Tiêu Viêm Xuất Hiện


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Trong phòng khách bỗng nhiên lặng nhắt như tờ, tất cả mọi nhân vật đều nhìn
vào hắc y nhân đột nhiên xuất hiện. Tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên,
trong lòng chợt vì vị hắc bào nhân này mà mặc niệm một chút, hơn ai hết bọn họ
quá hiểu Mặc Thừa cùng Mặc gia bá đạo, quá hiểu Mặc Thừa đồi với mặt mũi coi
trọng thế nào, tại trường hợp này mà nói thì không thể nghi ngờ chính là đã
chọc giận hắn, không nghi ngờ gì nữa chính là một cái tát thẳng vào khuôn mặt
của Mặc Thừa.

Hắc y nhân bỗng nhiên xuất hiện đồng dạng khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên, Cát
Diệp thậm chí là cả Nguyệt Nhi đều có chút ngạc nhiên, đương nhiên họ biết
hắc bào nhân này là ai, chính là vị cường giả đã ra tay 'dạy dỗ' Mặc gia nhị
tiểu thư.

Dạy dỗ Mặc gia nhị tiểu thư bất cứ ai trong bọn họ cũng có thể làm được tuy
nhiên ngang nhiên xuất hiện trong đại thọ của người khác, ngang nhiên cắt lời
gia chủ thì tuyệt đối phải có lá gan rất lớn nếu không phải có thực lực ,
tuyệt đối thực lực.

Nguyệt Nhi cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai mắt nhìn nhau sau đó đều khẽ mỉm cười
như người muốn xem kịch vui chỉ có điều lúc này bất ngờ Vô Song nắm lấy cả hai
cánh tay nhỏ bé bên cạnh mình.

Nguyệt Nhi cùng Nạp Lan Yên Nhiên thân hình đều khẽ run lên, đối với hai đại
tiểu thư một người là tiểu công chúa được toàn bộ hoàng thất Gia Mã đế quốc
nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, một người là gia chủ tương lai của Nạp
Lan gia tộc cao cao tại thương, thực sự mà nói cả hai rất ít tiếp xúc thân
mật với nam nhân như vậy, lần đầu tiên bàn tay của họ bị nắm chặt như vậy.

Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi rất nhanh quay đầu nhìn về phía Vô Song ngụ
ý dò hỏi đột nhiên phát hiện khuôn mặt của Vô Song cực kỳ ngưng trọng . Nạp
Lan Yên Nhiên vội lên tiếng “ Sư thúc, có việc gì vậy”.

Nguyệt Nhi cũng phụ họa gật đầu “Lão sư chẳng nhẽ có đại sự xảy ra ? “.

Hai người gặp gỡ Vô Song cũng một thời gian không ngắn đặc biệt là Nạp Lan Yên
Nhiên, nàng lần đầu tiên cảm thấy Vô Song sắc mặt ngưng trọng như vậy . Vô
Song ánh mắt lóe lên nhìn hai người sau đó thì thầm “Tí nữa có cơ hội ta mang
cả hai cùng chạy, bất kể điều gì xảy ra cứ phải chạy đã, hiểu không ? “.

Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi sắc mặt khẽ biến tuy nhiên cũng không nhiều
lời lập tức gật đầu, sự kiện Mặc gia này hố sâu hơn họ tưởng tượng rất nhiều
.

Khác với mọi người dự đoán thì Mặc Thừa khuôn mặt ông ta vẫn bình thản một
cách phi tự nhiên khác hẳn với Mặc Thừa thường thấy thậm chí khóe miệng vẫn
cong lên một nụ cười bình thản cho dù hiển nhiên vị hắc bào nhân này xuất hiện
là có chút bất thiện.

Mặc Thừa không phải là kẻ ngu, hắn chỉ là đấu vương cường giả còn đối thủ rất
có thể là đấu hoàng, cho dù có một vị đấu tông ở sau lưng thì cũng chỉ có thể
làm hắn thêm phần tự tin thôi chứ Mặc Thừa còn chưa dám liều mạng, ai mà biết
được khi đấu hoàng cường giả thần bí bất ngờ tập kích thì Huyễn hộ pháp có cứu
được hắn không . Con người dù sao chỉ có một cái mạng, cẩn thận vẫn hơn.

“ Không biết các hạ là ai đến đại tiệc mừng thọ của Mặc Thừa có đại sự gì ,
nếu có gì bất mãn về thái độ tiếp khách của Mặc gia cứ nói, đừng ngại “.

-” Ngươi chính là Mặc Thừa? Ta muốn tìm ngươi hỏi một việc “.

Hắc bào nhân hạ giọng nói, thanh âm rõ ràng của người còn trẻ, nhưng lại cực
kỳ lạnh lùng thậm chí còn có cảm giác xuất hiện một tia sát khí nhè nhẹ, hoàn
toàn không bởi vì vẻ mặt bình thản tươi cười của Mặc Thừa mà biến hóa.

Không ai đánh kẻ đang tươi cười, nghe giọng điệu của Tiêu Viêm thì tượng đất
cũng có ba phần giận dữ huống gì là Mặc Thừa, hắn lập tức lạnh mặt lại, dù
sao hắn cũng là gia chủ một phương lại có hậu đài cứng, có thể hắn nể Tiêu
Viêm là đấu hoàng cường giả nhưng sợ thì còn lâu.

“ Ngày hôm nay là ngày vui của Mặc gia. Thỉnh các hạ nể mặt tạm hoãn một chút.
Bất luận có việc gì, chờ yến hội hôm nay xong hãy trở lại trao đổi, có được
không?”

Ánh mắt chăm chú quan sát Hắc Bào Nhân đồng thời cánh tay khô héo chậm rãi lộ
ra ngoài ống tay áo, hơi cong lên, cuồng bạo hoả thuộc tính đấu khí ngưng tụ
trong lòng bàn tay, tản ra quang mang màu đỏ thẫm, đem dấu bàn tay thoáng có
chút quỷ dị.

Mặc Thừa lúc này đột nhiên lại thấy may mắn, trong kế hoach của hắn căn bản
cần làm Vân Lam Tông cùng siêu cấp thế lực sau lưng Vô Song trở mặt, Mặc Thừa
còn đang suy nghĩ lúc nào nên ra tay, còn đang suy nghĩ nên kéo dài vở kịch
này đến bao giờ tuy nhiên sự xuất hiện của Tiêu Viêm đã giải quyết rất nhiều
vấn đề cho hắn.

Mặc Thừa không biết là ai nhưng nếu trong loạn chiến Tiêu Viễm 'lỡ tay ' giết
chết Vô Song sau đó Mặc Thừa ném bừa cho Tiêu Viêm một cái thân phận thì chắc
chắn kế hoạch của hắn có tỷ lệ thành công cực cao.

Nghe Mặc Thừa nói, ngôn ngữ ẩn chứa một tia sát ý. Hắc bào nhân hơi có chút
lay động, tựa hồ có chút bất đắc dĩ, lắc đầu. Một lát sau, một câu nói cuồng
vọng khiến cho tất cả mọi người trợn mắt, há mồm mà không thốt ra được lời
nào, từ từ truyền đến:

“ Nể mặt? Ngươi có tư cách gì mà nói lời này? Mặc gia tại Đông Bắc tỉnh thế
lực tuy không kém, nhưng bất quá nói đến cùng, chỉ là một con chó của Vân Lam
Tông mà thôi!”

Lời này vừa nói ra, nghe thật sướng cái tai, từng đạo ánh mắt kinh ngạc nhìn
về phía hắc bào nhân vừa khẩu xuất cuồng ngôn. Mặc gia bao năm nay đều cậy cái
bóng của Vân Lam Tông ép họ một đầu thậm chí hôm nay Mặc Thừa đứng ra thành
lập Mạc Minh cùng phải gọi người của Vân Lam Tông đến ép những gia tộc khác
không thể nào thở nổi bất quá cho dù vui thích cũng chẳng ai dám nói như Tiêu
Viêm . Trong lòng tất cả mọi người lúc này đêỳ có một suy nghĩ “ Người này
chẳng lẽ thật sự muốn chọc giận vị đã từng chém giết toàn bộ nhóm cường đạo
Hắc Toàn Phong máu chảy thành sông sao ?, thực sự không để Vân Lam Tông vào
mắt sao “.

Sau câu nói của Tiêu Viêm cũng không tí người quay đầu lại nhìn Nạp Lan Yên
Nhiên cùng Cát Diệp.

Trên đài cao, nghe được ngữ khí của hắc bào nhân, Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt
khẽ biến, từ khi nàng trở thành đệ tử của Vân Lam Tông, thật là chưa từng
thấy ai có thể bình thản như vậy nói về Vân Lam Tông bất quá Nạp Lan Yên Nhiên
cũng không tỏ thái độ gì, dù sao tiểu sư thúc còn chưa nói gì nàng cũng chẳng
thừa hơi mà lên tiếng.

Ánh mắt của Nguyệt Nhi tiểu công chúa rõ ràng có chút tò mò cùng thích thú
đánh giá Tiêu Viêm, đã từ rất lâu rồi không có người nào dám nói thẳng về Vân
Lam Tông như thế bất quá nếu như bình thường nàng chắc chắn sẽ khiêu khích Nạp
Lan Yên Nhiên vài câu nhưng từ chính thái độ của Vô Song lúc nãy làm nàng
không dám nói nhiều.

Mặc Thừa gắt gao nhìn chằm chằm về phía hắc bào nhân phía dưới. Khuôn mặt già
nua vốn đang rạng rỡ thoáng có chút vặn vẹo, trở nên dữ tợn. Khoé miệng hơi co
quắp, bàn tay vung lên, nhất thời trong phòng khách các cửa phòng bị phá tung.
Hơn mười cao thủ Mặc gia, trang bị trọng trang, đằng đằng sát khí xông vào
phòng khách, vây quanh hắc bào nhân.

“Từ khi lão phu trở thành Mặc gia đại trưởng lão, nhiều năm như vậy, chỉ có
các hạ là người thứ nhất dám đến Mặc gia gây sự náo nhiệt.” Mặc Thừa đầy sát
khí nói.

Lực lương này của Mặc gia cũng có thể coi là tương đối tinh nhuệ, Mặc Thừa
chính là dùng những hộ vệ này để khiến những kẻ không chấp nhận gia nhập Mặc
Minh phải hối hận, đương nhiên Mặc Thừa cũng chưa hề nghĩ đến việc bọn họ có
thể thắng Tiêu Viêm.

Số lương cao thủ này cũng chỉ để thử thực lực của Tiêu Viêm mà thôi dù sao
giọng nói của Tiêu Viêm còn quá trẻ Mặc Thừa tiếp xúc lâu với hồn điện cũng
biết người trẻ tuổi ở Trung Châu trở thành đấu hoàng cũng không hiếm nhưng trẻ
tuổi ở Gia Mã đế quốc trở thành đấu hoàng thì chỉ có mỗi Vân Vận, đương nhiên
Tiêu Viêm trước mặt không thể là Vân Vận từ đó Mặc Thừa mới có một tia mong
đợi, mong đợi Tiêu Viêm không phải là đấu hoàng cường giả.

Tiêu Viêm nhìn thấy cao thủ Mặc gia lao tới khẽ nở nụ cười khinh bỉ, hắc bào
hơi nhấc lên lập tức làm Mặc Thừa phương xa cảm nhận được bên dưới lớp vải đen
có một đôi mắt trào phúng.

Đặc biệt, khi thanh âm giọng nói từ hắc bào nhân truyền đến lại càng khiến sát
ý trong lòng Mặc Thừa cuồn cuộn dâng lên, thậm chí Mặc Thừa lúc này đã khẽ
quay đầu nhìn vào phía sau bức bình phong nơi có bốn đấu hoàng tọa chấn.

“ Ngươi câm miệng cho ta ! Ngươi nói không sai. Ngày hôm nay ta quả thật đến
để phá đám Mạc gia lão tạp toái”.

Hắc bào nhân trong ngôn ngữ ẩn chứa vẻ cười cợt, lần nữa làm toàn trường khiếp
sợ.

“Hảo. Hảo! Ha. Ha! Tiểu tử, có can đảm!”

Phẫn nộ đến cực điểm, phát ra tiếng cười lớn. Một cổ khí tức mạnh mẽ từ trong
thân thể Mặc Thừa bạo nộ ra xung quanh. Quần áo phồng lên, bay phần phật, nhất
thời không gian xung quanh bàn, bị áp bách dưới hơi thở bạo liệt.

“ Lão gia hoả này thực lực ngày càng hùng hậu a”

Cảm thụ được khí thế áp bách đang chậm rãi tràn ngập phòng khách, Cát Diệp
trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

“ Tiểu sư thúc. chúng ta nên làm gì đây ? “

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn cảnh giương cung bạt kiếm trong phòng liền quay đầu
nhìn Vô Song nhẹ giọng hỏi.

Vô Song nhè nhẹ lắc đầu với Nạp Lan Yên Nhiên sau đó hắn vẫn cứ im lặng, Vô
Song lúc này trong đầu đang điên cuồng suy nghĩ . Bằng huyết nhãn hắn phát
hiện được cả bốn đầu hoàng cùng một đấu tông ở đây thậm chí cả chục đấu vương
cường giả hắn cũng phát hiện ra, toàn bộ địa hình tầng ngầm của Mặc gia hắn
cũng quan sát toàn bộ, tình trạng của Thanh Lân hắn cũng nhìn thấy nhưng Vô
Song vẫn chưa thể tìm được là thứ gì cho hắn cảm giác bất an.

Một nhất tinh đấu tông, bốn tên đấu hoàng không ai vượt quá được ngũ tinh đối
với Vô Song căn bản chỉ là một bữa ăn sáng, đây mới là điều làm Vô Song chưa
thể tự ý hành động.

Cảm ứng được khí thế áp bức từ trong cơ thể Mặc Thừa làn tràn ra, xung quanh
tân khách đều có chút biến hoá, vài người chưa từng chứng kiến Mặc Thừa xuất
thủ, không nghĩ tới thực lực của hắn lại tăng mạnh như vậy.

“Sợ rẳng có thực lực Ngũ tinh đấu linh? Lúc này mới hai năm trôi qua thôi, lão
gia hoả này dĩ nhiên đề thăng lên tam tinh, thật sự là kinh khủng!”

Mọi người nhìn nhau, trong lòng không khỏi than thầm.

Nhìn trưởng lão trên gương mặt hồng hào tràn đầy sát ý, các cao thủ Mặc gia
xung quang cũng nắm chặt vũ khí, vể mặt hung hăng, trừng mắt nhìn về phía hắc
bào nhân, cả người đấu khi dâng lên, tuỳ thời chuẩn bị nhất loạt xông lên đem
kẻ không biết trời cao đất rộng kia chém thành một đống thịt nát.

Mặc Thừa tất nhiên mạnh hơn ngũ tinh đấu linh rất nhiều nhưng khi chưa nắm
chắc hành động hắn cũng không muốn thể hiện ra ngoài bởi chỉ cần lộ thực lực
ra thì Mặc Thừa chắc chắn phải giải quyết mọi hậu hoạn thậm chí đồ thành.

“Ta đến Mặc gia chủ yếu là vì một người.”

Không để ý đến khí thế của Mặc Thừa tăng vọt, hắc bào nhân thoáng trầm mặc,
nhẹ giọng nói:

“ Giao ra tiểu cô nương Thanh Lân mà các ngươi đã bắt tại Thạch Mặc Thành!”

Hăc bào nhân vừa nói xong, Mặc Thừa khuôn mặt đại biến, lần này hắn không nói
thêm một lời thừa nào nữa. Sắc mặt lãnh lẽo như một khối hàn băng.

Tuy nhiên chưa đợi Mặc Thừa lên tiếng thì một âm thanh bá đạo vang lên “ Cút ,
loại như ngươi không xứng có được con bé đó “.

Huyễn hộ pháp hắn ta đã không đợi được nữa rồi . Việc gì hắn cũng có thể không
quan tâm nhưng Thanh Lân chính là tương lai của hắn, là con đường thăng tiến
của hắn, Tiêu Viêm một tên đấu hoàng lấy tư cách gì đòi đoạt được.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #141