Đại Hung


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Trong đại tiếc của Mặc gia lúc này có thể nói không khí cực kỳ nhộn nhịp, Nạp
Lan Yên Nhiên cũng không hổ danh là người thừa kế của Nạp Lan thế gia trong
tương lai cách hành xử cùng giao tiếp của nàng vô cùng chuyên nghiệp làm người
ta nể phục.

Khác với vẻ trưởng thành của Nạp Lan Yên Nhiên thì tiểu công chúa Gia Mã đế
quốc Nguyệt Nhi lại cực kỳ lễ độ ngoan ngoãn lễ phép như một bông hoa còn chưa
thành thục vậy.

Hai cô gái, hai tính cách, hai thân phận nhưng lúc này lại hoàn toàn trở
thành trung tâm của bữa tiệc thệm chí át cả gia chủ Mặc Thừa, bất quá người
cảm thấy bực bội nhất không phải là Mặc Thừa mà là Vô Song.

Vô Song vốn chỉ định cử Phạm Lao đến bảo vệ Thanh Lân, cho dù hắn biết trước
cốt truyện thì cũng hoàn toàn không dám để mặc Thanh Lân cho dù chỉ có 1% nguy
hiểm hắn cũng phải ngăn cản, Vô Song luôn cảm thấy hắn nợ Thanh Lân một món
nợ ân tình.

Chính sự có mặt của Phạm Lao tại Diêm thành đã giúp Vô Song biết một bí mật ,
trong Diêm thành có dấu hiệu của hồn điện . Khác với các thế lực khác trong
Gia Mã đế quốc như Vân Lam Tông, hoàng thất Gia Mã hay cả Xà Nhân tộc thì
cường giả Yêu Cung được biết rất nhiều thông tin về hồn điện, từ ký hiệu đến
một số cách thức liên lạc, đặc điểm nhận dạng bởi Vụ hộ pháp của Hồn Điện vẫn
còn đang làm con rối trong tay Vô Song.

Hồn Điện là một siêu cấp thế lực thích núp trong bóng tối đương nhiên phải có
những quy tắc riêng của mình, có những dấu hiệu riêng của mình, chính nhờ
những dấu hiệu này mà Phạm Lao có thể phát hiện ra tung tích của bọn chúng.

Vô Song cảm thấy như mình bị qua mặt vậy, cho dù Yêu Cung căn bản đã len lỏi
vào mọi ngóc ngách của Gia Mã đế quốc và cả Hắc Giác Vực nhưng vẫn không ngăn
cản được hồn điện bành trướng thế lực bất quá nghĩ lại cũng đúng thôi, một
Yêu Cung với cường giả mạnh nhất là Vô Song một người cho dù toàn lực chiến
đấu cũng không phải là đối thủ của một đấu tôn cường giả thì lấy tư cách gì
ngăn cản hồn điện, Vô Song hắn còn quá yếu.

Trong đại sảnh cuối cùng thì Mặc Thừa cũng đứng lên, ông dơ ra một cánh tay
biểu thị yên lặng, tất nhiên khi mà gia chủ đã yêu cầu khách nhân yên lặng
thì toàn bộ đại sảnh bỗng thoáng yên tĩnh, lúc này ánh mắt Mặc Thừa nhìn thế
lực khắp nơi chung quanh đại sảnh sau đó nhè nhẹ đánh giá ba người Vô Song ,
Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi ba con cờ tốt nhất cho hắn sử dụng, Mặc
Thừa phá lên cười :

"Haha, phi thường cảm tạ chư vị có thể tới tham gia đại tiệc mừng thọ của ông
lão gần đất xa trời này . Trong thiếp mời ta hẳn là đã viết tinh tường, cuộc
tụ hội này chủ yếu là còn có một đại sự muốn cùng chư vị thương lượng."

Nghe được Mặc Thừa nói, đại sảnh tức khắc các lỗ tai đều dựng lên đặc biệt là
các thế lực trong Diêm thành dù sao kể cả Diêm thành thành chủ người đại diện
cho Gia Mã hoàng thất cũng chưa chắc có quyền lực lớn như Mặc Thừa huống hồ gì
các gia tộc khác trong thành, Mặc gia là lão đại của Diêm Thành, Mặc Thừa
chính là ông vua của Diêm thành.

Cảm thấy tất cả ánh mắt đang chăm chú nhìn mình Mặc Thừa liền bình thản nói
tiếp :

"Gần nhất Mặc gia chúng ta trải qua thương nghị, chuẩn bị thành lập Mặc Minh.
Mặc Minh cũng không phải là cái tổ chức nghiêm ngặt gì, chỉ là ta muốn một ít
thế lực bằng hữu tập hợp cùng một chỗ, dựa trên nền tảng hợp tác song phương
cùng có lợi, cùng vì ích lợi chung của Diêm thành, dù sao lực lượng một
người xa xa kém mấy nhà hợp lại “.

“ Ta thân là Mặc gia đại trưởng lão liền xin hứa với mọi người chỉ cần gia
nhập Mặc Minh đó là Mặc gia minh hữu cùng hưởng thụ Mặc gia tình báo và vũ lực
viện trợ của Mặc gia đồng thời còn có với một chút đặc quyền về kinh tế … chư
vị nghĩ như thế nào ? Nếu là đối với Mặc Minh cảm thấy hứng thú, không ngại
mọi người nhất khởi hợp tác." Mặc Thừa cười dài nói.

Nghe được Mặc Thừa nói, trong đại sảnh mọi người sắc mặt bất đồng. Mặc dù
ngoài miệng Mặc Thừa nói không phải tổ chức gì đó nghiêm ngặt, nhưng bọn họ
cũng rõ ràng một khi gia nhập Mặc Minh đó là tương đương bị khoát lên tiêu chí
Mặc gia. Mặc dù từ nay về sau có lẽ được Mặc gia che chở, bất quá chính là
gián tiếp bị Mặc gia thu nạp vào biên chế a.

Trong đại sảnh lâm vào một trận ngắn ngủi trầm mặc, sau một hồi cuối cùng một
ít tiểu thế lực yếu nhược đánh tiếng nguyện ý gia nhập Mặc Minh, bọn họ rất
nhiều người đã sớm quyết định chủ ý đầu nhập vào Mặc gia.

Có người mở đầu, một ít kiêng kỵ Mặc gia, sợ hãi bị xếp bọn họ vào danh sách
đen thế lực ở giữa, sau khi ngập ngừng cũng có không ít người chọn lựa gia
nhập.

Ngồi trên thủ vị nhìn các thế lực không ngừng theo về Mặc gia, Nạp Lan Yên
Nhiên mày liễu khẽ cau lại quay đầu đi cùng Cát Diệp nhìn nhau. Trong mắt đều
hiện lên một vẻ không hiểu ý tứ.

Nguyệt Nhi lúc này khuôn mặt xinh đẹp cũng nhíu chặt lại, nàng khác với Nạp
Lan Yên Nhiên bởi Mặc gia dù sao trên lý thuyết vẫn là kẻ canh cổng cho Vân
Lam Tông cho dù Mặc gia mạnh lên hay yếu đi thì cũng không ảnh hưởng đến Vân
Lam Tông nhiều lắm thậm chí Mặc gia càng mạnh thì Vân Lam Tông càng có lợi.

Gia Mã hoàng thất thì khác, Diêm thành chính là ngôi thành ở biên cương, núi
cao hoàng đế xa Gia Mã hoàng thất muốn cản cũng khó . Nếu thực lực Mặc Thừa
cùng Mặc gia tiếp tục tăng lên thì căn bản có thể nói Gia Mã hoàng thất sẽ mất
sự không chế của đại thành này, đây mới là điều Nguyệt Nhi lo lắng nhất.

Đương nhiên lo lắng thì lo lắng Nguyệt Nhi không thể làm gì được, Mặc Minh
thành lập căn bản là thuận tình đạt lý hoàn toàn không có lý do để từ chối
chưa kể Mặc Thừa lựa chọn thời gian công bố việc này quá bất ngờ, không một
ai kịp phản ứng cả.

Mặc Thừa vẻ mặt tươi cười nhìn các thế lực gia nhập, mặc dù bây giờ nhân số
không nhiều nhưng mà đây chỉ là kế hoạch sơ bộ. Mặc Thừa thực sự cũng không
quan tâm đến Mặc Minh lắm tuy nhiên nếu Mặc Minh càng phát triển thì càng
thuận lợi cho Mặc gia có thể cài người của hồn điện vào khắp Gia Mã đế quốc ,
giúp hồn điện tạo nên một mạng lưới khổng lồ.

Cho dù nhân số ít nhưng chỉ cần đợi ngày sau Mặc gia triển lộ thực lực thì tin
tưởng những người đang ngồi này hẳn là biết phải lựa chọn thế nào. Trong lòng
thoáng có chút đắc ý, Mặc Thừa lại cười nói:

"Mặc Minh mặc dù có chút lỏng lẽo nhưng cũng tạm thời cần nắm trong tay
người…"

"Tự nhiên là Mặc Thừa đại trưởng lão chưởng quản là thích hợp nhất." Mặc Thừa
còn chưa nói hết trong đại sảnh đã vang lên một trận thanh âm vuốt mông ngựa
đồng thời còn có dàn thanh âm phụ họa.

"Ha hả ha hả, được chư vị ưu ái lão phu từ chối thì bất kính, vậy Mặc Minh tạm
thời do lão chưởng quản a." cũng không để ý tới người khác có hay không ý kiến
phản đối, Mặc Thừa vung tay lên như vậy quyết định.

Nhìn Mặc Thừa kia tự biên tự diễn trong đại sảnh còn không ít người thật sự
không thể nói gì… lão gia hỏa này da mặt cũng quá dày đi chứ ?!"

Đúng lúc khi Mặc Thừa đang vui vẻ nhất đột ngột một âm thanh truyền vào tai
hắn, âm thanh của Huyễn trưởng lão, “Mặc Thừa ngươi cẩn thận một chút, ta
nhận ra ở trong đại sảnh này thậm chí có vài nguồn sức mạnh có thể sánh ngang
bới đấu hoàng cường giả “.

Mặc Thừa cùng lập tức truyền âm trở lại “ Huyễn hộ pháp vậy làm thế nào bây
giờ “.

Âm thanh lạnh lẽo một lần nữa vang lên “ Đừng vội, chỉ là đấu hoàng mà thôi
trong mắt ta chỉ là con kiến hôi chưa đáng nhắc tới, cứ hành xử như tự nhiên
đi “.

Huyễn hộ pháp một lần nữa ẩn thân vào trong bóng tối, ánh mắt tiếp tục lằng
lặng quan sát cả đại sảnh bên trong, hắn hứng thú nhìn về nhóm ba người Vô
Song, đối với hắn ba người này chính là con át chủ bài để hắn có thể lập đại
công với Hồn Điện, để hắn có thể chiếm lấy Gia Mã đế quốc.

Khi ánh mắt tham lãm của Huyễn hộ pháp quan sát hai mỹ nhân Nạp Lan Yên Nhiên
cùng Nguyệt Nhi bỗng nhiên hắn cảm thấy rùng mình, một ánh mắt như có như
không liếc qua hắn, ánh mắt lạnh lùng cực độ . Huyễn hộ pháp tự nhiên thấy
tim mình giật thót vôi thu lại ánh mắt của mình sau đó rất nhanh bình tĩnh lại
lần này hắn chỉ tập trung quan sát Vô Song bất quá hắn lại không nhận ra được
điều gì, trong lòng Huyễn Hộ Pháp thầm than “ Chẳng nhẽ là ảo giác ?”.

Mặc Thừa đương nhiên không biết những việc mà Huyễn hộ pháp vừa trải qua, hắn
vẫn đang cười cười nói nói vẫn đang thao thao bất tuyệt về cái gọi là Mặc Minh
của mình dù sao Mặc Thừa có đấu tông cường giả trong truyền thuyết chống lưng
thì còn phải sợ ai nữa.

Đúng lức Mặc Thừa đang vui sướng nhất thì một âm thanh lạnh lẽo vang lên.

"Thật có lỗi, Mặc đại trưởng lão. Ta nghĩ Mặc Minh trong tay người, ngươi tựa
hồ tạm thời không rảnh để quản lý…"

Trong đại sảnh an tĩnh, thanh âm nhàn nhạt không hợp thời đột nhiên vang lên,
quần áo màu đen quỷ dị chợt hiện lên tại trung tâm đại sảnh, dưới hắc bào một
cặp mắt âm lãnh nhìn Mặc Thừa

Mặc Thừa bị phá việc vui sắc mặt lập tức âm trầm bất quá khi phát hiện ra hắc
bào nhân thần bí thì Mặc Thừa lại khẽ giật mình, hắn không nhìn thấy thực lực
của đối phương liền khẽ hoảng sợ “ chẳng nhẽ là đấu hoàng cường giả mà Huyễn
hộ pháp đã nói tới . Dám phá hỏng tiệc vui của lão phu cho dù là đấu hoàng thì
sao chứ cũng chết cả thôi “.

Người xuất hiện lúc này đương nhiên là Tiêu Viêm nhưng có lẽ kết cục của câu
chuyện đã thay đổi rất nhiều, Mặc gia lúc này căn bản chính là đầm rồng hang
hổ.

Khi Tiêu Viêm xuất hiện cũng là lúc Vô Song dừng việc tươi cười lại, hắn cũng
chuẩn bị động thủ . Vô Song phát hiện ra một đấu tông cường giả đang ẩn núp ,
Huyễn hộ pháp còn chưa có tư cách chốn được ánh mắt của hắn, chỉ mà một đấu
tông tất nhiên Vô Song còn chưa để vào mắt bất quá từ khi tiến vào đại sảnh
này Vô Song luôn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, một dấu hiệu không hề tốt.

Vô Song kiếp này là ma thú mà ma thú luôn có giác quan thứ sáu cực mạnh, chỉ
cần cảm thấy một tia bất an thì chắc chắn sẽ có đại sử xảy ra.

Trên những ngón tay của Vô Song bắt đầu xuất hiện những ngọn hỏa diễm màu đen
nhảy múa, đương nhiên khi Tiêu Viêm xuất hiện thì tuyệt đối không ai để ý đến
Vô Song, Tiêu Viêm đã hút hết sự chú ý rồi . Vô Song đang vận dụng sức mạnh
của Lục Đạo Luân Hồi Viêm, hắn đang muốn dùng luân hồi lực lượng dự đoán cát
hung.

Lục Đạo Luân Hồi Viêm có thể cho người sử dụng nắm giữ một tia luân hồi lực
lượng, mượn luân hồi xoi rõ quá khứ, mượn luân hồi nhìn thấy tương lại đương
nhiên quá khứ là bất biến còn tương lai thay đổi liên tục, cho dù Vô Song nắm
giữ luân hồi lực lượng cũng chỉ có thể dự đoán cát hung mà thôi.

Đột nhiên khuôn mặt Vô Song xuất hiện một tia ngưng trọng, trong tay hắn
chính là một quẻ đại hung . Vô Song rất ít khi bói cát hung cho bản thân mình
bởi mọi việc hắn làm đều tính trước tính sau, mọi hành động của hắn đều dựa
trên thực lực tuy nhiên một trong những lần hiếm hoi hắn sử dụng năng lực của
mình lại ra một quẻ mà Vô Song không hề mong muốn.

Nếu nơi đây chỉ có hắn thì Vô Song hoàn toàn có thể chạy một mình nhưng còn
hai cô gái mà hắn cần bảo vệ, còn một Thanh Lân vẫn chưa được cứu ra, đột
nhiên Vô Song lại cảm thấy Thải Lân chưa tỉnh dậy vẫn đang trong quá trình lột
xác lại trở thành một điều may mắn.

Team Đang Bí ý Tưởng – TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #140