Sự Kiện Thanh Lân (1)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Ngay khi chứng kiến năng lực của Thải Lân thì Vô Song mới biết có đôi khi mình
thật ngốc, một vở kịch diễn đi diễn lại, một kịch bản lập đi lập lại thì
cách đơn giản nhất để kết thúc nó chính là đuổi hết diễn viên đi, thử hỏi một
bộ phim không có diễn viên thì làm sao có thể tiếp tục.

Năng lực ' Thôn Linh ' này là một năng lực cực kỳ bá đạo và nghịch thiên của
Xà Nhân tộc tại Tháp Qua Nhĩ sa mạc và cũng chỉ có Xà Nhân tộc ở đây có được
năng lực này, một năng lực được lưu truyền từ chính tổ tiên của bọn họ, cửu
thải thôn thiên mãn.

Cứ khi giết chết một đối thủ thì Thải Lân hoàn toàn có thể hút lấy linh hồn
của đối phương sau đó tạo ra một 'hồn' xà cho mình sử dụng tất nhiên một hồn
xà sẽ yếu hơn rất nhiêu so với bản thân bọn chúng khi còn sống, điển hình như
con bạo hùng lúc trước là tam tinh đấu tông nhưng con huyết xà do nó tạo thành
chỉ là nhất tinh đấu vương bất quá hồn xà có thể lớn rất nhanh bằng cách cắn
nuốt các hồn xà khác giống hệt thủ đoạn nuôi trùng độc vậy, mạnh được yếu
thua, mạnh càng mạnh yếu càng yếu.

Vô Song cũng không ham chiến, hai bàn tay của hắn rất nhanh tạo thành một đóa
hồng liên xinh đẹp, không hề chờ đợi ném thẳng về phía đám khổng lồ đang lao
tới, dị hỏa khủng bố trong tay hắn tạo thành một biển lửa phô thiên cái địa
cắn nuốt mọi sinh vật xung quanh.

Vô Song cũng không cần nhìn lại kết quả cuộc chiến, hắn rất nhanh bay đến gần
người Thải Lân, đưa Thải Lân rời xa viễn cổ chiến trường này . Thải Lân khi
nhìn thấy Vô Song lao tới nàng mỉm cười thiếp đi đầy mệt mỏi, cho dù nàng
thắng không đẹp lắm, cho dù đối thủ của nàng thực sự 'trí não ' không cao lắm
, cho dù con đại hùng đó ngoài man lực thì chẳng có cái gì thì nàng vẫn thắng
, đối với Thải Lân thế là đủ rồi.

…...................

Thải Lân mắt đẹp khẽ mở, một mùi thơm ngào ngạt đánh thức nàng dậy . Thấy
Thải Lân tỉnh lại Vô Song khẽ mỉm cười với nàng “ Ngủ ngon chứ, nàng cảm thấy
trong người thế nào “.

Thải Lân lúc này mới bắt đầu kiểm tra cơ thể đột nhiên nàng đỏ mặt, bộ ngực
sữa của nàng thứ mà chưa một nam nhân nào được nhìn thấy chứ đừng nói là đụng
vào lúc này lại đang cuốn một lớp băng trắng . Thải Lân cắn răng khuôn mặt đầy
tức giận nhìn Vô Song “ Là ngươi băng bó cho ta ? “.

Vô Song nghe câu hỏi của nàng liền phá lên cười, nữ nhân nhiều khi thật khó
hiểu . “ Không phải ta thì nàng nghĩ còn có ai nữa “.

Thải Lân ngọc thủ lập tức đánh thẳng về phía ngực Vô Song “ Đáng chết bản
vương phải giết ngươi”.

Vô Song không tránh không né để ngọc thủ của nàng đụng vào người, cả thân
hình bị đánh bay đi, khóe miệng trào ra một tia máu, Thải Lân hai mắt lập
tức trợn tròn “ Ngươi, sao ngươi không tránh “ . Vì nàng cử động mạnh làm vết
thương trên ngực đau nhói, khuôn mặt Thải Lân nhăn lại.

Vô Song không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên người Thải Lân, bàn tay hắn
mạnh mẽ ôm lấy eo nhỏ tinh tế của nàng, khuôn mặt đầy nghiêm túc “Đừng làm
rộn, muốn đánh muốn giết gì thì đợi sau này khỏe hơn đi đã “.

Một tay hắn lấy một con cá nướng đưa cho nàng “ Không phải ai cũng được ăn đồ
ăn ta làm đâu, ăn đi”.

Thải Lân đầu óc lúc này sao còn có thể suy nghĩ được nữa, nàng cứ như một con
rối được lập trình cầm lấy con cá Vô Song đưa, đặt lên miệng khẽ cắn sau đó
hai mắt nàng bất ngờ mở lớn “Ngon quá “.

Vô Song bật cười “ Ăn đi cho khỏe thứ này còn nhiều lắm “.

Vô Song lúc nào cũng dành một khoảng trống trong trữ vật giới chỉ để cất thực
phẩm, đối với hắn nấu ăn cũng là một loại trải nghiệm vui vẻ, là một cách
nghỉ ngơi sau khi tập luyện căng thẳng.

Thải Lân khuôn mặt một lần nữa phết hồng, nàng khẽ hỏi “Ngươi có thể bỏ cánh
tay của ngươi ra không “.

Một tay của Vô Song rõ ràng vẫn đang nắm chặt eo của Thải Lân không buông, Vô
Song mỉm cười “Không được “.

Thải Lân nghi hoặc “ Tại sao ? “.

Vô Song nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng hắn mạnh mẽ đáp “ Ta là
người nam nhân đầu tiên đụng vào bộ ngực của nàng, nam nhân đầu tiên nhìn
thấy cơ thể nàng vì vậy cho dù nàng không muốn thì Vô Song ta cũng tuyên bố
nàng là nữ nhân của ta, nam nhân nắm eo nữ nhân là thiên kinh địa nghĩa “.

Thải Lân lập tức dùng bàn tay đấm vào ngực hắn đồng thời cố hết sức thoát ra “
ai làm nữ nhân của ngươi chứ, bỏ bản vương ra :.

Đáng tiếc Thải Lân đã ở trong tay Vô Song thì làm sao có thể chốn ra được nữa
.

…........................

Một tuần trôi qua lại một lần nữa Vô Song cùng Thải Lân có mặt trong chiến
trường viễn cổ, tất nhiên là trong một tuần qua chiến trường viễn cổ vẫn liên
tục xảy ra và lập đi lập lại chỉ là Vô Song cùng Thải Lân không tiến vào cao
nguyên băng giá, họ không tham gia mà thôi.

Vô Song và Thải Lân nhìn nhau, hai người gật mạnh đầu “ Hành động “.

Công việc của cả hai cực kỳ đơn giản, trên chiến trưởng tổng cộng lúc này có
60 Bán Thần cùng 59 con Đại Hùng, một con đã mãi mãi biến mất, Vô Song cùng
Thải Lân chỉ việc tiêu diệt từng đợt từng đợt đợi cho số 'diễn viên ' này về 0
là có thể hoàn thành nhiệm vụ thậm chí rất có khả năng sau phó bản này Thải
Lân sẽ được miễn phí thêm một hộ vệ cấp bấc đấu tông.

Mỗi ngày Vô Song dùng toàn bộ chiến lực giải quyết 10 ' đối thủ ' sau đó kéo
dài thời gian cho Thải Lân hấp thụ cả 10 'đối thủ ' này rồi hai người lập tức
rời khỏi chiến trường không tham chiến, một chiến thuật du kích điển hình mà
Vô Song cùng Cửu U đã từng thực hiện.

Một tuần sau khi một lần nữa đứng trên cao nguyên băng vực, viễn cổ chiến
trường chỉ còn duy nhất hai con đấu tông đỉnh phong đang đại chiến với nhau ,
Vô Song khóe miệng cong lên “Có muốn tự mình hạ một con không ? “.

Thải Lân gật đầu “ Được, chúng ta chia đôi xem ai giải quyết nhanh hơn “.

Thân hình Thải Lân lập tức chuyển động đạp không mà đi, sau lưng nàng một
huyết xà ba đầu khổng lồ xuất hiện, Thải Lân đã thôn phệ tổng cộng 118 tàn
hồn đấu tông cường giả để nuôi dưỡng con Huyết Xà này, thưc lực của nó đạt
đến cửu tinh đấu tông đỉnh phong mạnh mẽ vô bì.

Về phần Vô Song, sau khi nhìn Thải Lân hành động hắn cũng lập tức ra tay ,
hai người bọn họ thực sự đã dành quá nhiều thời gian ở đây rồi, bọn họ còn
quá nhiều việc cần giải quyết đặc biệt là sự kiện Thanh Lân, chỉ mong Vô Song
cùng Thải Lân không bị lỡ sự kiện này nếu không Vô Song hắn không ngại mang
người lật tung Thiên Xà Phủ lên một lần.

….......................

Trong thời gian hai người Vô Song và Thải Lân giải quyết tòa địa mộ số 8 thì
lại có rất nhiều việc xảy ra với Tiêu Viêm, thực lực của Tiêu Viêm lúc này là
đại đấu sư hàng thât giá thật, hắn cũng đã trợ giúp Hải Ba Đông trở về thực
lực đấu hoàng cường giả, hơn một tuần qua có thể coi là môt bước tiến cực lớn
của Tiêu Viêm.

…...................

Gia Mã đế quốc, Gia Mã thành lúc này phân thân của Vô Song đang đi trên một
chiếc xe ngựa xa hoa lộng lẫy có phù hiệu của Vân Lâm Tông, trong xe ngựa
khuôn mặt của Nạp Lan Yên Nhiên có chút không được tự nhiên, nàng thở dài “
Phong công tử ngài nhất định phải đi cùng ta sao, Mặc gia lần này hình như
chỉ mời người của Vân Lam Tông mà thôi “.

Vô Song bật cười “ Bản công tử ta là được đại trưởng lão Vân Lăng đồng ý nha
có gì không được, ta thực sự cũng muốn tiến vào Tháp Qua Nhĩ sa mạc coi như
du lịch một lần, nàng chẳng nhẽ không thể vì ta dẫn đường ? “.

Đại danh 'hoa hoa công tử ' hay còn được Vô Song tự gọi là 'hộ hoa sứ giả '
vốn đã vang lên khắp đế đô kể từ sau vụ hắn vì Nhã Phi mà tặng không Long Tiên
Đằng cho Đặc Thước Nhĩ gia tộc, từ sau vụ đó tiểu công chúa của Gia Mã hoàng
thất cực hay đi lại với Vô Song, Vân Lăng cũng lập tức dùng quyền lực thúc ép
Nạp Lan Yên Nhiên tiếp cận vị ' Phong ' công tử này . Trong mắt Nạp Lan Yên
Nhiên thì Vô Song chính là loại quần là áo lụa, loại nam nhân dựa vào gia thế
này chính là làm nàng ghét nhất.

BẢN QUYỀN TRUYỆNCV


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #131