Đại Chiến Hách Mông (1)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Hách Mông bước rất chậm rãi, mỗi bước đi của hắn kéo theo cây đại đao tạo nên
một vết rách trên mặt đất, chỉ nhìn thôi cũng thấy ghê ngươi, cây đại đao
này tuyệt đối cực nặng và cũng cực sắc.

Nhìn thấy Hách Mông bước ra khỏi rừng cây lập tức thân hình của Lạc Nhạn run
lên, Lạc Nhạn nhận ra hắn Hách Mông của Thiên Long Bảng.

Long Bảng tổ chức hai năm một lần dành cho tất cả những người độ tuổi từ 15
đến 20 vì vậy tối đa một người có thể tham dự Long Bảng ba lần liên tục tuy
nhiên cho dù tham gia nhiều lần cũng chưa chắc đã là mạnh mẽ chỉ có những
người có tư cách tiến vào Thiên Long Bảng mới được xem là siêu cấp cường giả
trong cùng thế hệ.

Tại Thiên Long Bảng hầu như có một quy luật bất thành văn chính là trước 20
tuổi bước vào Vấn Đỉnh kỳ cao thủ, chỉ có thực lực khủng khiếp cỡ đó mới có
tư cách lực ép quần hùng mới có tư cách đạp lên các thiên tài khác.

Cho dù đạt được Vấn Đỉnh Kỳ thì cũng chỉ là điều kiện cần mà thôi, điều kiện
đủ còn phải xét xem chiến lực thế nào bởi cùng một đẳng cấp cũng phân chia
mạnh yếu, Thiên Long Bảng chỉ tuyển chọn 10 người duy nhất vào bảng xếp hạng
, trong top 10 đỉnh tiêm cường giả của Nam Địa tại kỳ Thiên Long Bảng trước ,
Hách Mông chính là về thứ 3 trong khi Tố Ngôn năm đó 18 tuổi cũng chỉ có thể
xếp thứ 10.

Đương nhiên nói Hách Mông thiên phú cao hơn Tố Ngôn cũng không phải vì năm nay
hắn cũng đã 20 tuổi tức là kì thi hai năm sau tuyệt đối không có tên hắn nhưng
điều này thì không ảnh hưởng đến thực lực của Hách Mông, không phải ngẫu
nhiên mà toàn bộ Nam Địa đều gọi Hách Mông là Địa Ngục Ma Đao.

Dùng một tay nắm thanh đại đao sau đó nhấc lên chỉ thẳng về phía Vô Song “
Tiểu tử nhân loại rất rất khá, không biết ngươi dùng thủ đoạn gì mà lại có
thể ngăn cản được một đợt thú triều khủng khiếp như vậy của Dã Man Nhân ,
ngươi thành công làm ta thấy hứng thú, chuẩn bị chết chưa ? “.

Vô Song cũng không lên tiếng hắn làm gì có thời gian mà lên tiếng, đôi cánh
phượng hoàng rung lên thân hình rất nhanh xuất hiện trước mặt Hách Mông, một
cước của Vô Song đạp thẳng vào ngực hắn.

Hách Mông khóe miệng cong lên đưa đầu gối ra đỡ ánh mắt hắn như đang trêu tức
Vô Song vậy . Chỉ khi đụng vào đầu gối của Hách Mông thì Vô Song mới biết ánh
mắt của hắn là gì, thân thể Hách Mông mạnh hơn Vô Song ít nhất là 10 lần ngay
cả trong khi Vô Song đang ở trạng thái phượng hoàng.

Vô Song là người phát động tấn công nhưng lại bị đánh bay ra thậm chí còn đang
cúi đầu ôm chân đau đớn, Vô Song lúc này đang tự trách chính mình, hắn quá
tự tin Niết Bàn Hỏa có thể dễ dàng đốt cháy cơ thể của Hách Mông hoặc ít nhất
làm hắn bị thương nhưng lại không thể, Vô Song thực sự không có bất cứ thông
tin gì về Vấn Đỉnh kì cường giả cả.

Nếu Hóa Anh có thể coi là một bước thoát phàm là bước đầu chạm chân vào con
đường tu luyện, bước đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài thì Vấn Đỉnh chính
là đã đi đến đỉnh tiêm, cường giả Vấn Đỉnh cảnh chính là cô đọng chân khí đến
mức cô đặc nhất, chất lượng chân khí mạnh mẽ hơn Hóa Anh cường giả rất rất
nhiều chưa kể từ tốc độ, xương cốt, kinh mạch hay cả cảm giác lực đều đạt
đến một độ cao cực đỉnh.

Vô Song nếu cũng là một chiêu vừa rồi gặp cường giả Vấn Đỉnh cảnh khác cũng
chưa chắc thua thảm thế nhưng đừng quên Hách Mông đã tham gia đủ 3 kỳ Long
Bảng thậm chí lần thứ hai và lần thứ ba còn tiến vào Thiên Long Bảng, ở trong
đó cơ thể hắn được hoàng khí tẩm bổ đồng thời thu được hai bộ thần kỹ cực kỳ
khủng khiếp là Huyết Sát Địa Ngục Đao cùng Bất Tử Minh Vương Ấn, một công một
thủ bá đạo tuyệt luân.

Hách Mông nhìn Vô Song đang đau đớn rõ ràng ánh mắt hắn mất đi hứng thú, bàn
chân nhún một cái đã xuất hiện trước mặt Vô Song đồng thời cây đại đao đưa lên
không hề chờ đợi mà chém xuống, hắn muốn chém bay đầu Vô Song trong một chiêu
.

Cây đại đao của Hách Mông cũng không phải là phàm vật, đây chính là thần khí
mà hắn nhận được khi đứng đầu trong Chân Long Bảng ngay trong lần đầu tham dự
khi đó hắn mới 16 tuổi đáng, Địa Ngục Ma Đao tạo nên uy danh lẫy lừng cho hắn
.

Cây đại đao thế không thể đỡ chém xuống tuy nhiên ngay lúc này trước ngực Vô
Song không ngờ lại xuất hiện một lưỡi hái tử thần sáng loáng ngăn cản cây đại
đao lại, sau đó trên người Vô Song bừng lên một ngọn hỏa diễm khổng lồ, hơi
nóng của nó lập tức bức lui Hách Mông ra.

Chân trái của Vô Song căn bản đã gãy chỉ sau một chiêu va trạm bất quá có Niết
Bàn Hỏa rất nhanh lại phục hồi như cũ, trên ngực Vô Song vẫn xuất hiện một
lưỡi hái cực kỳ dị hợm.

Không khí xung quanh Vô Song dần dần trở nên u ám, từ cơ thể của hắn một hồn
ma chui ra, nói là hồn ma cũng không đúng khi cơ thể nàng dần dần ngưng thực
, mái tóc dài màu đen, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần lạnh lùng như băng sương
, cái cổ cao trắng trần cùng làn da trắng nõn như ẩn như hiện dưới bộ váy đen
thời trung cổ.

Đôi chân dài trắng ngần không một chút tì vết đang khẽ đứng trên cây lưỡi hái
tử thần màu bạc giúp nàng lơ lửng giữa không trung, đây là lần đầu tiên Vô
Song gọi Tử ra ở thế giới này và cũng là lần đầu tiên Vô Song được chiêm
ngưỡng dung mạo của nàng, Tử quá đẹp, một Tử hoàn hảo chứ không còn là nửa
người nửa quái vật, không còn là nửa người nửa bộ xương.

Hách Mông lúc này cũng từ trong bụi mù xuất hiện ánh mắt hắn khẽ kinh ngạc
nhìn cả Tử cả Vô Song sau đó mỉm cười “ Hai người hả, được thôi ta chấp hai
cũng không làm sao cả “.

Hách Mông không quan tâm Tử là từ đâu chui ra, hắn cũng chẳng quan tâm là tà
thuật gì hắn chỉ tin vào sức mạnh bản thân mình, hắn là Hách Mông của Dã Man
Tộc, là Hách Mông đỉnh đỉnh đại danh tại Nam Địa, Địa Ngục Ma Đao – 20 tuổi
cường giả Vấn Đỉnh trung kỳ.

Vô Song lúc này hít một hơi khí lạnh đột nhiên trên người hắn xuất hiện một bộ
áo giáp màu bạc trong suốt bao quanh cơ thể “ Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Ấn “.

Tử thì lại không hề tham chiến, nàng ta lựa chọn nhắm mắt lại lùi về phía sau
, có vẻ như hoàn toàn không có ý định ra tay.

Tử được Vô Song gọi ra căn bản không phải để nhờ nàng trợ giúp đánh bại Hách
Mông . Hách Mông là cường giả đỉnh tiêm của thế hệ trẻ nếu Vô Song không thể
quyết đấu với hắn thì lấy tư cách gì xưng hùng Long Bảng hai năm sau, Vô Song
gọi Tử ra chỉ có một việc duy nhất chính là hướng dẫn hắn sử dụng Luân Hồi Ấn
.

Vô Song tính đi tính lại hắn có chưa đến 1 tuần để học tập và sử dụng Luân Hồi
Ấn phiên bản nâng cấp này, trong Luân Hồi Lục Ấn thì cũng chỉ có Nhân Ấn là
Vô Song có tự tin sử dụng ngoài ra thực sự mà nói 3 ấn còn lại mà hắn có khả
năng sử dụng hắn rõ ràng không hề nắm vững thậm chí khi lần đầu tiên nhìn thấy
Tử chui ra Vô Song còn giật mình hơn cả Hách Mông.

Thanh Địa Ngục Ma Đao của Hách Mông vẫn không nể nang gì chém xuống, khí thế
như muốn chém tận sơn hà, kình lực mà thanh đao mang lại tuyệt đối có thể
chém đứt đôi cơ thể Vô Song.

Vô Song cũng không chậm, bàn tay hắn cong lại thành long trảo thủ, không ngờ
nhờ có Nhân Ấn dĩ nhiên có thể dùng một tay chặn được thanh đại đạo của Hách
Mông tuy nhiên cơ thể Vô Song vẫn bị đánh bật ra ngoài.

Hách Mông tiếp tục đuổi theo, trong từ điển của Dã Nhân Tộc chưa bao giờ có
khái niệm dừng lại, bộ tộc này sinh ra để xâm lược sinh ra để chiến đấu.

Vô Song bị hất bay đi nhưng ngững ngón tay hắn điên cuồng kết ấn đột nhiên cái
bóng của Vô Song lớn lên, lần này không phải Linh xuất hiện mà là một cái đầu
sói khổng lồ, cái đầu của Lang như muốn nuốt chửng Hách Mông vào bên trong
vậy.

Hách Mông lâm nguy không loạn hắn lập tức nắm thấy thanh đại đao hét lên “
Trảm Tận Sơn Hà “ . Thân hìn Hách Mông điên cuồng xoay tròn như một con quay
vậy, thanh đại đao cũng xoay theo lực tay của hắn, Hách Mông như một cơn đại
phong chém tan nát đầu của Lang chỉ sau một lần va chạm.

Trong một cơn bảo khổng lồ thì nơi an toàn nhất chắc chắn là ngay trong mắt
bão, Vô Song hai chân đạp vào không trung, đôi cánh phượng hoàng rung lên
biến mất ngay trên bầu trời . Vô Song tốc độ nhanh không khác gì thuấn di năm
ngón tay của hắn không ngờ đã đặt lên đỉnh đầu Hách Mông sau đó ấn mạnh đầu
hắn xuống mặt đất đồng thời ngay vị trí đầu Hách Mông cắm xuống một cột hỏa
diễm khổng lồ xuất hiện nuốt chửng lấy hắn.

Đáp lại Vô Song gần như ngay lập tức cột hỏa diễm bị xé làm đôi thậm chí cả
Vĩnh Dạ thành cũng bị chia làm hai, Hách Mông một lần nữa đi ra từ trong biển
lửa trên người hắn đao khí tung hoàng, hai tay từng sợi gân đỏ hiện lên, hắn
mỉm cười “Không đủ gãi ngứa “.

Nhìn thấy đao khí của Hách Lân thì Vô Song lập tức ngỡ ngàng, hắn đã quên mất
một việc hết sức quan trọng một thứ đã từ rất lâu rồi hắn chưa bao giờ nghĩ
tới, một thứ Vô Song đã sớm lãng quên, kiếm khí.

Ở đấu phá thương khung thế giới tất cả mọi năng lực đều quy đổi thành đấu khí
, kiếm khí của Vô Song kiếp trước căn bản không tồn tại, Thiên Đạo căn bản
không chấp nhận thứ này chính vì vậy Vô Song cũng đã quên mất nó.

Nguyên tố thế giới không ép buộc kiếm khí hay không kiếm khí nó có rất nhiều
thứ có thể lợi dụng làm cho mình mạnh lên, nếu Hách Mông có đao khí thì Vô
Song chẳng nhẽ không có kiếm khí.

Vô Song rất nhanh lùi lại phía sau, ánh mắt nhắm chặt hai tay điên cuồng kết
ấn bất chấp việc Hách Mông đang lao tới thế không thể đỡ . Đao pháp của Hách
Mông cũng chẳng hề hoa mỹ, chẳng hề cầu kỳ nhưng lại bá đao tuyệt luân, thân
thể Vô Song tuyệt đối không thể chịu được một chém.

Hách Mông thấy Vô Song không phản ứng đương nhiên cũng không dùng lại đợi Vô
Song, nếu có cơ hội giết người thì ngại hắn không giết bất quá ngay lúc này
tốc độ Hách Mông ngày càng chậm lại, hắn như đang đi trong một đầm lầy vậy.

Mặt đất phương viên xung quanh biến thành màu đen, phạm vi bán kính 20m xung
quanh Vô Song không ngờ như xuất hiện một hồ nước nhỏ, nước sông đen ngòm
mang theo đầy tử khí . Trên dòng sông xuất hiện từng đóa hoa sen màu đen nhưng
không mang vẻ thanh cao thoát tục của hoa sen mà lại mang theo sự chết chóc
đến đáng sợ.

Luân Hồi Lục Ấn – Súc Sinh Ấn – Hư Linh Giới.

Hư Linh Giới chính là một dạng biến thể của Linh hay nói đúng hơn thì đây là
hình dạng nguyên thủy sơ khai của Linh cũng giống như hình dạng thiếu nữ xinh
đẹp tuyệt trần của Tử vậy.

Tốc độ của Hách Mông ngày càng chậm lại, dưới nước như có thứ gì ngăn cản hắn
vậy đồng thời từng đóa hoa sen màu đen hóa thành từng cái đầu Linh khổng lồ
không khác gì một cái cây ăn thịt người, phần gốc ở trong dòng sông còn phần
ngọn há miệng cắn thẳng về phía Hách Mông.

Một đóa sen, hai đóa sen, ba đóa sen …. một biển sen như vô biên vô tận sinh
ra cuốn lấy Hách Mông khoảng cách giữa Hách Mông và Vô Song rõ ràng là xa tận
chân trời mà gần ngay trước mắt.

Hách Mông gầm lên, thanh đại đạo đâm thẳng xuống mặt nước, toàn thân cơ bắp
đổ ửng “ Địa Ngục Ma Diễm – Sát Lục Đao Đạo “. Toàn bộ thanh Địa Ngục Ma Đao
không ngờ lại biến thành màu đỏ rực như dung nham thay vì màu đen như trước
kia, nhiệt độ trong thanh đại đao tăng lên khủng khiếp như muốn đốt cháy cả
thiên hạ, Hách Mông xoay người thật mạnh hai chân lấy đà nhảy thẳng lên bầu
trời, Địa Ngục Ma Đao rực lửa mạnh mẽ chém xuống.

Khi sức nóng kinh khủng còn cách Vô Song chỉ một chút nữa đột nhiên Vô Song mở
mắt ra, trước mặt hắn một thanh kiếm đỏ rực hư ảo huyền phù giữa trời đồng
thời mạnh mẽ ngăn cản một chiêu của Hách Mông.

Hách Mông dễ dàng chém nát thanh kiếm mà Vô Song gọi ra tuy nhiên Vô Song cũng
đã kịp lùi lại, Vô Song bây giờ mới mở mắt tươi cười, nụ cười đầy tự tin ,
không biết đã bao lâu hắn mới có lại cảm giác này, cảm giác quen thuộc của
một kiếm khác . Trong tay hắn không biết từ bao giờ xuất hiện một thanh kiếm
đỏ rực “ Giới thiệu một chút, thanh kiếm này là Chu Thiên Kiếm bạn cũ của ta
“.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #160