Tiêu Viêm Cùng Cổ Hà (1)


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Đan Vương Phủ, Luyện đan thất.

Cổ Hà vốn đang bình thản thưởng thức trà ngon bỗng nhiên nhận được một bức thư
tín do hạ nhân mang đến, khi xem xong Cổ Hà lập tức run rẩy đứng lên, đây
chính là thư của Gia Mã hoàng thất gửi đến.

“ Xà nhân tộc có dị biến ở bên trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc “, nhìn bức thư tính
Cổ Hà khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.

Nếu là trước đây Cổ Hà tuyệt không quan tâm, kể cả có hai tộc đại chiến thì
cũng không đến lượt hắn phải ra tay, hắn là luyện dược sư lục phẩm là quốc
bảo của Gia Mã đế quốc, ai ra tiền tuyến chiến đấu Cổ Hà cũng kệ, cho dù Gia
Mã đế quốc thất thủ Xà Nhân tộc lên ngôi thì vị trí của Cổ Hà cũng tuyệt nhiên
không thể bị lay chuyển tuy nhiên lúc này lại khác.

Từ hôm hắn nhận được tình báo của Vô Song đã một tuần trôi qua, Cổ Hà đã
triệu tập được 3 đấu vương cường giả vì hắn tiến vào Tháp Qua Nhĩ sa mạc, lý
do duy nhất mà Cổ Hà chưa hành động là vì không có Vân Vận mà thôi, Vân Vận
trong một tháng nay thậm chí còn không có một thông tin nào hoàn toàn là thần
long thấy đầu không thấy đuôi, cho dù Vân Lam Tông cũng không biết tông chủ ở
đâu.

Cổ Hà tất nhiên cũng không lo lắng cho tính mạng và sự an toàn của Vân Vận ,
đấu hoàng cường giả ở Gia Mã đế quốc căn bản là không gặp bất kỳ nguy hiểm nào
.

Nắm chặt phong thư trên tay đột nhiên Cổ Hà toàn thân run lên, hắn nghĩ đến
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ngay trước mắt mình mà lại để vuột mất liền không chịu
được, thân hình rất nhanh rời khỏi đại điện, Cổ Hà phải đến Vân Lam Tông
mượn người.

….........

Ma Thú sơn mạch, Vân Vận cuối cùng cũng không chịu được nữa, nàng gắt lên “
Ngươi cuối cùng định giữ ta ở đây bao lâu “.

Tử Ảnh trước mặt Vân Vận liền cúi đầu “ Vân Vận cô nương a đừng làm khó lão
phu, cô nương cứ ở tại đây tu luyện là được thích gì lấy đấy cần gì phải ra
ngoài chém chém giết giết “.

Phong hệ đấu khí tràn ngập trên người Vân Vận, ánh mắt nàng nheo lại “ Nếu
ngươi không tránh đường đứng trách ta dùng đến vũ lực “.

Trong một tháng qua cuộc sống của Vân Vận tại Ma Thú sơn mạch phải nói là cực
kì thoải mái, nàng không rõ ràng lắm tại sao nàng có thể đi ngang ma thú sơn
mạch thậm chí đoạt hết thiên tài địa bảo mà không một ma thú nào dám xuất hiện
thậm chí còn có một con Tử Tinh Dực Sư Vương lục giai ma thú đi theo nảo vệ
nàng 24/24 tuy nhiên Vân Vận phải quay về, nàng không có thói quan rời khỏi
Vân Lam Tông quá lâu dù sao nàng cũng là tông chủ một tông.

Vân Vận vừa định động đột nhiên sống lưng nàng cảm thấy lạnh, ánh mắt nghi
hoặc nhìn xung quanh có đến bốn đầu lục giai ma thú đang nhìn chằm chằm vào
nàng.

Tử Ảnh hóa thành nhân hình, mỉm cười với Vân Vận “ Vân Vận cô nương, toàn bộ
Ma Thú Sơn Mạch này cô có thể tùy ý đi lại bất quá cô nương không thể rời khỏi
đây ít nhất trong vòng một tháng nữa cô nương tuyệt đối không thể trở về Gia
Mã đế quốc “.

Vân Vận thân hình run lên “ Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì “, không tính Tử
Ảnh cho nàng một cảm giác cao thâm khó lường thì cả bốn con lục giai ma thú
mới xuất hiện thực sự không có con nào yếu hơn nàng cả.

Tử Ảnh khẽ mỉm cười “ tiểu thư xin lỗi đây là lệnh của công tử, công tử không
thể để tiểu thư trở về Gia Mã đế quốc được xin tha lỗi cho lão phu “.

Vân Vận thở dài bất lực “ Vậy công tử của các ngươi là ai, ta muốn gặp hắn ,
các ngươi muốn gây chiến với Vân Lam Tông đúng không “.

Đáp lại lời nói của nàng chỉ là sự im lặng, toàn bộ lục giai ma thú và kể cả
Tử Ảnh đã biến mất từ bao giờ.

Vô Song đương nhiên không thể để sư tỷ trở về, nếu sư tỷ trở về thì người đi
cùng Cổ Hà tiến vào Tháp Qua Nhĩ sa mạc chắc chắn là Vân Vận khi đó vở kịch mà
Vô Song tạo ra thực sự có thể đứng trên bờ vực của sự thất bại, Vô Song có
thể thoải mái sử dụng Cổ Hà như con tốt thí bất quá với Vân Vân sư tỷ hắn làm
không được.
…............

Ba ngày sau tại Tháp Qua Nhĩ sa mạc, một đội hình nhân tộc cường đại xuất
hiện có tổng cộng bảy bóng người xuất hiện trong tầm mắt, trong bảy người này
có năm đấu vương cùng hai đấu hoàng, đội hình nếu đặt ở Gia Mã đế quốc đủ sức
đi ngang, hai vị đấu hoàng cường giả trong đội ngũ cũng là cường giả đỉnh
đỉnh đại danh tại Vân Lam Tông, hai vị sư đệ của Vân Sơn, Vân Chiến Thiên tu
vi tam tinh đấu hoàng, Vân Phá Thiên tu vi tứ tinh đấu hoàng.

Để có thể gọi được hai nhân vật cấp bậc này xuất hiện Cổ Hà phải xuất ra một
cái giá không hề nhỏ bất quá hắn vẫn có thể cắn răng chịu đựng được, đơn giản
mà nói với một luyện dược sư thì dị hỏa chính là báu vật vô giá.

Đội hình khủng bố này rất nhanh di chuyển trong biển cát khổng lồ, Cổ Hà bàn
tay nắm lấy tấm bản đồ, ánh mắt tập trung toàn bộ vào chấm đỏ trên đó, đây
là nơi có dị hỏa theo lời Vô Song cũng là nơi Cổ Hà bắt buộc phải đến được ,
hắn tuyệt đối không thể để dị hỏa của hắn tiến vào tay người khác.

Đoàn người đang lao đi với tốc độ cực nhanh bỗng nhiên dừng lại, đứng đầu là
Vân Phá Thiên hắn lúc này đưa tay ra hiệu tất cả giảm tốc độ, ánh mắt già nua
hiện lên vài phần lo lắng “ Đúng là xà tộc đại quân đã tiến đến đây, thực lực
của bọn chúng cũng không quá mạnh mẽ nhưng số lượng đông kinh khủng tuyệt đối
khó đối phó chưa kể ta không phát hiện ra bát đại tộc trưởng dưới quyền Mỹ Đồ
Toa ở đâu nói rõ bọn họ còn chưa xuất thủ, vẫn tiếp tục hành động sao ? “.

Cổ Hà thở dài im lặng một chút, hắn tuy mới là đấu vương cường giả tuy nhiên
lực cảm ứng mạnh hơn đấu hoàng rất nhiểu bởi hắn có linh hồn lực cường đại ,
linh hồn lực phóng ra lập tức bao trùm xung quanh linh hồn lực của hắn dễ dàng
tiến vào địa phận mà Xà Nhân tộc đã quản lý và bao vây.

Hai mắt nhắm chặt, biểu tình chăm chú vô cùng, cuối cùng Cổ Hà mở mắt ra ánh
mắt đầy vẻ tham lam, hắn phát hiện ra một mật đạo thẳng xuống dưới lòng đất
được Xà Nhân tộc tạo ra, thậm chí khi linh hồn lực của hắn tiến vào mật đạo
còn phát hiện ra cảm giác nóng bỏng vô cùng, Cổ Hà mỉm cười “Cuối cùng cũng
tìm ra, đúng là xa tận chân trời gần ngay trước mắt “.

“ Phá Thiên tiền bối thứ mà ta muốn tìm nằm sâu trong địa phận của Xà Nhân tộc
bao vây không biết tiền bối có cách nào tiến vào không “.

Vân Phá Thiên trầm ngầm “ Nếu đã thế thì chỉ có thể đi vào đó vào ban đêm ,
dùng thực lực của chúng ta chắc cũng có thể miễn cưỡng đột nhập “.

Cổ Hà gật mạnh đầu “ Vậy được đêm nay hành động “.

…....................

Tiêu Viêm lúc này cũng đang cố gắng lẩn tránh Xà Nhân tộc, hắn mở miệng “
Chết tiệt sư phụ xem chúng ta đã đến gần chấm đỏ trên bản đô lắm rồi mà càng
đi sâu càng phát hiện ra nhiều Xà Nhân Tộc xung quanh phải làm gì bây giờ.

Tiêu Viêm lúc này đương nhiên đã gặp qua Hải Ba Đông, hắn cũng thu được tin
tức của Thanh Liên Địa Tâm hỏa.

Dược Lão lặng im phóng linh hồn lực của mình ra thăm dò đột nhiên ông nhíu mày
“ Tiêu viêm ta có một tin tức tốt và một tin tức xấu dành cho con “.

“ Tin tốt là quả nhiên Xà Nhân tộc đang có đại hoạt động, bọn họ đang đào một
con đường xuyên thẳng xuống dưới lòng đất, bằng cảm nhận của ta nơi này thực
sự có khả năng có dị hỏa “.

“ Tin xấu là ngoại trừ Xà Nhân tộc canh giữ ra thì cũng có một nhóm siêu cấp
cường giả đang lẩn trốn, đang chờ đợi có lẽ bằng cách nào đó bọn họ cũng nắm
được thông tin về dị hỏa, hơn nữa từ sau này ta cũng khó có thể liên lạc với
ngươi như cũ, trong nhóm 7 tên cường giả đó có 5 đấu vương cùng 2 đấu hoàng
thậm chí trong 5 tên đấu vương còn có 1 kẻ mang linh hồn lực cực mạnh mẽ cơ hồ
chỉ yếu hơn ta hiện nay 1 chút mà thôi “.

Tiêu Viêm đột nhiên hai mắt mở lớn ,” Đấu vương cường giả, linh hồn lực không
hề thua kém lão sư chẳng nhẽ là Cổ Hà “ . Nhắc đến Cổ Hà từng kỷ niệm không
vui là ùa về trong tâm trí Tiêu Viêm, ánh mắt Tiêu Viêm lóe lên một tia thù
hận.

….....................

Thạch Mạc thành, Vô Song đứng trên mái nhà khuôn mặt vui vẻ “ Nào nào đến đây
hết đi để còn bắt đầu vở kịch nữa chứ “.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #123