Mục Tiêu Mới .


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Cánh cửa phòng khẽ mở ra, một nữ nhân có dung mạo tuyệt thế bước vào, ánh
mắt của nàng lạnh lùng một chút đảo qua Vô Song sau đó khẽ nhíu mày “ Ồ không
ngờ ngươi có thể tự động tỉnh lại được ?, vậy càng tốt đỡ mất công của ta”.
Giọng nói của nàng lạnh lùng và đầy cao ngạo.

Nàng cũng chẳng đợi Vô Song kịp phản ứng bàn tay rất nhanh đặt lên đầu hắn ,
Vô Song lập tức có thể cảm nhận được một luồng linh khí chạy dọc cơ thể tuy
nhiên chính vì kinh mạch trên người Vô Song thật sự quá phế vật, luồng linh
khí vốn chỉ đủ để thăm dò cơ thể của hắn nhưng lại khiến khuôn mặt Vô Song đỏ
lên, sau đó thậm chí khóe miệng phun ra một ngụm máu.

Bạch y nữ tử thân hình như một bóng ma lùi lại, nàng nhìn thân thể gầy yếu
của Vô Song lại nhìn khuôn mặt đang đỏ lên vì đau đớn của hắn đôi mày liễu
xinh đẹp càng ngày càng nhíu lại để rồi nàng quay đầu rời đi, nàng biến mất
thần bí như lúc nàng xuất hiện vậy ít nhất bộ thân thể này của hắn không có
một chút kí ức gì về nàng.

Vô Song cảm thấy ánh mắt lạnh lùng của nàng nhìn mình, ánh mắt của kẻ trên
nhìn kẻ dưới, ánh mắt của nàng lạnh như băng không hề có một chút thương hại
có chăng chỉ là sự chán ghét, nàng chán ghét một phế vật như Vô Song.

Vô Song bình thường hắn tuyệt đối sẽ không thích ánh mắt này nhưng lần này
không giống thế, kể từ lúc nàng bước vào đến lúc nàng rời đi hắn đều chết
lặng . Vô Song đương nhiên không phải bị kinh ngạc bởi vẻ đẹp của nàng, mỹ nữ
trên đời này có dạng gì hắn chưa gặp qua tuy nhiên khi hắn nhìn thấy dung mạo
của nàng thì lại làm hắn không bình tĩnh nổi, khuôn mặt ấy, dáng hình xinh
đẹp ấy, vẻ lạnh lùng cao ngạo không nhiễm bụi trần ấy giống hệt Ah-ran không
khác một chút gì, hai người cứ như từ một khuôn mẫu đúc ra vậy.

Vô Song lúc này ngoại trừ sự ngỡ ngàng cũng chỉ còn ngỡ ngàng, hắn muốn lên
tiếng nhưng cổ họng lại không phát ra nổi âm thanh, hắn muốn đuổi theo giữ
lấy nàng nhưng cơ thể này căn bản không đứng lên nổi, hắn chỉ có thể bất lực
mở trừng mắt nhìn nàng đi xa, đi xa như lần đó vậy.

Vô Song cả người như thất thần dựa lưng vào tường, hắn đang đợi Thiên xuất
hiện trở lại, hắn đang chờ một lời giải thích . Quả nhiên không gian một lần
nữa lại biến động, thân ảnh Thiên một lần nữa hiện ra, Thiên tươi cười “ Thế
nào ngươi có nhận ra nàng chứ ?”.

Vô Song hít một hơi thật dài sau đó khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc nhìn Thiên “
Ngài có thể cho ta một lời giải thích được không, tại sao nàng lại ? “.

Thiên suy nghĩ một chút rồi thản nhiên nói “Như ngươi biết bản đế cũng không
phải loại tốt lành gì, chẳng phải ngẫu nhiên mà bản đế giúp ngươi hết lần này
đến lần khác, chẳng phải ngẫu nhiên bản đế chịu vì ngươi hộ đạo “.

“ Ngươi bây giờ còn quá yếu đương nhiên không có tư cách thực hiện việc bản đế
muốn ngươi làm tuy nhiên như bản đế đã nói ta đang đầu tư, đầu tư cho tương
lai của ngươi “.

“ Nói về việc của nàng đi, ngươi cũng không phải lo đây là hai người khác
nhau, Ah-ran đích thực đã chết thứ bản đế có thể mang về từ trong luân hồi
chỉ là một mảnh tàn hồn của nàng mà thôi, bản đế đương nhiên cũng có thể cứu
nàng một mạng hoàn chỉnh bất quá việc này nên dành cho ngươi “.

“ Nàng ta chính là một đạo tàn hồn của Ah-ran được bản đế chuyển sinh đến nơi
này giống hệt ngươi bất quá ngươi là trung sình còn nàng là đầu thai một kiếp
mới, một trong những bước để cứu Ah-ran bắt buộc phải có được nàng ngươi hiểu
không ? “.

Vô Song gật đầu sau đó hắn lại khẽ nhìn cơ thể 'phế vật' này của mình liền
quay đầu ra hỏi Thiên “Ngài vẫn chưa nói với ta mục đích đưa ta đến đây làm
gì”.

Thiên bình thản lên tiếng “ Đơn giản mà nói ta chỉ cần ngươi sống sót mà thôi
, thiên mệnh của nguyên tố thế giới không phải là dạng vừa đâu ngươi chắc chắn
không thể thắng nổi nó, nhưng ở nơi đây mới là không gian cho ngươi phát
triển nhanh nhất là nơi thích hợp nhất với ngươi “.

“ Nguyên tố thế giới có rất nhiều vị thần tồn tại, thần ở đây chia thành hai
dạng, viễn cổ chân thần do thiên địa thai nghén mà ra sống từ thời khai thiên
lập địa còn một dạng thứ hai là á thần, những người phàm tu luyện thành thần
tất nhiên chân thần chưa chắc đã mạnh mà á thần cũng chưa chắc đã yếu . Mỗi
lần ngươi có thể lấy được tính mạng của bất kì một vị thần nào tại nguyên tố
thế giới ngươi sẽ đạt được thần cách, nhờ thần cách ngươi có một lần lựa chọn
giao dịch cùng bản đế, công pháp, vật phẩm, thần khí hoặc một lần quay về
đấu khí đại lục trong 7 ngày “.

Vô Song lặng lẽ gật đầu từ từ tiêu hóa đống thông tin mà Thiên vừa nói sau đó
hắn hỏi lại “ Vậy thần ở thế giới này mạnh thế nào ? “.

Thiên phá lên cười “ Yếu thì yếu cỡ như ngươi vậy còn mạnh thì mạnh cỡ như ta
“.

Vô Song hít một hơi khí lạnh nhìn Thiên phát hiện hắn ta cực kì nghiêm túc ,
Vô Song chỉ còn biết lắc đầu cười khổ “ Thế làm sao nhận biết sức mạnh của
thần linh ? “.

Thiên suy nghĩ một chút rồi mỉm cười “ Thần linh trong thế giới này chia đẳng
cấp theo Trùng Thiên, yếu nhất là 1 Trùng Thiên mạnh nhất là 25 Trùng Thiên ,
một vị thần đạt đến 25 Trùng Thiên có đủ sức để đánh đuổi bản đế ra khỏi thế
giới này, còn cách để biết một vị thần mạnh hay yếu thì vô phương, cứ lao
vào mà đánh thôi nếu không đánh được thì chạy, không chạy được thì để tính
mạng lại, cũng chẳng có gì đặc biệt lắm “.

Vô Song triệt để chết lặng, hắn không nói lên lời nữa trong lòng đang điên
cuồng chửi bới “ Khốn kiếp mạng của ta chứ có phải mạng của ngươi đâu mà ngươi
nói bình thản thế “, đương nhiên việc này Vô Song không dám nói ra thành lời
.

Thân thể Thiên từ từ hư hóa, từ từ biến mất tuy nhiên trước khi đi hắn nói
thầm vào tai Vô Song một câu như một món quá chia tay cuối cùng “Tiểu tử ,
phân thân mà ngươi giết lần trước trong địa mộ là của một vị Á Thần 21 trùng
thiên đấy, liệu liệu mà sống, chúc một buổi tối an lành “.

…...................

Âm Dương Ma Tông của Việt quốc có một bí mật nho nhỏ mà không phải ai cũng
biền bí mật nằm ở trong họ của lịch đại tông chủ Âm Dương Ma Tông, họ Cửu U.

Họ Cửu U là một họ 'cổ' là một trong các cổ tộc tại lục địa phía nam, thế nào
được gọi là họ 'cổ' đó là dòng họ có được đồ đằng thần thú cho mình, đồ đằng
của Cửu U nhất tộc mà Cửu U Minh Tước, trên toàn bộ nguyên tố thế giới thì
Cửu U nhất tộc cũng có thể coi xếp vào hạng trung thượng đương nhiên nó khổng
lồ hơn Việt quốc cả vạn lần.

Cửu U gia tộc tại Việt quốc chính là một chi thứ của Cửu U nhất tộc tuy nhiên
chi thứ này đang đến hồi suy tàn, Cửu U Huyết Nhận thì đã không thể có thêm
một đứa con nào nữa còn Cửu U Vô Song cho dù đặt mỹ nữ trước mặt thì còn không
thể làm được gì thì sao nghĩ được việc có con hay không.

Cửu U gia tộc tại Việt Quốc có một danh ngạch, danh ngạch đã tích góp suốt
hơn ngàn năm cho phép một thành viên của tộc mình tiến về đại tộc, sau một
nghìn năm cuối cùng danh ngạch đó cũng được sử dụng, Cửu U Huyết Nhận muốn
Cửu U Vô Song tiến vào đại tộc, muốn có đại năng của đại tộc cứu hắn một mạng
, Việt quốc không có ai có thể cải tạo được thân thể Vô Song, các quốc gia
xung quanh cũng vậy, Cửu U đại tộc chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất cho Vô
Song.

Trong một căn đại viện xa hoa tại Âm Dương Ma Tông, một tuyệt thế mỹ nữ – cô
gái lúc nãy vừa đi thăm Vô Song đang nhẹ nhàng thưởng một tách trà. Bên cạnh
nàng ta là một nữ nhân khác toàn thân vận đồ màu đen thêm một tấm mạng che mặt
.

“ Tố Ngôn tỷ tỷ, tên Cửu U Vô Song đó thế nào ?”.

Tố Ngôn khẽ nhíu mày sau đó thở dài “ Tại Nam địa này tỷ đã đi rất nhiều nơi
cũng gặp rất nhiều người nhưng phế vật như hắn thì lần đầu nhìn thấy, Cửu U
tộc của muội lần này rước thêm một phế nhân rồi “.

Cô gái kia khóe miệng cong lên cùng một nụ cười ranh mãnh “ Tố Ngôn tỷ tỷ, tỷ
có thể giúp muội một việc được không ? “.

Tố Ngôn khẽ nhíu mày sau đó nó “ Lạc Nhạn đến cùng là muội muốn tỷ giúp việc
gì, lần này từ Bắc Băng Cung đi ra không hề dễ dàng gì cả, tỷ chỉ có một
tháng thời gian thôi vậy mà đã dành mất 3 ngày ở cái nơi này rồi “.

Cô nàng được gọi là Lạc Nhạn mỉm cười “ hì hì thực ra việc của muội muốn nhờ
tỷ cũng không quá khó khăn, chỉ cần tỷ làm chứng thôi là được . Như tỷ biết
đấy tên Cửu U Vô Song này quá phế vật vậy mà hắn lại có một tấm lệnh bài đi
thẳng từ bàng chi tiến về chính chi trong đó bao nhiêu thiên tài …. “.

Lạc Nhạn còn chưa nói xong thì Tố Ngôn đã đưa tay ra ngắt lời “ Tỷ không thích
nói dối hơn nữa vì một phế vật như vậy bắt tỷ phải đứng ra cũng không đáng ,
tốt nhất là muội tự nghĩ cách đi, cao thủ hóa anh tứ biến như muội lại không
thể tự lo được việc này “.

Tố Ngôn nói xong liền lạnh lùng đi về phòng của mình . Cửu U Lạc Nhạn năm này
mới 18 tuổi đã đạt đến trình độc hóa anh tứ biến tuy nhiên nếu so sánh với Tố
Ngôn thì chính là không cùng một đẳng cấp, Tố Ngôn là truyền nhân của Bắc
Băng Cung một trong bốn thế lực lớn nhất Nam Địa, nàng năm nay cũng mới 18
tuổi mà đã là cao thủ vấn đỉnh sơ kỳ, mới 18 tuổi đã đủ sức so sánh cùng
cường giả thế hệ trước.

Nhìn theo bóng lưng của Tố Ngôn biết mất, Lạc Nhạn nhíu mày, bàn tay nắm
chặt lại tuy nhiên đương nhiên nàng không dám phát tiết trước mặt Tố Ngôn ,
mọi hận thù đều dành vào ' Vô Song ' đáng thương.

Cửu U Lạc Nhạn đương nhiên cũng không có bất kỳ thù hận gì với Vô Song, một
phế vật như hắn thì có thể gây thù với ai, thứ mà Cửu U Lạc Nhạn muốn chính
là tấm lệnh bài tiến vào chính chi của Vô Song, nếu trên đường đi đến chính
chi Vô Song 'phế vật ' bị cảm mạo lăn ra chết thì tấm lệnh bài đó sẽ biến
thành vô chủ, rất rất nhiều bàng chi gia tộc của Cửu U gia tộc sẵn sàng bỏ
cái giá cực đại mua một tấm lệnh bài này, cái giá mà một môn phái nhỏ như Âm
Dương Ma Tông tuyệt đối không cho Cửu U Lạc Nhạn được.

Vô Song cũng không biết đang có một âm mưu ném lên đầu mình bất quá biết thì
hắn cũng chẳng quan tâm lắm, thứ mà Vô Song quan tâm là làm sao để cơ thể này
có thể đạt được chức năng của một người bình thường nhất, muốn mạnh lên Vô
Song chắc chắn phải đi từng bước từng bước một chỉ có điều những bước đi đầu
tiên hơi quá khó khăn một chút.

Trong suốt hơn 3 giờ đồng hồ Vô Song chỉ ngồi khoanh chân trên giường hai mắt
khẽ nhắm lại, toàn thân đầy mồ hôi, hắn đang sử dung Niết Bàn hỏa trùng tu
lại cơ thể, trùng tu lại kinh mạch toàn thân.

Kinh mạch trên người Vô Song vừa nhỏ vừa rối như mạng nhện vậy suốt ba giờ
đồng hồ dùng sinh mệnh lực cố gắng khơi thông từng sợi kinh mạch tuy nhiên
tiến độ quá chậm, nhìn kinh mạch trong người mình, nhìn công sức suốt ba
canh giờ của mình mà kinh mạch vẫn không thể lớn ra thêm một chút nào, Vô
Song căn bản từ bỏ.

Trong đầu Vô Song lúc này chỉ còn một cách duy nhất, Dị Hỏa Tôi Thể – Niết
Bàn Trùng Sinh . Lúc trước khi ở bên cạnh Khinh Huyền sư phụ thì Vô Song đã
học được không ít thiên phú chủng tộc của phượng hoàng tộc tuy nhiên hồi đó
Bất Tử Hỏa của hắn còn chưa tiến hóa trở thành Niết Bàn Hỏa, lúc này với Niết
Bàn Hỏa trong tay Vô Song thực sự có tư cách thử một lần.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #150