Nhân Đạo Ấn – Súc Sinh Ấn .


Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Địa Ma Lão Quỷ thực sự không có tự tin có thể đánh bại Vô Song đương nhiên nếu
là cuộc chiến sinh tử giữa hai người thì Địa Ma Lão Quỷ luôn tin tưởng là mình
thắng nhưng đừng quyên ngoại trừ linh hồn lực ra thì Vô Song còn có cả hàng
trăm cường giả theo sau, Địa Ma Lão Quỷ không dám chiến lâu, hắn lựa chọn
chạy.

Thân hình Địa Ma Lão Quỷ run lên hắn muốn chạy trốn, chỉ cần hắn rời khỏi
được nơi đây bằng thực lực thất tinh đấu tông của mình hắn sẽ lập tức đi săn
giết bất cứ kẻ nào trong Quyền Lực Bang, hắn sẽ không phải là con mồi nữa mà
là thợ săn.

Vô Song nhìn Địa Ma Lão Quỷ bỏ chạy liền cười lạnh “ Chạy làm gì, ông đã xuất
hiện rồi thì nằm luôn ở đây đi “.

Vô Song bắt đầu biến đổi thủ ấn trên tay mình, ánh mắt lạnh lùng cùng nụ cười
ẩn chứa sát khí “Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Đạo Ấn “.

Theo âm thanh của Vô Song bỗng nhiên toàn bộ linh hồn của hắn đều thay đổi ,
xung quanh Vô Song bỗng nhiên được bảo vệ bởi một bộ áp giáp trắng bạc bằng
linh hồn lực.

Một trong lục ấn của Luân Hồi Ấn, nhân đạo ấn cho phép người sử dụng biến sức
mạnh linh hồn thành sức mạnh cơ thể bá đạo tuyệt luân, bộ giáp này chỉ có một
yếu điểm duy nhất, nó không thể mãi mãi duy trì và mạnh mẽ như lúc ban đầu
chính vì vậy nhân đạo ấn cho phép Vô Song chiến đấu trong 10 chiêu, sau 10
chiêu linh hồn khải giáp tự động giải trừ . Trong vòng 10 chiêu Vô Song có
nhục thân hoàn toàn không thua kém bất cứ một vị đấu tông đỉnh phong nào.

Một bước bước ra, đôi cánh phượng hoàng xuất hiện, vẽ lên một ngọn lửa trên
bầu trời, Vô Song đã đuổi kịp Địa Ma Lão Quỷ . Nếu chỉ dùng đấu khí hóa cánh
thực sự muốn đuổi theo Địa Ma Lão Quỷ là điều không thể nhưng bằng phượng
hoàng dực bá chủ tốc độ thì việc này cũng không quá khó khăn.

Một quyền của Vô Song nện thẳng vào ngực Địa Ma Lão Quỷ, ở phía ngược lại lão
quỷ cũng không chậm một đấm cứng đối cứng với Vô Song, hắn cảm thấy Vô Song
thực sự quá ngu xuẩn khi có linh hồn khủng khiếp nhưng lại lựa chọn cận thân
chiến đấu với hắn ta . Tuy nhiên chỉ một giây sau lão quỷ liền biến sắc bởi vì
hắn biết hắn nhầm rồi.

Một quyền của Vô Song lực mạnh vô cùng căn bản không phải là lão quỷ có tư
cách đỡ được, thân hình của lão bị đánh bay thẳng xuống mặt đất tạo thành một
cái hố khổng lồ.

Vô Song tiếp tục xuât hiện trước mặt lão quỷ, một đấm thẳng vào ngực lão sau
đó nắm lấy đầu Địa Ma Lão Quỷ tặng một cái đầu gối, khuôn mặt lão quỷ lập tức
be bát máu.

Trong Ma Viêm Cốc hoang tàn không gian lặng ngắt im lặng vô cùng, tất cả chỉ
còn lại âm thanh kêu gào thảm thiết của Địa Ma Lão Quỷ, chỉ còn những quyền
của Vô Song nện mạnh lên thân thể ông ta.

Địa Ma Lão Quỷ gào thét trong đau đớn, bàn tay run rẩy đưa ra trước hư không
, một quỷ trảo đen nhánh đầy hàn khí hiện ra trong đồng tử Vô Song, nhanh
chóng phóng đại lao tới tuy nhiên Quỷ Trảo không thể nào xuyên thủng được lớp
phòng ngự biến thái trên người Vô Song, đối với Vô Song lúc này mọi kháng cự
của Địa Ma Lão Quỷ là quá yếu ớt.

Thân hình xoay người 180 độ, lại một trọng quyền nện vào ngực Địa Ma Lão Quỷ
, toàn bộ xương ngực của ông ta vỡ nát thổ huyết đương trường, thậm chí từng
mảnh xương vỡ còn cắm thẳng vào trong phổi của ông ta, Địa Ma Lão Quỷ liền
cảm nhận thấy hô hấp khó khăn.

Vô Song lúc này đâu có phải là một nhất tinh đấu hoàng, căn bản là một con
quái vật hình người, căn bản là tồn tại Địa Ma Lão Quỷ không thể đụng vào
được.

Nhìn thấy Vô Song đang từng bước tiến đến gần mình, Địa Ma Lão Quỷ ánh mắt
ngày càng hoảng sợ, Vô Song bước rất chậm rất chậm như đang trêu đùa hắn vậy
nhưng mỗi nhịp bước của Vô Song lại làm cho trái tim Địa Ma Lão Quỷ run lên
một lần . Địa Ma lão quỷ cắn răng, hàn khí đen kịt ở đầu ngón tay lượn lờ,
chợt mười ngón tay đột nhiên búng ra liên tục.

"Thiên Huyễn Huyền Băng Thứ!"

Phốc! Phốc! Phốc!

Theo mười ngón tay của Địa Ma Lão Quỷ di động, chỉ thấy băng trùy màu đen dày
đặc, quỷ dị từ đầu ngón tay xuất hiện, thế công phô thiên cái địa mạnh mẽ bắn
đến Vô Song, đồng thời mang theo kình phong sắc bén, ma sát với không khí
thành những tiếng chói tai, làm cho màng nhĩ mọi người tại đây ê ẩm, da đầu
phát lạnh.

Băng trùy màu đen nhìn như không nổi bật, nhưng kình phong sắc bén ẩn chứa bên
trong, lại cực kỳ kinh khủng. Chưa nói đến hiện trạng như mưa rào mùa hạ đánh
đến, chỉ sợ một cái thôi cũng có thể trực tiếp đánh chết cường giả Đấu Hoàng,
bởi vậy có thể thấy được vật nhỏ này thực cũng không phải đáng yêu như hình
dáng bên ngoài.

Khuôn mặt lạnh lùng mỉm cười, Vô Song chỉ còn có thể ra thêm bốn đòn, nếu
hắn ngăn cản chiêu này thỉ chỉ còn ba bất quá Vô Song như không quan tâm, một
quyền nắm chặt lại sau đó đấm ra, một quyền cực kì nhẹ nhàng cực kỳ đơn giản
nhưng lại mang theo lực lượng chấn động của không gian, chỉ cần một quyền đã
đủ nghiền nát tất cả băng trùy bay đến.

Băng trùy như điện chớp đánh đến, vẻn vẹn chớp mắt, đến cũng nhanh mà đi còn
càng nhanh hơn, dưới một quyền của Vô Song tất cả đều bị đập tan biến thành
từng vũng nước.

"Băng Ngưng Kiếm Quyết!"

Càng ngày càng nhiều băng trùy hóa thành nước, Địa Ma lão quỷ cử động, đôi
tay khô héo mạnh mẽ kết ấn, chợt lớn tiếng gầm lên.

Ngay lập tức, chỉ thấy mấy băng trùy vốn đã hóa thành nước liền tụ tập với
nhau, ngắn ngủi trong chớp mắt, liền dung hợp thành một thanh băng kiếm đen
nhánh . Băng kiếm thành hình, một luồng hàn khí cuồng bạo tràn ra, mạnh mẽ
nhắm thẳng vào cổ họng của Vô Song.

Vô Song lại càng trực tiếp, hắn dùng một cánh tay đưa lên mạnh mẽ bóp nát
toàn bộ thanh kiếm hàn băng sau đó dưới chân Vô Song một luồng hỏa diễm bốc
lên, biến tất cả vũng nước dưới chân thành hư vô.

Vô Song lạnh lùng mỉm cười “ Cố lên ta chỉ có thể duy trì trạng thái này trong
2 chiêu nữa thôi, ngươi chỉ cần kiên trì thêm hai chiêu nữa thôi “ . Vô Song
ngày càng lại gần Địa Ma Lão Quỷ, âm thanh đầy trào phúng vang lên.

Địa Ma Lão Quỷ ánh mắt chợt động, hắn chợt gầm lên “Cực Hàn Phong Bạo “ . Sau
tiếng hét của Địa Ma Lão Quỷ lập tức có một cơn lốc hàn khí lao tới, đây
chính một chiêu địa giai đấu kỹ hàng thật giá thật, thậm chí đến cả Vô Song
cũng cảm thấy ngưng trọng, khi cơn phong bạo thổi qua người Vô Song lập tức
toàn thân hình hắn bị đóng băng, không thể cử động.

Trong tay Địa Ma Lão Quỷ ma trảo lại hiện ra, hắn cố gắng lê lết thân tàn lao
tới tấn công Vô Song, hắn phải vượt qua một chiêu nữa, hắn cần vượt qua một
chiêu nữa thôi.

Lớp mặt băng bỗng nhiên xuất hiện vết nứt, Vô Song dùng thân thể cường hãn
cùng dị hỏa phá băng mà ra, nhưng đột nhiên quỷ trảo của Địa Ma Lão Quỷ lao
tới ấn thẳng vào ngực của Vô Song, 10 chiêu toàn bộ trôi qua.

Vô Song một chân dơ lên đạp thẳng vào ngực Địa Ma Lão Quỷ tuy nhiên một cước
này không còn là của đấu tông đỉnh phong nữa, nó là một cước đơn giản của đấu
hoàng, cùng lắm chỉ so sánh được với ngũ tinh hoặc lục tinh đấu hoàng.

Thân thể Địa Ma Lão Quỷ bị đánh bay đi, đập vào một bức tường phía sau, bức
tường đổ sập xuống chôn vùi hắn bên trong, Vô Song lạnh lùng quay đầu đi ,
hắn không thèm nhìn Địa Ma Lão Quỷ, đúng hơn là từ đầu đến cuối Vô Song vẫn
chưa bao giờ nhìn thẳng Địa Ma Lão Quỷ.

Đột nhiên lúc này, sau lưng Vô Song, Địa Ma Lão Quỷ phá tường mà ra, hắn
một chân đạp vào không trung thân hình xuất hiện ngay bên cạnh Vô Song, bàn
tay quỷ trảo khổng lồ đánh xuống, thân hình của hắn lúc này toàn máu nhưng
ánh mắt thì cực độ điên cuồng.

Vô Song vẫn chậm rãi bước đi, sau đó bỗng nhiên nhếch miệng “ ăn đi, tiểu
hắc “.

Dưới mặt đất bỗng xuất hiện một cái miệng khổng lồ, cái miệng há ra ngay lập
tức nuốt Địa Ma Lão Quỷ vào trong vô tận bóng tối, cái miệng ra tay nhanh đến
mức không hề có một âm thành nào phát ra sau đó lại dần dần biến mất, nó sống
trong bóng của chính Vô Song.

Luân Hồi Ân một trong lục ấn, súc sinh ấn.

Trong địa ngục tồn tại một sinh vật được gọi là Linh, Linh chỉ có một cái đàu
, cái miệng cực rộng cùng đôi mắt to màu đỏ, Linh sống trong bóng của người
khác, Linh thích ăn, Linh thèm khát máu tươi của sinh vật, Linh thèm khát
ăn sự tuyệt vọng cùng sợ hãi . Linh chính lá một trong tam đại súc sinh của
súc sinh đạo, thực lực của Linh tương đương với đấu tôn cường giả, trong tam
đại súc sinh do súc sinh đạo có thể triệu hồi Linh là con có sức tấn công mạnh
nhất, nó chỉ có thể ra tay một lần sau đó sẽ biến mất bất quá chỉ cần một cắn
cho dù đấu tôn cường giả cũng chưa chắc sống nổi.

Vô Song chậm rãi bước trên đường, xung quanh là vô số xác chết của đệ tử Ma
Viêm Cốc, hắn bình thản lên tiếng “dọn dẹp đi “ . Vô Song vẫn nhè nhẹ bước đi
, hắn tiến đến chỗ Thải Lân người đang nhìn hắn như quái vật, Vô Song nhè nhẹ
mỉm cười sau đó nắm lấy tay Thải Lân mặc kệ nàng có đồng ý hay không “ Đi đào
bảo với ta nào “.


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Chương #107