm rãi trôi qua vẫn chưa có tuyển thủ dự thi nào đi ra từ trong
bức màn che cả, kẻ yếu hay người giỏi thì luôn muốn dùng toàn bộ thời gian
làm hết sức của mình, cố gắng đạt kết quả cao nhất.

Khi đồng hồ cát chỉ còn lại ¼ thời gian thì bắt đầu có động tĩnh, từ trong
tấm rèm che Liễu Linh đi ra, hắn là người đầu tiên hoàn thành bài thi, khuôn
mặt cao ngạo sáng ngời căn bản chính là không để bất cứ thí sinh nào vào mắt.

Tại đài khán giả khi nhìn thấy Liễu Linh bước ra không ít người phải gật đầu
thán phục “Không hổ là đệ tử của đan vương năm đó quả nhiên là có phong phạm
của sư phụ “.

“ Nói thừa đan vương là đệ nhất luyện dược sư của Gia Mã Đế Quốc chúng ta thậm
chí là toàn bộ các nước xung quanh đệ tử của hắn làm sao có thể tầm thường
được, cuộc thi này Liễu Linh hắn chắc chắn đệ nhất rồi “.

Lời bàn tán xung quanh ngày càng sôi nổi, những lời tán thưởng cứ như rót mật
vào tai Liễu Linh vậy đặc biệt Liễu Linh còn phát hiện ánh mắt của hai đại
nhân vật trong Gia Mã Đế Quốc là Pháp Mã hội trưởng và Thiết Mễ Nhĩ phó hội
trưởng nhìn hắn đầy tán dương cũng đầy hài lòng, đây là việc Liễu Linh chưa
bao giờ nhìn thấy.

Thử nghĩ mà xem luyện dược sư công hội cùng đan vương phủ căn bản là như nước
với lửa, bên ngoài thì lúc nào cũng hữu hảo hòa đồng nhưng bên trong luôn
ngầm đấu đá so bì với nhau mà nay Liễu Linh lại được nhìn thấy ánh mắt tán
thưởng của họ Liễu Linh lập tức khóe miệng cong lên một nụ cười tự mãn, còn
gì vui hơn khi được những kẻ bên kia chiến tuyến gật đầu tán thưởng.

Thiết Mễ Nhĩ trên đài cao ánh mắt khẽ đảo qua Cửu U đáng tiếc một lần nữa hắn
lại thất vọng, Cửu U và Tiểu Y Tiên hai người dĩ nhiên lại đang nhắm mắt tĩnh
tâm chưa hề quan tâm đến Liễu Linh một chút chút nào.

Thiết Mễ Nhĩ thở dài một hơi sau đó quay đầu lại khuôn mặt tươi cười nói với
Liễu Linh “ Liễu Linh hiền chất thực sự rất không tệ nha, tốt tốt tốt “.

Nghe đến ba chữ tốt từ miệng Thiết Mễ Nhi khiến Liễu Linh lòng hư vinh tăng
càng mạnh bất quá hắn lại tỏ ra khiêm nhường cúi đầu “ Đâu có đâu có, vãn bối
chỉ là làm nhanh hơn người thường một chút chút mà thôi thậm chí những người
ra sau còn có khả năng tinh luyện dược liệu tinh thuần hơn vãn bối nhiều “.

Quả nhiên Liễu Linh vừa nói xong cũng bắt đầu có người lục tục đi ra, Các bức
màn còn lại đang an tĩnh,nhất thời giống như là nổi lên phản ứng dây chuyền.
Một cái nối tiếp một cái được vén ra, từng đạo bóng người từ sau đi ra. Cuối
cùng đứng sừng sững ở trong đại sảnh.

Trước hết xuất hiện trong mắt mọi người là mười ba người, trên lồng ngực của
họ đều là huy chương tam phẩm luyện dược sư. Hiển nhiên, bọn họ tại đề luyện
cũng là hạng nhất, vượt xa nhị phẩm luyện dược sư, khuôn mặt ai cũng tràn
ngập tự tin về kết quả của mình.

Sau đó một lúc, không gian một lần nữa quay về an tĩnh cho đến khi chỉ còn
lại 1/6 thời gian thì những bức màn còn lại mới hé mở, từ bên trong những
bóng người lục đục xuất hiện . Những người này không thể nghi ngờ đều là cấp
bậc nhị phẩm luyện dược sư.

Ngay khi nhị phẩm luyện dược sư nhìn thấy mười ba danh tam phẩm luyện dược sư
đang ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở đại sảnh trung ương. Đều cười khổ lắc đầu, Tinh
thần có chút sa sút đứng ở vị trí sắp xếp phía sau. Hiển nhiên, trải qua này
lần đầu kiểm tra bọn họ cũng đại khái biết chênh lệch so với những tuyển thủ
hạt giống.

Thời gian trôi qua mỗi lúc một nhanh, thoáng chốc trong nội sảnh lại một lần
nữa chật kín người tuy nhiên ba nhân vật được Cửu U cùng Tiểu Y Tiên đánh giá
cao nhất là tiểu công chúa Nguyệt Nhi, hắc bào nhân Lãnh Phi Phàm cùng nhị
phẩm luyện dược sư Nham Kiều vẫn chưa có ai đi ra cả.

Trên đài cao khuôn mặt Áo Thác không dấu nổi vẻ lo lắng, ánh mắt của một tứ
phẩm luyện dược sư như ông ta sao có thể so sánh cùng Cửu U, đặc biệt Áo Thác
vào rất muộn, ông ta cũng không biết được đánh giá của Cửu U dành cho Tiêu
Viêm.

"Tiểu gia hỏa này đang làm cái gì? Chẳng lẽ còn chưa đề luyện xong? Khó có khả
năng a. Lấy thực lực của hắn cho dù thời gian đề luyện không đuổi kịp Liễu
Linh, cũng sẽ không đến nỗi chậm như vậy a." Bàn tay nắm chặt lưng ghế, Áo
Thác tại trong lòng lo lắng thì thào nói.

Liễu Linh lúc này cũng chưa thấy kẻ được gọi là Nham Kiêu cùng Lãnh Phi Phàm
thậm chí cả đối thủ mạnh nhất trong lòng hắn, tiểu công chúa Nguyệt Nhi cũng
chưa đi ra, trong lòng bắt đầu xuất hiện một sự lo lắng.

Nham Kiêu cùng Lãnh Phi Phàm thì Liễu Linh không biết cũng chẳng quan tâm
nhưng hắn lại hiểu rất rõ thực lực của Nguyệt Nhi cơ hồ không kém gì hắn vậy
mà vẫn chưa chịu đi ra điều này thực sự làm Liễu Linh có chút đứng ngồi không
yên.

Rất nhanh cũng không làm Liễu Linh phải đợi nữa, từ trong tấm rèm cửa tiểu
công chúa Nguyệt Nhi cũng xuất hiện, khuôn mặt xinh đẹp của nàng ửng đỏ, nhễ
nhại mồ hôi, khuôn mặt thực sự có chút nhếch nhác khác hẳn với vẻ thường ngày
bất quá khi Nguyệt Nhi đi ra nàng liền đầy tự tin đưa hai ngón tay ra đằng
trước, đây chính là dấu hiệu chiến thắng của nàng với Cửu U sư phụ, nàng cực
kỳ tự tin rằng vòng đề luyện này mình sẽ thắng.

Cửu U nhìn thấy Nguyệt Nhi vui vẻ cũng mỉm cười nụ cười của Cửu U như hoa như
ngọc thậm chí làm tất cả những người xung quanh ngừng hô hấp, bị nụ cười
trong giây lát đó hoàn toàn hút hồn.

Sau khi Nguyệt Nhi đi ra thì hai nhân vật còn lại vẫn chưa chịu xuất đầu lộ
diện, căn phòng của hai người vẫn không có động tĩnh nào cả.

Trên đài cao, cát trong đồng hồ đã chảy xuống hầu như không còn. Thấy vậy ,
Thiết Mễ Nhĩ lúc này lại có chút bất đắc dĩ lắc đầu. Thiết Mễ Nhĩ và Áo Thác
là bạn vong niên, Thiết Mễ Nhĩ cho dù bực tức với Cửu U cũng chỉ là hành động
bộc phát, Thiết Mễ Nhĩ cũng thực sự chưa bao giờ nghĩ tuyển thủ Áo Thác lựa
chọn lại kém đến vậy đến cả vượt qua vòng sơ luyện cũng không được, ánh mắt
nhìn về phía Áo Thác có chút xấu hổ nhưng sau đó Thiết Mễ Nhĩ vẫn phải quyết
định, ông ta đứng lên chuẩn bị tuyên bố kết thúc khỏa thí.

Một bên Áo Thác cũng cảm nhận được cử động của Thiết Mễ Nhĩ, sắc mặt ông ta
có chút khổ sở lại không có bất cứ biện pháp ngăn trở gì. Áo Thác chán nản lắc
đầu dựa lưng vào ghế, mặt hướng lên trời thở dài một hơi.

"Tốt lắm!Ta tuyên bố. Thời gian..."

"Xin lỗi. Ta chậm..."

Ngay khi âm thanh của Thiết Mễ Nhĩ vang lên thì có hai thanh âm khác cũng đồng
thời lên tiếng, Lãnh Phi Phàm cùng Tiêu Viêm khuôn mặt đầy mỏi mệt cầm thành
quả của mình bước ra nội sảnh, hai người nhìn gốc Hắc Mộc Linh Diệp trong tay
ánh mắt đồng thời toát lên một tia khó hiểu, cả hai đều không nghĩ bài thi
lại khó đến thế cũng không nghĩ lại có nhiều người hoàn thành trước hai người
đến vậy.

"Hô..."Nghe lời nói thản nhiên bình thường. Áo Thác đột nhiên cúi đầu. Gắt gao
nhìn chằm chằm Tiểu Viêm có chút vội vàng từ trong đi ra . Tảng đá lớn treo ở
trong lòng. Rốt cuộc đã được gỡ bỏ.

Tiểu công chúa Nguyệt Nhi ánh mắt cũng cực kỳ ngưng trọng nhìn hai người này ,
nàng vốn tuyệt đối tin tưởng vào sư phụ Cửu U, Cửu U đã nói hai người mạnh
hơn nàng thì Nguyệt Nhi tuyệt đối không đánh giá thấp họ, ánh mắt của nàng
biết thành hứng thú dào dạt, không biết hai người cuối cùng hoàn thành bài
thì sẽ đạt kết quả gì đây.

Bên cạnh nàng Liễu Linh trực tiếp bĩu môi coi thường, hắn từ đầu đến cuối vẫn
luôn coi thường hai kẻ này "Sách sách . Không nghĩ tới vào thời điểm cuối cùng
còn có thể đi ra, thật đúng là may mắn a, bất quá vội vội vàng vàng hoàn
thành đề luyện kết quả làm sao có thể tốt được "

Thiết Mễ Nhĩ ánh mắt xuất hiện một tia kì dị sau đó vỗ tay ho nhẹ một tiếng ,
ông ta trầm giọng nói:"Nếu tất cả mọi người đều đi ra đúng lúc . Như vậy liền
tiếp theo bắt đầu kiểm tra kết quả sản phẩm."

Thiết Mễ Nhĩ vỗ nhẹ tay, những tứ phẩm luyện dược sư có liên can đều bắt đầu
đứng lên, rời khỏi vị trí của mình đi đến khu trắc thí trước mặt. Ánh mắt của
ai cũng xuát hiện một tia tò mò, tất cả mọi người cùng đợi khai mở thành
tích.

Trong đại sảnh mọi người cùng liếc mắt nhìn nhau một cái sau đó một vi tam
phẩm luyện dược sư xếp hạng ngay phía trước cắn răng đi ra. Từ trong nạp giới
của mình lấy ra một cái bình ngọc đựng Thiết Mộc Linh Diệp sau đó bỏ vào trong
hố lõm trên thiết bị.

Chỉ vài giây sau hắn ta liền hướng về Thiết Mễ Nhĩ đám người phía trên cung
kính nói:"Phó hội trưởng đại nhân. Năng lực của ta vẻn vẹn chỉ có thể đề luyện
Thiết Mộc Linh Diệp ba lần."

Thiết Mễ Nhĩ khẽ gật đầu. Có thể đem Thiết Mộc Linh Diệp tiến hành ba lần đề
luyện hữu hiệu như vậy đã có thể xem như thành tích không tồi. Dựa theo cái
nhì của ông ta độ thuần vị thanh niên luyện dược sư trước mặt này đề ra luyện
hẳn là có khoảng năm phần.

Không ngoài sở liệu của Thiết Mễ Nhĩ. Trên thiết bị quang mang lóe ra sau mấy
lần. Trên màn hình. Nhất thời hiện ra một số năm thật to

"Năm phần. vượt qua kiểm tra trắc nghiệm. Chúc mừng ngươi." Nhìn dòng chữ màu
đỏ hiện lên .Thiết Mễ Thiết Nhĩ gật đầu. Cười nói.

"Kế tiếp..."

"Bốn phần... Vượt qua kiểm tra."

Một nhị phẩm luyện dược sư đến lượt cũng rất nhanh chuẩn bị tốt hết thảy. Sau
một lát, trên màn hình xuất hiện số bốn . Làm cho hắn cảm thấy may mắn thở ra
một hơi. Sau đó vỗ lồng ngực đi sang một bên.

"Kế tiếp..."

"Năm phần. Vượt qua kiểm tra."

"Kế tiếp..."

"Ba phần. Thất bại."

Trải qua vài người thành công . Rốt cuộc có một nhị phẩm luyện dược sư bất
hạnh. Sắc mặt bỗng suy sụp hẳn, lui xuống.

Thời gian trắc nghiệm từ từ trôi qua. Liễu Linh rốt cuộc trong tâm điểm của
mọi người nhìn chăm chú. Hắn cước bộ thong dong đi tới trắc nghiệm đài rồi từ
nạp giới lấy ra một cái bình ngọc. Ngẩng đầu hướng về Thiết Mễ Nhĩ cười
nói:"Vãn bối thực lực có hạn. Vẻn vẹn chỉ có thể đề luyện tám lần."

Liễu Linh lời nói làm tất cả mọi người trong quảng trường sửng sốt sau đó chợt
ồn ào. Không chỉ có người phía dưới chính là ngay cả bản thân Thiết Mễ Nhĩ
cũng phải giật mình, đề luyện được đến mức này tuyệt đối phải có thực lực tam
phẩm luyện dược sư đỉnh cao.

Cúi đầu đích thở dài một tiếng. Thiết Mễ Nhĩ đem ánh mắt đầu hướng về chỗ màn
hình. Nơi đó quang mang lóe ra sau một lát. Chậm rãi hiện ra số chín.

"Chín lần, Chúc mừng ngươi... Vượt qua kiểm tra ." Nhẹ thở một hơi. Thiết Mễ
Nhĩ mỉm cười nói.

Liễu Linh mỉm cười. Sau đó ánh mắt hắn đầy đắc ý nhìn Tiêu Viêm cùng Lãnh Phi
Phàm nhưng chỉ phát hiện sự bình thản từ hai đối thủ này, sau đó Liễu Linh
lại nhìn về phía tiểu công chúa Nguyệt Nhi nhưng rõ ràng Nguyệt Nhi chưa bao
giờ nhìn thẳng vào hắn điều này làm Liễu Linh bực bộ vô cùng, phải biết Liễu
Linh chính là dốc toàn lực cho lần đề luyện này vậy mà vẫn không thể thu hút
được ánh mắt mỹ nhân.

Có Liễu Linh tạo thành thành tích này, trắc nghiệm phía sau liền không có ai
có thể thu hút được nữa, thành tích của tất cả mọi người đều trở nên quá tầm
thường cho đến khi tiểu công chúa Nguyệt nhi xuất trận.

Liễu Linh ánh mắt lúc này cũng tập trung vào tiểu công chúa, hắn ta vẫn không
hiểu tại sao tiểu công chúa rõ ràng lại không quan tâm đến thành tích của mình
, phải biết nếu là trước kia cô nàng này chắc chắn sẽ như một chú thỏ con vui
vẻ tươi cười chạy xung quanh hắn, nhưng rất nhanh Liễu Linh phải im lặng ,
hắn chết lặng thì đúng hơn.

Trên màn hình không ngờ lại hiện lên số 12, con số này tuyệt đối đủ làm Pháp
Mã và Thiết Mễ Nhĩ rung động, kể cả Tiêu Viêm cùng Lãnh Phi Phàm luôn tỏ ra
trầm mặc cũng phải rung động, 12 lần đề luyện Thiết Mộc Linh Diệp chính là cực
hạn của loại nhất phẩm dược liệu này, nói thẳng ra rất có thể vì nguyên nhân
phẩm chất của dược liệu nếu không tiểu công chúa hoàn toàn có thể tiến xa hơn
.

Tiểu công chúa chính là đề luyện đến cực hạn của một loại phẩm chất tuyệt đối
là mạnh mẽ hơn Liễu Linh mới có 10 lần rất nhiều rất nhiều đặc biệt hơn nữa là
tuổi tác của nàng, tiểu công chúa Nguyệt Nhi năm nay mới có 16 tuổi mà thôi.

Tiểu Công Chúa nhoẻn miệng cười, sau đó dơ bàn tay nhỏ bé lên khẽ vẫy vẫy
trước mặt Cửu U, ánh mắt của nàng đầy tinh nghịch thách thức hai nhân vật
phía sau là Tiêu Viêm cùng Lãnh Phi Phàm, tiểu công chúa tuyệt đối không tin
mình thua, nàng đã luyện đến cực hạn của dược liệu đồng thời hoàn thành sớm
hơn cả hai người phía sau, ngôi vị số một vòng sơ loại chắc chắn là của nàng
.

Toàn bộ nội sảnh tĩnh lặng như chết thậm chí có rất nhiều tam phẩm luyện dược
sư nhìn thành phẩm của mình còn không dám tiến lên so bì, khác biệt cứ nhữ là
trời với đất vậy tuy nhiên thành tích của Nguyệt Nhi lại làm Lãnh Phi Phàm
nóng máu, hắn ta trong mắt bắt đầu xuất hiện một tia chiến ý . Bên cạnh Lãnh
Phi Phàm thì Tiêu Viêm cũng bị rung động thật sâu trước Nguyệt Nhi nhưng hắn
Tiêu Viêm còn lâu mới chịu thua, ánh mắt đồng dạng xuất hiện chiến ý.

“Không ai lên thì để ta lên đi “, Lãnh Phi Phàm lập tức bước lên phía trước ,
đây chính là lần đầu tiên hắn lên tiếng đồng thời Lãnh Phi Phàm khẽ dừng lại
trước người Nguyệt Nhi sau đó thở dài “ Thiên phú cỡ này ta tuyệt đối không
bằng bất quá ta có lợi thế về tuổi tác, xin lỗi cô bé nhưng vòng sơ loại này
ta thắng rồi “.

Lãnh Phi Phàm bình thản đặt sản phẩm của mình lên, một số 11 hiện lên trước
ánh mắt của toàn trường tuy nhiên số 11 này lại rất khác biệt, con số thuần
một màu hắc sắc, Lãnh Phi Phàm khoanh tay mỉm cười “Xin lỗi không biết tại
sao phần đề luyện của ta không phải là nhất phẩm linh dược Thiết Mộc Linh Diệp
mà là Nhị Phẩm linh dược Hắc Mộc Linh Diệp, trận này ta thắng chắc rồi “.

Lãnh Phi Phàm cuồng tiếu đồng thời thản nhiên cởi bỏ hắc bào của mình để lộ ra
một tấm huy chương luyện dược sư tam phẩm nhưng tuyệt đối không phải là huy
chương của Gia Mã Đế Quốc mà là huy chương của Xuất Vân Đế Quốc.

Lãnh Phi Phàm cực kỳ cuồng ngạo, hắn cũng có cái vốn để cuồng ngọa, bình
tĩnh đứng trên đài cao nhìn mọi ánh mắt có sợ hãi, có kinh hoàng thậm chí có
phẫn nộ nhìn mình “ Cuộc thi lần này Lãnh Phi Phàm ta thực sự muốn xem thế hệ
luyện dược sư tại Gia Mã Đế Quốc có ai làm được đối thủ của ta “.

Thiết Mễ Nhĩ lúc này chỉ muốn tự tát vào mặt mình một cái, ông ta chính là
tạo cơ hội cho Lãnh Phi Phàm chiến thắng, lúc này không có là mặt mũi của cá
nhân ông ta mà là mặt mũi của cả một quốc gia.

Đột nhiên Thiết Mễ Nhĩ nghĩ về câu nói của Cửu U, nếu Cửu U đã nói đúng về
Lãnh Phi Phàm về tiểu công chúa Nguyệt Nhi thì có lẽ Cửu U cũng đúng khi nhận
xét về kẻ tên là Nham Kiều này, lúc này cũng chỉ có duy nhất nhị phẩm luyện
dược sư Nham Kiều trước mặt có cơ hội chiến thắng Lãnh Phi Phàm dù chỉ là lý
thuyết, ít nhất Nham Kiều cũng Lãnh Phi Phàm đề thi là cùng một loại vật liệu
.

Không đợi Thiết Mễ Nhĩ lên tiếng thì Tiêu Viêm cũng động, hắn là người dân
của Gia Mã Đế Quốc đương nhiên không thể để người của Xuất Vân Đế Quốc dẫm đạp
lên tôn nghiêm quốc gia mình . Về khả năng luyện dược quả thật Tiêu Viêm kém
hơn Lãnh Phi Phàm nhiều bất quá hắn lại có dị hỏa thứ mà Lãnh Phi Phàm không
có, bằng vào thứ này Tiêu Viêm cũng không thua được nhất là trong việc tinh
luyện linh dược.

“ Xin lỗi vị huynh đài này ta cũng không biết tài sao phần thi này trong tay
ta cũng là Hắc Mộc Linh Diệp nhị phẩm linh dược, Nham Kiều cũng may mắn tinh
luyện được 11 lần “.

Nói xong Tiêu Viêm bình thản để sản phẩm của mình vào máy, quả nhiên số 11
hắc sắc lại hiện lên làm chấn động nội sảnh, Tiêu Viêm đã cứu danh dự của
Luyện Dược Sư công hội Gia Mã Đế Quốc một bàn thua trông thấy.

Nhìn hàng chữ màu đen, giờ phút này. Thiết Mễ Nhi đột nhiên có kích động đến
ôm Tiêu Viêm, lần đầu tiên ông ta cảm thấy Tiêu Viêm đáng yêu đến thế còn về
phần Áo Thác đã triệt để ngây người, hơn ai hết ông ta hiểu tuổi tác của Tiêu
Viêm . Để đề luyện được Thiết Mộc Linh Diệp 12 lần thì những tam phẩm đỉnh
phong luyện dược sư có đặc thù hỏa diễm đều có thể làm được nhưng với Hắc Mộc
Linh Diệp để đề luyện đến 11 lần như đám người Tiêu Viêm cùng Lãnh Phi Phàm
chắc chắn phải đạt đến tứ phẩm luyện dược sư, Tiêu Viêm năm nay mới 18 tuổi
đã đạt trình độ tứ phẩm luyện dược sư thì thiên phú kinh hãi bực nào.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv.

Sr mọi người nhà mình đột nhiên có việc bận có lẽ phải hết chủ nhật tuần này
mới ra chương tiếp được, xin lỗi mọi người nhiều nhiều.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #182