Thân Phận Thật Sự (2)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Nghe lời nói của Nguyệt Nhi với Vô Song đương nhiên khiến Nạp Lan Yên Nhiên
bất ngờ, ngón tay nàng chỉ vào Nguyệt Nhi run run “ Ngươi gọi hắn là sư phụ ?
, vậy quan hệ của các người là là …..”.

Nguyệt Nhi lập tức nhếch miệng, “ Là gì, là tình nhân như ngươi tưởng tượng
chứ gì, ngươi nghĩ ai cũng đen tối như ngươi “.

“ Phong công tử chính là sư phụ của bản công chúa hai chúng ta thuần khiết như
tờ giấy trắng vậy “.

Nạp Lan Yên Nhiên cũng không chịu thua kém “phi sư phụ cái gì mà sư phụ, có
mà xưng hô thế để qua mắt thế nhân thì có, tên hoa hoa công tử quần là áo lụa
kia có thể dạy ngươi cái gì mà đòi làm sư phụ ngươi, đừng bảo hắn dạy ngươi
chơi đàn thổi sáo nhé “.

Đối với Nạp Lan Yên Nhiên thì Phong công tử ngoài việc biết đánh đàn thổi sáo
ra thì không còn biết gì nữa, tuy nàng chưa bao giờ thấy Phong công tử ra tay
cũng chưa bao giờ nhìn thấu tu vi của hắn bất quá với Nạp Lan Yên Nhiên ấn
tượng đối với vị Phong công tử này cực tệ.

Nàng không thích vẻ cợt nhả, không thích vẻ cười cười nói nói coi trời bằng
vung của hắn ta, nàng cảm thấy Phong công tử rất giống một người mà sâu trong
tiềm thức nàng chưa bao giờ quên, cảm thấy hắn rất giống sư thúc đến cả mê
gái cũng giống.

Nguyệt Nhi đương nhiên cũng không phải dạng vừa, nàng đầy tự hào chỉ vào
Phong công tử, khóe miệng cong lên đồng thời bàn tay nhỏ còn nắm lại như muốn
khiêu chiến vậy “ Hừ hừ, sư phụ của ta chính là lục phẩm luyện dược sư hàng
thật giá thật còn mạnh hơn cả đan vương cổ hả một bậc ngươi đã sợ chưa, đã
ghen tị chưa “.

“ Cho dù sư phụ người Vân Vận đứng trước mặt sư phụ ta cũng không thể nào so
sánh nổi, thế nào đã sợ chưa ? “.

Nạp Lan Yên Nhiên nghi hoặc nhìn Nguyệt Nhi một lúc, sau đó lại đánh giá
Phong công tử từ đầu đến chân sau đó lập tức bật cười “ Đừng đùa ta chứ hắn mà
là lục phẩm luyện dược sư thì bản cô nương liền là đấu tôn cường giả, Nguyệt
Nhi à Nguyệt nhi sau này kiếm cớ cũng phải kiếm cớ nào đáng tin một chút chứ.

Vô Song thấy Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi cãi nhau tiếp lập tức thở dài ,
hắn tuyệt đối không con gái cãi nhau.

Thân hình hắn bất ngờ xuất hiện giữa hai người Nguyệt Nhi và Nạp Lan Yên Nhiên
, vẻ mắt cất chứa vài phần nghiêm khắc “ cãi nhau đủ chưa, có để cho người
khác ngủ không hả “.

Nguyệt Nhi nhìn thấy ánh mắt của Vô Song liền ngoan ngoãn lùi lại phía sau ,
tiếp tục đọc sách của mình vẻ mặt chăm chú vô cùng . Nguyệt Nhi đã đi theo sư
phụ được 3 tuần nay, ở bên sư phụ làm cho Nguyệt Nhi có cảm giác sở học cảu
sư phụ là vô biên vô tận không gì không làm được, không gì không biết vì vậy
nàng càng thêm bội phục Phong công tử hơn.

Nguyệt Nhi tư chất cực kỳ tốt, nàng đi theo Phong công tử mới có ba tuần
nhưng tiếp thu cực kỳ nhanh, theo Vô Song dự đoán khoảng 2 tháng nữa là bắt
đầu luyện đan đại hội của Gia Mã đế quốc thì chắc chắn khi đó Nguyệt Nhi bước
vào tứ phẩm luyện dược sư cảnh giới.

Sau khi Nguyệt Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống tập trung nghiên cứu đan phương mới
thì Vô Song lại nhẹ nhàng lại gần Nạp Lan Yên Nhiên . Nạp Lan Yên Nhiên lập
tức biến sắc đi lùi lại phía sau hai bước “ Này ngươi muốn làm gì, ta kêu lên
đấy à không ta sẽ đập cho ngươi một trận đấy “.

Dù sao thì Nạp Lan Yên Nhiên vẫn luôn tin tưởng mình mạnh hơn kẻ trước mặt ,
nàng tuyệt đối không sợ hắn.

Vô Song bật cười “ Đánh được ta hả, vậy thì đánh đi cho ta xem “ . Vô Song
vừa dứt lời đã tiến đến gần người Nạp Lan Yên Nhiên thậm chí hắn còn khẽ ngửi
mùi thơm trên da thịt nàng.

Nạp Lan Yên Nhiên bị bất ngờ làm lùi lại ba bước tuy nhiên rất nhanh nàng lấy
lại khí thế của bản thân mình, trong lớp cao thủ trẻ tuổi thì nàng quả thực
cũng chưa sợ một ai.

Chân ngọc đá thẳng vào đầu Vô Song bất quá hắn chỉ dùng tay là đủ gạt ra ,
động tác của Vô Song nhẹ nhàng vô cùng.

Trong hành lang khách điếm dài và hẹp, Nạp Lan Yên Nhiên cứ như vậy điên
cuồng tấn công còn Vô Song quanh bản cứ khoanh tay lui lại phía sau, Nạp Lan
Yên Nhiên thậm chí còn không chạm được vào một góc áo của hắn.

Nạp Lan Yên Nhiên không hiểu sao nàng càng đánh càng mệt, rõ ràng nàng là đại
đấu sư không thể nào lại có thể mệt đến mức này nhưng thực sự mà nói đôi chân
của nàng run rẩy, cánh tay của nàng run rẩy cũng không có sức mà cử động nữa
, trái lại Vô Song cứ như chưa hề di chuyển, vẫn bình thản khoanh hai tay sau
lưng đứng trước mặt nàng.

Vô Song cúi đầu xuống gần với khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ của Nạp Lan Yên
Nhiên, hắn đưa tay xoa đầu nàng “ Tiểu Yên Nhiên à Tiểu Yên Nhiên sư thúc
thất vọng về ngươi nha “.

Nạp Lan Yên Nhiên thân hình rung mạnh, tình trạng này, biểu cảm này, giọng
nói này và cả động tác xoa đầu của một đứa bé kém nàng 5 tuổi thực sự quá
giống, không lẫn vào đâu được.

Ánh mắt Nạp Lan Yên Nhiên mở to nhìn Vô Song nàng thì thào nói “ Vô Song sư
thúc, ngươi là sư thúc đúng không “.

Vô Song mỉm cười tháo bỏ lớp mặt nạ trên mặt để lộ khuôn mặt vừa thân thuộc
vừa xa lạ với Nạp Lan Yên Nhiên, so với ngày ra đi thì Vô Song lớn hơn rất
nhiều, bớt vài phần ngây thơ trong sáng lại thêm vài phần trưởng thành phong
trần.

Nạp Lan Yên Nhiên lúc này đột ngột lao vào lòng Vô Song mà òa khóc “ Sư thúc ,
sao bây giờ ngươi mới trở về “ . Bàn tay nhỏ nhắn liên tục đánh vào ngực Vô
Song, ánh mắt ướt nhòa đi vì lệ.

“ Sư thúc người không biết đâu từ khi sư thúc rời khỏi tất cả mọi người đều
bắt nạt Nạp Lan, sư phụ thì suốt ngày đi xa không có trong tông, các trưởng
lão trong tông cũng chưa bao giờ coi trọng Nạp Lan cả “ . Giọng nói của nàng
ủy khuất vô cùng.

Vô Song cứ như vậy nhè nhẹ xoa mái tóc nàng, hắn mỉm cười “ Yên tâm sư thúc
trở về rồi, sư thúc ở đây thì có cho Vân Lăng thêm một cái mạng hắn cũng
không dám bắt nạt tiểu Yên Nhiên của ta “.

Thực sự mà nói ngày xưa tại Vân Lam Tông nếu được hỏi ai là kẻ bị Vô Song hành
nhiều nhất thì chắc chắn là Vân Lăng đại trưởng lão, chỉ cần Vân Lăng làm
phật ý Vô Song thì hắn lập tức chạy vào hậu viện bù lu bù loa một hồi với sư
phụ Vân Sơn, chỉ cần sư phụ không thể tập trung bế quan thì chắc chắn người
chịu khổ là Vân Lăng rồi.

…...............

Sáng hôm sau đoàn người ngựa của Vân Lam Tông tiếp tục cuộc hành trình của
mình tiến về phía Mặc gia tuy nhiên lúc này cảnh tượng hoàn toàn khác, khác
đến mức cả Cát Diệp và Mặc Lê trực tiếp há hốc mồm, không biết vì nguyên do
gì mà hôm nay Nạp Lan Yên Nhiên như uống lộn thuốc vậy, nàng ta bám lấy Phong
công tử không rời.

Tay trái thì bị Nguyệt Nhi ôm còn tay phải bị Nạp Lan Yên Nhiên chiếm, hai cô
gái này tuyệt đối không chịu nhường nhau, không khí thuốc súng nồng nặc làm
cho hai nam nhân còn lại cũng phải giật mình sợ hãi.

Trong xe ngựa xa hoa tráng lệ, Vô Song đang thoải mái được hai mỹ nhân hầu hạ
, Nguyệt Nhi đấm chân cho hắn còn Nạp Lan Yên Nhiên lại vô cùng thuần thục bóc
hoa quả cho hắn, khóe miệng Vô Song cong lên nở nụ cười thỏa mãn.

Khi đoàn xe càng ngày càng gần Mặc gia ở Diêm Thành đột nhiên Vô Song lên
tiếng “Trận chiến với Tiêu Viêm có năm chắc không “.

Nạp Lan Yên Nhiên giật mình một chút sau đó nhoẻn miệng cười “ sư thúc yên tâm
, Nạp Lan sao có thể thua một tên phế vật, cho dù có thông tin hắn bắt đầu tu
luyện lại được đấu khí thì vẫn quá yếu so với ta, trong 3 năm qua liệu hắn có
thể mạnh đến mức nào chứ “.

Vô Song mỉm cười “ Nạp Lan ngươi là cảnh giới gì? “.

Nạp Lan Yên Nhiên nghi hoặc “ Tam tinh đại đấu sư, sao vậy sư thúc “.

Vô Song lắc đầu liên tục “ Ta nói thẳng nếu lúc này ngươi gặp Tiêu Viêm ngươi
thua chắc, hắn ta đã bước vào nhị tinh đại đấu sư cảnh giới chiến lực của hắn
cực kỳ kinh khủng “.

Nạp Lan Yên Nhiên và cả Nguyệt Nhi đều rùng mình nhìn nhau “ Sao có thể, mới
có ba năm làm sao có thể phát triển đến mức đó “.

Vô Song nhìn thật kỹ vào khuôn mặt xinh đẹp của Nạp Lan Yên Nhiên “ Tiêu Viêm
thiên phú của hắn tuyệt đối là đỉnh tiêm của đại lục thêm vào ý chí cùng cơ
duyên ngươi tuyệt đối không nên khinh thường, kể từ bây giờ sau khi trở về
Gia Mã thành lập tức chuyển đến ở trong Phỉ Thúy Lâu ta sẽ đặc huấn cho ngươi
hiểu chưa “.

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn vào khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc của Vô Song liền nhu
thuận gật đầu, “vâng thưa sư thúc “.

Team Đang Bí Ý Tưởng – TruyệnCv


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #136