Cửu Tử Nhất Sinh Đan .


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Tiêu Viêm rõ ràng muốn tiến về Ma Thú Sơn Mạch đông bộ tuy nhiên sự tồn tại
của Hoàng Thạch Trấn như một tảng đá bịt kín lối đi của hắn, điều này làm
Tiêu Viêm cực kỳ lo lắng.

“ Sư phụ người nghĩ sao về Hoàng Thạch Trấn, nơi đó chắn giữa con đường của
chúng ta tiến vào Ma Thú Sơn Mạch rồi vậy phải làm thế nào “.

Dược lão thở dài “ Theo lời của những người xung quanh thì cư dân Hoàng Thạch
Trấn không cho phép bất cứ ai tiến vào địa bàn của họ, cho dù là đấu vương
cường giả cũng bị đánh cho trọng thương, từ nơi đây đi đến các phần khác của
Ma Thú Sơn mạch lại quá xa tốt nhất chúng ta quyết định đi vòng, ta giới
thiệu cho con thêm vài loại dược liệu “.

…..........................

Sáng hôm sau Tiêu Viêm lại sắp xếp cuộc hành trình đi đến Ma Thú Sơn Mạch tiềm
tu tuy nhiên hắn phải đi thêm một đoạn đường rất dài để vòng qua Hoàng Thạch
Trấn, chuyến đi này kéo dài thêm ít nhất là vài ngày.

Trên đường đi lợi dụng thời gian này Dược Lão dạy cho Tiêu Viêm rất nhiều về
thảo dược, về cách nhận biết thảo dược cũng có thể coi là một khóa học cho
Tiêu Viêm.

Đi vào khu rừng, ánh sáng rất mờ, bất quá khu vực này trước đã có linh hồn của
Dược Lão xem xét cho nên Tiêu Viêm cũng không sợ bị ma thú tập kích, ánh mắt
đảo qua chung quanh tìm chỗ thích hợp để tu luyện.

Theo dò xét của Tiêu Viêm, hắn càng ngày càng xâm nhập sâu vào khu rừng. Đi
dược một khoảng thời gian, cảnh vật đang tối tăm bỗng nhiên sáng lên, Tiêu
Viêm giương mắt nhìn, nguyên lai là đã xuyên qua tiểu rùng rậm, xuất hiện
trước mắt là một vách núi, những tán cây um tùm che khuất phía dưới, nhìn qua
cũng rất xinh đẹp. Tầm mắt quét một vòn qua vách núi, mục quang đột nhiên dừng
lại, Tiêu Viêm sờ sờ cái mũi, chân bước đi, sau đó ngừng cước bộ tại một đóa
hoa màu trắng.

Gốc thực vật nàykhai phóng một đoá hoa màu trắng nhạt đã nở rộ, bên trong mơ
hồ đã kết quả đỏ đậm khi ẩn khi hiện, một cỗ hương thơm nhàn nhạt từ bên trong
tỏa ra.

Ánh mắt cẩn thận quét quagốc hoa, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc nhíu mày, sau đó
ngồi xổm xuống, bàn tay đưa về phía thân cây muốn hái nó.

Gốc dược thảo này là Bạch Lan quả, trung cấp dược thảo, bình thường chỉ sinh
trưởng tại vách núi, tuy nói số lượng cũng không ít, bất quá loại dược thảo
này là lại được ma thú họ chim ưa thích nhất, mình thường mới mọc lên đã bị ma
thú ăn mất, cho nên cũng có thể tính là loại trung cấp dược liệu, nếu như đem
Bạch Lan quả đã lớn này đến bán ở tiệm thuốc, giá trị hẳn là khoảng bốn ngàn
kim tệ.

Trong đầu của Tiêu Viêm vang lên giọng nói của Dược Lão, càng ở gần Dược lão
thì Tiêu Viêm càng cảm thấy sợ hãi và thánh phục, kiến thức của Dược Lão cứ
như một cái bách khoa toàn thư không gì không biết cũng không gì không hiểu
vậy.

Đi theo Dược Lão một thời gian lâu như vậy, Tiêu Viêm không chỉ biết về luyện
dược thuật, không chỉ biết về thế giới xung quanh, được dược lão rèn luyện
lại đấu khí cách chiến đấu ngoài ra đối với phân biệt các loại dược thảo cũng
đồng dạng có thu hoạch không tồi. Dù sao lấy kiến thức của Dược Lão, dược thảo
quý hiếm nào mà chưa nhìn thấy? Mà là đệ tử duy nhât của Dược Lão, tất nhiên
Dược Lão sẽ truyền thụ tất cả kiến thức cho hắn.

Tiêu Viêm mất ba năm không thể tu luyện thiên phú mất hết tuy nhiên cũng không
hẳn là xấu, đây là một dạng của phá rồi lại lập, trong ba năm qua cho dù mọi
đấu khí mà hắn hấp thu vào cơ thể đều bị Dược Lão hút hết tuy nhiên kinh mạch
cũng như căn cơ của Tiêu Viêm thì lại cực kì chắc chắn, nếu không có căn cơ
bậc này chỉ sợ Tiêu Viêm chư chắc có thể tiến xa như vậy trên con đường tu
luyện.

Khi Tiêu Viêm quyết định tiếp tục di chuyển bỗng Dược Lão một lần nữa lên
tiếng :

" Không đúng, vách núi này tựa hồ có điểm lạ.."

Ngay khi Tiêu Viêm chuẩn bị rời đi, thanh âm của Dược Lão từ trong lòng vang
lên.

Nhãn đồng hơi co lại, cước bộ Tiêu Viêm không tự chủ hướng tới trước một bước,
vách núi dựng đứng liền đập vào ngay giữa mắt.

Lưng chừng vách núi dựng đứng bên ngoài bao phủ đầy đá vụn, khắp nơi là quái
mộc mọc lan tràn cùng với một ít xương đầu của loài vật nào đó.

Ánh mắt của Tiêu Viêm chậm rãi đảo qua vách đá, trong nháy mắt chợt dừng lại ở
một chỗ bị cây cối mọc ngang che lấp đi.

Quái mộc mọc ở nơi dựng đứng này lại được bố trí hết sức xảo diệu, bất quá đã
được Dược Lão nhắc nhở qua nên Tiêu Viêm cũng phát hiện thấy một điểm không
thích hợp.

Nhãn đồng co lại, nhờ vào ánh nắng mặt trời, Tiêu Viêm có thể thấy qua khe hở
của bụi cây một khoảng trống đen kịt.

" Quả nhiên là có điểm đặc biệt, sư phụ đó là gì"Lặng lẽ nhìn vách đá . Dược
Lão trầm ngâm một chút sau đó nói “Ta cũng không quá rõ ràng bất quá cũng có
thể là động phủ bên trong, có gì chúng ta dành một chút thời gian tiến vào
vậy “.

“Ta cũng từng gặp qua vài cái sơn động kiểu này trong đời bất quá chắc chắn kẻ
xây lên sơn động này cho dù có thể là động phủ cũng không mạnh mẽ gì cao nhất
chỉ có thể là đấu hoàng mà thôi dù sao từ đấu tông trở lên đã tiếp xúc với
không gian lực muốn tìm ra cũng không dễ”.

Nghe thấy Dược Lão nói khuôn mặt của Tiêu Viêm liền méo xệch, trong giọng nói
của sư phụ đấu hoàng căn bản chẳng là cái gì cả, đẳng cấp mà Tiêu Viêm ngày
đêm mong nhớ trong mắt Dược tôn giả năm nào không khác gì kiến hôi.

…......................

Thời gian thấm thoát trôi qua, ba tháng kể từ khi Tiêu Viêm tiến vào Ma Thú
Sơn Mạch, bốn tháng kể từ khi Ma Viêm Cốc bị tiêu diệt.

Già Nam Sơn Mạch lúc này toàn bộ ma thú nơi đây đều đang run rẩy, cho dù là
thất giai ma thú ngang với đẳng cấp đấu tông của nhân loại cũng không ngoại lệ
toàn bộ đều không dám bước ra khỏi cửa hang động một bước.

Vô Song ngôi khoanh chân trên mặt đất hai mắt nhắm chặt, ngọn dị hỏa màu hồng
nhạt từ trong cơ thể Vô Song bốc lên ngọn dị hỏa mang theo sinh cơ vô cùng vô
tận đồng thời lại có cả sự cuồng bạo khủng khiếp.

Cố gắng giữ cho tâm tình bình thản, Vô Song giơ tay lên, Địa Tâm Đỉnh màu đen
tuyền hiện ra trước mặt. Vẫy nhẹ tay áo, một đôi cánh phượng hoảng xuất giữa
không trung sau đó chui thẳng vào trong dược đỉnh, hỏa diễm hừng hực làm dược
đỉnh lạnh như băng bắt đầu ấm lên.

Đợi một lúc, bàn tay Vô Song đưa lên một gốc dược liệu từ trong nạp giới bay
vút ra, cuối cùng trôi nổi xung quanh thạch đài, nhìn sơ sơ cũng thấy ít nhất
trăm loại dược liệu.

Loại đan dược lần này Vô Song luyện đòi hỏi trình độ luyện chế phải cực kỳ
cao, nếu người nào khống chế linh hồn không tốt, có lẽ chỉ nhìn nhiều dược
liệu như vậy thôi cũng đã choáng váng đầu óc chứ đừng nói đến còn phải dùng
một phương pháp tinh chuẩn đến đáng sợ để luyện chế ra nó.Nguồn:
http://Tu Chân Giới

Sau khi lấy phụ liệu ra, bàn tay Vô Song khẽ động, ba cái hộp ngọc liền xuất
hiện, nhẹ nhàng trôi nổi trước mặt, đây chính là ba dược liệu chính của đan
dược lần này.

Đan dược lần nay Vô Song luyện chính là bài kiểm tra của sư phụ dành cho hắn ,
là cánh cửa thử thách xem Vô Song có thể đột phá cánh cửa bát phẩm luyện dược
sư hay không . Như đã nói trước đây điều kiện cần của một bát phẩm luyện dược
sư hắn đều có, linh hồn mạnh mẽ vô cùng, dị hỏa thần kì trong tay đến cả đan
đỉnh cũng nằm trong đan đỉnh bảng, Vô Song thực sự chỉ cần tăng cường thủ
pháp luyện đan mà thôi.

Đan dược lần này mà hắn phải luyện chính là bát phẩm đan dược Cửu Tử Nhất Sinh
Đan, đan này tên như ý nghĩa người sử dụng sau khi cắn nuốt lập tức lâm vào
trạng thái đau đớn như chết, toàn bộ gân cốt kinh mạch đều như đứt rời thậm
chí đau đớn còn kéo dài 9 lần liên tục không khác gì chết chín lần tuy nhiên
chỉ cần vượt qua 9 lần tra tấn này sẽ đổi được nhất sinh nhất tạo hóa.

Không chỉ tạp chất trong cơ thể được loại bỏ, mà còn làm căn cơ cực kì vững
chắc, toàn thân đều được sống lại một lần nhân sinh tuy nhiên tác dụng lớn
nhất của nó chính là mặc kệ ngươi ở đẳng cấp gì chỉ cần không phải là ngũ tinh
đấu tông trở lên, sau khi trải qua cửu tử liền lập tức tăng lên từ 3 đến 5
tinh.

Vô Song hắn lúc này bản thể đã là tam tinh đấu hoàng sau khi hấp thủ viên thất
giai yêu thú ma hạch, nếu vượt qua cửu tử của cửu tử nhất sinh đan tuyệt đối
có thể tiến vào cảnh giới cao giai đấu hoàng . Tuy nhiên loại đan dược này
không phải ai cũng dám ăn bởi nó căn bản chính là độc dược, từng có một vị
nhị tinh đấu tông ăn xong liền chết bất đắc kì tử đau đớn mà nó mang lại không
phải dạng vừa.

Quá trình chuẩn bị xong hết, sắc mặt Vô Song cũng dần nghiêm túc, cho đến nay
Cửu Tử Nhất Sinh đan chính là đan dược cao cấp nhất mà hắn luyện chế, cũng là
loại khó khăn nhất, chỉ cần sơ suất dù chỉ một chút, kết cục sẽ rất thê thảm.

Dù sao luyện loại đan dược này, không chỉ khó khăn trong việc luyện chế hỏa
hầu thế nào mà căn bản nguyên liệu tạo nên nó là kì độc của nhân gian, lấy
chín loại linh thảo cực độc làm nền tạo thành bào đan nuôi dưỡng một linh thảo
cực bổ tạo thành nhân đan sau đó hợp nhất lại . Chỉ cần một sơ suất nhỏ để độc
tố thấm vào trong phần nhân đan thì căn bản là tử chứ không có sinh.

Trong đại não, phương pháp luyện chế Cửu Tử Nhất Sinh đan giống như nước chảy
xuôi qua, những chú ý rất nhỏ cũng đều được Vô Song nắm chặt chẽ nắm chặt chẽ.

Ánh mắt nhìn Thần Nông Lão Nhân ở phương xa, Vô Song cũng đang phát hiện sư
phụ cũng đang lo lắng nhìn mình, Vô Song mỉm cười “ Lần này không có lý do gì
để thất bại cả, luyện “.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #111