Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Vô Song đương nhiên chưa bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ thua Hách Mông bởi phía sau
hắn còn 10 vạn binh lính của Việt Quốc, cho dù Vô Song không rõ mục đích của
Hách Mông trong cuộc chiến lần này nhưng hắn tuyệt đối không để Hách Mông
thành công, Vô Song thừa hiểu Hách Mông đủ sức diệt toàn bộ Việt Quốc, không
có một cường giả nào của Việt Quốc đủ sức chịu được một đao của Hách Mông cả.
Vô Song lúc này bỗng nhiên toàn thân thả lỏng thậm chí không hề có ý định
phòng ngự, hắn mỉm cười nhìn Hách Mông “ Ngươi nói muốn giết ta hả bất quá cỡ
ngươi còn chưa đủ tầm đâu, cứ lên đi xem nào “.
Hách Mông cũng không hề tức giận hay tỏ ra lỗ mãng bởi câu nói của Vô Song ,
hắn chưa bao giờ mất tự tin vào bản thân mình cũng chưa bao giờ nghĩ mình thua
cuộc chỉ có điều Hách Mông lúc này có 3 phần trọng thị Vô Song, giết thì hắn
vẫn sẽ giết nhưng trọng thì vẫn phải trọng.
Hách Mông hắn làm người chính là như vậy, hắn thích giết người cũng thích
cuồng sát, đối với dị tộc hắn chưa một lần thương hại, đối với đối thủ hắn
chưa bao giờ nương tay nhưng hắn vẫn biết trọng đối thủ của mình ít nhất Vô
Song cho Hách Mông một sự kính trọng nhất định.
Hách Mông thừa hiểu tốc độ Vô Song nhanh thế nào nếu Vô Song toàn lực bỏ chạy
Hách Mông hắn cũng chỉ còn nước bất lực bỏ đi, thứ duy nhất cầm chân Vô Song
chính là 10 vạn binh lính Vĩnh Dạ Thành, chính là hàng triệu dân chúng Việt
Quốc.
Địa Ngục Ma Đao được nhấc lên, Hách Mông toàn thân bao bọc trong từng tia
sáng hoàng kim của phật môn, từng tôn đại phật huyền phù giữa trời vì hắn hộ
pháp, Hách Mông thở dài với Vô Song “Không nói tên cũng được vậy ngươi nhớ kỹ
tên của người giết ngươi đi, Dã Man Tộc – Hách Mông . Sau khi giết ngươi ta
sẽ tha cho Việt Quốc một lần “.
Hách Mông tự tin vô cùng, Bất Tử Minh Vương Ấn chính là công pháp thần cấp
chính là thần thuật bằng một môn ấn thuật này cho dù cường giả cùng đẳng cấp
với hắn toàn lực ra tay thì cũng không thể tọa trên người Hách Mông một vết
xước huống hồ là Vô Song người từ đầu đến cuối chưa bao giờ tung ra một tuyệt
chiêu mang sát thương mạnh mẽ nào.
Khí thế của Hách Mông mạnh mẽ cực độ, khí thế như đè ép tất cả thậm chí thanh
Địa Ngục Ma Đao vũ khí bản mệnh của Hách Mông cũng được hắn để sau lưng, hắn
muốn dùng đôi quyền đầu của mình đánh chết Vô Song, chính là dùng độ cứng của
Bất Tử Minh Vương Ấn cho Vô Song biết cái gì mới là bá đạo, cái gì mới là sức
mạnh chân chính.
Vô Song lâm nguy không sợ, không ngờ lúc này trước mặt Vô Song lại huyền phù
bốn loại hỏa diễm màu sắc khác nhau, Bất Tử Hỏa, Sinh Linh Chi Diễm, Lục
Đạo Luân Hồi Viêm cùng Long Phượng Diễm, bốn loại dị hỏa, bốn cá tính khác
nhau, bốn năng lực khác nhau một lần nữa xuất hiện trong tay Vô Song.
Niết Bàn Hỏa của Vô Song rất mạnh, nó mạnh hơn bất cứ loại hỏa diễm nào trong
này, nó là sự hòa hợp hài hòa của cả bốn loại năng lực nhưng chính vì sự hài
hòa đó mà nó mất đi sự bạo nộ vốn có của dị hỏa, chỉ có đặc tính cuồng bạo
của dị hỏa mới có thể phát huy tối đa Phật Nộ Hỏa Liên.
Nói là Phật Nộ Hỏa Liên cũng không đúng khi mà lúc này bốn đoàn dị hỏa của Vô
Song không còn tạo thành hình đóa hoa sen xoay tròn nữa mà là hình đồi cánh ,
một đôi cánh nhỏ nhắn nhưng đầy bá đạo, một đôi cánh của thần thú phượng
hoàng.
Vô Song khẽ mỉm cười tay hắn xuất hiện một cây cung được tạo nên hoàn toàn
bằng Nhân Ấn cùng Niết Bàn Hỏa với mũi tên là cả bốn loại hỏa diễm kia hợp
thành, mũi tên mang hình hài một con tiểu phượng hoàng, dây cung căng lên
nhắm thẳng vào vị trí Hách Mông đang lao tới.
Hách Mông lúc này rợn cả tóc gáy, hắn chưa bao giờ cảm thấy một áp lực lớn
như vậy ít nhất kể từ khi hắn đạt được Bất Tử Minh Vương Ấn thì chưa bao giờ
cảm thấy bị uy hiếp đến mức này.
Trong cuộc chiến Long Bảng năm này Hách Mông thật ra hoàn toàn có tư cách ngồi
vào vị trí đầu chứ không phải ngậm ngùi đứng thứ ba tuy nhiên trong một cuộc
chiến tại top 10 Thiên Long Bảng hắn gặp Tố Ngôn đến từ Bắc Băng Cung, thần
kỹ của Tố Ngôn tuy chưa thể làm Hách Mông bị bại trận nhưng di chứng của nó
tuyệt đối làm Hách Mông ăn không tiêu, Hách Mông phải lê thân thể trọng
thương của mình quyết đầu 5 trận cuối cùng trong Thiên Long Bảng, mang cái
thân thể đó mà còn về được vị trí thứ 3 là kinh diễm bực nào.
Hách Mông tưởng rằng đấu kỹ của Tố Ngôn lần đó đã khủng khiếp lắm rồi nhưng
hắn không thể nào ngờ chỉ trong một tháng ngắn ngủi hắn còn gặp một đấu kĩ
khủng khiếp hơn rất may Hách Mông vẫn còn có Bất Tử Minh Vương Ấn.
Hách Mông tin vào thần kỹ dạng phòng ngự của mình cũng như Vô Song tuyệt đối
tin tưởng vào dị hỏa, hai người không ai chịu nhường ai, Hách Mông điên
cuồng tiến lên còn Vô Song thì kéo dây cung thật căng, hắn đang đợi, Vô Song
đang đợi Hách Mông lại gần hơn, gần hơn nữa.
'vút ', một mũi tên bắn ra khỏi dây cung, mũi tên không hề mang một năng lực
ba động nào ra bên ngoài mà tập trung toàn bộ tại bên trong, tuyệt chiêu mới
của Vô Song, đấu kỹ mới của riêng hắn “ Phượng Hoàng Tru Thiên Tiễn “.
Một cung bắn ra làm toàn thân Vô Song như vô lực lúc này 10 phút không cảm
thấy đau đớn cũng hoàn toàn biến mất, Vô Song ngã xuống đất thở hồn hển người
hắn đau đến mức một ngón tay cũng không thể động được, thân thể này thực sự
quá phế vật.
Mũi tên phá không bắn ra, tiếp đòn nó là một quyền toàn lực của Hách Mông ,
một quyền mang theo tất cả man lực, đấu khí lẫn nghịch thiên phòng ngự của
Bất Tử Minh Vương Ấn.
' Rầm ' một âm thanh kinh thiên đông địa vang lên như một vụ nổ hạt nhân vậy ,
không gian xung quanh thậm chí bị phá hủy bị nổ nát tan, không gian phong bạo
từ trong những khe nứt không gian dần dần xuất hiện.
Đâu chỉ là không gian xung quanh mà dư trấn của Vô Song cùng Hách Mông gây ra
còn trực tiếp đáng sập Vĩnh Dạ thành, rất may trên tường thành đã sớm không
có người, cho dù là Lạc Nhạn cũng không dám đứng trên tường thành xem Vô Song
chiến đấu, không phải chỉ là lúc cuối trận đấu mà ngay từ khi Hách Mông xuất
hiện chém chia đôi tường thành Vĩnh Dạ thì đã không một ai dám ở gần quan
chiến nữa rồi.
Không được may mắn như binh lính Việt Quốc, sức ép từ vụ nổ tiếp tục lan về
phía sau U Ám Sâm Lâm, trực tiếp thiêu rụi cả cánh rừng, 5000 con yêu thú
cùng hơn 30 Dã Man Nhân đến cả lên tiếng cũng không thể rất nhanh toàn bộ đều
bốc hơi.
Sự việc nói thì lâu mà diễn ra cực nhanh từ lúc Vô Song dương cung bắn tên đến
lúc va chạm cùng Bất Tử Minh Vương Ấn của Hách Mông làm cho cả hai vị siêu cấp
cường giả là Vũ cùng Hách Bạt.
Không gian sau một lúc bạo động thì cũng dần dần yên tĩnh lại, Hách Bạt vừa
định ra tay kiểm tra tình trạng của con mình thì bị Vũ dùng tay kéo lại, hắn
nhè nhẹ lắc đầu “ Cả hai còn chưa chết, cuộc chiến này còn chưa phân thắng
thua xem tiếp đã, ta thực sự muốn xem thằng nhóc vô danh kia có thể chống lại
Hách Mông đến mức nào “.
Hách Bạt bị cản lại cùng đành đứng im bất động, ánh mắt ngổn ngang cảm xúc
nhìn Vô Song, khuôn mặt của Vô Song rất trẻ, khuôn mặt xanh xao gầy gò mà ốm
yếu một khuôn mặt xa lạ vô cùng mà Hách Bạt chưa bao giờ nhận ra điều này
chứng tỏ Vô Song chưa từng tiến vào Long Bảng, chưa từng đạt được bất cứ lợi
tức nào.
Một kẻ còn trẻ tuổi lại chưa từng được cường hóa mà đã có thể đánh với Hách
Mông đến mức này tuyệt đối làm Hách Bạt kinh hãi . Hách Bạt trong lòng lúc này
cũng âm thâm ra quyết định, nếu Vô Song đích xác là người Việt Quốc thì chỉ
cần Vô Song không chết, Dã Man Nhân sẽ không động thủ với Việt Quốc.
Tất nhiên Hách Bạt cũng có thể lựa chọn giết Vô Song tuy nhiên Vũ đã đến đây
đích thân nói rõ muốn giữ tính mạng của Vô Song lại thì Hách Bạt lại không dám
, Vũ mạnh hơn ông ta rất nhiều thậm chí về một mức độ nào đó mà nói, Hắc Ám
Mị Linh Tộc còn mạnh hơn Dã Man Nhân.
Biển lửa tan đi, không gian một lần nữa bình ổn để lộ ra thân thể Hách Mông ,
cả người hắn toàn máu là máu không hề có một chỗ nào lành lặn, Bất Tử Minh
Vương Ấn bị phá hủy chỉ sau một đòn, cả người Hách Mông bị phỏng nặng tuy
nhiên hắn còn đứng lên được.
Dã Man Nhân thiên phú lúc này mới được sử dụng, chỉ cần không mất đi ý thức ,
không mức đi sức chiến đấu thì Dã Man Nhân càng bị thương càng mạnh, khí thế
của Hách Mông lúc này đã kéo thẳng lên vấn đỉnh cảnh hậu kỳ.
Hách Mông vặn vẹo từng khớp xương trên người, hắn nhìn Vô Song đến cả sức
đứng lên cũng không có liền thở dài “ Xin lỗi nhưng ta là người của Dã Man
Nhân, ngươi lại là nhân loại ta không thể để ngươi tiếp tục phát triển được
nữa, ngươi sẽ làm cho Dã Man Nhân về sau gặp nguy hiểm, có di ngôn nào không
cường giả nhân loại vô danh “.
Vô Song đương nhiên không thể đứng lên được, hắn tuyệt đối không thể chiến
đấu được nữa bất quá Vô Song vẫn cắn răng ngồi dậy, Vô Song ánh mắt quan sát
Hách Mông từ đầu đến chân sau đó bật cười “ Di ngôn ?, cái câu này ta không
quen nói sao ngươi không để lại cho ngươi đi nhỉ “.
Vô Song đương nhiên không bao giờ căn lệch thời gian, 10 phút là 10 phút
tuyệt đối không nhanh không chậm một giây, với một kẻ như hắn mà không để lại
con bài tẩy nào cho mình sử dụng đương nhiên là không thể.
Vô Song thừa hiểu sau khi sử dụng Phượng Hoàng Tru Thiên Tiễn thì 10 phút cũng
trôi qua, hắn tuyệt đối không thể đứng lên nữa nhưng Vô Song còn một thứ mà
không cần phải đứng lên để dùng, hắn còn linh hồn lực.
Hách Mông nhẹ nhàng rút thanh Địa Ngục Ma Đao từ lưng xuống, ánh mắt của hắn
lần này xuất hiện một tia ngưng trong, rút kinh nghiệm bào học lần trước Hách
Mông lần này thật sự tinh là Vô Song còn dấu bài tuy nhiên Hách Mông hắn không
còn đường lui nữa, đánh nhau đến mức này làm gì có chuyện giảng hòa.
Hách Mông lao tới, Địa Ngục Ma Đao lóe lên “Huyết Sát Địa Ngục Đao thức thứ
nhất, Phá Khung Đao “. Đao của Hách Mông chém ra mang theo kinh người khí thế
, một đường huyết nguyệt xuất hiện như chém đứt cả thương khung.
Đối diện với hắn Vô Song khoanh chân mà ngồi, những ngón tay điên cuồng cử
động “ Luân Hồi Lục Ấn Thần Ấn “ . Sau lưng Vô Song một tôn hư ảnh khổng lồ
xuất hiện mang theo khí tức nghiêm trang mà thần thánh, một quyền bá đạo đấm
thẳng xuống Hách Mông, một quyền của 'thần' trực tiếp đấm nát kiếm khí của
hắn.
Sau một quyền Thần rõ ràng lại không mất đi, nó như một tôn hộ pháp bảo vệ Vô
Song vậy Thần mạnh mẽ tiến lên nhắm thẳng vào Hách Mông đấm xuống . Hách Mông
lúc này da đầu tê lên nhìn Vô Song “ Chết tiệt từ bao giờ cái quốc gia bé tý
này lại có thiên tài đáng sợ như vậy, chẳng nhẽ kì Long Bảng lần này hắn bị
đau bụng thật “.
Đối với Hách Mông thì Vô Song lúc này tuyệt đối có tư cách xếp vào Thiên Long
Bảng thậm chí nếu Vô Song không vào được Thiên Long Bảng top 5 thì chặt đầu
hắn đi.
Hai tay một lần nữa nắm chặt Địa Ngục Ma Đạo, Hách Mông thản nhiên đối đầu
với Thần mà Vô Song gọi ra “ Huyết Sát Địa Ngục Đao thức thứ hai Loạn Thế Diệt
Thương Thiên “.
Địa ngục đao khí cuồng mãnh xuất hiện trên người Hách Mông sau đó tập trung
lại toàn bộ trên Địa Ngục Ma Đao, trong phút chốc Địa Ngục Ma Đao to lên cả
nghìn lần, Hách Mông gầm lên, cơ bắp hai tay phát động toàn bộ một chém ,
chỉ cần một chém thôi hắn tin tưởng đập nát Thần của Vô Song chỉ tiếc Vô Song
không cho phép hắn chém ra một chém này.
Ngay khi Hách Mông động thì Vô Song cũng động, tay hắn tiếp tục kết ấn “ Luân
Hồi Lục Ấn -Thiên Ấn “.
Thiên Ấn vừa ra chúng sinh quỳ bái, ánh mắt của thiên đạo nhìn thẳng vào Hách
Mông . Ánh mắt đó không thể ngăn cản được Hách Mông nhưng cũng có thể làm cơ
thể hắn khựng lại một nhịp, chỉ một nhịp thôi cũng đủ để Hách Mông sợ hãi ,
nắm đấm khổng lồ của Thần đấm thẳng vào ngực Hách Mông, Địa Ngục Ma Đao của
hắn bị đánh bay khỏi tay, xương ngực Hách Mông nát vụn hộc máu bay ra ngoài.
Thần lúc này như hoàn thành xong nhiệm vụ, nó châm rãi biến mất chỉ để lại
một Vô Song đang thở hổn hển cùng với một Hách Mông sống chết chưa rõ.
Team Đang Bí Ý Tưởng – TruyệnCv